Học Viện Của Các Thiên Thần

Chương 71


Bạn đang đọc Học Viện Của Các Thiên Thần: Chương 71

Nó đi dạo một vòng quanh vườn hoa rồi quay trở lại bữa tiệc. Nhìn Kin và Nastia đang cùng nhau vui vẻ khiêu vũ, nó bất giác nở nụ cười. Hai cặp đôi Dania- Nicko và Ken- Mia đã sớm dắt nhau chuồn đi đâu mất tăm, Kyo thì quấn lấy Chris như đỉa, cuối cùng là lôi cô bé vào cùng khiêu vũ. Amy đứng một bên nói chuyện với mấy người bạn, Minh Thư thì đang thưởng thức đồ ăn, có mỗi mình nó là không biết nên làm gì! Nó nhìn vào đám người đang khiêu vũ, thấy hắn và Kathryn đang nhẹ nhàng di chuyển theo điệu nhạc, tim nó chợt hơi thắt lại. Kết thúc một bản nhạc, mọi người đều tách ra, Kin thì thuận tay kéo Nastia đi đâu đó. Nó cũng xoay người bỏ đi. Hắn thấy nó vừa đi liền đi theo. Đến nhà kính trồng hoa, nó dừng lại, xoay người, hỏi:” Anh tính đi theo tôi tới khi nào?” Từ trong bóng tối, hắn đi ra, mỉm cười:” Cho đến khi cô dừng lại, và quay lại nhìn tôi, như lúc này đây!” Nó thốt ra:” Vô nghĩa!” rồi quay đi. Hắn vội vàng đuổi theo, kéo tay nó xoay người lại. Nó khó hiểu nhìn hắn:” Có chuyện gì vậy?” Mặt hắn có chút đỏ, không được tự nhiên ấp úng:” Tôi… tôi…”

” Ê, tên kia,cậu kéo tôi ra đây làm gì vậy?” Tiếng của Nastia vang lên. Nó và hắn ngạc nhiên. Sao Nastia lại ở đây? ” Cô cứ im lặng theo sau đi, hỏi nhiều quá!” Tiếng của Kin cũng vang lên. Nó và hắn nhìn nhau, lén lút đi đến nơi phát ra tiếng nói. Chỉ thấy Kin và Nastia đứng cùng nhau trên một khoảng đất trống. Nastia cau mày:” Cậu dẫn tôi đến nơi này làm gì?” Kin cười bí ẩn:” Sẽ biết ngay thôi!” Cậu vỗ hai tay vào nhau. Tức thì, ở xung quanh, hàng nghìn đốm sáng nhỏ bay lên, bao quanh hai người Kin và Nastia. Hai giọng nói ở hai nơi đồng thời thốt lên:” Đom đóm!” Nastia cười nhìn một bầy đom đóm đông đến cả nghìn con đang bay xung quanh, vài con còn đậu vào áo, vào tóc cô. ” Thật đẹp!” Nastia thì thầm. Đột nhiên, bầy đom đóm tụ hết cả về một hướng, đậu hết lại trên đất. Đến khi Nastia định thần nhìn lại, trên mặt đất đã xuất hiện dòng chữ sáng lấp lánh: Nastia, làm bạn gái tôi nha! Cô kinh ngạc che miệng, thốt lên:” Cậu đã làm những thứ này sao?” Kin đi đến, ôm lấy Nastia từ phía sau :” Phải, em có thích không?” Nastia ngây thơ không để ý đến việc Kin đang ôm eo mình, gật đầu:” Thích, tôi thích lắm chứ!” Kin mỉm cười:” Vậy, em sẽ chấp nhận làm bạn gái tôi chứ!” Nastia hóa đá tại chỗ. Cái này là… tỏ tình? Nastia không phản ứng, làm Kin có chút lo lắng, cậu khẽ gọi :” Nastia!” Không phản ứng.” Nastia!” Vẫn không phản ứng! Kin vội vã xoay người Nastia lại, hốt hoảng:” Nastia sao vậy? Sao lại khóc?” Nastia sụt sịt lau nước mắt, lắc lắc đầu:” Không sao, không sao, tôi vui quá thôi!” Cô ngẩng lên nhìn Kin, cười nói:” Tôi vẫn luôn nghĩ cậu không thích tôi, tôi vẫn luôn không dám nói ra tình cảm của mình. Sự thực là tôi thích cậu, rất nhiều, nhưng tôi không đủ can đảm để nói cho cậu biết! Không ngờ cậu cũng thích tôi, tôi vui quá thôi!” Kin kích động hỏi:” Em cũng thích tôi sao? Nastia, em cũng có tình cảm với tôi sao?” Nastia lau nước mắt, gật gật đầu. Kin vui mừng bế xốc cô lên, xoay vòng vòng, làm Nastia hốt hoảng kêu lên:” A, Kin, chóng mặt, chóng mặt,…” Kin thả cô xuống, nhân lúc Nastia chưa kịp định thần lại, thì Kin đã dùng môi mình chế trụ môi của Nastia, nụ hôn nhẹ nhàng, nhưng lại mang theo nồng đậm tình cảm. Nó nấp trong bóng tối, nghiến răng ken két:” Tên Kin chết tiệt kia, dám cưỡng hôn con gái nhà lành giữa thanh thiên bạch nhật sao? Cẩn thận không tôi lột da cậu!” Đầu hắn nổi lên ba vạch hắc tuyến. Rời khỏi chỗ nấp, nó và hắn đi theo đường cũ trở về. Đột nhiên nó hỏi:” Kai, anh đã từng yêu một ai đó thật lòng chưa?” Hắn thoáng dừng bước, đáp:” Trước kia thì chưa, nhưng giờ thì có!” Nó tò mò:” Để tôi đoán nhé, là Kathryn phải không?” Thân mình hắn có chút cứng nhắc, hắn lắc đầu:” Không!” Nó ngạc nhiên:” Vậy là ai?” Hắn cười khổ:” Một cô gái tính khí thất thường lại rất ngốc ngếch. Dù tôi làm gì thì cô ấy vẫn không hiểu được tình cảm của tôi. Cô ấy từng hỏi tôi một câu, nếu cô ấy biến mất, liệu tôi có nhớ đến cô ấy không?” Nó sững sờ nhìn bóng lưng của hắn. Kai quay người, nhìn thẳng vào mắt nó:” Người con gái đó là ai, em có biết không? Chính là em đó, Sophia!” Nó hoàn toàn ngốc lăng nhìn hắn. Đột nhiên, hắn bước nhanh tới, nhanh chóng lấp đi bờ môi của nó. Nó trừng lớn hai mắt nhìn gương mặt của hắn, cảm giác ấm áp ở môi làm đầu óc nó hoàn toàn tê dại. Nụ hôn của hắn không mãnh liệt, không bá đạo, mà rất nhẹ nhàng, nó từ từ nhắm hai mắt lại. Một đêm này, bốn con người với bốn trái tim lại cùng chung một nhịp đập. Nhịp đập của tình yêu…


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.