Hoàng Tử Lạnh Lùng Và Công Chúa Băng Giá

Chương 18 : Lời Nói Của Hắn


Bạn đang đọc Hoàng Tử Lạnh Lùng Và Công Chúa Băng Giá: Chương 18 : Lời Nói Của Hắn

Sáng sớm lại đến cũng như mọi ngày nó cùng Yen tới trường , cảnh trường nhộn nhịp lại như mọi ngày vẫn cứ diễn ra bình thường. Tụi nó vừa đến thì đám con trai đã đi theo tặng quà cho nó và Yen nhưng đáp lại sự nhiệt tình mà đám con trai đem lại thì nó lạnh lùng đi qua rồi đi lên lớp . Nó lên lớp trước vì Yen đang quay lại xe lấy cặp ,
Thang máy trường đông nghẹt hẳn , nó liền đi qua thang máy Vip để lên cho nhanh nó ghét đông người , ồn ào , vừa bước vào thang định bấm nút thì hắn bước vào hắn như hào quang sáng vậy , nó khẽ ngước mắt nhìn hắn rồi lại thôi hắn thấy nó nhưng vẫn xem là vô hình như không khí vì vs hắn, dù con gái có đẹp hay sao đó thì hắn vẫn ko để ý ; có lẽ hắn ghét con gái thích con trai sao hay vì một lí do nào khác đã khiến hắn như vậy , … hắn đứng cạnh nó yên lặng , tay bỏ vào túi ,tai đeo phone , đôi mắt nhằm nghiền lại , không khí của hai con người lạnh lùng vô cảm ở cùng nhau thì u ám bao quanh … thang máy dừng lại hắn ra trước nó ra sau , nhưng khi cả 2 vào lớp lại nhận được những ánh mắt tò mò đặc biệt là cái đám người nhìu chuyện dưới kia , có lẽ người đang thắc mắc nhìu nhất đó làLin , hắn vs nó vẫn bình thản nhưng vẫn toát lên vẻ lạnh lùng không thể thiếu được . Hắn vừa ngồi xuống thì Lin hỏi :
– Anh đi đâu mà không qua đón em, điện thoại lại tắt nữa …

– Anh hai hôm nay lạ nha, hay là đi đón Yun mà quyên đi đón chị Lin …- Anna có vẻ hứng thú về chuyện này….
– Em nói gì vậy, thằng Ken có đón Yun đâu , nhỏ Yen chở đi mà – Kai biện hộ cho hắn
– Nhưng mà Yen đâu rồi ? – Kin từ đâu xí mỏ vào… chưa kịp dứt câu thì Yen đi vào với sắc mặt lạnh lùng , cô bước vào chỗ và khi bắt gặp ánh mắt của Kin cô lại ngó lơ đi xem như là vô hình. Cũng như thường ngày hoạt động tất cả vẫn giống nhau , hắn thì ngủ vừa nghe nhạc , nó thì cũng đeo phone và vừa sử lí những công việc của bang , Kai phải giải quyết công việc ở công ty nên đôi mắt và bàn tay cứ hoạt động , Anna thì không mún làm phiền Kai nên ngồi yên lặng và ” tự sướng ” một mình. Yen thì ngủ có lẽ cô dạo này gặp nhiều chuyện nên có vẻ mệt mỏi , Kin thì tán gái trên điện thoại nhưng đôi khi vẫn quay sang nhìn Yen một cách đầy yêu thương , người có lẽ bận rộn nhất là Lin , cô cứ ngồi đó nhìn hắn và nghĩ thầm
– ” Có lẽ em phải đính hôn sớm với anh thôi à ; em muốn anh chỉ quan tâm tới em” …..
Ra chơi…. cả bọn thì xuống căntin , chỉ có nó và hắn là không đi chung , nó thấy khó chịu liền cầm theo cái phone nghe nhạc rồi đi , bước chân nó đi và đi , nó khẽ thấy một cánh cửa gỗ sau trường khá xa nó đẩy cửa bước vào , thì ra đó là khu vườn

thực vật của trường nhưng nó lại không hề biết đây đây là nơi đã có chủ, người nó không ai khác là hắn, hắn đã cấm không cho ai vào đây ,vì hắn không mún ai làm phiền lúc hắn nghỉ ngơi nên trong trường chưa có ai vào trong , nó bây giờ cảm thấy thật sảng khoái, vừa mát mẻ vừa yên tĩnh . Bỗng nó thấy một cái cây lớn , đây chính là chỗ mà hắn thường nhắm mắt nghe nhạc , nó ngồi xuống đeo phone rồi tựa mình vào thân cây mà nhắm mắt để tận hưởng , những làn gió nhẹ bay bay thổi khiến mái tóc nó cứ bay vu vơ trong gió , ….
Chỗ hắn ….
Hắn thì khi một lúc nó đi thì hắn cũng đi đến nơi nghỉ dưỡng của mình, hắn bỗng thấy lạ khi cánh cửa lại được mở ra, hắn tỏ vẻ khá khó chịu , khuôn mặt lạnh tanh , hắn bước vào đi đến gốc cây mà mọi khi hắn vẫn nằm nghĩ , khi đến thì hắn bỗng thấy nó ngồi đó nó đang nhắm mắt mà ngủ tai thì nghe nhạc trông nó như một thiên sứ vậy , hắn khẽ nhìn nó , nhìn những đường nét trên mặt nó như lạ vậy , hắn thấy nó thật gan dạ, lạnh lùng không giống như bao loại đàn bà , con gái thấy trai đẹp là mê nhưng nó thì không bao giờ . Không muốn đánh thức nó dù hắn ghét người lạ ở cạnh mình và nhất là ở cái nơi gọi là ” địa bàn ” của hắn . Hắn ngồi xuồng tựa mình vào thân cây chưa kịp nhắm mắt lại, thì nó tỉnh nó biết đã có người đến ,và ngồi ạnh nó . Nó liền đứng dậy vì nó không muốn làm phiền ai khác , tuy nó có cảm giác thích ở đây nhưng nó không bao giờ tranh chấp của ai, nó đứng dậy thì bị bàn tay hắn nắm lại kéo nó, nó khá giật mình trước hành động của hắn , và có lẽ chuyện chưa từng xảy ra là hắn đã mở miệng nói :
– Yên – lặng – ngồi – yên – hắn cố gắng nói dù trong lòng hắn không muốn vậy đâu nhưng hắn lại có vẻ muốn nó ở lại . Thật lạ lùng hắn từ xưa đến nay chưa nói với ai câu nào mà bây giờ đã chịu mở miệng ra nói với một con người xa lạ như nó liệu đây có phải là cái duyên của hắn ….

chap đang bù nha m.n đọc truyện vui vẻ


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.