Học Thần Giới Giải Trí

Chương 27


Bạn đang đọc Học Thần Giới Giải Trí FULL – Chương 27


Quý Tuấn Trì thực sự chết lặng.

Theo suy luận của hắn, những người ở trong vòng này chỉ nhìn tiền nhiều hay ít thôi.

Hắn nhấp vào trang web Bamboo video, nhìn chằm chằm vào trang chủ đầy màu sắc này, phân vân nghĩ, có phải là ….!Ngại tiền hắn đưa ít không?
 
Chẳng lẽ phía sau Bamboo Video có người người trong giới? Nhìn thấu tình huống cắn xé nhau của và , biết đêm nay công chiếu, bất luận như thế nào đều muốn đạp đổ , cho nên mới cố tình lên giá?
 
Ừ, rất có thể là như vậy.

Dù sao thì làm gì cũng chọn lên Bamboo video là người đăng bài đầu tiên.

Bọn họ có thể hỏi thăm một ít thông tin từ phía tổng giám cũng không phải là vấn đề gì lớn …
 
Loại chuyện này không hiếm trong giới, chẳng hạn như paparazzi cầm ảnh xì-căng-đan của người nổi tiếng lao vào quầy sắp chiếu bộ phim mới của người nổi tiếng, thì dù đắt đến mấy cũng phải cắn răng mua.

Chuyện này chỉ có thể nói bản thân mình xui xẻo thôi.
 
Chuyện này này thậm chí còn nghiêm trọng hơn so với chuyện của.

Dù sao tổn thất từ những ảnh scandal của minh tinh có thể dần dần được bù đắp theo thời gian.

Nhưng đối với một dự án phim mà nói, nếu không thể khống chế được mọi việc, sẽ ảnh hưởng đến phòng vé.

Không thể bù đắp nổi khoản đầu tư ba trăm triệu nhân dân tệ cho .
 
Quý Tuấn Trì nhanh chóng sắp xếp manh mối.

nhất định phải gỡ xuống.

Chỉ là trang web kia không giống như paparazzi.

Mọi người trong giới này đều cố kỵ Tinh Hoàn.

Loại người biết một ít trong giới giải trí này nhưng không làm theo quy tắc của nó là rắc rối nhất.
 
Quý Tuấn Trì nghĩ lui nghĩ tới, cuối cùng thở dài và quyết định nhờ đến sự giúp đỡ của Hướng tổng.

Hướng Minh là ảnh đế 20 năm trước.

Qua nhiều năm như vậy nhưng địa vị của ông vẫn còn đó, lòng người cũng rộng rãi.

Tuy rằng nhờ ông giúp đỡ khó tránh khỏi việc bị điểm trừ, nhưng tốt hơn là để một dự án lớn như vậy trong tay nhưng không giải quyết được vấn đề gì.
 
Quý Tuấn Trì đã rút ra kinh nghiệm xương máu cho bản thân.

Hắn đã không xử lý tốt vấn đề này.

Vốn đã diễn ra suôn sẻ, không giẫm đạp lên cũng không sao.

Chỉ là bởi vì hắn nuốt không trôi giọng điệu kia của Tôn Hiểu Bác, với lại Tinh Tinh cũng không thích hợp tăng thêm người mới, cho nên hắn mới thuận nước đẩy thuyền, gộp hai làm một, đạp xuống.

Một mũi tên trúng ba con chim.

Không nghĩ đến đối phương ngoan độc như vậy, liều mạng không bán vé tại rạp chiếu phim được thì chuyển sang chiếu trên trang web video.

Đây đúng là thuyền lật trong rãnh nước.
 
Cân nhắc rõ về điểm lợi và hại, Quý Tuấn Trì chỉ đơn giản gọi điện thoại cho Phàn Băng:
 
“Tôi đã liên hệ với Bamboo Video.

Cô hãy khống chế hướng gió trên mạng.

Tôi không thể ra mặt trước sáng được.”
 
Phàn Băng quả thực không biết phải nói gì.

Trước đó không nói gì với cô mà tự ý nói với giới truyền thông dẫm đạp lên trước khi nó được công chiếu, bây giờ cục diện rối rắm thì ném nó lên trên đầu cô?
 
Phàn Băng không nhịn được nói:
 
“Tổng giám đốc Quý, hiện tại người online xem không ít.

Không dễ kiểm soát …”
 
Quý Tuấn Trì nghĩ đến việc chút nữa phải cầu sự giúp đỡ của Hướng Minh, trong lòng không khỏi nôn nóng.

Hắn mắng:
 
“Đêm nay chỉ là buổi công chiếu trailer, cô gấp cái gì? Nhiều minh tinh đến như vậy, trước mắt cô cứ liên hệ với bên truyền thông, trọng tâm đề tài chắc chắn sẽ có thể áp chuyện này xuống.

