Đọc truyện Hoành Hành Yêu Thần Ký – Chương 24: Dẫn lôi nhập thể (2)
Ầm!
Lôi mang rực rỡ bùng nổ chói mắt, trong khoảnh khắc lôi đình chạm vào, thân thể Lục Viêm liền run rẩy mãnh liệt lên, cả thân thể như bị thiên thạch khổng lồ hung dữ đập thẳng xuống, thậm chí xương cốt toàn thân trong lúc này đều phát ra tiếng kêu như không chịu nổi.
Từng tia sét nhỏ quấn quanh người Lục Viêm, sau đó hướng cơ thể hắn chui vào, từng lớp thịt dưới tia sét đi qua liền đau đớn kịch liệt, cả người hắn phảng phất như bị đốt cháy, tiếng rên thống khổ từ cổ họng hắn vang lên khe khẽ.
Mà dưới Lục Viêm vận chuyển Bá Thể Quyết, cuối cùng tia sét dung hợp vào thân thể hắn, cảm giác tê dại một hồi, sau đó lại hoàn toàn biến mất, Lục Viêm thấy có chuyển biến tốt liền càng điên cuồng mà dung hợp.
Hắn lại hướng lôi quang chạy quanh kinh mạch, đem kinh mạch tẩy rửa dưới lôi quang, dần dần kinh mạch của hắn cũng được đả thông, thân thể lúc này đã mạnh mẽ hơn trước rất nhiều.
“Còn chưa đủ!”
Lục Viêm lẩm bẩm một tiếng, sau đó thèm khát hướng lên lôi đình, ánh mắt tham lam này tựa hồ kích động thần lôi, sấm rền lôi động, một tiếng rền vang chấn kinh cả thiên địa.
Ầm!
Lôi đình như lôi long bị chọc giận, xé nát không gian đánh lên thân ảnh không biết khiếp sợ lôi uy bên dưới kia.
Trong khoảnh khắc lôi quang bộc phát, cả bầu trời ngập trong lôi quang chói lòa, lôi uy kinh khủng khiến nội tâm Lục Viêm chấn động một cái, nhưng hắn trước đây đến cả Diệt Thế Thần Lôi cũng gặp qua, thì làm sao mà run sợ trước lôi đình này được chứ, huống hồ hắn không tin lôi đình này so với Diệt Thế Thần Lôi cường đại hơn.
Oanh!
Khi lôi long cuồng nộ đánh trúng thân thể Lục Viêm, thân thể của hắn lập tức bị đánh bay mất cả trăm mét, huyết nhục rơi lên, trên người ngập trong lôi dịch, nhưng hắn không sợ hãi mà càng cười lớn, ngạo ý ngút trời, vết thương dưới Bá Thể Quyết bắt đầu lại lành lặn, hắn tiếp tục hấp thu lôi quang đưa vào rèn luyện Bá Thể.
Thiên Huyễn Thánh Cảnh rền vang từng tiếng, mọi thứ xung quanh như bị lôi đình lật tung lên. Trốn ở một góc trong Thiên Huyễn Thánh Cảnh, một đạo linh hồn đang run sợ nhìn lôi quang chớp lóe phía trước, cứ mỗi đạo lôi đình đánh xuống, linh hồn này lại run lên một trận.
Dù nó đã ở đây rất lâu rồi, nhưng chưa bao giờ nhìn thấy lôi đình này điên cuồng như thế, mà lại, lôi đình này vốn dĩ phải ở trong đó mới đúng, tại sao lại bị dẫn động ra ngoài này rồi?
Linh hồn phiêu đãng nhìn lôi đình trên bầu trời đang có dấu hiệu yếu dần liền mừng rỡ, nội tâm run sợ cũng yên tĩnh lại, sau đó ánh mắt lại nhìn đến thiếu niên đang bò dậy ở kia, trong mắt hiện lên tia kinh dị khiếp sợ, rõ ràng bị lôi đình đánh như thế mà không có chết, thật sự là không phải con người.
Chậm rãi thở một hơi, Lục Viêm bò dậy, cả người lúc này vô lực đứng dậy, ngồi nghĩ ngơi một lúc, vừa cảm nhận lại lực lượng thể phách.
Trong mỗi tấc da thịt của hắn là từng tia lôi điện, hắn như trở thành lôi thần đồng dạng. Toàn thân hắn biến thành màu vang nhạt, ẩn bên dưới là lực lượng mạnh mẽ, cảm giác như có thể một quyền đánh nát cả ngọn núi vậy.
Hắn đã đột phá Bá Thể bậc thứ nhất a.
“Tiểu tử, ngươi rốt cuộc là ai?” Đột nhiên một âm thanh kinh ngạc vang lên bên tai hắn.
