Bạn đang đọc Hoàng Tử Băng Giá – Chương 7
chiều hôm đóa….hắn ở nhà đợi mãi vẫn k thấy nhỏ đâu….bực bội hắn gọi đt liên tục nhưng cứ liên tục báo thuê bao…nhớ lại lúc sáng nge cô nói là hình như nhỏ bịnh….
“k bk nhỎ đóa bịnh cÓa nặng k nữa…sao thấy im re thế….bt cóa bao h k đến mà k páo vs mình đâu chứ….hay là woa nhà nhỏ kiếm xem….mà sao mình phải woa chứ….”
hắn vừa ngồi suy ngĩ vừa vò đầu bức tóc…
_ 2 bị j` thế….tự nhiên tự bức tóc mình thế..
_cái kon pé này….làm 2 hết hồn…
_ làm j` mà hết hồn…e đến từ nãi h rồi mà….2 đang sn~ j` thế
_ nhớ chị Hân ak`…
_bị điên ak`…sao 2 phải nhớ nhỏ đóa chứ….tại…tại nhỏ nói hôm nay woa tập kịch mà k woa…nên 2 bực bội thôi….trc h 2 cóa phải đợi ai đâu chứ…
_Ơ…sao lại nổi cáu vs e chứ…
_2 xl~…đừng khóc….xl~ ma`…
_ nỂ tình 2 đeý nhá…hic hic
_thui 2 k đợi nữa….2 đi ngủ đây…chút 4h gọi 2 nấu cơm cho nhá…
_ Oh….ma` 2 không sợ chị Hân bị j` nên k đến đc ak…
tự nhiên hắn cũng thấy trong lòng lo lắng hồi hộp thế nào ý….nhưng không hỉu cảm giác đóa là j` nữa…
———————–
Trong khi đóa….nhỏ đang bị nhốt ở 1 nơi tối tăm….vừa lạnh….vừa đói…
” không bk D cóa bk mình đang bị bắt ở đây k nhỉ…ma` nếu bk thì cậu ấy đã tới….chak cậu ấy sẽ tới thôi…”
Ngĩ vậy rồi mệt woa nhỏ lại thiếp đi….
_Chị 2….h chúng ta sẽ làm j` vs kon nhỏ đóa…không lý cứ nhốt nó như vậy thôi sao???
_ hahaha……đừng lo không đơn giản chỉ là nhốt nó đâu..mai sẽ cóa trò vui….chờ mà xem…
haahhahahahahaahha……1 tràng cười dã man của những con ng` mang nặng lòng ganh ghét
Hắn nói lên ngủ thế thôi chứ thật ra trong lòng lại đang rất lo lắng cho nhỏ….hắn không bk cái cảm giác bất an trong lòng hắn là j`….tái sao trước h hắn chưa từng cóa cảm giác này nhưng từ khi bk nhỏ….cứ mỗi lần gặp nhỏ hắn lại thấy tim mình đập nhanh hơn….cãi nhau vs nhỏ hắn tự dưng thấy zui chứ k còn thấy khó chịu như lúc đầu nữa….và tự dưng k gặp nhỏ hắn lại thấy nhớ….chak la` bị điên rồi…
hắn cứ nằm lăn woa lăn lại sn~ đủ thứ….hắn quyết định gọi cho T>A để nhờ woa nhà nhỏ xem nhỏ coa bị j` không….nhưng khi lấy đt ra tính gọi thi` lại phát hiện trong danh bạ hắn k cóa số dt của ai ngoài Bác L hàng xóm…Tú và………..Nhỏ….hắn ngĩ 1 hui` rồi lại goi cho Tú
_ tít…..tít…..a nô????giọng Tú đang ngái ngủ
_alo…tú ak`….mày cóa số dt của nhỏ T.A k???
_ mày gọi cho tao để hỏi kon nhỏ đóa thôi ak`….
