Học Bá Tái Sinh

Chương 45: Lên thủ đô


Đọc truyện Học Bá Tái Sinh – Chương 45: Lên thủ đô

Mãi cho tới giữa tháng 7, Thẩm Húc Thần vẫn như cũ không thể liên lạc được với Trình Dĩ Hoa.

Trung tuần tháng 7, dựa theo lời mời của Trâu gia, Thẩm Húc Thần và Cố Vọng Thư cùng nhau lên thủ đô chơi.

Trâu Tề tuy rằng công tác bận rộn nhưng bình thường vẫn sẽ bỏ ra chút thời gian tới quan tâm hai chị em bọn họ. Hơn nửa năm qua, Cố Vọng Thư đã trở nên thân thiết với Trâu Tề hơn rất nhiều. Lần này tới thủ đô, Cố Vọng Thư thậm chí còn cảm thấy vui vẻ cùng mong đợi. Từ khi sinh ra, nhỏ đã khuyết thiếu tình yêu thương của cha mẹ, nên đối với ‘chiến hữu của cha’ đặc biệt là khi ‘chiến hữu của cha’ vô cùng cẩn thận săn sóc lại thành thục có trách nhiệm tự nhiên rất yêu quý.

Nhà Trâu gia là do bốn dãy nhà tạo thành. Có thể sở hữu bốn dãy nhà ở giữa trung tâm thủ đô đắt đỏ càng chứng tỏ tài lực và thân phận gia thế của gia đình đó. Trâu lão tướng quân là khai quốc công thần vẫn còn sống, Trâu Tề là cháu trai cả của ông ấy, cũng là gia chủ đương nhiệm Trâu gia. Vợ Trâu Tề là Khổng gia đại tiểu thư, tên gọi Khổng Đắc Dung, là em họ của gia chủ đương nhiệm Khổng gia. Bởi vậy, cuộc hôn nhân này xem như môn đăng hộ đối mà cả hai cũng lưỡng tình tương duyệt.

Trâu gia kín tiếng ở chỗ, toàn bộ người Trâu gia đều kiên quyết tòng quân, không theo chính trị. Tuy rằng quân đội và chính trị Hoa quốc không tách rời nhưng hệ thống quân đội và hệ thống chính trị lại không giống nhau. Hơn nữa, người Trâu gia phần lớn đều tự lực từ tầng dưới cùng leo lên cao. Những người cùng thế hệ chỉ có một người giữ chức vị cao, còn những người khác sẽ làm việc ở dưới cơ sở.

Tựa như Trâu Tề, lúc trước khi chú ấy gia nhập bộ đội đặc chủng, không ai biết chú ấy là đại thiếu gia Trâu gia, công lao của chú hiện tại đều là do mồ hôi nước mắt của mình tạo nên. Hoặc như cha Trâu Tề, lúc trước cũng là một đại hán tử mình đồng da sắt, sau này tham gia nhiệm vụ bị mất tay phải, bây giờ ông cùng vợ theo Trâu lão gia tử ở trong viện dưỡng lão tu thân dưỡng tính.

Ba vị bối phận cao nhất của Trâu gia sở dĩ ở trong viện dưỡng lão cũng không phải nguyên nhân gì lớn, hoàn toàn là vì thân thể Trâu lão gia tử không được tốt. Ông Trâu tàn tật cùng bà Trâu lưu lại bên cạnh Trâu lão gia tử để dễ bề chiếu cố, đồng thời cũng tỏ lòng hiếu kính với cha mình. Hơn nữa, nói là viện dưỡng lão, kỳ thật một chút cũng không giống bệnh viện, mà nơi này quang cảnh tú lệ thoáng đãng, trừ viện an dưỡng riêng, xung quanh còn rải rác nhiều biệt thự nhỏ. Ông bà Trâu ở trong một căn nhà hiện đại cạnh đó, bình thường cũng có người hầu hạ.

