Hoàng Tử Lạnh Lùng Và Công Chúa Băng Giá

Chương 31


Bạn đang đọc Hoàng Tử Lạnh Lùng Và Công Chúa Băng Giá: Chương 31 :

Sáng sớm tất cả đều có mặt trước sảnh khách sạn để nghe thầy HT căn dặn :
– Buổi sáng chúng ta chơi tại đây nhưng đến chiều chúng ta sẽ dời lên rừng thiên nhiên để quan sát và cắm trại tại đó , các em nhanh chóng chơi và chuẩn bị hành lí sớm để đi …..
– Vâng…- các học sinh đáp lại lời thầy HT. Sau đó đám học sinh ào ra biển để chơi thỏa thích , tụi nó và tụi hắn nhanh chóng về phòng thay đồ , chỉ có Kai , Kin , Kevin là không mặc áo chỉ mặc chiếc quần short lửng , để khoe thân hình vạm vỡ và rắn chắc, hắn thì chiếc áo thun trắng mỏng dính kết hợp vs quần short , bốn cô gái nhà ta thì đầm trắng nhẹ nhàng , nó đeo thêm chiếc kính , tất cả cùng ra đã là sự tâm điểm chú ý của đám mê trai và mê gái, có những người đã ngất xỉu vì thấy ba anh chàng khoe body cực chuẩn, tuy hắn không như vậy nhưng cũng khiến đám con gái ” xịt máu mũi” , hắn chưa bao giờ khoe thân hình của mình vì hắn chứa ghét làm như vậy , nó ngồi xuống chiếc ghế ngã mình xuống ghế tận hưởng không khí của biển cả, cô và Lin , Anna cũng làm theo nó . Ba anh chàng rủ nhau đi mua nước chỉ còn hắn ở lại cùng bốn cô nàng, khuôn mặt lạnh lùng hắn ngồi ghế cạnh nó ánh mắt ko quên nhìn sang nó trông nó lúc nào cũng bình yên nhẹ nhàng vừa lạnh lẽo vô cảm , ba anh chàng đi mua nước về vừa đi vừa cười khiến lũ hám trai không yên , Kevin đưa ly trà sữa kiwi cho nó , còn đưa thêm cho hắn lon cà phê . Nó cầm lấy không uống gác sang một bên, ai cũng nhìn nó mà lắc đầu
– Ra biển chơi thôi – Anna …
– Và…. Chúng ta chơi nào – đồng thanh trừ nó và hắn , tất cả đi ra Kevin không quên kéo theo nó , cậu nắm tay nó thật chặt, nó bị kéo liền khựng lại , cậu nhìn nó nó chỉ lắc đầu biết là không đúng sở thích của mình cậu buông tay nó ra rồi nở nụ cười như hoa vẫy tay chào nó rồi chạy ra biển hòa nhịp vào sự vui vẻ của mọi người, chỉ có hai người lạnh lùng ở lại, trên bờ , hắn lạnh lùng bước lại một bên nó ánh mắt nhìn ra biển khiôn mặt lạnh tanh không cảm xúc…

Cho đến khi tiếng còi của thầy giáo là lên bờ để chuẩn bị đi . Ai nấy đều về phòng mình chuẩn bị đồ mà đi .
Xe nhà trường
Tất cả ổn định chỗ ngồi cũ của mình, nó đeo Phone nghe nhạc lạnh lùng nhìn ra cửa sổ Kevin ngồi bên lấy đồ ăn nhẹ cho nó vì nó chưa ăn gì hết nó đẩy đồ ăn đi cậu biết ép nó chỉ khiến nó chán ghét hơn thôi. Chiếc xe lăn bánh đi vào sâu trong khu rừng không tạo ra sự u ám sợ hãi mà thay vào đó khu rừng thật đẹp lộng lẫy trong sự thích thú của đám học sinh, chiếc xe dừng lại tại một bãi cỏ xanh với những hương thơm của hoa cỏ mùa thật khiến lòng người muốn đi không muốn về, tất cả xuống xe xếp hàng nhận lệnh của thầy cô
– Chúng ta cắm trại tại đây mỗi trại sẽ bao gồm hai bạn như khi ở khách sạn , đây là đồ dùng cần thiết đã đánh số bốc thăm cũ… Khi nghe xong tất cả lên nhận đồ rồi dựng trại hắn lạnh lùng lấy hết còn Lin theo sau nhưng bị phớt lờ , sau một hồi mày mò tất cả lều được dựng lên , ai cũng vào lều của mình để bày dọn đồ đạc , hắn lạnh lùng quay đi bước chân nhanh hơn tiến vào trong rừng tai đeo Phone nên chả biết có người đi theo mình , nó cũng lạnh lùng đi tay còn mơn man trên nhửng bụi cây ven lối đường , con đường bằng nhựa trải dài như một lối mê cung , hắn liền quay đầu đi về lại ( chán dồi đây mà) thì thấy nó nó vẫn vừa đi nhìn hoa , cỏ rừng mùi hương dễ chịu khiến lòng người xao xuyến , nó mỉm môi nhẹ rồi ngẩng đầu lên thì thấy hắn đang nhìn mình , nó ngoảnh mặt sang bên lạnh lùng bước đi qua hắn thì hắn đã nhanh chân chặn trước mặt nó đôi mắt nâu nhìn nó , nó chả quan tâm quay người đi về để hắn đứng lại nhìn theo bóng nó xa dần và vụt mất….
Khu vực học sinh như im lặng hẳn màn đêm buông xuống , không khí trong này giờ rất mát mẻ tuy lúc lại có những cơn gió se lạnh , hắn không ngủ nhường chỗ cho Lin ngủ , cô cũng ngủ say vì hoạt động hôm nay diễn ra quá nhiều , hắn ngồi trước lều ngước mắt lên nhìn vầng trăng tỏa sáng trên bều trời đêm, khuôn mặt đẹp trai hoàn mĩ, hắn đeo Phone nghe những bãn nhạc của riêng hắn nhẹ nhàng , sâu lắng , mắt hắn nheo nhéo nhìn một vóc dáng nhỏ bé đang từ lều đi ra , mái tóc bay trong gió không ai khác chính là nó, nó không ngủ được liền đi ra lều ngồi cho khuây khỏa, hắn nhận ra được nó liền lấy điện thoại nhắn cho nó
– Ngủ …. Lạnh lẽo
-….. – không trả lời
-…..- im lặng quan sát

