Hoàng Tử Lạnh Lùng Và Công Chúa Băng Giá

Chương 22


Bạn đang đọc Hoàng Tử Lạnh Lùng Và Công Chúa Băng Giá: Chương 22

Sáng sớm lai đến như thường ngày, mặt trời lên cao, những tia nắng len qua đám cây xanh , trải dài trên bức tranh khung cảnh động này . Nó lạnh lùng từ trên lầu bước xuống nhà , tiến về phía bàn ăn đang được dọn đầy đủ bao nhiêu là thức ăn, nó đẩy ghế ngồi xuống , vớ lấy tách cà phê đắng nóng hỗi mà nhẹ nhàng đưa lên miệng nhâm nhi , nó nhìn cả bàn thức ăn mà chả thấy món gì vừa miệng cả , nó thấy chiếc bánh mì vừa được nướng ra trước mặt mình , ánh mắt khá thích thú , nó cầm lên nhìn nhìn rồi đưa lên cắn nhẹ . Đúng lúc Yen bước xuống vỗ vai nó , tay vẫn còn dụi mắt , cô ngồi xuống tay lấy miếng bánh mì cắn nhẹ rồi quay sang hỏi nó:
– Mày không sao thật chứ ?
– … – nó gật đầu một cái , cô nhìn vậy chị biết lắc đầu , từ ngoài tiếng két xe của đám người kia khiến nó khó chịu . Nó đứng lên bước ra ngoài không quên gật đầu chào quản gia và một số người hầu ,Yen thì tu ly sữa rồi mới bước đi . Ra đến cửa vẫn là ánh mắt lạnh lùng của nó nhìn mọi người , hắn bây giờ cứ nhìn theo nó một cách âm thầm , hắn biết hắn đang dần quan tâm nó , quan tâm một người con gái lạnh lùng và bang chủ Angel , Kin thì thấy Yen vừa đi ra là lòng vui mừng khôn siết , cậu thực sự đã thích cô thật rồi , cậu khẽ cười như tia nắng ban mai , tất cả đã đầy đủ và ai nấy cũng lên xe và lao thẳng ngoài đường …..
” Két ” tiếng két chói tai của dàn siêu xe khiến tất cả mọi người trong trường đều ngoảnh lại , vẫn là đám fans rắc rối chờ thần tượng của mình đến , tụi nó và tụi hắn vừa bước ra xe là cả đám la hét om sòm cả lên , mặc kệ đám người ấy cả bọn đi lên lớp ,nó bước về chỗ ngồi để cặp ngay ngắn rồi gục xuống bàn , có lẽ cả đêm qua không ngủ nên bây giờ mới buồn ngủ , hắn thì tựa đầu vào tường , đeo phone vào , mắt nhằm nghiền , Lin thì đi trễ hơn nên vừa bước vào thấy hắn đã ngủ , liền không nói gì hết nhẹ nhàng vào chỗ mình ngồi xuống .
Bàn Yen và Kin
Hai cô cậu vẫn ít khi nói chuyện , đa phần là cậu là người bắt chuyện trước , cậu lấy hết can đảm nói :

– Yen …. Cậu vẫn chưa hết giận tôi à …
– Rồi … – Yen nói nhưng vẫn chăm chút vào điện thoại
– Thật là cậu đã hết giận tôi rồi chứ …
– Uk… Qua rồi đừng nhắc tới nữa – cô rầu nói
– À…. Thế thì tốt rồi… Cậu quay người đi dấu niềm vui sướng mà cười chắc . Cứ như vậy thời gian cứ trôi đi …
” reng reng reng ” ….
Tất cả nghe tiếng chuông mà thấy thoát khỏi địa ngục trần gian vậy . Kin quay xuống nói :
– Gọi đồ ăn lên đi …
– Thế cũng được – Anna