Thẩm Húc Thần và Cố Vọng Thư đến thủ đô ngày thứ hai, Trâu Tề liền dẫn hai chị em tới viện an dưỡng thăm Trâu lão gia tử và ông bà Trâu. Bởi vì là con của ân nhân Trâu Tề, lại đã là người nhà mình nên ba vị trưởng bối tặng quà gặp mặt không ít, trong đó có hai khối ngọc thạch hảo hạng, bày tỏ sự coi trọng của Trâu gia với hai chị em.

Trâu Tề và vợ chỉ có duy nhất một người con trai, tên Trâu Đạc. Cái tên này có chút khó đọc, hiện tại Trâu Đạc 12 tuổi, hết hè mới lên cấp 2, nhỏ hơn Thẩm Húc Thần và Cố Vọng Thư bốn tuổi. Đừng thấy Trâu Đạc nhỏ tuổi, đến cùng cậu nhóc đó lớn lên giữa thành phố lớn thông tin phát triển, bởi vậy, ở một số phương diện nào đó càng hiểu biết nhiều hơn Thẩm Húc Thần và Cố Vọng Thư. Có thể là vì hiện tại lực tương tác của Thẩm Húc Thần rất mạnh, nên Trâu Đạc vốn không sợ trời không sợ đất chỉ sợ cha mẹ lại rất thích Thẩm Húc Thần.


Còn Khổng Đắc Dung là một người phụ nữ phi thường… phi thường khéo léo thông minh, tinh thông bốn ngôn ngữ Nga, Đức, Pháp, Trung, thường mặc xườn sám truyền thống, ngồi uống trà trưa tao nhã. Cố Vọng Thư rất nhanh đã trở thành fan não tàn của dì ấy. Thấy thế, Thẩm Húc Thần cũng khẽ thở phào một hơi, Cố Vọng Thư không cảm thấy sự ác ý nào từ Khổng Đắc Dung như vậy chứng tỏ dì Khổng là thật tâm đón nhận hai chị em bọn cậu. Điều này chứng tỏ dì Khổng thật sự muốn quan tâm tới Cố Vọng Thư (khả năng sau này dì ấy sẽ còn hướng dẫn và giáo dục Cố Vọng Thư nhiều hơn) không phải chỉ thể hiện ở bề ngoài.

Bởi vì dì Khổng và Trâu Đạc đều tỏ ra vui vẻ tiếp đón nên chỉ qua vài ngày ở chung, Cố Vọng Thư đã không còn chút câu nệ nào.

Dì Khổng thích dẫn Cố Vọng Thư đi dạo phố, còn ném Thẩm Húc Thần lại để Trâu Đạc tiếp đãi. Có lẽ là vì Trâu gia quá nổi bật nên không quá vài ngày sau, người trong giới đều biết Trâu gia vừa nhận con gái nuôi, là con của chiến hữu Trâu Tề đã hi sinh. Đương nhiên, cũng có loại người không sạch sẽ nên nhìn ai cũng không sạch sẽ, ở trong lòng còn thầm cho rằng, cái gọi là con của chiến hữu chẳng qua là con riêng của Trâu Tề đi?

Nghe thấy lời đồn này, khi dì Khổng dẫn Cố Vọng Thư tham gia tiệc trà xã giao lại làm như không có việc gì nói: “Cô bé này vừa hiếu thuận lại hiểu chuyện, có đầu óc, có tâm nhãn, tôi thật sự yêu thích. Nếu không phải tuổi tác không đúng, tôi thật muốn thay Trâu Đạc đính ước. Nhưng mà, không làm con dâu thì làm con nuôi cũng tốt, tự dưng có thêm một đứa con gái tri kỷ, trong lòng tôi rất thỏa mãn.” Khổng Đắc Dung thật sự cảm thấy con người Cố Vọng Thư không tệ, làm con gái nuôi quá tuyệt.