Những người online này, không phải chớp mắt một cái liền quên sao?”
 
Cho dù trong lòng có lo lắng thế nào thì Quý Tuấn Trì cũng phải ổn định người bên dưới.

Hắn hòa hoãn lại nói:
 
“Hôm nay tôi nhất định sẽ triệt hạ.

Đừng lo lắng, cứ làm tốt công việc của cô đi.”
 
Chỉ cần có thể gỡ trailer xuống, dư luận sẽ không thể tiếp tục lên men, ảnh hưởng cuối cùng có hạn, nhất định có thể áp xuống được.
 
Phàn Băng còn có thể làm sao, chỉ có thể làm theo ý của Quý Tuấn Trì, chờ các phóng viên thức dậy khẩn trương khống chế bình luận.
 
Quý Tuấn Trì tự kiềm lại nỗi lo lắng, nhìn chằm chằm đồng hồ trên màn hình điện thoại di động.

Đúng chín giờ liền bấm điện thoại gọi Hướng Minh.

Lúc này hẳn là Hướng Minh đã kết thúc thể dục buổi sáng, ăn sáng xong và bắt tay vào xử lý công việc.

Quý Tuấn Trì chọn thời điểm này là để truyền tải sự thận trọng và lo lắng.

Trong khoản đầu tư 300 triệu của , Bác Nhã đầu tư 60 triệu, còn Hướng Minh đầu tư 30 triệu.
 
Hiện tại suy nghĩ của khán giả như thế nào không quan trọng.

Quan trọng là …!phải nhanh chóng triệt hạ .
 
Điện thoại được kết nối, Quý Tuấn Trì không hề giấu giếm.

Hắn nói rõ tất cả mọi chuyện cho Hướng Minh, từ chuyện hắn kết thù với biên kịch kia, hắn muốn đạp vừa mới nổi kia xuống, cho đến chuyện Bamboo Video đã từ chối rút video.

Ngược lại hắn không đề cập gì về Hướng Hàm Tinh.
 
Sau khi nghe Quý Tuấn Trì nói xong, Hướng Minh chỉ bình tĩnh nói:
 
“Nếu cậu và bên kia đã xé rách da mặt với nhau, muốn động thủ cũng phải tìm hiểu rõ ràng tình hình của đối phương.”
 
Hướng Minh đã từ một người mới bình thường đến có vị trí vững vàng trong giới giải trí như ngày hôm nay, sóng gió mà ông thấy được không ít, không kém hơn chuyện ngày hôm nay.

Ý tứ trong lời nói của ông cũng rất rõ ràng, không thể đảm bảo ông có thể giẫm lên đối phương mà không bị lật thuyền.

Không cần ra tay.

Đây là nguyên tắc nhất quán của ông.

Quý Tuấn Trì xém chút nữa bốc hỏa.
 
Quý Tuấn Trì cung kính nói vâng.

 
Hướng Minh không nói thêm gì tắt điện thoại.

Trong lúc chờ đợi, Quý Tuấn Trì có chút thấp thỏm không thôi.

Nửa tiếng sau gọi lại cho Hướng Minh:
 
“Chiêm Thành Hoằng – Tổng giám đốc Chiêm – là nhà sản xuất của.

Hôm nay cậu ta có ở phòng làm việc, cậu qua đó tìm cậu ta đi.”
 
Quý Tuấn Trì vui mừng khôn xiết.

đang được phát sóng trên Bamboo Video, hai bên hợp tác với nhau.

Rõ ràng Hướng Minh đã thông tri cho Chiêm Thành Hoằng rồi.

Đây quả thực là chuyện tốt.

Hắn luôn miệng nói cám ơn Hướng Minh.

Đây cũng chứng tỏ người có địa vị trong giới như Hướng Minh mới có thể bắt ngang phim điện ảnh mà chào hỏi đối phương phim truyền hình nhanh như vậy.

Bằng không với năng lực của Quý Tuấn Trì, không biết đến lúc nào mới có thể bắt được đối phương.

Cho dù có bắt được, cũng không biết đối phương có nhìn thấy hắn ta hay không.
 
Hướng Minh dừng một chút, tựa tiếu phi tiếu nói:
 
“Có phải lần trước trên mạng xuất hiện bài viết so sánh Tinh Tinh với người mới không? Cô gái nhỏ có tiểu tâm tư cũng là bình thường.

Cậu còn có rất nhiều việc, lần sau tôi sẽ nói chuyện với nó.”
 
Sau lưng Quý Tuấn Trì toát mồ hôi lạnh.

Chút tâm tư kia của hắn không dám thể hiện trước mặt Hướng Minh, cũng không dám thở mạnh.
 
