Hoàng Tử và Em (Prince and Me )

Chương 7


Bạn đang đọc Hoàng Tử và Em (Prince and Me ) – Chương 7

CHAPTER 7: Đụng Mặt Con Yêu Tinh

” Cộc cộc cộc!
” Mới sáng sớm mà đã có đứa nào hỗn láo gõ cửa phòng tôi vậy? Chắc chắn không phải là bọn hầu nữ rồi! Bọn nó sợ tôi một vành! tôi bảo gì nghe nấy, và tất nhiên bọn nó biết rằng gọi tôi dậy sớm thì sẽ không ổn chút nào đâu mà!

” Đứa nào đấy?
” Tôi gắt ầm lên.
Đứng trước mặt tôi là một con Yêu Tinh chính hiệu. Mặt mũi tầm thường, người thì sặc mùi nước hoa, quần áo thì toàn hồng với chả đỏ. Rõ ngứa mắt! Con yêu tinh trố mắt nhìn tôi
” Cô dám nói thế với tôi hả?

Ẹp! Cái hạng rắc rối kiêu ngạo này chui ở đâu ra vậy hả trời? Tôi thề tôi mà không băm vằm nó ra tôi uất chết mất.
” Ôi tôi lại sợ cô quá chứ lại!
” Tôi nhăn mặt vờ đau đớn.

” Mày…
” Con tinh tinh nhìn tôi, và…
” BỐP!
” Một cú tát như trời giáng giáng thẳng vào mặt tôi.
Aish! nó không biết trời cao đất rộng là gì hả? Từ hồi cha sinh mẹ đẻ đã chẳng đứa nào dám đánh tôi, mà toàn tôi đánh bọn nó, ở đây một tuần, trêu trọc đủ trò mà cái bọn mắt ti hí còn không dám đánh thì nó lấy đâu tư cách ra đánh tôi chứ? Bộ nó mẹ tôi hả?

” Con chó này!
” Tôi gằn giọng, mặt đỏ rực lên. Có lẽ khuôn mặt của tôi đang rất đáng sợ nên con tinh tinh đó co rúm lại, chẳng dám nhìn thẳng vào tôi nữa.
Mày có giở cái ánh mắt chó con đó ra cũng không làm gì được tao đâu, con tinh tinh ạ! Nghĩ bụng, tôi giơ tay lên chuẩn bị xử đẹp nó.
Hô hô! Giờ khắc báo thù đã đến. Cái tay của tôi chỉ còn một vài cm nữa là chạm đến mặt nó.
” Pặc!
” Tôi thấy cánh tay mình đau nhói
” Cô là quí phi mà đanh đá quá đó!
” Giọng nói kiêu ngạo, hống hách vang lên.

” BỎ . Tay. Ra

” Tôi gằn giọng.
” Tôi và anh đã có một bản hợp đồng bất khả xâm phạm rồi đó! Đừng để đến lúc cả đời không lên làm vua được!

Hắn nhìn tôi, ánh mắt thoáng chút bối rối rồi bỏ tay ra
” tuyệt đối không được đánh cô ấy!
” cô ấy? Cái con tinh tinh đó mà lại được bênh đến vậy sao?
” cô và cô ấy nên hòa thuận. Đây là người yêu của tôi. Sau khi cô rời khỏi đây, vị trí này là của cô ấy
” Hắn ta giảng giải, giọng đều đều. Bên cạnh, con tinh tinh kia trông rất đểu. Nó cứ liếc xéo tôi như kiểu
” mày thấy chưa? Mày chỉ là vật thế thân cho chị thôi
“,
Được lắm!
” Tốt thôi!
” tôi nhếch mép, cười, đoạn đóng sầm cửa lại.
Sau khi thay xong bộ quần áo chỉnh tề + tiện lợi nhất có thể ( tức là áo phông + quần lửng), tôi lon ton đi ra khỏi phòng
” Ê! Anh biết chỗ ở của Yuu là ở đâu không?

Cả hắn và con tinh tinh kia đều tròn mắt nhìn tôi
” Đi thẳng, rẽ trái, rẽ phải, rẽ trái, đi thẳng, rẽ phải

