Hoàng yến

Chương 20


Đọc truyện Hoàng yến – Chương 20:

Ngôn Khả Hân được đội bảo an hộ tống ra xe, cô làm như không muốn cùng phóng viên nói chuyện, nhưng vẫn lễ độ đáp: “Các vị, đã là chuyện quá khứ, tôi thật sự không muốn nói tới chuyện đau xót đấy nữa.”
 
Khi nói đôi mắt cô phiếm hồng, giọng nói cũng đầy ủy khuất, nhưng nắm chắc máy ảnh mà hướng vào.
 
Lại có phóng viên tiến lên hỏi: “Ngôn tiểu thư có thể cho chúng tôi biết một chút, việc mẹ của tiểu thư mất có liên quan gì đến Ngôn phu nhân hiện giờ không?”

 
Tựa hồ như bị nhắc tới chuyện thương tâm, khóe mắt cô tự động chảy ra vài giọt nước mắt.
 
“chuyện này hôm nay tôi cũng mới biết, tôi không tin là dì Viện có liên quan đến cái chết của mẹ tôi, sau khi mẹ tôi mất dì ấy vẫn luôn quan tâm quản lý công ty của bà.”
 
Lời này vừa ra, toàn bộ phóng viên đều ồ lên, sau khi bức tử vợ cả, bà ta còn âm mưu cướp luôn công ty của người ba bao năm gầy dựng. Có thể thấy nữ nhân này tâm cơ thủ đoạn sâu đến mức nào.
 
Nói vậy là đủ, nói thêm nữa sợ có vẻ quá cố ý, cô liền ra hiệu cho đội bảo an dẫn đường.
 
Đương nhiên chỉ cần vài lời coi như thừa nhận này của cô, thì hai mẹ con Tưởng thục Viện xong đời rồi.
 
 
Theo scandal ngày càng lan truyền, sự nghiệp của Ngôn Nhã Mộng vì thế mà cũng bị ảnh hưởng nhiều, bộ phim của đại đạo diễn mãi mới xin được một vai này đã bị đổi người, tiếp theo những sản phẩm cô ta làm đại diện toàn bộ bị rớt giá. Thậm chí những công ty liên quan đến cô ta cũng bị gián đoạn sản xuất.
 
Trong khoảng thời gian này bởi vì áp lực dư luận, cô ta muốn mở một cuộc họp báo cũng bị người đại diện không chút khách khí cự tuyệt, ngay cả nhà cũng không được về, đành ở khách sạn năm sao trốn tránh.

 
Đã liên tục mấy ngày nay cô ta không ngủ được giấc nào ngon cả, sắc mặt rất khó coi.Sau lần thứ hai bị người đại diện cự tuyệt cô ta đã bực bội đến phát điên. Ngồi thật mạnh xuống sô pha, ngón tay nắm chặt di động đến mức như muốn đem điện thoại bóp nát.
 
“Chuyện này không cần nghĩ cũng biết là do Ngôn Khả Hân làm, cũng chỉ có cô ta mới hận em như vậy.”
 
Bất đồng với vẻ tức giận của cô ta, An Cảnh Diệp bình tĩnh ngồi một bên, lẳng lặng uống cà phê.
 
“Không có chứng cứ đừng nói bậy.” Hắn bâng quơ nói.
 
Ngôn Nhã Mộng vẻ mặt không thể tin nhìn hắn: “Anh tại sao lại nói thay cho cô ta? Hiện giờ cô ta hại em thảm như thế này mà anh có thể nói thế hả?”

 
Hắn đang uống cà phê động tác hơi dừng lại, nghiêng đầu nhìn cô ta: “Em có chứng cứ nào chứng minh là cô ấy làm không?”
 
“Này còn cần chứng cứ sao? Từ nhỏ cô ta đã nhìn em không ưa, em và anh ở bên nhau tự nhiên cô ta hận em thấu xương! Trên đời này còn ai so với cô ta muốn em thân bại danh liệt đây?” Ngôn Nhã Mộng có vẻ kích động, gân xanh trên trán như bứt ra.
 
An Cảnh Diệp vẻ mặt nghi hoặc nhìn cô ta: “Em sao lại biến thành như vậy? Trước kia không phải em thấy có lỗi với cô ấy sao? Không phải nói bởi vì em mà cô ấy mới tự sát, trong lòng em rất áy náy hay sao. Vốn dĩ là chúng ta có lỗi với cô ấy, nếu chuyện này do cô ấy làm thì cũng không có gì đáng trách, huống hồ một chút bằng chứng chúng ta đều không có, em vì sao lại giận dữ như vậy?”
 
Ngôn Nhã Mộng lúc này mới phát hiện cô ta ở trước mặt An Cảnh Diệp đã không màng tới hình tượng mà kích động.Hiện giờ cô ta rất mẫn cảm, vừa nghe An Cảnh Diệp nói vậy, liền nghĩ hắn đang bảo vệ Ngôn Khả Hân.
 
