Bạn đang đọc Hoàng Tử Nghịch Ngợm Và Công Chúa Ngổ Ngáo – Chương 28
Cảm ơn các t.y của Pooh nhá!Hí hí :
*Chap 27*
**6.45 pm:
-Mày ơi!Tao đến viện chăm sóc Vy Anh đây!-My bước từ trên cầu thang xuống nhìn nó nói
-Sao mày đi sớm vậy?Còn Linh thì sao?-Nó hỏi
-Vì Linh tỉnh lại rồi,nên Khánh muốn trông Linh cả đêm cơ!Hyhy-My cười
-À!Biết ngay mà!Thế mày không chờ Minh đến đón à?
-Không,hỳ,mà thôi tao đi đây!-My cười buồn và bước ra khỏi nhà…
Lặng lẽ một mình trên dòng người tấp nập,My buồn bã suy nghĩ,cô đi sớm và không muốn Khánh đến đón vì cô muốn tìm 1 nơi giải khuây,cô muốn vào bar uống rượu,chỉ có rượu mới làm giải tỏa hết những đau khổ của cô…
Đây rồi,H.O.T Club,đây là quán lớn nhất thành phố mà thỉnh thoảng cô hay vào mỗi khi có chuyện buồn…
**Biệt thự nhà nó:
-Hey you,đang làm gì thế?-Đầu dây điện thoại phía bên kia,hắn cười nói
-Hey boy,anh bị thần kinh à?-Nó làu bàu
-Thần kinh cái đầu heo,tôi hỏi cô đang làm gì,tôi sang đón đi chơi,tôi ở nhà 1 mình nè!
-Minh đâu mà ở nhà 1 mình?
-Đi về công ty nhà nó rồi!
-Oh!Thế sang đón tôi đê,đang chán!
-Ok!
Đúng 5’ sau,hắn có mặt tại nhà nó:
-Chúng ta đi đâu?-Nó hỏi
-Ăn trước hay chơi trước?-Hắn tham khảo ý kiến của nó
-Giờ vẫn sớm,chưa có tâm trạng ăn uống,chơi trước đê!-Nó cười tít mắt
-Vậy cô muốn đi đâu?-Hắn hỏi
-Để xem nào,đi ăn nhà hàng mãi cũng chán,đi siêu thị mua đồ về tự nấu đi!
-Ừ!Hay đấy,nhưng cô biết nấu không?
-Không biết nhưng học nấu rất nhanh,mua sách dạy là được!
-Tôi tin tưởng cô 1 lần vậy!
Vào đến siêu thị,mọi con mắt như tập trung hướng hết về chỗ nó và hắn đứng,ai cũng trầm trồ khen ngợi.Nó cùng hắn đi lên tầng trên để mua sắm,nó thì tung tăng lựa đồ,hắn thỳ cứ phải xách rỏ đi theo.
-Cà chua,bí,thịt gà,cá,thịt lợn,hành,tỏi,ớt,…còn gì không?Anh có ăn thịt gà không?
-Thôi,tôi chịu,tôi gãy tay rồi,cô chọn 1 đống đồ thế này,tôi làm sao xách nổi!-Hắn nhăn nhó
-Này,anh là con trai phải khỏe mạnh chứ?Yếu như sên già ấy!-Nó càu nhàu
-Này!Ai mà đánh nhau với tôi thì tôi thắng chắc nhé,còn riêng cái vụ đi chợ xách đồ này,tôi chết mệt mất!Cô có biết từ nãy giờ tôi phải xách giỏ đi theo cô lượn hết tầng trên xuống tầng dưới,chọn hết hoa này đến quả nọ rồi không?cô có phải xách gì đâu mà biết mệt!
-Thế thôi,từng này cũng đủ rồi,lên tầng trên chọn vài quyển sách nấu ăn nữa là xong!Hyhy.Cố lên!-Nó cười nói như an ủi hắn.
Thế là hắn lại ‘lễ mễ’ xách mấy rỏ đựng đồ theo nó lên tầng trên cùng để chọn sách,đi ngang qua 1 quán chụp hình hàn quốc nhỏ,nó reo lên thích thú:
-Oa!Đẹp quá!Vào chụp thử đi,tôi rất thích nhưng chưa được chụp bao giờ!-Nó hào hứng cười tít mắt
-Ừ!Tôi cũng thích lắm nhưng chưa thử,vậy để rỏ đồ ở đâu đây?-Hắn hỏi
-Các cháu cứ mang cả vào,không sao đâu.-Một người đàn ông trung niên bước ra nói,khuôn mặt thật phúc hậu!