Chỉ chờ có thế, tôi ghi vào một quyển sổ rồi nhảy chân sáo
” Bái Bai
” Đi được đến nơi quả thật không dễ như tôi mong tưởng. Đi thẳng một chặng dài rồi tôi mới thấy một ngã ba. Rẽ trái rồi thì phải đi thật lâu thật lâu nữa mới tới ngã ba tiếp theo. Tôi đoán chắc cái cung điên của tên ngang ngược này có được chiêu dụng làm mê cung để hành hạ tội nhân cũng chẳng ai ngạc nhiên đâu. Tuy vậy, cuối cùng thì tôi cũng đã đến rồi! yeah!
Cung của Yuu nhỏ hơn hẳn cung của cái tên chó chết kia. =.=! Tuy vậy, ở đây lại khá đẹp với màu xanh da trời ( màu yêu thích của tôi) và lối kiến trúc hiện đại trông rất tuyệt.
” Ôi! Đẹp quá!
” Tôi không ngừng reo lên thích thú.
Cung điện này còn có hẳn một sân cực rộng được lát gạch đỏ, và một vườn cây xanh rì, không có một bông hoa nào. Hì! Tôi đã nói chưa nhỉ? Tôi rất ghét hoa. =.=! hồi nhỏ vì hái hoa mà tôi bị ong cắn đấy ạ! Chính vì vậy, tôi ghét hoa và căm thù loài ong. Đôi khi tôi thấy thú vật còn nguy hiểm hơn cả con người nữa. Đánh một người thì dễ như không mà đánh con ong thì bó tay chịu chết.

” Sao cô lại ở đây?
” Giọng nói lạnh lùng quen thuộc vang lên

” Nghe nói cô là quí phi mà!

Tôi quay lại, nhìn hắn, cười
” Hế lô!
” Cái tên này mặt mũi lúc nào cũng lạnh như tảng băng, tay thì nhăm nhe cái giáo như chực giết người vậy. -,- Tôi không cho rằng trêu ngươi hắn lại là một chuyện hay ho.
” Nghe nói anh ở đây, nên tôi đến thăm thôi!
” tôi cười ngu ngốc.
Hắn nhìn tôi, dò xét từ đầu đến chân như thể tôi là một vật thể lạ ngoài hành tinh (UFO) hay là tôi mang trong mình mầm bệnh vậy.
” Cô ăn mặc vậy mẹ tôi mà biết thì hết đường lên ngôi hoàng hậu đó!
” Hắn phán một câu xanh rờn.
Ya! Đó chính là lí do mà hắn nhìn tôi vậy hả? Tôi nghênh mặt tự đắc
” thế thì càng tốt chứ sao? Tôi chưa có ý định lên làm Hoàng hậu bao giờ cả!

Khoanh tay trước ngực, hắn vẫn cầm cái giáo như thể sắp đâm tôi
” Thế anh tôi và cô không phải yêu nhau hả?

” Nói tầm bậy tầm bạ
” Tôi xua xua tay
” Tôi và hắn…. A!
” Chết! hình như tên này vừa nói đến mẹ hắn. Mà hắn là hoàng tử => mẹ hắn là thái hậu = bà già chết dẫm kia => tôi không nên tiết lộ bí mật, nếu không muốn chết rũ trong tù ngục vì tội dám trêu ngươi thái hậu.
“Tôi và hắn… vẫn chưa có gì chính thức cả. Chúng tôi chưa nghĩ vội đến chuyện lấy nhau!
” Tôi ngậm đắng nuốt cay nói ra từng lời. Sao tôi ghét cái mồm tôi đến vậy nhỉ?

” Cô yêu hắn?
” Tên Yuu kia tiếp tục lia cái ánh mắt dò xét tôi. Ôh! Hắn và mama hắn có cái nhìn giống nhau ha! Đúng là
” con nhà tông không giống lông cũng giống cánh
“. Mà hắn hỏi cái qué gì vậy? Bộ hắn đang cố tình đẩy tôi vào thế hiểm hả? Đừng hòng nha em! Chị sẽ không trả lời cái câu đó đâu!

Tôi đưa mắt nhìn ra một phía khác, hỏi ngây ngô
” Mà anh đang luyện võ hả?

Nhìn tôi, ánh mắt hắn lộ rõ hai chữ khó chịu
” Ừ!

” Cho tôi chơi với!
” Tôi cười thích thú
” Lâu lắm rồi không có đánh nhau!

” Cô ăn nói cho cẩn thận vào!
” Hắn chĩa cái mũi giáo lạnh lẽo của mình vào cổ tôi
” Biết đường thì hành động cho ra dáng một quí phi vào! Nếu không muốn mẹ tôi xả thịt lột da cô!
” hô hô! hắn nói cứ như mẹ hắn là một con hổ đói ấy nhở! Mẹ hắn là ai chứ? BÀ ta cùng lắm là xả thịt được cái con tinh tinh điệu đà đang ở bên cạnh cái tên ngỗ ngược kia chứ tôi á? Mơ đi! Ác như mama tổng quản nhà tôi còn không dám xử tôi thì bà ta lấy đâu can đảm đó chứ? Nếu bà ta thực sự là một con sư tử, hay một con hổ, thì tôi xin phép làm một con khủng long bạo chúa! *-*

” Này! ANh thật quá đáng đó!
” TÔi đẩy cái mũi giáo chết tiệt ra khỏi cổ mình
” Sao lại ăn nói với tôi bất lịch sự như vậy nhỉ! Chết chết tôi chứ liên quan gì đến anh!
” Buông mũi giáo xuống, hắn ngếch mặt nhìn tôi
” Tôi nghe nói trên trần gian cô nổi cộm về sự liều lĩnh + xã hội đen lắm. Vậy thì thử tiếp một chiêu đi!
” Mẹ ơi! Hắn còn chưa nói xong thì cái mũi giáo ấy đã nhằm tôi mà đâm rồi. Nếu đứng đây không phải là tôi thì chắc kẻ đó chết là cái chắc. Hai anh em nhà này giống nhau ở chỗ thích chơi trò ngạc nhiên lắm mà!
Né mũi giáo của hắn, tôi tiện chân tiện tay đấm đá loạn xị ngậu cả lên. Cái tên Yuu đáng ghét kia không ngờ được nên nhanh chóng bị ăn đòn đau. ^-^ Ai bảo đánh nhau với chị làm gì!