Hướng Minh cũng không quan tâm, thoải mái tắt điện thoại.

Quý Tuấn Trì hít một hơi, nhìn tấm áp-phích trên bàn.

Hướng Hàm Tinh xinh đẹp bức người.

Quý Tuấn Trì thu lại tâm tư, vò tờ áp-phích lại ném vào thùng rác.

Sau đó lại gọi thêm một cuộc điện thoại nữa.

Hắn biết được sở thích của Chiêm Thành Hoằng, rồi đến gần trưa mới chạy đến văn phòng làm việc của Chiêm Thành Hoằng, mang theo một món quà quý giá.
 
Ngành công nghiệp phim truyền hình không giống như ngành điện ảnh có thể dựa vào sức ảnh hưởng của một người để gánh  doanh thu phòng vé.

Trong ngành phim truyền hình nếu không có quan hệ thì bộ phim trong tay bạn sẽ thất bại.

Chiêm Thành Hoằng là một người khéo léo.

Cho Quý Tuấn Trì chỉ là người bên dưới Hướng Minh, nhưng hắn cũng rất khách khí, tự mình bắt chuyện rót nước.
 
Quý Tuấn Trì đặt món quà xuống và nói một cách chân thành:
 
“Tổng giám đốc Chiêm, lần này tôi thật sự không thể làm gì.

Xin hãy chỉ điểm cho tôi.

Đây là chút thành ý nhỏ, tổng giám đốc Chiêm, ngài nghìn vạn lần phải nhận nó.”
 
Chiêm Thành Hoàng vội vàng xua tay:
 
“Tổng giám đốc Quý thật sự không cần phải khách sáo như vậy.

Hướng ảnh đế đã nói chuyện này với tôi qua điện thoại.

Tôi đã sớm gọi điện cho phía Bamboo làm rõ mọi chuyện.

Nói thật tôi không thể giúp được.

Vô công bất hưởng lộc.

Tôi thật sự không giúp được.”
 
Tâm Quý Tuấn Trì lập tức lạnh lẽo.

Hắn đành bức con chó cùng dậu.

Một trang web video nho nhỏ mà kiêu ngạo như vậy.

Cứng mềm đều không ăn? Cũng không chịu ra giá?!
 
Quý Tuấn Trì vội vàng nói:
 
“Tổng giám đốc Chiêm, phía Bamboo Video, tiền không phải là vấn đề.

Hướng tổng tín nhiệm mới giao hạng mục này cho tôi ….!Bây giờ, tôi có lỗi với Hướng tổng.

Bất luận như thế nào, tôi cũng phải nhảy qua cái hố này.

Trong hạng mục không có dự trù cho việc này, là tôi tự xuất tiền túi ra.

Ngài yên tâm, bên kia ra giá, tôi tuyệt đối không nói hai lời.”
 
Lời nói này thật thật giả giả.

Chủ trì một hạng mục lớn như , dựa vào Hướng Minh và Tần Hồng Khải mà lại gạt Phương Chí Quốc sang một bên, chứng tỏ bên trong mờ ám ra sao.

Tự bỏ tiền túi cái gì, không phải là chuyện tay phải tay trái hay sao? Đương nhiên những việc như thế này là quy luật bất thành văn trong giới giải trí.

Mặt trên không phải không biết, hơn nữa Quý Tuấn Trì rất biết làm người, nhất định sẽ chia lợi nhuận ra ngoài, tuyệt không độc chiếm.
 
Chiêm Thành Hoằng cười:
 
“Tổng giám đốc Quý, thật sự vấn đề không phải là tiền bạc.

Tôi cũng mới học được một bài học vào buổi sáng ngày hôm nay.

Bây giờ cậu hãy nghe tôi nói.

Tôi bán phim truyền hình cho đài truyền hình, còn cậu là rạp chiếu phim, bán phim điện ảnh cho khán giả.

Mặc dù người mua không giống nhau nhưng bọn họ là một.

Tiền thật sẽ đầu tư, còn tiền kiếm được sẽ từ việc bán phim.

Tất nhiên, phim truyền hình có DVD, có thể bán ra nước ngoài, cuối cùng chúng ta không phải chỉ là quan hệ mua bán thôi sao.

Nhưng Internet không giống như vậy.”
 
Quý Tuấn Trì chăm chú lắng nghe, hắn mơ hồ biết rằng có lẽ hắn đã sai.
 
Chiêm Thành Hoằng:
 
“Những trang web video này hiện không kiếm tiền.

Tất cả đều dựa vào tư bản phía sau đốt tiền.


Tư bản cũng không biết hiện tại trang web đó kiếm ra bao nhiêu tiền.

Họ chỉ nhìn hạng mục, lượng truy cập, tài khoản đăng ký sử dụng.