Mấy vị hảo hữu nghe vậy lập tức biết rõ ý tứ của Khổng Đắc Dung, tặng quà gặp mặt cũng không chút keo kiệt. Hai ngày này, trong phương diện lễ nghi Cố Vọng Thư đã được dì Khổng hướng dẫn, thoải mái nhận lễ, một chút cũng không rúm ró.

Khổng Đắc Dung ngồi một bên mỉm cười vừa lòng.

Không sai, làm con gái là vừa vặn.

Khổng Đắc Dung là người thông minh.


Cho dù Trâu Đạc và Cố Vọng Thư có cùng tuổi đi chăng nữa, chỉ sợ Khổng Đắc Dung cũng không thể đồng ý để Cố Vọng Thư làm con dâu mình. Đối với những người trong thế gia đại tộc, luôn có yêu cầu đặc thù đối với con dâu mình. Cố Vọng Thư rất tốt nhưng cô bé khuyết thiếu rất nhiều yêu cầu mà Khổng Đắc Dung mong muốn.

Nhưng ngược lại làm con gái là tốt nhất, chỉ có là con gái thì Khổng Đắc Dung mới có thể thật tâm yêu thích Cố Vọng Thư.

Những lời này nói ra thì tổn thương tình cảm hai bên, nhưng thế giới người lớn đều như vậy, cũng không thể nói Khổng Đắc Dung đạo đức giả.

Là mẹ nuôi, Khổng Đắc Dung thực lòng nguyện ý bù đắp vật chất cho Cố Vọng Thư, cũng nguyện ý làm một người mẹ tốt để chỉ bảo cho cô bé. Thậm chí bà còn nguyện ý giúp Cố Vọng Thư mở rộng quan hệ sau này, làm chỗ dựa vững chắc cho Cố Vọng Thư.

Xét thấy Trâu Tề công tác bận rộn, hai chị em ở thủ đô chơi không quá lâu, qua nửa tháng, bọn họ tính toán trở về nhà. Trước khi đi, Trâu Tề còn giao cho hai chị em mỗi người một chùm chìa khóa, nói: “Mấy năm trước, bởi vì không biết sự tồn tại của các con mà toàn bộ tiền trợ cấp của Lục Kiến Tinh ba đều giữ. Hiện tại các con đều cơm áo vô lo, ba không đưa tiền cho các con nữa, ba đã dùng số tiền đó mua một căn hộ ở đây cho các con. Chờ tới khi các con lên đại học, có thể tới đó ở.”

Cho dù hai năm tới giá nhà còn chưa lên tới đỉnh điểm, nhưng dù nhà ở vành đai ba, vành đai bốn cũng không hề rẻ. Số tiền trợ cấp của Lục Kiến Tinh khẳng định không đủ mua. Nhưng chú Trâu đã nói tới mức này, hai chị em thật không biết nên từ chối thế nào.

Đến Z tỉnh, khi hai chị em xuống máy bay đang định tới trạm xe bus bắt xe về nhà, thiếu chút nữa bị một người hù chết.

“Sao em lại đi theo bọn anh?” Thẩm Húc Thần tức giận hỏi.


Cố Vọng Thư đối với chú Trâu, dì Khổng rất có hảo cảm, nên nhóc con Trâu Đạc sức sống tràn đầy cũng được yêu ai yêu cả đường đi lối về. Nhưng mà, đừng nói Thẩm Húc Thần lúc này tính tình không quá tốt mà ngay chính Cố Vọng Thư, thấy sự xuất hiện của Trâu Đạc cũng bị dọa một thân mồ hôi lạnh.

“Em nhờ người mua vé máy bay giúp, sau đó vụng trộm đi theo một nữ nhân khoảng 40 tuổi lên máy bay… ai nha, em luyến tiếc anh chị mà, cho nên muốn tới nhà anh chị chơi.” Trâu Đạc xách theo hành lý, mặt vô tội.

