Hoành Hành Yêu Thần Ký

Chương 17: Kim cầu thần bí


Đọc truyện Hoành Hành Yêu Thần Ký – Chương 17: Kim cầu thần bí

Âm thanh chấn động màng nhĩ, khói bụi che kín cả một mảnh không gian, kim quang mãnh liệt chậm rãi mờ ảo dần, cuối cùng hoàn toàn biến mất.

“Chuyện gì thế?”

“Vừa rồi là có chuyện gì?”

Từng học viên hoảng sợ lên tiếng, mà những đạo sư cũng không tránh được hoảng hốt, vừa rồi mặt đất bỗng nhiên chấn động khiến toàn bộ đều kinh sợ.

“Vừa rồi là lực lượng gì, thật mạnh mẽ”

Cao tầng học viện cũng không tránh được kinh ngạc, bọn hắn không biết vừa rồi đã xảy ra chuyện gì, nhưng có một điểm bọn hắn cảm nhận được đó chính là một cỗ lực lượng khủng bố, nhưng lại không rõ lực lượng gì.

Những cao tầng học viện đều mở to mắt nhìn xuống phía dưới, nơi đó, thân ảnh của Lục Viêm lần nữa hiện ra, nhưng càng khiến toàn bộ mọi người kinh hãi là trên tay Lục Viêm đang nắm lấy một mảnh vỡ trung cấp linh hồn thủy tinh.

“Cái gì thế này, linh hồn thủy tinh vỡ? Không thể nào a, đây chính là trung cấp linh hồn thủy tinh đó lão thiên”

Từng tiếng kinh hô đầy vẻ không tin được vang lên liên tục, trước đó hai người Đỗ Trạch cùng Diệp Tử Vân làm nổ sơ cấp linh hồn thủy tinh đã khiến bọn hắn hoảng sợ rồi, lần này lại có người làm nổ cả trung cấp linh hồn thủy tinh.

“Không thể nào, chắc chắn có sai sót, hắn lực lượng chỉ có hơn một trăm, linh hồn lực làm sao có thể mạnh mẽ như vậy được”

Một học viên lắc đầu lớn tiếng nói.

Diệp Tử Vân bên dưới nhìn Lục Viêm đầy vẻ khó tin, nàng không biết tại sao mảnh trung cấp linh hồn thủy tinh lại nổ tung, nhưng chắc chắn nó liên quan đến Lục Viêm.

Chẳng lẽ hắn đã đạt tới Hoàng Kim cấp? Chỉ có Hoàng Kim cấp mới có thể khiến cho trung cấp linh hồn thủy tinh nô mà thôi.

Cũng không phải chỉ nàng có suy nghĩ thế, mà ngay cả những đạo sư, cao tầng cũng cùng suy nghĩ vậy.


“Ngươi… ngươi là Hoàng Kim Yêu Linh sư?” Đạo sư phụ trách run giọng nói với Lục Viêm, một Hoàng Kim Yêu Linh sư, ngay cả hắn cũng phải đối đãi ngang hàng, huống hồ kẻ này chỉ mới mười ba tuổi, quả thật quá kinh khủng rồi.

Yêu nghiệt sao?

Hẳn là vậy!

Lúc này Lục Viêm cũng hơi sững người, hắn biết chắc chắn linh hồn lực của hắn không đạt tới Hoàng Kim cấp, hắn mới đột phá Bạch Ngân một tuần trước thì làm sao có thể đột phá Hoàng Kim trong một tuần được chứ.

Hắn suy nghĩ một hồi, bỗng nhiên nhớ tới thứ trong linh hồn hải, chính là đạo kim sắc thần bí kia. Lúc trước hắn đột phá Bạch Ngân, thứ kim sắc thần bí này hình thành một quả cầu kim sắc ở chính giữa linh hồn hải, bên trong ẩn chứa lực lượng mạnh mẽ vô cùng.

Có lẽ mấu chốt chính là kim cầu kia!

Ngay lúc hắn đang trầm tư, đột nhiên một bóng người lao tới, bóng người như gió đi tới không tiếng động, vừa lao tới chỗ Lục Viêm đã đặt tay lên vài hắn: “Đi theo ta!”

Nói xong hắn cũng không đợi Lục Viêm trả lời, dưới ánh mắt kinh ngạc của vô số học viên cả hai thân ảnh liền biến mất, không rõ phương hướng đi.

“A, Lục Viêm?” Diệp Tử Vân kêu lên, muốn đuổi theo bóng người kia nhưng làm sao mà đuổi kịp được, nên chỉ đi được vài bước đã không biết làm sao.

Vì thân phận của Lục Viêm trước đó là Đại Tam, nên khi Diệp Tử Vân kêu Lục Viêm thì sẽ không ai biết đó là ai, nhưng với cảnh trước mắt thì bọn hắn biết kẻ bị kêu là Lục Viêm là ai.