Số tài khoản đăng ký càng nhiều, tư bản cũng sẽ nguyện ý đốt tiền vào đó càng nhiều, khả năng tồn tại càng lớn.

Bây giờ sự cạnh tranh giữa các trang web video rất khốc liệt, ai cũng tranh giành lượng truy cập và người dùng.

Bọn họ đang đánh nhau đến đầu rơi máu chảy.

Đó cũng là lý do mà Bamboo Video mua bản quyền.

Hiện tại bọn họ sẵn sàng đăng , không muốn triệt …!Cũng bởi vì lý do này.

Đối với chúng ta, có tiền hay không có tiền là một câu chuyện cười.

Nhưng đối với bọn họ, đó là một việc.

Vì vậy, vấn đề ở đây thật sự không phải là giá cả bao nhiêu.”
 
Lúc này việc thu hút người dùng mới là tâm điểm trong cuộc chiến đẫm máu của tất cả các trang web video.

Giống như trong giới giải trí của của bọn họ khao khát kiếm tiền vậy.

Lượng truy cập giống như huyết mạch của các trang web video, loại bỏ là điều không thể.
 
Nhớ lại lý do tại sao một bộ phim bị hỏng như lại mang lại nhiều người dùng mới cho Bamboo Video …..!Quý Tuấn Trì suýt nữa ói ra một ngụm máu: Số lượng tin tức độc quyền mà Quý Tuấn Trì mua lúc đầu tương đương với lượng truy cập mà mang đến …..!Đây quả thực là đưa chân ra giẫm lên , mà cuối cùng dạo quanh một vòng nhìn lại chính là tự giẫm lên mặt của mình, dùng tiền tự tát vào mặt mình, khiến cho mình không thể bước ra lên đài được.
 
Quý Tuấn Trù không chỉ thấy lạnh trong lòng mà mặt còn rất đau rát nữa.
 
Đúng lúc này, điện thoại di động của Quý Tuấn Trì vang lên.

Hắn cúi đầu nhìn là Phàn Băng gọi đến.
 
Phàn Băng còn có thể nói gì nữa? Không phải chỉ là chuyện lùm xùm trên mạng sao? Rốt cuộc lần này hắn đã đoán ra được vấn đề, Quý Tuấn Trì không muốn biết bản thân mình sưng mặt đến mức nào nên trực tiếp từ chối cuộc gọi.
 
Chuông điện thoại lại reo lên lần nữa, là Phàn Băng.

Quý Tuấn Trì lại nôn nóng cúp máy.

Đang muốn tiếp tục thỉnh giáo Chiêm Thành Hoằng, thì điện thoại lại vang lên.

Quý Tuấn Trì mất kiên nhẫn nhìn, là Hướng Hàm Tinh.

Hắn dừng động tác lại một chút.

Chiêm Thành Hoằng cười nói:
 
“Chắc chắn là chuyện gấp.

Không sao.

Tổng giám đốc Quý nhận điện thoại đi.”
 
Quý Tuấn Trì nói xin lỗi rồi đi ra ngoài nghe điện thoại.

Hướng Hàm Tinh ở đầu bên kia gấp gáp hỏi:
 
“Anh Trì, anh có thể rút lại tin tức đạo văn của mình không?”
 
Quý Tuấn Trì cảm thấy cô rất kỳ lạ hỏi:
 
“Tinh Tinh, em làm sao vậy?”
 
Hướng Hàm Tinh rất sốt ruột:
 
“Em vừa mới lên mạng xem phim mới biết.

May mà bố chưa xem …!Dù sao thì anh Trì, anh nhanh rút mấy tin tức kia đi.

Tất cả đều là hiểu lầm.

Đừng để người khác cảm thấy chúng ta bắt nạt người.”
 
Quý Tuấn Trì cười khổ, bắt nạt người ? Bây giờ còn có cái gì mà bắt nạt hay không bắt nạt, bọn họ đâm lao phải theo lao thôi.

Nhưng mà ban đầu việc mua tiêu đề tin tức là để làm cho cô ấy vui, cô ấy cũng biết điều đó.

Vậy mà bây giờ cô ấy thực sự yêu cầu hắn rút mấy tin tức kia lui.

Cho dù biết  cô ấy để tâm đến tình tượng minh tinh nhưng Quý Tuấn Trì không phục.
 
Quý Tuấn Trì bình tĩnh nói:
 
“Tinh Tinh, vấn đề hiện tại không phải là rút mấy tin tức kia đi, mà là ảnh hưởng đến toàn bộ.

Anh biết ý của em, anh sẽ giải quyết chuyện này.”
 
Hướng Hàm Tinh thở gấp gáp, cao giọng nói:
 
“Không, anh không biết!”
 
