Đọc truyện Hoàng Tử Lạnh Lùng Và Cô Nhóc Lanh Chanh – Chương 44: “Cái đầu hại cái thân”
Thôi thì đưa lên phòng cho đi ngủ, ngủ là hết nấc thôi.
Bây giờ nó cứ như…….. trẻ lên ba. Mặt cứ đơ đơ, ngồi im một chỗ, kêu gì
làm đó. Đến độ hắn phải lôi nó lên phòng kêu nó ngủ.
Nó cũng làm theo lời hắn, cũng leo lên giường…… nằm. Con mắt thì vẫn mở
thao láo. Người vẫn cứ giật giật theo từng tiếng nấc. Định đóng cửa đi
ra ngoài.
Thật sự thì, nếu hắn cứ để như vậy thì sợ nó cũng như vậy tới sáng, cứ
như người mất hồn, mắt thì mở to hết cỡ mà không biết có thấy gì không.
Với cái bộ dạng của nó lúc này thì không biết này mai ai sẽ lôi nó ra
được khỏi giường, ai sẽ kéo nó dậy để mà đi thay đồ, đi……….
Thôi thì quyết định đánh liều vậy. Được thì tốt, còn không thì chỉ……. tốn công chút xíu thôi chứ cũng chẳng mất gì.
Đi đến ngồi bên cạnh nó khẽ nói nhỏ
-Này, nếu cô cứ như vậy thì tôi sẽ hôn cô nữa đó!! Mau tỉnh lại đi chứ!!!
Không động tĩnh, hình như lúc này nó không còn nghe thấy gì nữa rồi.
Người cứ lâng lâng như vậy thôi, chứ có biết gì nữa đâu. Nên những lời
mà nãy giờ hắn nói đều thông từ tai này qua tai kia hết rồi.
Rồi quyết định, hắn quay mặt nó qua, đáp lên môi nó một nụ hôn. Tim cả
hai bắt đầu đập loạn xạ. Lần này hắn hôn nó còn lâu hơn cả lần trước. Nụ hôn thứ hai cứ giống như là hóa giải lời nguyền vậy. Nó dần tỉnh ra,
mặt bắt đầu đỏ dần và mắt cũng không còn mở thao láo nữa mà từ từ nhắm
lại, người cũng hết bị nấc
Sau 1p30s, lúc này hắn mới chịu bỏ ra. Gì vậy chứ??? Ngủ luôn rồi à!!!
Không ngờ vừa buông ra đã thấy nó nhắm mắt rồi nằm im luôn, khẽ lắc đầu. Làm hắn tốn công, nhưng nghĩ lại thì……. cũng sướng sướng (ặc). Thật sự
thì nụ hôn của hắn cũng là nụ hôn đầu tiên đó chứ. Định “để dành”, ai
ngờ đâu lúc đó lại không tự chủ được bản thân và chụt. Nhưng cảm giác
lúc đó thì tim hắn đã loạn nhịp.
Trở về phòng mình, hắn cũng như trên mây, con tim băng giá của hắn chắc
có lẽ…… tan chảy rồi. Tan chảy vì một đứa con gái lanh chanh, lóc chóc.
Tan chảy vì một đứa con gái suốt ngày cãi nhau với hắn. Và tan chảy vì
đứa con gái làm cho hắn nhớ lại như thế nào là yêu thương. Hắn đã thay
đổi!
Tại phòng nó, thật ra thì lúc nãy nó không có ngủ, nó chỉ giả vờ thôi.
Bởi nếu như lúc đó nó không giả vờ ngủ thì nó cũng không biết phải nên
nói gì với hắn nữa. Tâm trí nó rồi loạn, tự hỏi tại sao lại để im cho
hắn hôn như vậy? Tự hỏi tại sao con tim cứ đập loạn xạ khi bị hắn hôn
còn đối với Lâm thì không? Tự hỏi tại sao lại không có câu trả lời cho
những câu tự hỏi???? Và cứ tự hỏi và…..tự hỏi
Cả đêm nó thức trắng vì những câu hỏi?? Vì những cảm giác đáng gét cứ
làm nó lâng lâng. Cứ trằn trọc, tìm đủ mọi cách nhưng vẫn không ngủ
được. Nào biết đâu đêm hôm đó cũng có người thức cùng với nó.
Sáng ra, nhìn mặt nó cứ như con gấu panda. Hai mắt thâm quần. Leo khỏi
giường, thay đồ rồi bước ra. Vừa ra khỏi khỏi cửa đã thấy cái mặt hắn.
Làm gì đây??? Nó còn chẳng dám đối mắt với hắn nữa là, nhìn hắn là nó
lại nó tới chuyện hôm qua, thế là nó lại tránh đi
Nhìn cái hành động của nó, hắn lại nhếch môi cười. Đi nhanh đến trước mặt nó hắn cúi xuống nói nhỏ
-Đầu heo ngu ngốc, đừng tưởng được tôi hôn rồi cô thích tôi nhé. Tôi không bao giờ yêu đầu heo như cô đâu!!!