“Không cần đuổi theo, vị kia chính là cao tầng của học viện, nên cứ yên tâm đi, hắn sẽ không sao đâu” Đạo sư phụ trách lên tiếng, hắn lúc này cũng vô cùng kinh ngạc, chẳng lẽ cao tầng không chịu được nữa mà muốn ngay lập tức đem vị thiếu niên thiên tài, à phải là thiếu niên quái thai kia nhận làm đệ tử?

Diệp Tử Vân biết được người kia là cao tầng học viện cũng yên tâm hơn hẳn, sau đó trở lại chỗ mình.

“Kẻ này rốt cuộc là ai, tại sao kiếp trước ta lại không thấy có một thiên tài như vậy?” Nhiếp Ly ánh mắt híp lại, lẩm bẩm: “Kiếp này ta trọng sinh, chẳng lẽ mọi chuyện vì đó bị thay đổi?”


Trước đó một tuần, hắn đi đến Cổ Lan Thành di tích, tìm kiếm thứ hắn muốn tìm, thế nhưng rõ ràng lại không có, phải chăng là do hắn trở về nên mọi thứ ở đây bị tác động, làm thay đổi khác đi?

Thời điểm những người bên ngoài còn kinh hãi vì sự kiện vừa rồi, Lục Viêm đã bị một người đưa tới một căn phòng khá lớn.

Trong phòng này không có một ai, vừa vào trong phòng thì bóng người đặt Lục Viêm xuống, nhanh chóng từ trong một cái hộp ngọc, lấy ra một cái cao cấp linh hồn thủy tinh, đưa cho Lục Viêm, nói: “Dùng thứ này đi”

Người này có vẻ khá gấp gáp, tựa hồ sợ Lục Viêm không cầm lấy, liền đặt vào tay hắn. Lục Viêm cũng không vội rót linh hồn lực vào, mà nhìn người này, nhíu mày nói: “Phó viện trưởng đại nhân, chuyện này là sao?”

Mẹ, tự nhiên đưa lão tử tới đây, lão tử bực mình rồi đấy!

“Trước đem linh hồn rót vào đây đi, chuyện gì nói sau” Diệp Thắng gấp gáp nói, hắn quả thật là đợi không nổi, hắn muốn biết rốt cuộc kẻ này linh hồn chính xác là bao nhiêu, bởi hắn bị thiên phú này dọa kinh hãi rồi.

Một Hoàng Kim Yêu Linh sư mười ba tuổi, lão thiên a, đây là quái vật ở đâu rơi xuống vậy, tu luyện trong bụng mẹ chắc? So với hắn cho dù là Diệp Mặc đại nhân trước kia cũng không bằng một góc của hắn.

Lục Viêm nhìn Diệp Thắng, sau đó gật gật đầu, nói: “Rót vào cũng không phải không được, nhưng mà ta muốn phó viện trưởng giữ bí mật cho ta”.

Diệp Thắng vội gật đầu, thúc dục hắn nhanh chóng đem linh hồn rót vào, Lục Viêm cũng chân chừ nữa, chậm rãi nhắm mắt, linh hồn lực lần nữa bạo phát, lúc này hắn cũng đang cảm nhận mọi thứ trong linh hồn hải của mình.

Ánh sáng nhàn nhạt rọi ra, mảnh linh hồn thủy tinh tụ lại từng điểm sáng, Diệp Thắng nhìn vậy thì nhíu mày, nói:

“Linh hồn lực, bảy trăm bốn mươi bốn, Bạch Ngân nhị tinh Yêu Linh sư… Không thể nào, nếu là Bạch Ngân nhị tinh thì không thể làm vỡ được trung cấp linh hồn thủy tinh được”

Dừng một chút, nhìn tới Lục Viêm nói: “tiểu tử, ngươi còn muốn che dấu cái gì, còn không dùng toàn bộ linh hồn lực rót vào?”


Lục Viêm cười khổ trong lòng, hắn đã dùng toàn bộ linh hồn lực rồi, hắn cũng xác định được thứ kim cầu trong linh hồn hải giúp hắn bạo tăng linh hồn lực giống vừa nãy.

“Để ta thử lại!” Lục Viêm lại lần nữa rót linh hồn lực lên, trong tâm cũng thúc giục kim cầu kia, chợt thấy kim cầu run lên từng đợt, sau đó từng sợi kim sắc mờ nhạt rơi lên linh hồn hải, trong nháy mắt đó toàn bộ linh hồn hải trở nên óng ánh kim quang.

Thì ra là thế!

Quả nhiên là nó!

Coi như đã hoàn toàn mở ra thắc mắc rồi.

Khi linh hồn lực màu vàng rót lên linh hồn thủy tinh, mảnh thủy tinh không ngừng chấn động, vang lên một tiếng.

Oanh!

Kim quang rực sáng, chói sáng cả căn phòng, Diệp Thắng đang đứng trừng mắt nhìn linh hồn thủy tinh cũng bị kim quang làm đau mắt.