-Vâng!Cảm ơn bác!
-Không có gì,các cháu cứ chụp thoải mái nhé!Tự chọn phông hình và chọn các chức năng chụp,vì ta muốn giới trẻ như các cháu tự nhiên nên để các cháu tự chụp và chọn hình theo ý thích,hôm nay cũng là nhân dịp khai trương nên ta cũng lấy giá rẻ cho!-Người đàn ông trung niên cười nói
-Dạ!-Nó với hắn đồng thanh,cười tít mắt
Vào trong căn phòng chụp hình,nó hoa mắt nhìn bốn phía đều là những thứ trang trí thật đẹp và lạ mắt!
-Đẹp thật đấy nhỉ!-Nó mải mê nhìn ngắm,nói với hắn
-Ra đây đi!Máy chụp ở chỗ này nè!-Hắn cách nó vài bước chân,vẫy tay gọi
Nó chạy tót ra chỗ hắn,cười tươi rói:
-Chụp thôi!
Nói xong nó với hắn cùng nhau chụp hình,nó hết chọn phông hình này đến phông hình khác,có lúc nó với hắn còn cãi nhau vì không ưa phông hình người kia chọn.Nó làm đủ kiểu dáng tinh nghịch,hắn cũng vậy,vì hắn cũng nghịch ngợm đâu kém gì nó!Có hình nó véo tai hắn,hắn bẹo má nó,véo mũi nó,nó đấm,đá hắn đủ kiểu,không chỉ vậy mà 2 người còn khoác vai nhau,cười thật tươi,có ảnh nó còn mang cả quả bí lẫn quả cà chua,… chụp kèm và bị hắn cốc cho 1 cái vào đầu đau đớn!
-Mệt rồi đấy!Mang ảnh ra ngoài trả tiền đi!-Hắn thở phì phò ngồi xuống ghế
-2 cái nữa thôi!Nhé!-Nó năn nỉ
-Thế chọn phông đi rồi chụp,còn về nấu cơm nữa chứ,giờ cũng phải 8h hơn rồi đấy,tôi đói rồi!-Hắn nhăn nhó
-Đây rồi đây rồi,2 cái cuối này phải thật tươi vào nhé!Vì các cái trước toàn ảnh nghịch ngợm thôi,chụp 2 cái này đẹp vào để tôi còn làm màn hình điện thoại,hehe!Tôi vốn không có ảnh nào mà!-Nó kéo hắn dậy thuyết phục
-Được rồi!Ảnh thứ nhất này!1…2…3…tóc!
-Đẹp lắm đẹp lắm!-Nó reo lên thích thú khi nhìn thấy chiếc ảnh vừa ra lò rất vừa ý nó:Hắn và nó cùng cười thật tươi,1 tay nó giơ hình chữ V 1 tay khoát tay hắn!Trông nó với hắn như 2 người bạn thân thiết vậy! (Hay phải nói là rất đẹp đôi mới đúng)
-Được rôi!Còn cái cuối cùng,cái kia đẹp rồi thỳ cái này phải đặc biệt mới được!-Hắn toét miệng cười nói
-Đặc biệt như thế nào!
-Cô cứ cười thật tươi lên,phải cười thật đẹp nào nhé!Bắt đầy nào….1….2…3….chụt…tóc!
Nó đơ người không nói lên lời,hắn lại kiss nó,lần này là vào má,bất ngờ quá,mặt nó đỏ ửng lên,im đập thình thịch loạn cả lên.
-Cái này đẹp nhất,hehe!Tôi sẽ chụp cái này làm màn hình điện thoại!-Hắn cười tươi nhìn nó,tay vuốt ve tấm ảnh hắn kiss trộm vào má nó,nó thì toét miệng cười không 1 chút ngượng ngùng,căn bản vì hắn đã xúi nó phải cười thật tươi rồi mà!
-Anh lừa tôi hả!Sao dám thơm tôi!Lại còn xúi tôi cười thật tươi nữa!Đáng ghét!-Nó hậm hực,trái tim vẫn loạn nhịp
-Không thế làm sao cô cho!Thôi về nào,ra trả tiền rồi về cô phải nấu cho tôi ăn đấy nhé!-Hắn đắc ý cười
-Hừ!!!-Nó tức tối bước theo hắn ra ngoài
Bước vào trong xe,nó vẫn còn bức xúc vì hắn dám làm như thế với nó mà không hỏi trước ý kiến.