Cô ta không khỏi lạnh lùng nói: “Như thế nào? Lúc này anh đã cảm thấy hối hận muốn quay trở lại với cô ta phải không?”
 
Ngôn Nhã Mộng giờ đây đâu còn là cô gái nhu thuận hiểu chuyện, cô ta trở nên khắc nghiệt lại vô cơ gây sự làm cho An Cảnh Diệp cảm thấy rất khó chịu, vì thế hắn đứng dậy, mặt không biểu tình nhìn cô ta nói: “ Hiện giờ cảm xúc của em không tốt, chờ em bình tĩnh chúng ta lại nói chuyện tiếp.”
 
Hắn nói xong liền bước ra khỏi cửa, cô ta quả thực vừa phẫn nộ lại khổ sở, không khỏi lớn tiếng nói: “An biết em đang khổ sở, vậy mà anh có thể nhẫn tâm rời đi sao?”
 
An Cảnh Diệp căn bản không dao động, cô ta thấy thế cũng nóng nảy, vội hạ giọng : “Diệp ca ca, anh không cần bỏ em lại đây được không? Em cần anh.”
 
Hắn ta vờ như không nghe thấy, trực tiếp mở cửa ra ngoài, cô ta nhìn cánh cửa đã đóng kín hồi lâu mới hồi thần, An Cảnh Diệp chưa bao giờ đối xử với cô như vậy, hiện giờ hắn muốn cùng cô ta đối nghịch phải không?
 
Ngôn Nhã Mộng cảm thấy lồng ngực như có lửa đốt, cô ta hung hăng ném mạnh điện thoại vào tường cùng ly cà phê hắn đã dùng qua quét hết xuống đất, giờ phút này cô ta cuồng loạn tựa như kẻ điên.
 
***
 
Trong khỏang thời gian này, Ngôn Khả hân phải nói là tâm tình cực tốt, mỗi ngày ăn no rồi ngủ kỹ, công việc thì thuận lợi, liên tiếp ký được mấy đơn hàng.
 
Hôm nay sau giờ làm việc, cô có cuộc hẹn với khách hàng đi ăn, khách hàng là một người đàn ông tuổi trẻ tinh anh, cô vì biểu đạt sự trân thành nên đã đặt chỗ tại một nhà hàng tây xa hoa nhất thành phố.
 
Trong bữa ăn hai người trò chuyện rất là vui vẻ, vị khách này không phải người địa phương, cô đã đáp ứng khi nào rảnh sẽ cùng anh ta đi dạo quanh thành phố.
 
Một bữa cơm khách chủ đều vui, ăn xong hai người bước vào thang máy đi xuống lầu, vừa bước ra khỏi thang máy, cô liền nhìn thấy một đoàn người đi tới.
 

Hai bên đại sảnh là hàng nhân viên xếp đều thẳng tắp, vừa nhìn thấy khí thế này liền biết là đang chào đón nhân vật lớn.
 
Mà cô vừa liếc mắt một cái liền nhìn thấy được cái người mà mọi người đang vây quanh- Quý Thần Vũ. Ngày ấy sau khi rời khỏi biệt thự của hắn, bọn họ đã nhiều ngày không gặp mặt.
 
Hắn vẫn như vậy, hắn đứng ở đâu hào quang tỏa ra ở đấy, làm mọi thứ đều bị lu mờ.
 
Ngôn Khả Hân thì cảm thấy vô lực, sao cô đi đến chỗ nào đều cũng đụng phải hắn vậy.
 
Vừa thấy hắn cô đã tính toán đi đường khác, lại không nghĩ hắn ta liếc mắt một cái đã nhìn thấy cô.Hắn bước nhanh tới , rất khách khí chào hỏi cô: “Chào Ngôn tiểu thư, không nghĩ tới em có thể gặp em ở đây.”
 
Ngôn Khả Hân chỉ đành căng da đầu đi ứng phó với hắn : “ Chào Quý tiên sinh.”
 
“Ngôn tiểu thư là tới bên này ăn cơm?”
 
Ngôn Khả Hân gật gật: “Vâng, tôi nghe nói đồ ăn bên này hương vị rất tuyệt.”
 
“ Ừ.” Hắn đáp nhẹ một tiếng, ánh mắt như có như không ra người đàn ông đằng sau lưng cô, sau đó nói: “Vậy hẹn gặp lại Ngôn tiểu thư.”
 
Ngôn Khả Hân vội nói: “ Hẹn gặp lại Quý tiên sinh.”
 
Quý Thần Vũ cùng đoàn người bước vào thang máy, Ngôn Khả Hân thở dài nhẹ nhõm, bất quá cô vẫn cảm thấy bất an.
 