Sau đó giọng điệu của cô trở nên lạnh lùng:
 
“Dù sao, tổng giám đốc Quý, chuyện này rất nghiêm trọng.

Anh phải rút mấy tin tức đó đi, đừng trách em không nhắc nhở anh!”
 
Khi tiếng “Đô đô” vang lên, Quý Tuấn Trì vẫn còn hơi ngơ ngác.

Thái độ này của Hướng Hàm Tinh càng giống như uy hiếp và vứt bỏ, khiến cho Quý Tuấn Trì cảm thấy lạnh buốt.
 
Điện thoại lại reo lên lần nữa.

Là Phàn Băng.
 
Quý Tuấn Trì cau mày ấn nút nghe.

Giọng điệu của Phàn Băng không được tốt lắm:
 
“Tổng giám đốc Quý, nếu bây giờ anh có thời gian, tôi kiến nghị anh hay xem hot search và tin tức trên các trang web lớn.”
 
————–
 
Tờ mờ sáng, những con cú đêm đang hưng phấn dần dần không nhịn được chìm vào giấc ngủ.

Trời sáng, lúc các cú đêm đang ngủ thì những người khác thức dậy, chuẩn bị rời giường thì nhìn thấy một tàn dư hot search rất quỷ dị, chiếm giữ hai vị trí trên bảng xếp hạng giải trí lớn.

Bộ phim mới của tiểu tiên nữ nghi ngờ đạo văn và một đống hashtag quỷ dị: #Bộ phim thích hợp nhất đêm khuya# #Đề cử bộ phim xem xong là ngủ# #Xem xong bộ phim đảm bảo bạn ngủ ngon như ở nhà# …
 
Cái quái quỷ gì đây!
 
Không nhịn được tò mò, ấn vào xem thử.


Tất cả đều rơi vào bẫy.

này có độc! Mới sáng sớm mà khiến cho con người tỉnh táo rồi! Bối cảnh và tình tiết quá bùng nổ.

Đã bao lâu rồi, mọi người chưa xem qua loại phim như thế này! Đặc biệt còn là phim trong nước! Đạn mạc ngày hôm qua đã không nhìn đủ rồi.

Trên các trang web lớn đều bắt đầu xuất hiện các bài đặc biệt thảo luận về.

Từ nhan sắc của nữ chính, cho đến chân tướng thật sự của thị trấn Chân Tướng, hung thủ cuối cùng là ai.

Không ngừng thảo luận.
 
Một đầu khác, khi các phóng viên giải trí rời giường, thông báo khống chế bình luận của Tinh Hoàn cũng dần phát huy tác dụng.

Chủ đề đạo văn cũng dần dần được đẩy lên, điều này khiến cư dân mạng đang bàn luận về cốt truyện rất không vui.

Vào lúc này, không phải hoàn toàn là người hâm mộ hay người hâm mộ của Nhan Tô Tô, mà còn có rất nhiều người qua đường.

Những khán giá thực sự yêu thích thể loại phim hồi hộp kịch tính, phẫn nộ.
 
[ của mấy người và có bắn súng đại bác cũng không đến.

Nội dung hoàn toàn khác nhau.

Đạo văn cái gì mà đạo văn! Người ta cản đường mấy người à?]
 
[Đm, hai đường âm mưu hoàn toàn khác nhau.

Còn muốn khởi tố? Chuyện này chạm hơi xa!]
 
[Có phải chỉ cho phép mấy người quay phim hồi hộp.

Người khác quay cùng thể loại phim hồi hộp thì nói họ sao chép? Giải Oscar năm nay trao cho một bộ phim hồi hộp, có phải là nó cũng sao chép mấy người không? Mặt mấy người thật lớn nha!]
 
[Chìm đắm rồi, có một loại người khiến cho tôi chìm đắm! Chìm đắm một lần, tôi lại phát lại một lần! Đừng nói, cho dù chỉ là trailer, người ta cũng cách mấy người tám con phố.

Sao chép cái em gái ngươi!]
 
………….
 
Khi mặt trời từ từ lên cao, nhiều thanh niên mang theo hỏa nhãn kim cũng từ từ thức dậy, đem sự việc tối hôm qua xâu chuỗi lại.

Thật sự rất đặc sắc đó nha:
 
[Oa! Các bạn đoán xem tại sao lại đăng một đoạn trailer dài như vậy! Lúc 7h48 đến 9h15 tối qua, tất cả các kênh truyền thông lớn đều đăng bài đạo văn.

Bamboo video liền bắt đầu đẩy lên trang chủ.

Lúc 9h03 …!Khoảng thời gian này …!Hừm ….!Mọi người có liên tưởng đến chuyện gì không …..]
 
Bình luận đó bỗng chốc trở thành chân tướng:
 
[Cmn! Ngày hôm qua bị chửi đạo văn sao chép.