-Giận à?Hỳ hỳ!Cười lên nào!Tôi chia cho cô 1 nửa số ảnh nè!Còn chỗ này,tôi giữ,nhwos về dán lên phòng cô ấy nhé!Hehe-Hắn cười tươi như hoa nở
-Không thèm!-Nó quay ngoắt mặt đi
-Vậy tôi vất đi đây!
-Đừng!Đừng!Tôi lấy!-Nó giật lấy và ôm chặt cả 1 nửa số ảnh mà hắn chia cho.
-Thế không được bí xị như thế nữa!Không tôi vứt cả đấy!-Hắn đe dọa nó
-Hỳ hỳ!Biết rồi mà!-Nó cười tít mắt,nhìn ngắm lại những tấm ảnh trong ay,nó mới chợt nhận ra:
-Aaaaaa!Anh ăn gian quá!Sao tôi nhiều ảnh xấu thế này!Các tấm đẹp anh lấy hết rồi!-Nó hét lên
-Làm gì có!-Hắn ngu ngơ nói
-Không có này!-Nó lấy cả số ảnh của hắn rồi chia lại cho công bằng…
-Thế này mới được!-Nó kêu lên
-Thế nào cũng được,về nhà cô nấu hả?-Hắn hỏi
-Ừm!Nhà tôi gần hơn với cả có đầy đủ hơn,anh ở riêng 1 mình,à mà không,với 3 người kia chắc ít đồ nấu ăn lắm!-Nó đoán gìa đoán non
-Sao cô biết!-Hắn quay sang hỏi
-Các anh không biết nầu thỳ trong nhà làm gì có đồ nấu để mà ăn!-Nó trợn mắt lên nói
-Khì khì!Thế bây giờ,cô nấu cho tôi nhé,tôi không biết nấu!-Hắn gãi đầu gãi tai
-Tôi khác gì anh,anh đừng có mà trốn tránh trách nhiệm,tôi mua sách về làm gỉ,để dạy nấu ăn,anh với tôi đều là lớp phó chứ có ngu dốt gì đâu mà cái vấn đề cỏn con này không làm được!
-Thế tôi giúp cô cũng được!-Hắn cười
-Không được!
-Thế tôi phụ cô nhiều hơn nhé!-Hắn năn nỉ
-Không được!
-Vâng!Thế con nấu cùng mẹ ạ!-Hắn bí xị nói
-Rất được,con trai ạ!-Nó cười toét miệng trâm trọc hắn.
-Cô….-Hắn đang định mắng nó thì tiếng chuông điện thoại vang lên
-Của tôi à?-Nó hỏi
-Ừ!Của cô đấy!-Hắn chỉ vào túi xách của nó
-A lô-Nó trả lời
-H.San hả?Minh đây!H.San với My không có nhà à?-Minh hỏi
-Ừ!Sao Minh biết,My đến bệnh viện rồi còn H.San đang đi chơi với Long-Nó cười nói
-Thế hả?Tại Minh đứng chờ dưới cửa mà không thấy ai,gọi cho My thỳ không liên lạc được,nên Minh gọi cho H.San hỏi thôi!H.San đi chơi với Long vui vẻ nhé!Minh đến bệnh viện đây!-Minh cúp máy,vậy là H.San đang đi chơi với Long,còn chơi rất vui vẻ nữa,nghe nó nói anh mới buồn làm sao!
-Minh gọi à?-Hắn hỏi
-Ừ!À!Đến nhà rồi kìa!-Nó nhanh chóng xuống xe khi hắn đỗ lại trước cửa biệt thự.
“Thật là!Trông nhỏ đó lúc nào cũng hí ha hí hửng,mà sao nói với cũng xưng thân mật vậy nhỉ?Thế mà với mình lúc nào cũng càu cạu,còn xưng anh tôi chứ!Chán thật!Híc!Mình đang ghen với Minh sao?Minh thích nhỏ đó,nhỏ đó biết điều này không nhỉ?Nhưng mình cũng thích nhỏ đó mà!”-Hắn bước theo nó xuống xe,suy nghĩ của hắn,giá mà nó hiểu được!