Lục Viêm nhíu mày nhìn qua đạo linh hồn đang phiêu đãng bên cạnh, hơi ngạc nhiên: “Một tàn hồn yếu ớt như thế còn có thể tồn tại, thật kỳ quái. Bất quá, tồn tại được cũng vô dụng, sau cùng cũng không sống được”
Nói xong hắn không để ý đến linh hồn này nữa, dù sao chỉ là một tàn hồn mà thôi, không uy hiếp được hắn.
“Hừ, tiểu tử đừng có khinh thường”. Âm thanh già nua lại lên tiếng, có chút bất mãn với giọng hời hợt của kẻ này.
Lục Viêm không quan tâm, dùng thể phách của mình vận động một chút, lực lượng chấn không khí nổ tung, thỉnh thoảng còn có lôi quang lóe ra.
“Tiểu tử, tại sao ngươi lại có thể sống được dưới lôi đình kinh khủng vừa rồi thế?”
Thấy Lục Viêm không lên tiếng, âm thanh lại nói: “Tiểu tử này thật sự là không lễ phép, ngươi có biết ta là ai không hả?”
Nghe câu này Lục Viêm hơi dừng lại, sau đó tùy tiện nói: “Ngươi là ai?”
“Hắc ám thời đại nhiều năm về trước, chúng ta là năm Truyền kỳ Yêu Linh sư mang theo mấy chục vạn người sống sót di chuyển đến Quang Huy Chi Thành, hơn nữa chặn Yêu thú Thú Triều công kích! Ta là một trong ngũ đại Thủy Tổ của Quang Huy Chi Thành tên ta là Diệp Duyên Thủy Tổ! là người sáng lập ra Phong Tuyết thế gia!”
Linh hồn có vẻ đắc ý nói: “Ta đem linh hồn phong ấn tại bên trong Thiên Huyễn Thánh Cảnh, thủ hộ Quang Huy Chi Thành, nếu như không phải ta, Quang Huy Chi Thành đã sớm sụp xuống rồi!”
Lục Viêm dừng lại một chút, một lúc sau lên tiếng nói: “Thì ra ngươi chính là tổ tiên của Diệp Tử Vân, coi như hai ta có chút quan hệ”
“Diệp Tử Vân? Đây là con cháu Phong Tuyết thế gia hả?” Diệp Duyên Thủy Tổ lên tiếng: “Tiểu tử trả lời ta, ngươi là ai?”
Coi như là nể mặt Diệp Tử Vân nên cho ngươi biết tên vậy, Lục Viêm thầm nghĩ, rồi lạnh nhạt nói: “Lục Viêm, được rồi, đừng làm phiền ta nữa, ta muốn tu luyện”.
Diệp Duyên Thủy Tổ vô cùng khó chịu với kẻ tên Lục Viêm này, nhưng không làm gì được gì hắn, đành bất dắc dĩ, lại nói: “Lục Viêm tiểu tử, ngươi vừa rồi bị lôi đình đánh lên, tại sao lại không bị gì?”
“Công pháp ta tu luyện có thể hấp thu lôi lực” Lục Viêm nhàn nhạt nói.
“Công pháp gì có thể hấp thu luôn cả lôi đình của Thiên Vẫn Lôi Thần Kiếm?” Diệp Duyên Thủy Tổ lẩm bẩm.
“Thiên Vẫn Lôi Thần Kiếm?” Lục Viêm nghe thấy vậy thì ngạc nhiên, trong này còn có bảo vật? Nếu thế thì phải lấy tới tay a, đã tới mà không lấy thì thật sự là uổng phí.
Hắn lúc này cười nói: “Ngài muốn xem công pháp này chứ?”
Diệp Duyên Thủy Tổ nhìn hắn, thật lâu sau vẫn không tin nói: “Ngươi thật sự muốn đưa công pháp kia cho ta xem?”
“Đương nhiên là được, ngài dù sao cũng là Thủy Tổ của Quang Huy Chi Thành, lại có quan hệ với Tử Vân, đưa ngài xem một chút cũng không có việc gì”
Diệp Duyên Thủy Tổ nghe thấy vậy liền hài lòng gật đầu: “Tiểu tử rất tốt, tốt rồi, đưa công pháp kia ta xem một chút”
Lục Viêm không đưa, mà đọc vài câu khẩu quyết của Bá Thể Quyết, Diệp Duyên Thủy Tổ chú tâm lắng nghe, vừa nghe vừa kinh sợ độ cường đại của công pháp, nhưng đang tới chỗ mấu chốt thì Lục Viêm lại dừng lại, khiến hắn sôi sục huyết dịch: “Sao lại dừng lại, mau đọc tiếp nhanh lên!”
“Muốn ta đọc tiếp cũng không phải không được, nhưng trước đó ngài hãy đưa ta tới chỗ Thiên Vẫn Lôi Thần Kiếm” Lục Viêm ánh mắt lóe lên, mĩm cười nói.
