Đọc truyện Hoàng Tử Lạnh Lùng Và Cô Nhóc Lanh Chanh – Chương 20: Đầu gấu
Còn nó lúc đó
-Aaaa.. kem- nó thấy xe kem và chạy theo(~_~!)
Mua mấy cây kem với vẻ hí ha hí hửng (người ta lo còn bả đi ăn kem), nó
thật ra cũng đâu có tham ăn lắm đâu, nó mua cho cả hắn và Quân, Chỉ là
mỗi người 1 cây còn nó hai cây thôi (!_!). Nhưng cuộc đời mà, đâu có
chuyện gì xảy ra mà êm xuôi trót lọt hết đâu, đặc biệt là cái đứa nhí
nha nhí nhố nha nó
Vừa quay lại thì một người va vào nó
-Ối- rớt hết kem
-Ya, anh đi đứng cái kiểu gì vậy hả?
Nó ngước lên, một tên mặt mày bặm trợn, xăm mình tùm lum, gắn khuyên
ngay mũi (ngưu ma vương tái xuất giang hồ chăng *cười nham nhở*)
-Này cô em, làm gì căng quá vậy?- Tên đó vừa nói vừa đưa tay vuốt mặt nó
-Bỏ tay ra
Nó kiềm nén sự tức giận, hất tay tên đó ra. Nhưng con người mà, có cái
tính thích trêu ngươi người khác(như nó với hắn), càng cấm lại càng làm. Tên đó lại tiếp tục vuốt má nó.
-Sao cưng nóng vậy? Nhìn cũng được đó chứ, đi với anh không cưng- mặt đê tiện
-Đồ chết dẫm, CHẾT ĐI
Và lên cơn giận lên đến đỉnh điểm, vừa mất đồ ăn lại vừa bị sàm sỡ, nó
dồn hết sức đạp cho tên đó một cú trời giáng, và hậu quả là hắn ngồi ôm
bụng. Nhưng cái thứ người như vậy thì chắc chắn là không hề hiền lành gì
-Con kia, mày dám đánh anh hai tao à!- một tên từ đâu chạy tới đỡ thằng kia đứng dậy.
-Tại hắn ta gây sự trước, đừng có mà đụng đến tôi!
-Mày gan nhỉ, để xem mày giỏi tới đâu!!!
Lời nói thường kèm theo việc làm, tên đó không nhào vô đánh nó mà đưa tay lên miệng huýt một hơi dài
Cứ như còi triệu hồi vậy, sau tiếng huýt của hắn là cả đám người mặt mày bặm trợn từ đâu xuất hiện, có tên còn cầm gậy
-Ó, Ồ- “tiêu rồi, làm sao đây?”- nó nuốt nước bọt- “liều thôi”
Con người thường thì có lợi cho mình thì mới tham gia còn không thì ít
ai tự nguyện, trong hoàn cảnh này cũng vậy, tất cả những người xung
quanh thấy “bạn” đầu gấu tới thì ai nấy ôm đồ chạy hết, cả bác bán kem
cũng vậy “Con mua cho bác mà sao bác nỡ làm vậy T_T”
Một tên nhào tới, nó chuẩn bị thế để bay lên đá vào đầu thằng đó một phát
Bốp
Một lực khác, xuất phát từ con người khác làm cho tên đó đã nhào, lực rất mạnh. Nó ngơ ngác quay lại, là hắn!
Tất nhiên là bọn kia khi thấy đồng bọn của mình bị đánh thì không thể
đứng im được, không thằng nào bảo thằng nào, cả đám nhào vô
-Chạy thôi!- hắn nắm tay nó kéo đi
-Sao phải chạy, tôi xử được bọn chúng mà (Xạo quá!!!!)
-Tôi biết cô giỏi rồi, nhưng ở đây là địa bàn của bọn chúng, ở đây lâu bọn chúng kéo đông thêm thì rắc rối.
Tụi nó chạy, cả đám đuổi theo, nhìn từ xa cứ tưởng thiếu nợ bị người ta
đuổi đánh vậy. Chuyện gì tới rồi cũng tới, hắn chạy đâu không chạy, lại
kéo nó chạy ngay đúng vào hẽm cụt
-Đối mặt thôi!- hắn nói
-Tụi bây hết đường chạy rồi nhé!- tên “ngưu ma vương” hét to- TỤI BÂY NHÀO VÔ
Hắn tiến lên trước ra đòn, những đòn đánh điêu luyện, hắn thật sự né và
ra đòn rất nhanh. Một chiêu hắn đưa ra là đủ để làm cho mấy thằng kia
không đủ sức đứng dậy mà chỉ có thể lăn lộn dưới đất
“Thào nào hắn lại nhanh như vậy, làm mình không đánh trúng cái nào”- nó đứng nhìn mà rùng mình
Chợt, có tên đánh lén nó, cúi người và đạp một cú ngược ra sau, nó chính thức vô trận, nó ra những đòn đánh nhưng chỉ đủ làm mấy tên kia ngã
nhào rồi lại đứng lên.
