Đọc truyện Hoàng Tử Lạnh Lùng Và Cô Nhóc Lanh Chanh – Chương 82
Về nhà nó
Bước xuống xe, đưa tay vào trong để vặn ổ khóa, nó chạy vào nhà í ới, chạy khắp phòng
-Mama ơi, con về rồi đây!! MAMA!!!
Nghe tiếng động, mẹ nó từ trong phòng bước ra. Vừa nhìn thấy bà nó đã
chạy tới ôm thật chặt như để thỏa bao thương nhớ bấy lâu nay.
Mẹ nó cũng ôm lấy nó, thấy đứa con gái đi bao lâu nay mới về bà vui lắm. Có khi còn vui hơn cả nó nữa, nghe tiếng thút thít bà ôm nó vỗ về và
nhẹ nhàng nói
-Con gái ngốc về rồi sao! Con bé này, mới đi được có mấy ngày mà đã khóc như vậy rồi thì sau này làm sao mà tự lập được chứ?
-Hic….. Tại con nhớ mẹ quá!!
Thật sự thì nó không kìm chế được nữa, nó nhớ ba và mẹ, nó xem họ như ba mẹ ruột của nó. Được ôm bà nó lại cảm thấy hạnh phúc, cảm thấy như được ôm chính người mẹ của mình.
-Ba đâu rồi mẹ?
-À! Ba con đi cùng với mấy người bạn rồi!
Hắn từ ngoài bước vào trong, cúi đầu chào một cách đầy kính cẩn, miệng cười thật tươi, nó nhìn còn thấy rùng mình.
-Cháu chào bác!!
Mẹ nó khá ngạc nhiên, bà không nghĩ rằng nó đi cùng với hắn. Cũng may là ba nó không có ở nhà, nếu không thì ông sẽ nghiêm mặt mà nhìn hắn không buông để đoán xem hắn là gì của nó. Tất nhiên chuyện mà lộ là roi vào
mông như chơi.
-Hai đứa vào phòng khách ngồi chơi đi! Mẹ đi lấy nước!
-Để con lấy phụ cho ạ!
-Thôi được rồi, con cứ ngồi đó đi!!
Quay qua nhìn thấy hắn lại ngoắc ngoắc, nó bước tới với gương mặt méo
xệch. Tất nhiên là không thể ngồi gần hắn được, nhưng cũng không ngồi
quá xa. Bật kênh phim hoạt hình yêu thích, nó chỉnh âm lương lớn một
chút để tránh trường hợp mẹ nó nghe hai đưa nói chuyện
-Dù gì thì chúng ta đã yêu nhau rồi, có nên nói cho ba mẹ cô biết không nhỉ?
-Không được!!- Vừa nghe hắn dứt câu nó liền nhảy lên một phát, miệng
liên hồi hăm dọa- Anh mà nói ra là tôi bóp cổ anh chết ngay tại chỗ
đấy!!
-Không được sao? Tại sao lại không được, ba tôi đã biết rồi thì cũng
phải để cho ba cô biết luôn, như vậy mới công bằng- Rồi chợt hắn lại kêu to- Bác gái cháu……
Nó vội nhào tới bịt miệng hắn, mặt chuyển xang màu xanh, lòng thầm mong mẹ nó không nghe hắn gọi
-Này, anh đã hứa là nghe lời tôi rồi mà, không được nói ra chuyện này!!
-Nhưng tôi muốn nói!!
Và thế là hắn lại kéo tay nó ra để tìm cách nói lớn. Nó thì lại ra sức
bịt lấy miệng hắn. Nhìn là biết hắn giả vờ để cho nó bịt miệng chứ với
sức của hắn thì một tay thôi là có thế lôi được cả hai tay nó xuống rồi. Quay qua nhìn nó hắn lại giở trò
-Được thôi! Mua chuộc tôi đi?
-Mua chuộc á?…………….. Lấy đồng hồ không?
Nó ngơ ngơ ngáo ngáo nhìn hắn, rồi lại chỉ vào cái đồng hồ con heo mà
hắn tặng, làm cho mặt hắn thừ ra rồi lại định gọi to mẹ nó lần nữa. Lại
lần nữa bịt miệng hắn, nó đành xuống nước
-Thôi được thôi được!! Anh muốn gì?