“Ngươi, tiểu tử chết tiệt, thì ra ngươi đánh chủ ý lên Thiên Vẫn Lôi Thần Kiếm!” Diệp Duyên Thủy Tổ tức giận muốn hộc máu, thì ra tiểu tử này đem khẩu quyết kia ra dụ dỗ hắn, sau đó lại khiến lão không thể không đồng ý.
Lục Viêm nhún vai, đợi Diệp Duyên Thủy Tổ lên tiếng.
“Được rồi, ta sẽ dẫn ngươi tới nơi Thiên Vẫn Lôi Thần Kiếm, nhưng ta nhắc nhở ngươi một chút, đây là một thanh kiếm khát máu vô cùng, trước đây từng có Truyền Kỳ Yêu Linh sư bị nó cắn trả mà chết, tà khí vô cùng, cho nên ngươi phải cẩn thận”
Lục Viêm gật gật đầu, dưới sự dẫn dắt của Diệp Duyên Thủy Tổ, hai người tiến sâu vào trong Thiên Huyễn Thánh Cảnh.
Một đường đi vào sâu trong Thiên Huyễn Thánh Cảnh, trong đầu không ngừng xuất hiện đủ loại ảo giác, giống như có trăm ngàn con Yêu thú từ bốn phương tám hướng đánh tới.
Chỉ là ảo giác này đối với Lục Viêm không chút ảnh hưởng, tâm tính của hắn kiên định cỡ nào, nếu bị một chút ảo giác cấp thấp này làm ảnh hưởng thì kiếp trước đã chết không biết bao nhiêu lần rồi.
Vừa đi tới một đoạn, Lục Viêm đã cảm thấy có một cỗ sát khí đậm đặc đập vào mặt, loại sát khí này chính là do giết qua vô số người mà thành, mà hơn nữa là có uy áp cực khủng khiếp nén lại mà thành.
Phía trước dần hiện ra một tòa tế đàn cổ xưa, cắm bên trên tế đàn là một thanh Thần Kiếm, thanh Thần Kiếm này ngập trong lôi điện chói lòa, từng tiếng sầm rền vang từ đó truyền ra.
“Đây chính là Thiên Vẫn Thần Lôi Kiếm”.
Diệp Duyên Thủy Tổ lên tiếng kinh sợ nói:
“Chủ thể của Thiên Huyễn Thánh Cảnh, chính là chỗ này lấy Thiên Vẫn Thần Lôi Kiếm làm trung tâm! Toàn bộ Thiên Huyễn Thánh Cảnh vận hành hay tạo ra những ảo giác kia là từ Thiên Vẫn Thần Lôi Kiếm phát ra!”
Lục Viêm gật đầu đầy kinh ngạc, không ngờ thánh địa tu luyện chính là từ Thần Kiếm này mà ra, sau đó hắn đem toàn bộ khẩu quyết của Bá Thể Quyết đưa cho Diệp Duyễn Thủy Tổ, còn hắn hướng tới Thiên Vẫn Lôi Thần Kiếm nhìn tới.
Hắn hít một hơi, cảm thụ sát khí kinh khủng từ Thần Kiếm truyền đến liền rung động, sát khí thật mạnh.
“Ngươi cẩn thận!” Diệp Duyên Thủy Tổ nói một câu.
Lục Viêm gật đầu, Bá Thể bộc phát, kim quang mãnh liệt rọi sáng, hắn chậm rãi hướng tới Thiên Vẫn Thần Lôi Kiếm đi tới.
Lúc này trong cơ thể hắn, kim cầu đang không ngừng chấn động, tản ra kim quang mãnh liệt, một cỗ uy áp vô hình cùng với Thiên Vẫn Thần Lôi Kiếm uy áp đánh lên nhau.
Lục Viêm vô cùng kinh ngạc khi phát hiện được tình huống này, nhưng uy áp từ Thiên Vẫn Thần Lôi Kiếm bị kim quang làm giảm xuống, cho nên hắn cũng vui mừng.
Chỉ là dù thế, lực lượng của Thiên Vẫn Thần Lôi Kiếm tản ra vẫn làm mỗi bước chân đi xuống của Lục Viêm nặng nề rất nhiều, càng tới gần lục phủ ngũ tạng như bị ép nát vậy, hắn đành quyết định ngồi xuống, muốn rèn luyện thể phách, cho đến khi chống đỡ được lực lượng kia mới thôi.
Bá Thể Quyết vận chuyển đến cực hạn, hấp thụ từng tia lôi điện tản ra từ Thiên Vẫn Thần Lôi Kiếm, đem thân thể hắn lần nữa rèn luyện.
“Quả thật là quái thai…” Diệp Duyên Thủy Tổ lẩm bẩm.