Thẩm Húc Thần nhanh chóng xách nhóc con nghịch ngợm này tới trạm điện thoại công cộng, chỉ vào điện thoại nói với Trâu Đạc: “Gọi điện thoại cho bố mẹ em ngay lập tức.”

“Em có di động…” Trâu Đạc nhỏ giọng nói.

“Vậy còn không mau gọi đi!”

“Di động hết pin rồi…” Trâu Đạc chu môi nói. Nhóc thấy sắc mặt Thẩm Húc Thần thay đổi, nhanh chóng bỏ thêm một câu: “Anh yên tâm, em không phải bỏ nhà trốn đi đâu, em đã để lại giấy nhắn trên bàn trà, ba mẹ nhất định biết em tới tìm hai người mà.”

Mặc kệ Trâu Đạc nói cái gì, Thẩm Húc Thần vẫn tự mình gọi điện cho Trâu Tề, sau khi được chú ấy cho phép, cậu mới dẫn Trâu Đạc về Tiền Hồ trấn.

Nghỉ hè, trẻ con thành phố có thể làm gì? Đi học thêm? Lên mạng chơi?

Nhưng trẻ con nông thôn lại có rất nhiều chuyện để làm! Mùa hè, bọn họ có thể ra suối bắt cá móc cua, có thể lên núi chạy nhảy hái nấm bắt thú rừng, có thể giúp gia đình cho gà ăn, lùa vịt, chăm heo… Trâu Đạc quả thực chơi muốn điên rồi. Trẻ con thành phố nhìn cái gì dưới quê cũng thấy mới mẻ.

Trâu Đạc tràn đầy tinh lực, mỗi ngày trời chưa sáng đã rời giường, giữa trưa mọi người đều đi ngủ, còn nó có thể chạy ngược chạy xuôi giữa trời nắng không biết mệt. Ba tuần sau, khi lính của Trâu Tề tới đón nhóc đó về, Trâu Đạc đã biến thành một hòn than. Mấy anh lính kia thiếu chút nữa còn không nhận ra con trai sếp.


Cố Vọng Thư vỗ vỗ hai chân bủn rủn, thở phào một hơi, rốt cuộc cũng có thể tống cổ thằng nhóc thừa tinh lực kia về nhà! Còn nữa, chẳng lẽ thể lực con gái yếu thế sao? rõ ràng Thẩm Húc Thần cũng cùng Trâu Đạc chơi như điên, cũng chạy tới chạy lui giữa trời nắng mà sao không cảm thấy Thẩm Húc Thần mệt mỏi gì chứ?

Đương nhiên, ngoại trừ vui chơi ra, Thẩm Húc Thần cũng kèm Trâu Đạc học bài, bằng không không biết nói sao với Trâu gia. Khi Thẩm Húc Thần nghiêm túc học tập, Trâu Đạc cũng hoàn thành xong toàn bộ bài tập hè còn chuẩn bị trước chương trình học cấp 2 sắp tới; Khi Thẩm Húc Thần luyện thư pháp, Trâu Đạc cũng chăm chỉ tập viết chữ đẹp. Phỏng chừng là bị Trâu Tề giáo huấn nên tính phục tùng và tính kỉ luật của Trâu Đạc cực kỳ cao. Chỉ cần nhóc đó hạ quyết tâm học tập, thì hiệu suất rất không tồi. Nói đi cũng phải nói lại, nhóc con này cũng coi như đáng yêu nhưng tinh lực thì thực sự vô cùng dồi dào.

Sau khi Trâu Đạc trở về thủ đô rồi, kỳ nghỉ hè cũng chỉ còn nửa tháng, Trình Dĩ Hoa vẫn không thấy tung tích.