” Bốp!
” Cái mũi giáo vốn đã bị tôi đẩy ra xa trở nên vô dụng, nhưng đầu ngược lại thì lại rất có tác dụng. Bằng chứng là nó làm cho cái bụng của tôi đau đến chảy cả nước mắt ra ấy chứ! Người đâu mà ác quá! Chẳng biết thương hoa tiếc ngọc gì cả. Đã đánh nhau với con gái thì chớ, lại còn giở trò lưu manh. -,-!
Thấy tôi ôm cái bụng đầy thương tíc của mình mếu máo, hắn mới vội buông giáo xuống
” Cô ổn chứ?

Ẹp! Nếu tôi là một đứa con gái bình thường, tôi sẽ nước mắt lưng tròng mà than trách hắn, hoặc lăn ra ăn vạ chẳng hạn. Tuy nhiên, bạn nhớ chứ? Tôi là một con khủng long bạo chúa chính hiệu. Vì thế, tôi chỉ nhẹ nhàng ngẩng đầu lên, trừng mắt nhìn hắn
” Anh con trai đánh con gái, dùng vũ khí đánh với tay không vậy mà không có biết nhục hả?

Hắn nhìn tôi, ánh mắt bối rối nhưng cũng khá khó chịu. Có ai bị **** mà không khó chịu không nhỉ?

” Vậy để tôi đưa cô về cung!
” Tôi còn chưa kịp phản ứng, hắn đã nhấc bổng tôi lên.
Không giống như tên to béo vác tôi trên vai, hắn bế tôi trong vòng tay của mình. Chẹp! Cảnh này lãng… xẹt quá! Bạn biết đấy! Tôi ghét những gì lãng mạn, và tôi ghét việc tô vẽ thêm cho cuộc sống của mình một mầu hồng xấu xí.
Tuy nhiên, không hiểu sao trong lòng tôi lại có một cảm giác lạ, rất rất rất lạ. Hậu cung thẳng tiến.
Vừa về đến phòng tôi, hắn nhẹ nhàng đặt tôi xuống giường trong đôi mắt hình hỏi chấm của hai người đang ngồi uống nước trước cửa tôi, vừa nãy còn cười nói tình tứ nữa cơ đấy.

” Cô nghỉ ngơi đi!
” Hắn cau mày, dặn tôi, xong quay ra phía tên Shin siếc gì đó
” Xin phép!

Aish! Cái bụng đáng ghét!
Vừa thấy hắn đi khỏi, tôi ngồi bật dậy, xoa xoa bụng. Vẫn hơi đau! May mà tôi nội công thâm hậu chứ người bình thường phèo phổi rụng tá lả tình đời rồi chứ chẳng chơi. -,-

” Cô đang làm cái trò gì với thằng em trai tôi vậy?
” Cái tên ngang ngạnh trừng mắt nhìn tôi.

” Anh đang làm cái trò gì ở phòng của tôi vậy?
” Tôi nhìn hắn, cười ngây thơ
” thực ra chúng tôi vừa đánh nhau xong, và anh cũng không có quyền xâm phạm đời tư của – tôi! Của tôi của tôi!
” tôi cố nhấn mạnh từ của tôi để hắn biết điều.
Tuy nhiên, mặt của hắn rõ là hoang mang
” Đánh nhau? Cô đang nói phét à?

” Ya! Hôm nay không phải cá tháng tư!
” Tôi nhìn hắn, đầy tức giận. Cái gì mà nói phét chứ! Tôi thèm mà nói phét ấy!
Bên cạnh hắn ta, con tinh tinh kia trông còn kinh khủng hơn. Mặt nó tái mét trông như một con nhái bén. ^-^. Nó lắp bắp
” Anh… Yuu…. là vô địch mà! Đánh nhau.. mà không chết… có phải… cô ta …. là quỷ không vậy?

” Này con tinh tinh kia!
” Tôi trợn mắt nhìn nó
” Ăn nói cho cẩn thận vào kẻo tôi bẻ răng xào măng đấy!
” Hình như tôi nói hơi to, làm cho con tinh tinh co rúm vào, chẳng dám nhìn tôi ^-^ Yep! Tôi thật đáng sợ!


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.