Khi Lục Viêm thu tay lại thì kim quang cũng biến mất, Diệp Thắng vội mở lớn đôi mắt nhìn chằm chằm vào linh hồn thủy tinh, thật lâu sau liền run giọng: “Hồn lực là một… một ngàn ba trăm sáu mươi ba, Hoàng Kim tam tinh Yêu Linh sư”

Diệp Thắng như muốn ngất tại chỗ, Hoàng Kim tam tinh, đây thật sự là dọa người.

Từng trận hô hấp gấp gáp, Diệp Thắng tay chân run rẩy, hít một hơi cưỡng ép rung động trong lòng, hắn run giọng nói: “Ngươi đưa ta mượn linh hồn thủy tinh”

Sau khi lấy linh hồn thủy tinh, hắn liền đưa linh hồn lực vào trong, sau cùng hắn mới vui mừng, giọng run run: “Không sai, hoàn toàn chính xác. Ngươi quả thật là quái vật, mười ba tuổi Hoàng Kim tam tinh Yêu Linh sư. Ha ha, Thánh Lan học viện cuối cùng cũng có đệ tử quái thai, Quang Huy chi thành xuất hiện một quái vật kinh khủng a”

“Ngài tiếp tục vui vẻ, ta đây đi về a” Lục Viêm chịu không nổi nữa lên tiếng nói.

“Ha ha” Diệp Thắng cười lớn vui vẻ, hắn làm phó viện trưởng lâu như thế rồi còn chưa gặp qua một quái vật nào khủng bố như Lục Viêm, tâm tình tự nhiên tốt, Thánh Lan học viên danh tiếng sẽ vì hắn mà đại thịnh, hơn nữa Quang Huy chi thành tương lai sẽ có một vị Truyền Kỳ Yêu Linh sư thủ hộ a, như thế thì còn gì tốt bằng.

“Ngươi tên gì?” Diệp Thắng lên tiếng nói.

“Hử?” Lục Viêm nói: “Lục Viêm”


“Lục Viêm” Diệp Thắng gật đầu, nói: “Gia tộc ngươi là?”

“Diệp Thắng đại nhân a, hình như ngài quên mất lời hứa của mình thì phải?” Lục Viêm cười nhạt lên tiếng.

“A!” Diệp Thắng lúc này mới nhớ trước đó có hứa sẽ giữ bí mật việc này, nên cũng gật đầu, lại nói: “Ta đương nhiên nhớ, chỉ là gia tộc ngươi là gì, ta xem có cần gì không, nếu cần có thể xem xét mà giúp đỡ một chút?”

Một thiên tài khủng bố như vậy, hắn đương nhiên muốn có quan hệ tốt rồi, mà cách tốt nhất đó là quan hệ tốt với gia tộc của kẻ này.

“Ngân Hùng gia tộc” Lục Viêm nghĩ một hồi mới nhớ tên gia tộc của mình, nói.

“Ngân Hùng gia tộc?” Diệp Thắng lẩm bẩm một lượt nhưng không nhớ có một gia tộc như vậy, hẳn là một gia tộc bình thường đi, nhưng mà một gia tộc bình thường sinh ra một kẻ khủng bố cỡ này, sợ là rất nhanh đó liền trở thành đỉnh phong thế gia a.

Mà gia tộc bình thường cũng tốt, như vậy mới có nhiều cơ hội giúp đỡ, nếu mà là thế gia nào đó thì chỉ sợ cũng không cần hắn giúp đỡ.

Lục Viêm không ở lại nổi nữa rồi, khi Diệp Thắng đang suy nghĩ làm sao giúp đỡ thế này thế nọ thì Lục Viêm đã đi ra ngoài, bên ngoài tất cả mọi người đã trở về.

Thật ra cũng có nhiều người muốn đợi xem chuyện gì xảy ra, nhưng bị đạo sư ngăn cản, nên đành buồn bực quay về.

Khảo thí lớp Võ giả học đồ sơ cấp, tại Thánh Lan học viện đều gợi ra oanh động, ánh mắt mọi người đều chú ý về lớp võ giả học đồ sơ cấp, nháy mắt biến thành tiêu điểm làm người ta chú ý tới.

Mà tin tức lớp Võ giả sơ cấp lại có người linh hồn lực mạnh mẽ làm vỡ cả trung cấp linh hồn thủy tinh nhanh chóng phát tán. Khi tin tức này ra, có người tin nhưng vẫn có nhiều người không tin.

Chủ nhân của sự kiện đó, Lục Viêm không quan tâm những thứ đó, hắn đang đi về phòng mình, muốn nhanh chóng tìm hiểu thứ kim cầu kia rốt cuộc là thứ gì.

Cũng khi hắn rời đi thì trong phòng trước đó, nhiều lão giả nhanh chóng đi vào, nhìn Diệp Thắng đang cười lớn ở đó, nói: “Linh hồn lực của hắn bao nhiêu?”

Ps: Có NP thì ném hết vào đây nào!! Giữ lại làm gì cho chật túi /cdeu!!!


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.