Tay chỉ chỉ vào má, miệng hắn buông một câu làm nó muốn lọt ghế
-Hôn một cái!!
-Gì mà hôn chứ? Tôi với anh đâu có gì đâu mà phải hôn???
-Ya, đừng nói là cô định chấm dứt mọi chuyện tại đây nhé! Bây giờ cô không làm chứ gì! Vậy thì tôi sẽ nói cho bác gái biết!!
Vừa nói hắn vừa đứng dậy chân bước về phía nhà bếp
-Ok, ok!! Tôi hôn được chưa??
Nghe nó chịu thua hắn liền cười thỏa mãn ngồi xuống, đưa cái mặt thấy
ghét của mình ra. Nó đỏ mặt chồm tới hôn hắn, chợt hắn quay phắt qua và
chụt!! Môi chạm môi!
Ngượng quá nên nó quay qua chỗ khác, mắt hướng vào xem tivi như không có chuyện gì, nhưng thật ra tim nó lại đập loạn xạ
Nhìn gương mặt đỏ hồng lên của nó, hắn lại cười khoái chí. Đầu lại tiếp
tục nghĩ ra mấy trò làm cho nó ngượng thì mới chịu được, lại tiếp tục
trò vui của mình, hắn quay qua nó nói
-Này, tôi kêu cô hôn má mà, cái lúc nãy không tính! Hôn lại đi!!
-Sa.. sao??? Anh vừa phải thôi chứ!! Cái đồ chết tiệt, đừng có hòng mà
lợi dụng nhé! Tôi đã hoàn thành như anh muốn rồi con gì! Chỉ tại anh
xoay mặt qua chứ đâu phải tại tôi hôn nhầm chỗ!!
Mặc dù đang rất tức tối nhưng nó vẫn phải cố kìm nén, nói thật khẽ để mẹ nó không nghe thấy. Còn hắn thì vẫn tỏ ra thích thú với “công việc”
chọc nó
-Tôi không biết, cô phải nhắm cho đúng chỗ chứ, tôi thích xoay đâu là
quyền của tôi! Cô mà không chịu hôn lại thì tôi sẽ nói ra hết cho mẹ cô
biết!!
Tức tối, nó nhịn không nổi nữa. Bản thân là con gái mà hắn cứ bắt nạt nó như vậy mãi, thật là hết chỗ nói mà
-Này thì hôn!!
Dẫm vào chân hắn một phát rồi nó ôm hộp quà đang đặt trên bàn đi thẳng lên phòng, để lại hắn ngồi ôm chân và gọi theo nó
Mở cửa bước vào bên trong, mọi thứ vẫn như vậy, cái bàn vẫn vậy, cái
giường vẫn như trước, không có gì thay đổi. Nó nhớ quá đi mất!! Ngồi lên chiếc giường thân yêu, nó lấy hộp quà của Quân và từ từ mở ra
Bên trong là một con gấu panda ôm một trái tim có dòng chữ “BF Q &
N”, trên cổ còn có đeo một sợi dây. Mặt dậy là một chiếc chìa khóa, nó
chưa hiểu đó là gì nhưng nó sẽ giữ gìn món quà này thật kĩ
Ôm con gấu của Quân nằm xuống, nó ngủ lúc nào không hay. Có lẽ đây là chiếc giường của nó nên nó mới dễ ngủ như vậy.
Sau một lúc nói chuyện với mẹ nó mà vẫn chưa thấy nó xuống, hắn mò lên phòng.
Gõ cửa mãi mà chẳng thấy nó nói gì, hắn tò mò bước vào, mặt mày lấm la
lấm lét, lén la lén lút, đi tới định đắp chăn cho nó, chợt nhìn thấy con gấu nhưng tay nó lại che mất một phần dòng chữ
Nhưng mà dù thế nào thì nó cũng không được ôm con gấu không phải của hắn tặng. Đưa tay định giật con gấu ra thì lại bị nó ôm chặt vào, mặt khẽ
nhăn lại rồi miêng thì cứ “ưm ưm” như khó chịu. Hắn đành buông tay ra,
mặt thì khó chịu