Ngay cả danh sách diễn viên, nhân  viên trong đoàn cũng quá ít, khẳng định là không có tiền để mua tin tức! Chỉ có thể đưa trailer của mình lên trang web video để chứng minh sự trong sạch!]
 
Trong giới giải trí xâu xé nhau này, tất cả mọi người đều vui vẻ làm khán giả.

Hai bên vui vẻ lăn qua lăn lại.

Nhưng chuyện lần này không giống.

Năng lực mua tin tức của quá mạnh.

Toàn bộ mọi người trên internet, ai cũng không ngốc.

Mà thật sự quá nhỏ yếu.

Cho tới tận bây giờ, ngoại trừ video trailer trên trang Bamboo video, mọi người thảo luận nội dung bộ phim, thì bọn họ ngay cả một câu thanh minh cũng không có.

Mặt khác, càng ngày càng có nhiều người xem.

Một bộ phim tuyệt vời như vậy có thể đem ra so sánh với một số phim hồi hộp nổi tiếng.

Giống sao chép đạo văn chỗ nào? có giống nửa phân tiền nào không? Không nhìn nổi khán giả thưởng thức bộ phim đặc sắc?
 
Quần chúng ăn dưa trực tiếp thay kéo nó về.
 
Bamboo không sợ làm lớn chuyện.

Banner trên trang chủ tối hôm qua bây giờ đã biến thành.

Kết hợp với các tin tức, còn có hot search mà mọi người đang thảo luận.

này rất nội hàm khiến quần chúng ăn dưa hưng phấn không thôi, cảm thấy mọi người xác định rõ chân tướng rồi.
 
Tình hình trở nên hết sức khó xử.

Càng nhiều tin tức đạo văn được đưa ra, thì các cuộc thảo luận trên các trang mạng xã hội càng trở nên sôi nổi, càng có nhiều người xem và mắng .
 
Nhìn thấy tình huống này, Quý Tuấn Trì toát mồ hôi lạnh, tự mắng mình ngu ngốc.

Vừa mới biết hắn bỏ tiền ra mua tin tức là tăng lượng truy cập cho , hắn vội vàng gọi điện cho Phàn Băng:
 
“Dừng lại tất cả tin tức đạo văn sao chép, chờ tin của tôi.”
 
Phàn Băng lạnh lùng đáp ứng.

Đã rơi vào tình huống này rồi còn có thể làm gì khác? Không phải đâm lao phải theo lao, mà là đã đem lên đống lửa.

Cô ta có kinh nghiệm phong phú, trong lòng hết sức lo lắng.

Cho dù các tin tức kia được công bố vào buổi tối, có lợi hại ra sao, thì e rằng chúng không những không làm lắng xuống sự chỉ trích của người trên mạng, mà còn khơi dậy sự tò mò của khán giả.

Lỡ như danh tiếng bị hủy hoại, liên lụy đến phòng vé, vậy thì sẽ thất bại trong gang tấc — Lúc này Phàn Băng còn không biết không có cách nào gỡ video trailer chân tướng xuống, nếu không cô ta sẽ càng thêm tuyệt vọng.
 
Về phần Quý Tuấn Trì, hắn đã thật sự hoàn toàn tuyệt vọng.
 
Hiện tại, cho dù có đi tìm Tần tổng hay Hướng tổng cũng vô dụng.

Nguồn lực mà bọn họ có trong tay không khác gì ngoài việc có thể liên hệ sớm với người như tổng giám đốc Chiêm.

Họ không thể nghịch thiên cải mệnh, làm cho thời gian quay ngược trở lại.
 
Nhìn thấy vẻ mặt của Quý Tuấn Trì, Chiêm Thành Hoằng vừa lướt weibo, đại khái có thể đoán ra mọi chuyện.
 
Dù sao Quý Tuấn Trì cũng là do Hướng Minh tự mình gọi điện đến.

Chiêm Thành Hoằng suy nghĩ một chút rồi nói:
 
“Tổng giám đốc Quý, tôi có một kiến nghị.

Nếu cậu thấy nó không phù hợp, thì hãy coi như tôi nói bậy, không cần để trong lòng.”
 
Giờ phút này còn có cái gì quan trọng sao.

Chỉ còn mười hai tiếng trước buổi công chiếu.

Quý Tuấn Trì không còn dáng vẻ kiêu ngạo, vội vàng nói:
 
“Tổng giám đốc Chiêm, bây giờ tôi không còn cách gì nữa! Nếu có thể giải quyết được vấn đề này, thiên ân vạn tạ.

Đừng nói là tôi, Hướng tổng cũng sẽ nợ ngài một ân tình.”
 
Chiêm Thành Hoằng phất phất tay, không để ý nói:
 
“Hiện tại thời gian của cậu rất gấp, cho nên tôi nói thẳng.