– Ngủ ….- hắn nhắn lại , và lần này thì
– Không ….- Nó , nhận được câu trả lời của nó hắn không lạm gì nữa, cất điện thoại nhưng ánh mắt vẫn nhìn nó chăm chút hắn phải đợi khi nào nó ngủ rồi mới đi vào nhưng đợi mãi mà chẵng thấy vào hắn đứng dậy định tiến sang chỗ nó thì Kevin đi ra ngồi cạnh nó nói với nó điều gì hắn đang cảm giác hụt hẫng ( Haha cho chừa ) ,ánh mắt vẫn theo dõi nó một cách chú ý đôi mắt lạnh lẽo nhìn hai người kia cho đến khi vào lều hắn mới đi vào ,….
Sáng sớm ……
– Tập trung – Thầy Hiệu phó, tất cả đi ra khỏi lều , hắn ra sau nhưng nó vẫn chưa ra hắn cứ nhìn về chiếc lều đó nhưng vẫn không thấy . Bỗng
– Anh Ken …. Cô lay tay hắn…
– …. – im lặng nhìn cô ,

– Anh nhìn gì vậy – cô lại hỏi ….
– …. – hắn lạnh lùng nhún vai, sau câu nói của hắn nó đi ra tay vẫn còn dụi mắt
– ” ngái ngủ ” suy nghĩ của hắn…. Nó nhanh chóng đi lại đứng cạnh cô bạn mình chăm chút nghe lời nhắc
– Hôm nay chúng ta sẽ tham quan khu rừng này nguyên một ngày đồ ăn thức uống đã được chuẩn bị trong các balô này , mỗi nhóm sẽ gồm 7- 8 người đi chung , các em phải chụp lại những cảnh đẹp mà các em thấy , sau đó quay lại đây đúng 5h chiều …. Lời nói dài của thầy Hiệu phó. Tất cả nhận balô rồi tụ họp lại rồi xuất phát nhanh , tụi nó và tụi hắn đi chung , Yen đi cạnh nó và Kevin, Lin thì đi cạnh hắn vừa đi vừa tự sướng với hắn nhưng hắn đều lẫn đi chỗ khác lúc thì đi trước lúc thì sau , lúc sang trái, rồi phải , cô chán nản đi trước chụp cho cả đám tất cả đều tỏ ra lạnh lùng , còn hắn né ra xa , cả đám vừa đi vừa nói chuyện bỗng thấy một bông hoa rất đẹp màu tím phát ra một mùi hương thơm ngát khó tả, thế là người nào người nấy cầm điện thoại ra chụp , hắn đi sau cho cả đám chụp xong hắn cầm điện thoại mở khóa rồi nhưng tấm hình hắn chụp được không phải hoa mà là….. Nó , nó không biết hắn làm nên đi qua , tuy chỉ là một góc mặt nhưng vẻ đẹp lạnh lùng của nó khiến hắn nhìn mãi , hắn đứng hồi lâu rồi bấm save thay vì xóa đi . Hắn bỏ điện thoại vào túi ung dung bước đi tiến thẳng về đám người đang say sưa chụp hình, ….. Đang đi thì thấy tháo balô ra chắc vì nặng , nó xách bằng tay vs dáng nghiêng người trông như muốn ngã nhào , hắn thấy vậy liền bước nhanh hơn bàn tay chộp lấy cái balô của nó , nó giật mình quay lại nhìn , cái bản mặt lạnh lùng như băng của hắn luôn khiến người khác sợ khiếp vía nhưng đối với nó đó thực chất là bình thường , nó tiến lại phía hắn để lấy đồ của mình thì hắn đã bước đi va vào nó khiến nó ngã xuống đất đôi mắt hằn lên sự tức giận


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.