– Ăn gì – kêu đi – Kai
– Một bánh gạo cay – Yen
– Cho mình và anh Ken , hai suất KFC và một cà phê đen
– Cho tao và Anna giống Lin …
– Yun dùng gì mày – Kin hỏi
– Cho nó ly campuchino và một bánh mì – Yen nói thay Kai
– Ok…. Nói rồi Kin gọi điện đưa một típ đồ ăn lên , sau khi đồ ăn đưa lên nó được cô lay người gọi dậy , nó cau mày khó chịu ngước mặt lên thì cô đã để thức ăn trước mặt nó , nói một câu

– Ăn đi …
– … Nó vẫn im lặng như thường tay lấy ly campuchino nóng hỗi đưa lên miệng uống , rồi cắn miếng bánh mì , hắn cũng được Lin đánh thức , hắn đón lấy ly cà phê trên tay cô rồi uống , còn phần ăn hắn đẩy sang bên , hắn không thích ăn mấy loài đồ ăn dạng như thế này , cô cũng quên khuấy đi là hắn không thích ăn những loại rán ,chiên. Sau khi ăn xong cả lũ lại phải chống chọi vs các tiết học tiếp theo , đa phần là gục bàn NGỦ cho khỏe người. ….
Hôm nay nhà trường cho nghỉ sớm nên cả đám vui không tả nỗi , Kai ra ý kiến đi chơi thì nó xin rút lui nó đi ra phía sau trường , đi lại chỗ hôm trước nó để quên chiếc máy nghe nhạc , nó tìm quanh cái cây mà không thấy đâu hết , nó cứ loay hoay tìm bên này , bên kia mà vẫn chả thấy đâu hết , chán nản nó ngồi xuống tựa vào thân cây , nó lấy tay lau đi mồ hôi trên trán, nó cố nhớ lại mình để đâu thì nó nhớ hắn đã cùng nó đeo chung máy nghe nhạc của nó , bây giờ còn chán nản hơn . Bỗng hắn từ đâu ngồi xuống từ trong tay lấy ra cái máy nghe nhạc của nó xòe ra , đưa ra trước mặt nó , nó đón lấy , khuôn mặt tươi hơn , nó khẽ quay sang hắn định nói cám ơn nhưng nghĩ lại thấy thôi khỏi. Nó đứng dậy phủi váy rồi bước đi qua hắn , nó cứ bước đi ra đến cổng trường nó mới biết rằng ai cũng về hết rồi , nó liền bước đi , đi bộ ven lề đường, nó không thấy nản gì hết , tai cứ đeo phone , và lần này cũng là hắn , hắn bấm còi xe để nó nghe nhưng mà nó chả nghe mà cứ típ tục đi , hắn khó chịu mở cửa xuống xe nắm lấy tay nó đưa nó vào xe , còn nó đang cảm thấy bình thản thì bị hắn kéo đi , nó không vùng vằng cứ để hắn kéo tay đi , ngồi trong xe nó nhìn ra phía bên kia và nó thấy hắn , vẻ đẹp trai lạnh lùng không ai bằng , hắn mở cửa bước vào , nó nhìn hắn rồi quay sang cửa nhìn ra bên ngoài , hắn chả biết hắn đang làm cái quái gì , cho nó lên xe theo tâm trạng lần này là lần thứ hai , hắn lái xe định cho nó về thì hắn lại đổi ý lái xe ra biển .Có lẽ là hắn đang muốn bảo về và bên cạnh nó chẳng lẽ cái này gọi là yêu sao …. Hắn đưa nó ra biển , dừng xe nó cũng khá ngạc nhiên khi hắn đưa nó ra biển , nó mở cửa xe bước ra , trước mặt nó là biển , nó tiến bước đi lại phía biển , những vết giày nó in trên biển , hắn thì lần theo sau dáng vẻ hắn bình thản hai tay bỏ vào túi , hắn nhìn dáng nó bé nhỏ cứ đứng nhìn biển ….


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.