_ Tao hỏi mấy cóa số nó k.????cóa thì tra lời nhanh đi…tao k rảnh để đùa
_ tao k cóa…ma` sao tao phải coa số nó chứ….mà sao mày lại cáu vs tao….đang ngủ bị dựng đầu zậy hỏi vu vơ…tao mới là người phải cáu….Tút….tút….tút
_ alo…cai thằng trời đánh kia….tao chưa **** xong ma`….alooooooooooooooo
_không cóa số T.A…dt nó cũng k gọi đc….h sao chứ….hay là đến nhà nhỏ xem….
ngĩ đến thế hắn lật đật chạy đến nhà nhỏ…..nhưng…..(lại nhưng)…k bk nhà nhỏ ở đâu h làm sao….hắn lại lật đật chạy đến trường xin giáo viên địa chỉ nhà nhỏ…
———
khi hắn đến nhà nhỏ….trời đã nhá nhem tối ( pé Ngọc gỬi woa nhà di` L rồi đấy nhá….) đứng trước 1 căn nhà to như 1 tòa lâu đài hắn thoáng rùng mình….hắn nhấn chuông….từ trong nhà một người đàn ông lớn tuổi xuất hiện
_cậu cần gặp ai ạ!!!!!
_Dạ!!cho chaud hỏi đây cóa phải nhà của Ngọc Hân k ajk????
_ Thưa vâng!!!
_ Dạ bác cho cháu hỏi Hân cóa nhà k ạ!!!
_cậu la`…????
_ ak`….cháu la` bạn của Hân….hôm nay chúng cháu cóa hẹn tập kịch nhưng lại k thấy Hân woa nên cháu đến tìm….
_ak`….Vâng….cô chủ hiện k cóa nhà…từ sáng đến h cô chủ chưa về nhà ak!!
” Sao lại zậy….hùi sáng chẳng phải nhỏ kia nói là nhỏ bị bịnh xin về sao????”
_ vâng cháu cảm ơn…..
Hắn nói rồi lại lật đật chạy đi….những giọt mồ hôi đầm đìa trên mặt…thấm ước cả áo…nhìn đồng hồ thấy đã 7h….hắn chạy về thay đồ đi làm nhưng lại không cóa tâm trí để làm mà cứ mãi sn~ đâu đâu….
———–
hahaha….Ngọc Hân ak`…ngày mai ta sẽ i nếm mùi đâu thương vì dám dành D của ta…..rồi mi sẽ phải hối hận suốt đời….hahahaa…..
ring…………..ring………….
_ alo…tui bây đã chuần bị để hưởng thụ chưa????hahaa
_ hahaahahhaaa….1 kon mồi bép bỏ chứ
_tất nhiên….1 kon nhỏ xinh xắn và nhìn cũng rất ngon..hahahaha
_ được..sáng mai gặp lại
_Ok….
——-
ngày mai Hân sẽ ra sao….
Trong quán Sweet hắn cứ ngồi thơ thẩn..trên mặt hiện rõ vẻ lo lắng và mệt mỏi
_ D….e k sao chứ…nếu e thấy mệt thi` ngỉ sớm về trước đi…..chị quản lý thấy hắn zi tỏ ra lo lắng
_ D…..D…e nge chị nói chứ….
_ DDDDDDDD
_ ajk`…..dạ…chị gọi e ạ?????
_e hôm nay sao vậy….nếu e thấy mệt thì e cứ về ngỉ ngơi trước đi
_ dạ…e k sao ạ….e làm việc đây ạ…..
_uhm….e làm típ đi….nếu thấy không khỏe thì cứ về trước…
_ dạ….e cám ơn chị…
————–
Hắn bước ra khỏi tiệm mà trên khuôn mặt nặng vẻ lo lắng và trong đầu thì đầy những hình ảnh về nhỏ….
Cả đêm hắn không tài nào ngủ được…cứ lo lắng nằm suy ngĩ mãi…hắn ngic chak chắn sáng mai hắn sẽ tìm cho ra cái người hôm nay đã lên xin phép cho nhỏ ngĩ học vì bị ốm….mãi sn~ đến gần sáng hắn mới ngủ được 1 chút….Sáng hắn đến trường sớm…..ông trời sáng nay k bk là muốn giúp nhỏ hay sao…ma` vừa lên tới cầu thang hắn đã nhận ra kon pé hôm woa đang tung tăng đi xún lầu…hắn nhanh chóng zữ nhỏ đóa lại…..