Vị khách hàng nam kia sau khi bước ra khỏi nhà hàng cùng cô, có chút buồn bực hỏi: “Ngôn tiểu thư, em có cảm thấy ánh mắt của vị tiên sinh vừa rồi nhìn tôi mang theo sát khí không.”
 
Trong lòng lộp bộp, chỉ đành cười gượng : “Không thể nào, ngài lại không quen biết hắn.”
 
“Ừ nhỉ, chắc tại cảm giác của tôi sai rồi.”
 
Ngôn Khả Hân không muốn tiếp nối câu chuyện này , cùng anh ta cáo từ, vừa về nhà không lâu cô liền nhận được điện thoại của Ngôn Phi Hùng , đầu bên kia ông ta muốn cô vội vàng trở về một chuyến, nhưng về làm gì thì ông ta không nói.

 
Cô cũng đoán được hơn phân nửa là chuyện của Ngôn Nhã Mộng, bất quá cô cũng rất muốn thấy tình cảnh hiện giờ của hai mẹ con cô ta, cho nên suy nghĩ một chút cô liền lái xe đến Ngôn gia.
 
Trở lại Ngôn gia, quả nhiên ba người bọn họ đều có mặt, cô vừa vào cửa Ngôn Phi Hùng lập tức hỏi: “Gần đây mọi chuyện phát sinh trên mạng là do mày làm?”
 
Đã sớm thành thói quen cho nên khi nghe ông ta chưa gì đã đổ ngay lỗi cho cô, cô không thèm khó chịu, ngược lại vẻ mặt bình tĩnh nhún vai: “Không phải tôi.”
 
“Không phải chị thì còn ai, ngày đó chính miệng chị uy hiếp tôi, rằng trên tay chị có video An Cảnh Diệp đứng ra xin lỗi.”Ngôn Nhã Mộng nói chuyện với dáng vẻ kích động, hàm răng nghiến chặt, còn đâu vị Ngôn nhị tiểu thư đoan trang, nho nhã.
 
Ngôn Khả Hân liếc nhìn cô ta: “Tôi lừa cô mà cô còn tin? Nếu tôi thật sự có video đấy, muốn trả thù cô, mà tôi còn phải đợi đến bây giờ.”
Lời này làm Ngôn Nhã Mộng không thể phản bác.
 
Ngôn Khả Hân lại hướng Tưởng Thục Viện mà nhìn, sắc mặt trầm trầm. “Tôi hôm nay trở về là muốn hỏi dì Viện một câu, ngày đó khi mẹ tôi nằm viện có phải dì đã nói những lời đó kích thích mẹ tôi không?”
 
“Đương nhiên là không có.” Tưởng Thục Viện lập tức phủ nhận, “Đoạn ghi âm đó rõ ràng đã bị xử lý qua, năm đó dì với ba con đến với nhau, rõ ràng đã xin lỗi mẹ con, thì làm sao có thể đến bệnh viện nói những lời đó. Dì không phải là loại người không biết xấu hổ như vậy?”
 
Không thể không nói, bà ta qủa thật lợi hại, chứng cứ rõ rành rành như vậy cư nhiên còn giả bộ vô tội được nữa.Hơn nữa có vẻ là Ngôn Phi Hùng cũng bị lừa gạt.
 
“ Chuyện này không phải dì Viện của mày làm, mày đừng có ăn nói linh tinh.” Ngôn Phi Hùng quả nhiên sẽ vì bà ta mà bênh vực.
 
Cũng không biết là do ông ta lớn tuổi rồi nên lú lẫn, hay vì quá thờ ơ với mẹ cô mà chuyện như vậy cũng không biệt được thật giả.
 
Bất quá dù ông ta có giả bộ hồ đồ nhưng không đại biểu mọi người đều là người mù, hiện giờ có ông ta ở đây cô không làm được gì bà ta, nhưng với những gì ở trên mạng thanh danh của bà ta cũng gần như bị hủy. Nhìn ra được, trong khoảng thời gian này hai mẹ con bà ta sống đến không thoải mái, sắc mặt xấu đến nỗi dùng phấn cũng không che hết được, hơn nữa rõ ràng là bọn họ đứng ngồi không yên, tựa hồ như có chút sợ cô,thấy tình cảnh này cô hả giận được không ít.
 
Dù sao hôm nay mục đích của cô là tới xem sự thảm hại của hai mẹ con nhà này, nhìn xong rồi thì cô cũng định cáo từ Ngôn Phi Hùng rồi về, không nghĩ đến lại nghe được quản gia của Ngôn gia tiến vào nói : “Ngôn tiên sinh, bên ngoài có một người họ Lâm xưng là trợ lý của Qúy tiên sinh, tìm ngài nói có việc cầm thương lượng.”
 
