Hoàng Tử Lạnh Lùng Và Công Chúa Băng Tuyết

Chương 15


Đọc truyện Hoàng Tử Lạnh Lùng Và Công Chúa Băng Tuyết – Chương 15

Một tuần sau…
Cốc cốc cốc…
Tiếng gõ cửa phòng Duy Phong vang lên đều đặn.
– Vào đi!
– Thiếu gia, xin lỗi cậu vì sự chậm trễ không đáng có của tôi… Tôi… – Chú Lí – quản gia căn biệt thự vừa bước vào đã nói một mạch.
– Chú nói vấn đề chính thôi. Từ từ rồi nói.
– Dạ. Cô bé cậu yêu cầu điều tra tên Trịnh Thị Mai Anh, học lớp 8A1 trường Ice School.
– Chú chỉ điều tra được có vậy thôi sao?
– Dạ, thông tin của cô bé ấy được bảo mật nghiêm ngặt, tôi phải tới gặp trực tiếp Hiệu trưởng trường đó mới lấy được thông tin. Hình như cô ấy không có ba, chỉ có mẹ… Người phụ nữ này rất có quyền lực, lời nói của bà ta tương đối trọng lượng.
– Thôi được rồi, cảm ơn chú, chú có thể ra ngoài.
– Dạ vâng.

Người quản gia chưa kịp ra cửa thì Pox đã gọi lại.
– Khoan… Chú… nhớ giữ bí mật…
Ở trong phòng, Pox liên tục lẩm nhẩm… “Pun… Mai Anh… Pun… chỉ có mẹ… quyền lực… Mai Anh…”
Dưới ánh nắng ban mai, có một chàng trai ngồi bên bệ cửa sổ. Chàng trai ấy có mái tóc đen tuyền, đôi mắt nâu sâu thăm thẳm, vẻ đẹp kì bí, huyền ảo nhưng thần thái toát ra vương giả, quý tộc.
Pox rút điện thoại ra, cậu gọi cho ba, có lẽ giờ này ba cậu đang ở công ty. Nghĩ vậy, Pox bấm số máy ở văn phòng Chủ tịch, khi tới công ty ba cậu thường khóa di động nên phải gọi thẳng tới văn phòng.
– Alo, Hoàng Duy Trung xin nghe!
– Ba, là con, Duy Phong đây.
– Có chuyện gì mà lại gọi ba giờ này?
– Ba à, con muốn chuyển trường. Con không thích Star Light nữa, con muốn chuyển tới Ice School. – Cậu nói giọng như thỉnh cầu nhưng rất cứng rắn, quả quyết.
– Vì con bé đó à?

Hoàng Duy Trung hỏi bằng giọng điệu nghi ngờ, sau đó là cái nhếch miệng và nụ cười… đầy gian xảo.
– Ba… Ba biết cả rồi sao? Đúng như ba nói, vậy nên con xin ba hãy đồng ý.
– Có gì về nhà nói.
Tút… tút… tút…
Duy Phong. Con bắt đầu muốn chống đối ta rồi phải không. Nhóc con 12 tuổi, để xem con làm được gì? Sức nhẫn nại của ta có hạn, con đừng làm ta thất vọng… Hoàng Duy Phong!
Buổi chiều, Pox ở nhà buồn chán quá định rủ Pun đi chơi nhưng chợt nghĩ ra cô phải đi học, mình thì nhởn nhơ nên lại thôi… Cậu cũng phải đi học giống như cô nhưng chuyện cúp tiết bình thường như cơm bữa. Ba cậu là cổ đông lớn của Star Light, ngôi trường danh tiếng nhất nước Mĩ chỉ dành cho con nhà quý tộc. Ông chỉ cần nói một tiếng đã có sức ảnh hưởng lớn tới cả ngôi trường, huống gì Duy Phong tuy học lớp tám nhưng lực học được gọi là xuất sắc, cao thủ của trường, những kiến thức cơ bản sao làm khó được cậu, nhàm chán quá nên bỏ tiết cũng phải.
Pox đi dạo vòng quanh khu thương mại để mua đồ, cậu vào cửa hàng quần áo trước tiên. Từ nhỏ tới lớn cậu chưa bao giờ vào đây một mình, do cậu là con trai, đồ của cậu đã có người làm lo liệu, tất cả đều là mốt mới nhất trên thế giới. Chọn cho mình chiếc quần jeans rách bụi bặm đen cùng áo thun xám, kết hợp với chiếc áo da đen bóng cùng đôi sneakers cổ cao chất vô cùng… Cậu định sẽ diện nó để đi chơi cùng Pun vào một ngày nào đó… Thật hồi hộp biết bao…
Cậu nhìn đồng hồ, hơn 4 giờ chiều, ra khỏi khu mua sắm và bước lên chiếc BMW lướt đi…
***
8 giờ tối tại phòng Hoàng Duy Trung, biệt thự Royal.
– Duy Phong, con nên nhớ con là người thừa kế Tập đoàn P&N tương lai, con không thể vì một con bé mới quen mà học ở cái trường không chút danh tiếng đó được.
– Ba à, trường nào mà chẳng là trường chứ, con xin ba đó! – Cậu nhìn ba bằng ánh mắt van nài, từ nhỏ cậu chưa từng đòi hỏi bất cứ điều gì, đây là lần đầu tiên cậu đưa ra yêu cầu, vậy mà tình huống này nó lại trở thành lời cầu xin.
– Không được. Dù sao thì tháng sau ta cũng phải về Việt Nam rồi, con theo ta về chi nhánh bên đó. Thôi được rồi con ra ngoài đi.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.