Thẩm Húc Thần và Cố Vọng Thư cùng nhau xem mấy kỳ 《 siêu sao mới 》 tuy rằng cậu không hứng thú mấy nhưng cũng chú ý tới một tuyển thủ trong đó. Vị kia là một thanh niên vô cùng đẹp trai năm hai mới 20, tên gọi Triệu Vân Ân, sở trường chơi nhạc cụ, từ kéo đàn violon cho tới chơi trống. Thi đấu tới hiện tại, anh ta đã biểu diễn 5 loại nhạc cụ. Triệu Vân Ân hát cũng rất hay, còn có thể tự viết nhạc, ca từ cũng không có vấn đề gì. Anh ta còn biết cả tiếng Anh và tiếng Pháp, hát tiếng nước ngoài cũng không chê vào đâu được.

Đương nhiên, đây không phải trọng điểm, trọng điểm ở chỗ Thẩm Húc Thần biết người tên Triệu Vân Ân này.

Ở đời trước, Triệu Vân Ân là ngôi sao quốc tế rồi mới trở về trong nước hoạt động. Năm 26 tuổi, anh ta lấy thân phận người Hoa tham gia diễn vai chính bộ phim điện ảnh 《 Bóng dáng sát thủ 》 nhận được giải thưởng ảnh đế Oka, lấy thân phận ảnh đế quốc tế chính thức xuất đạo. Đến khi đó người trong nước mới chính thức biết tới Triệu Vân Ân.

Từ đó về sau, Triệu Vân Ân lăn lộn trong giới điện ảnh quốc nội tựa như cá gặp nước. Đồng thời, sự nghiệp quốc tế của anh ta cũng thật sự rộng mở. Anh ta đa tài đa nghệ, không chỉ diễn xuất giỏi mà còn sáng tác cả nhạc phim. Không ít truyền thông bát quái đồn thổi Triệu Vân Ân có lai lịch lớn, quan hệ rộng. Đáng nhắc tới nhất chính là cha mẹ Triệu Vân Ân đều là Hoa kiều, người Mỹ gốc Hoa, nhưng Triệu Vân Ân lại có quốc tịch Hoa quốc. Tuy rằng anh ta sinh ra và lớn lên ở nước ngoài, nhưng anh ta phi thường yêu quê hương, thậm chí có chút sùng bái mù quáng với văn hóa nước nhà.

Đời này, bởi vì chương trình 《 Siêu sao mới 》 ngang trời xuất thế, không ngờ Triệu Vân Ân lại xuất đạo sớm 6 năm. Thẩm Húc Thần sở dĩ có kiên nhẫn cùng Cố Vọng Thư ngồi xem chương trình này bởi vì cậu coi như một nửa fan của Triệu Vân Ân.

Cái gọi là một nửa fan chính là Thẩm Húc Thần không support, không theo dõi tin tức, không quỳ liếm, là một fan cực kỳ âm thầm. Nhưng chỉ cần có phim điện ảnh của Triệu Vân Ân được công chiếu, cậu đều bỏ túi tiền tới rạp phim đóng góp tiền vé. Điều đáng nói đến là, phim của Triệu Vân Ân đều không tệ, trên cơ bản chưa từng có bộ phim nào bị xịt.

Nghĩ tới đời trước Triệu Vân Ân lấy danh hiệu ảnh đế quốc tế xuất đạo, đời này lại xuất đạo nhờ chương trình tuyển chọn ngôi sao — không phải nói chương trình truyền hình thực tế không tốt mà là thân phận này có cấp bậc kém hơn nhiều lắm. Trong lòng Thẩm Húc Thần có một loại cảm giác áy náy đối với nam thần, bởi vì loại kết quả này hoàn toàn bắt nguồn từ bản kế hoạch của cậu từ đó tạo ra hiệu ứng bươm bướm. Aiz, chỉ mong Triệu ảnh đế đời này cũng có thể xuôi chèo mát mái nhanh chóng bước lên đỉnh cao nhất, bằng không Thẩm Húc Thần sẽ muốn mổ bụng tự sát mất!


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.