Phải ít nhất chừng 4 phát nó mới có thể hạ được một tên.
Một tên bị nó đánh mấy phát, cứ ngã rồi đứng ngã rồi đứng nên tức quá rút ra con dao trong người, nhắm nó mà chém
-Ya, chơi ăn gian quá, chơi dao hả?
Nó hơi hoảng nhưng sau đó thì lấy lại bình tĩnh và né, con dao chém
ngang qua trúng vào cái giỏ của Quân và làm văng con thỏ của hắn ra. Tức giận, tức giận quá
-Ya, đáng gét….- nó huơ chân đạp tên đó ngã rồi chạy tới nhặt con thỏ
Nào ngờ đâu, tên đó như có thù với nó ở kiếp trước nên cứ bị đánh một
phát lại đứng lên và lần này cũng vậy, đứng phắt dậy nhào tới chém nó
Nó quay người lại, hoảng quá, nhìn thấy con dao đang lia xuống từ từ, hoảng! nó đơ người, nhắm mắt, đợi…..
Phập
Xuống rồi, con dao đã chạm đích, tiếng cắt vào da nghe rát tai. Nhưng, nó không đau, tại sao không đau? nó mở mắt ra
-Phong!
Nó không đau vì người bị chém trúng là hắn, không phải nó. Hắn không
biết từ đâu nhào ra, chạy đến và đưa tay đỡ cho nó, tức giận, hắn cho
tên kia một phát chí mạng, nằm im bất động
-Sao cô ngốc quá vậy, có con thỏ thôi mà, có biết là đang nguy hiểm không?- hắn gắt
-Tôi….. tôi xim lỗi….. tay anh…..- nó muốn khóc lắm, sao tự nhiên đau lòng quá, tại nó mà hắn mới bị như vậy
Vẫn còn 7 tên nữa.
-Cô đứng im đi
-Nhưng, anh bị thương rồi, để tôi giúp cho
-TÔI NÓI ĐỨNG IM
Hắn hét lên rồi nhào tới, đánh, đánh mạnh lắm, hắn như rất tức giận, dồn hết sức mình mà đánh.
Và không tốn nhiều thời gian, tất cả đều nằm lăn lộn dưới đất.
-Mau đi thôi- hắn kéo tay nó lôi đi
Nó nhìn vào tay hắn, máu vẫn chảy, chảy liên tục. Kéo hắn lại ngồi xuống ghế đá bên đường, nó chạy đến hiệu thuốc gần đó, mua bông băng và thuốc
-Để tôi băng lại.
-Không cần- hắn đứng dậy bỏ đi
-Ya, dù gì thì cũng do tôi mà anh mới bị như vậy, ít ra anh cũng phải để tôi băng lại thì tôi mới bớt cảm thấy tội lỗi chứ!
Hắn do dự một lúc rồi quay lại ngồi xuống.
Lấy bông và thuốc ra sát trùng
-Anh chịu đau một chút nha- nó đổ thuốc lên “Đúng là không phải con người mà, đau như vậy mà mặt vẫn không biến sắc”
“If only you could see the tears in the world you left behind
If only you could heal my heart just one more time
Even when I close my eyes
Theres an image of your face
And once again I come Ill realise
Youre a loss I cant replace”
Điện thoại hắn vang lên
-Quân gọi, nghe đi
-Alô,Quân hả
-………..
-Ừ, đợi tí Nhi tới liền
Cúp máy
-Quân đang đợi ở nhà xe, đi thôi
-Mà sao điện thoại cô không liên lạc được?- hắn hỏi
-Không biết nữa…….. Ủa, hết pin rồi… haizzzz
Vừa tới nhà xe gặp nó, Quân đã xổ ra một tràn.
-Nhi vừa đi đâu vậy hả? Có biết Quân lo lắm không? Chạy lung tung mà
không nói ai hết…… @#$%^&*….- một bài thuyết giáo cứ thế bay ra
-Nhi xin lỗi, định đi mua kem thôi, không ngờ gặp bọn du côn gây sự
-Vậy có bị gì không?
-Nhi không sao hết, còn anh ta thì bị thương ở tay rồi
Rồi không nói không rằng, hắn chạy tới xe kéo hắn ra sau ngồi, Quân vào lái
-Để tôi lái cho, tay cậu bị thương rồi, ra sau ngồi với Nhi đi