Ngôn Phi Hùng vừa nghe , ban đầu đang cau mày lập tức liền giãn ra, nhướng mày nói : “Mau mời vào.”
 
Cô rất kinh ngạc, vì sao Quý Thần Vũ lại đến Ngôn gia tìm Ngôn Phi Hùng, cô đột nhiên nghĩ có khi nào là việc vừa nãy tại nhà hàng, nhưng không phải tìm cô đi, nếu muốn gặp cô thì không nên đến Ngôn gia tìm.
 
Quản gia đi ra ngoài, rồi dẫn một người vào, anh ta đích xác là Lâm An trợ lý của Quý Thần Vũ.
 
Ngôn Phi Hùng đối với hắn rất khách khí, vội vàng đứng dậy nghênh đón, “Lâm tiên sinh đúng không? Mau mời ngồi.”
 
Lâm An chỉ cười: “Không cần đâu, hôm nay tôi tới để thay tiên sinh làm việc, xong việc liền đi.”
 

“ Vậy không biết Quý tiên sinh tìm tôi có việc gì.”
 
“ Quý tiên sinh nghe nói, ngôn gia có vị tiểu thư đàn dương cầm rất hay, muốn mời tiểu thư đi qua vì ngài ngài ấy đàn một bản.”
 
“……”Ngôn Phi Hùng ngẩn người, nhìn thoáng qua Ngôn Nhã Mộng, “Quý tiên sinh muốn đi qua luôn sao?”
 
Lâm An gật đầu “Đúng vậy.”
 
Lúc này trời cũng đã tối, Quý tiên sinh mời tiểu thư Ngôn gia qua đánh đàn cho hắn nghe, không khỏi khiến người khác hiểu sai.
 
Ngôn Phi Hùng trầm tư không nói, Lâm An thấy thế: “ Nếu tiểu thư Ngôn gia không đồng ý Quý tiên sinh cũng không miễn cưỡng.”
 
Ông ta nghe vật vội nói: “Không không không, được Quý tiên sinh ưu ái, con gái tôi được đi đánh đàn cho ngài ấy đó là vinh hạnh của nó.”
 
Thấy ông ta đã nói như vậy, Lâm An liền nói thẳng :”Vậy mời Ngôn tiểu thư trong chốc lát rồi đi theo tôi.”
 
Ngôn Phi Hùng nhìn Ngôn Nhã Mộng đưa mắt ra hiệu.
 
Ngôn Nhã Mộng có chút ngốc, chưa phản ứng kịp, Tưởng Thục Viện vội vàng đẩy cô ta: “Con còn đứng thất thần ra làm gì?”
 
Cô ta nghi hoặc hỏi: “Quý tiên sinh mời con thật sao?”
 
Tưởng Thục Viện giả vờ dỗi nói: “Con đứa nhỏ này, Quý tiên sinh mời tiểu thư Ngôn gia đến dáng đàn, mà chị con từ sớm đã bỏ đánh đàn, vậy ngoài con ra thì còn ai.”
 
Ngôn Nhã Mộng tức khắc thở dài nhẹ nhõm, cảm thấy do chính mình suy nghĩ quá nhiều, Ngôn Khả Hân đánh đàn sao có thể so sánh với cô ta. Chỉ vì lần ở du thuyền bị Quý Thần Vũ đối xử không quá khách khí mà đâm ra nghi hoặc.
 
Bất quá Quý tiên sinh quả là có con mắt tinh tường, cuối cùng cũng biết mình nên thưởng thức ai.
Ngôn Nhã Mộng đối với chính mình rất có tự tin, nên không nghi ngờ nữa , lên lầu thay đồ.
 
Ngôn Khả Hân đang định đi về, lại không nghĩ tới có trò vui để xem, dù sao đêm nay cũng đã trễ, lái xe về nhà cô thì hơi xa chi bằng ở lại đây qua đêm.
 
Ngôn Nhã Mộng lên lầu thay đồ, Tưởng thục Viện cùng cô ta vào phòng, bà ta có vẻ thật kích động, một bên lựa quần áo cho cô ta: “Quý tiên sinh buổi tối mời con đi đánh đàn, chứng tỏ hắn đã để ý đến con, con nhớ phải nắm chắc, chuyện của hai mẹ con ta thành ra như vậy, nhưng ba con ông ta không có năng lực xoay chuyển, nhưng Quý Thần Vũ thì khác chỉ cần một lời nói của hắn, không những chuyện này sẽ biết mất, mà con còn có thể một đêm thành danh.”
 
Cô ta cũng rất kích động, thay quần áo mà tay còn run, gật gật đầu: “ Con biết phải làm như thế nào.”
 
Nam nhân ai cũng giống nhau, đều thích nữ nhân nịnh nọt nghe lời.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.