Bây giờ vẫn còn trên mạng, khán giả không chấp nhận chuyện đạo văn.

Tối nay công chiếu, đây chính là nguy cơ lớn nhất.”
 
Quý Tuấn Trì gật gật đầu.

Chiêm Thành Hoằng thấy vậy, cười nói:
 
“Nếu tôi nói, và không có mâu thuẫn lớn.

Các anh một bên là đội sản xuất lớn, một bên là chi phí nhỏ, có bắn đại bác cũng không đến.

Doanh thu phòng vé của chắc  chắn sẽ đứng đầu.


có thể kiếm tiền coi như là thành công.

Căn bản hai bên không có xung đột gì.”
 
Quý Tuấn Trì nhíu mày:
 
“Ý của anh là …”
 
Chiêm Thành Hoằng cười nói:
 
“Ở tuổi này luôn muốn dĩ hòa vi quý.

Chuyện này, tại sao Tổng giám đốc Quý không bắt tay giảng hòa với đối phương, cùng nhau kiếm tiền? Về vấn đề kiện tụng, việc hòa giải ngoài tòa án cũng là để tiết kiệm nguồn lực quốc gia, hai bên sẽ cùng nhau tuyên bố làm rõ việc đạo văn chỉ là hiểu lầm, khán giả chắc chắn sẽ hiểu.

Dù sao, mục đích của mọi người đều vì nỗ lực cố gắng vì ngành điện ảnh nước nhà, tạo ra những tác phẩm hay cho khán giả.”
 
Chiêm Thành Hoằng nói rất dễ nghe, Quý Tuấn Trì sao lại không hiểu được.

Trong lòng hắn bây giờ giống như có một đàn mười ngàn con alpaca* chạy loạn qua.

Bắt tay hòa giải kiểu gì đây? Đm, nói hắn quỳ xuống cầu xin lòng thương xót và giương cờ trắng  với !
 
*Alpaca: Lạc đà không bướu, hay còn gọi là lạc đà cừu.

Là một loài động vật được thuần hóa thuộc họ Lạc đà Nam Mỹ.

Em này cực kỳ dễ thương nha.

Mn có thể search gg để nhìn ảnh em này.
 
Phát hay không phát lời thanh minh, quyền chủ động đều thuộc về.

Hắn không chỉ cứ quỳ xuống cầu xin, mà phải róc thịt để bồi thường nữa.
 
Với tư cách là nhà sản xuất của một tác phẩm lớn như , lại phải cúi đầu trước một đoàn làm phim tồi tàn như vậy.

Làm sao Quý Tuấn Trì có thể nuốt trôi được cục tức này?
 
Quý Tuấn Trì vẫn không biết rằng kinh phí của chỉ bằng 1/5 kinh phí của.

Nếu không hắn sẽ còn điên hơn nữa.
 
Chiêm Thành Hoằng nói đến đó thì dừng lại, cũng không khuyên nhiều, tránh cho việc khuyên không được lại thành thù:
 
“Tổng giám đốc Quý, đây là chủ ý tồi của tôi.

Cậu hãy xem như tôi lớn tuổi, nói nhiều, cậu không nghe được thì thôi.”
 
Sắc mặt Quý Tuấn Trì thay đổi.

Còn có mười hai tiếng nữa là đến buổi công chiếu.

Dư luận trên mạng hiện tại đã trở nên như vậy, số lượng click vào vẫn không ngừng tăng, còn không ngừng đề xuất, đề xuất, đề xuất ….!Để lại cho , không, phải nói là để lại cho hắn, không có nhiều sự lựa chọn.
 
Một tác phẩm lớn như bị phá hủy trong tay hắn, đối với Hướng Minh, chỉ là thua lỗ một ít tiền.

Đối với Hướng Hàm Tinh, cũng chỉ là một thử nghiệm thất bại.

Còn hắn thì sao?
 
Quý Tuấn Trì từ từ hạ quyết tâm:
 
“Tổng giám đốc Chiêm, ngài có số điện thoại của tổng giám đốc Hoắc không?”
 
—–
 
Lúc Quý Tuấn Trì đến thì Hoắc Lãng đang nói chuyện điện thoại với Ngô Phường.
 
Ngô Phường ở đầu bên kia cười sảng khoái:
 
“Thật sự rất vui khi được hợp tác với tổng giám đốc Hoắc.

Bên phía chúng tôi đã bắt đầu đi công ty kỹ thuật.

Phỏng chừng qua ngày hôm sau là có thể chuyển tiền cho anh được rồi.”
 
Thoả thuận ban đầu giữa Hoắc Lãng và Ngô Phường rất đơn giản.

Đoạn trailer dài của gần như tương đương với một bộ phim được chế tác kỹ lưỡng.