Giật mình, vừa nghe hắn nói ba chữ “cô thích tôi” nó giật mình một cái,
gì vậy chứ? Sao lại giật mình? Lại tiếp tục tự hỏi bản thân sao lại giật mình, mặt nó lại đỏ lên, ngượng quá, nên chử-i lại hắn một vố cho đỡ
ngượng
-Tôi mà thích anh á??? Mơ đi!!! Mà ai cho anh dám hôn tôi hả, ghê quá điiiiii !!
Nó hét lên rồi lấy tay chùi chùi miệng làm như vẻ muốn bôi đi hết những
gì trên miệng xuống. Rồi bước đi mà chân dậm xuống đất thình thịch. Khẽ
nhíu mày, không biết nó có thật sự cảm thấy khó chịu khong nhỉ?
Tên Long với Duy đứng sau lưng nó từ lúc nào, vừa nghe nó hét thì giật
bắn người. Bây giờ thì đứng một đống mặt ngu ra. Đi tới trước mặt hắn,
tên Long lắp bắp
-Mày…….. mày hôn…….hôn bà chằn lửa đó hả?
-Vậy lí do tối qua cô ta như vậy…… là vì…… mày???- Duy nhớ lại cái vụ “đơ” tối qua, khẽ rùng mình
-Tụi bây mà nói ai nghe thì đừng có trách…… mà tao chỉ vô tình đụng trúng thôi…..- lại biện minh
Duy, Long làm như không có gì, cả đám lại đến trường.
Vừa nhìn thấy mặt nó, Mi, Lam đã sửng sốt
-Trời ơi!!! Nhi ơi, mày đánh nhau với ai mà hai con mắt mày bầm thấy ghê quá vậy?
-Bầm cái đầu tụi bây á!!! Tại tối tao mất ngủ!!
-Ủa, vậy hả? Mà sao mất ngủ?
Nghe Lam hỏi câu đó, nó lại nhớ đến nụ hôn của hắn rồi lại bất giác đưa
tay lên sờ môi mình, tim lại loạn nhịp và lần nữa lại…… lâng lâng, hồn
bay theo gió. Lam nhìn hành động của nó định cốc đầu cho nó tỉnh thì vào giờ học.
Cô chủ nhiệm bước vào lớp, tay cầm theo một tờ giấy gì đó.
-Chào các em, cô vừa nhận được giấy thông báo, trường của chúng ta sẽ tổ chức lễ hội cho mùa đông bằng cách sẽ diễn lại bộ phim nhạc kịch High
School Musical. Lớp 10 sẽ diễn phần I, 11 phần II và 12 phần III. Mỗi
lớp sẽ phải cử ít nhất hai người để đi thử vai.
Cô vừa dứt lời, cả lớp lại nháo nhào lên vì phấn khích
-Sao sớm quá vậy cô, còn đến 1 tháng nữa mới tới mùa đông mà cô!!- lớp trưởng Hà Linh hỏi
-À, vì chúng ta còn phải tập diễn nữa, 1 tháng có khi là quá ít.
Cả lớp “À” lên một tiếng, rồi lại nháo nhào lên. Mi bỗng đứng phắt dậy
-Thưa cô, em có ý kiến. Em đề nghị cử Bảo Nhi đi thử vai, tiếng anh của nó rất chuẩn đó cô
-Ừ….. Vây Bảo Nhi thì sao em đồng ý không?
Nó vẫn còn ngồi lâng lâng, có biết trời trăng mây đất gì đâu, nghe cô
gọi thế là cứ gật gật đại mà không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
-Được rồi vậy thì thêm một bạn nữa vì nhà trường bắt buộc phải có 2 người tham dự.
Và cứ thế lớp cử thêm một người.
-Vậy nhé, ra về các em sẽ tập hợp ở đại sảnh để thử vai. Các em nhớ đi theo cổ vũ cho các bạn nhé!!
Bây giờ thì nó mới tỉnh ra, chẳng nhớ lúc nãy cô đã nói gì và tại sao
lớp lại nháo nhào. Chồm lên hỏi Mi, Lam với cái mặt ngơ ngơ ngáo ngáo.
Sau khi nghe Mi, Lam giải thích, nó hét lên một tiếng ngay giữa lớp học
làm mọi người nhìn nó như người trên trời mới rớt xuống. Ôm đầu đau khổ
-Trời ơi Mi ơi…… Mày hại tao rồi, mày biết là tao sợ đứng trước đám đông lắm không hả con kiaaaaa!!!!
-Ai biết! Ai bảo mày gật đầu làm gì? Bây giờ đổi lại không có được đâu!!!
-Ax……. điên mất
-Ra về là thử vai đó!!- Câu nói của Lam cứ như là cầm cái búa tạ 1000kg đập thẳng vào đầu nó vậy. Choáng váng!!!!