Được cấp phép miễn phí cho Bamboo Video, nhưng phải hiện trên trang chủ của Bamboo Video trong vòng một ngày.

Những tài khoản mới của Bamboo Video do mang đến, bên phía chỉ thu 3,5 tệ một tài khoản.
 
Thỏa thuận này tưởng chừng rất đơn giản nhưng dưới góc nhìn của Bamboo Video thì banner trang chủ là một bức ảnh tuyên truyền, chỉ là một nội dung hấp dẫn lượng truy cập, hầu như không tiêu tốn nhiều tài nguyên.

Mà đoàn làm phim rất mạo hiểm.

Nếu người xem từ trang chủ và đều là người hâm mộ của , thì rất khó thu được lợi ích gì, vì những người này chắc chắn đã đăng ký tài khoản rồi.

Trừ khi rất tự tin vào chất lượng và đề tài bộ phim, có thể thu hút người dùng mới, thì mới dám ký hợp đồng như vậy.
 
Hoắc Lãng cười cười:
 
“Ngô tổng và Bamboo Video rất thành tín, nếu đổi lại là người khác, chúng tôi cũng không dám ký.”
 
Cũng không phải là, rốt cuộc có bao nhiêu người dùng mới, tất cả là do Bamboo Video định đoạt.
 
Ngô Phường cười to.

Kiểu hợp tác cùng chung chí hướng, hai bên đều có lợi này thực sự khiến con người vui vẻ:
 
“Đã như vậy, tổng giám đốc Hoắc, cậu có suy sét chuyện đưa bộ phim lên Bamboo video không?”
 
Dù sao thì nhiều người dùng Bamboo Video đang thảo luận sôi nổi về bộ phim này.

Ngay cả khi nó mới chỉ là một chủ đề giữ chân người dùng thì Ngô Phường cũng muốn tranh thủ một chút.
 
Hoắc Lãng sảng khoái đồng ý:
 
“Chỉ cần rạp chiếu phim ngoại tuyến*, không có vấn đề gì.”
 
*Ý ở đây là lúc nào phim không còn được chiếu ở rạp nữa ấy.
 
Ngô Phường bỗng dừng lại:
 
“Nghe nói phim của cậu muốn ra rạp không dễ dàng gì.”
 
Sau đó lại phấn khởi:
 
“Dù sao thì tổng giám đốc Hoắc, chỉ cần anh cần, cứ liên hệ với tôi.”
 
Quý Tuấn Trì đi tới, nhìn thấy phòng làm việc khiêm tốn của Hoắc Lãng, nghĩ đến việc sản xuất giá rẻ, trong lòng không khỏi thở dài.
 
Nhưng khi thực sự nhìn thấy Hoắc Lãng bình tĩnh và thoải mái, chào hỏi một cách lịch sự, trên nét mặt hoàn toàn nhìn không ra nửa điểm đắc ý đường hoàng.

Người như vậy khiến cho Quý Tuấn Trì không khỏi thu hồi lại ý niệm coi thường trong đầu.

Nghiêm túc nhìn đối thủ suýt chút nữa khiến cho hắn thua hết ván này.

Nhưng ngược lại không thể không thừa nhận tài nguyên mà hắn bận rộn chuẩn bị hơn nửa ngày trời, vừa khởi tố vừa mua tin tức, loại chuyện hắt nước bẩn rất khó rửa sạch này, đối phương chỉ nhẹ nhàng khéo léo đưa đẩy, không những thắng trận mà còn ép bản thân đến không thở nổi.

Chỉ bằng điểm này, đẳng cấp đã không biết cao hơn hắn ta bao nhiêu.
 
Nghĩ đến mục đích đến đây lần này, Quý Tuấn Trì hít một hơi thật sâu, gạt những suy nghĩ đó sang một bên, cúi đầu cúi chào một cách khiêm tốn:
 
“Tổng giám đốc Hoắc, tất cả những sai lầm lần này đều là lỗi của tôi.

Tôi không nên vu oan cho đoàn phim.

Xin anh đại nhân đại lượng, bỏ qua cho sai lầm này của tôi.

Nếu anh có thể giơ cao đánh khẽ, không chỉ tôi, mà còn có Tinh Hoàn, Bác Nhã, khẳng định sẽ nợ anh một nhân tình.”
 
Quý Tuấn Trì không nghe thấy tiếng của đối phương, nghiến răng nghiến lợi định quỳ xuống nhưng Hoắc Lãng đã giữ chặt hắn lại.

Quý Tuấn Trì thở phào nhẹ nhõm trong lòng.
 
Sau đó, hai bản hợp đồng được đẩy ra trước mặt, Quý Tuấn Trì không khỏi có chút giật mình.
 
 


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.