Đọc truyện Hoàng Thượng Đừng Nghịch! – Chương 87: Tính kế
Chương 83: Tính kế.
Edit + Beta: Như Heo.
Tống Tiêu cảm thấy chiến lượt đưa tên tuổi Mộ Sa ra quốc tế vào lúc này quả là thiếu sáng suốt, trước đây không phải chưa từng có ngôi sao làm cách này, thậm chí còn có người dùng tiền mua một vai nhỏ trong một bộ phim Hollywood, trở về nước trắng trợn tuyên truyền. Cuối cùng phát hiện ra bản chiếu bên nước ngoài không hề có cảnh của diễn viên đó, chỉ có bản chiếu trong nước mới xuất hiện được vài phút ngắn ngủi.
Kế sách này tuy rằng có thể nâng cao giá trị diễn viên tới một mức độ nào đó, nhưng chỉ là tạm thời, khán giả không phải kẻ ngốc. Những ngôi sao này làm vậy chẳng những không thể nâng cao đẳng cấo bản thân mà còn bị dán cho cái mác bình hoa di động.
Nhưng Mộ Sa thì khác, cô có khả năng diễn xuất, cô là ảnh hậu, là đại diện của Trung Quốc, cần gì phải làm chuyện tự hạ thấp bản thân mình như vậy.
Đẩy hoàng thượng đang ầm ĩ bên cạnh sang một bên, Tống Tiêu gọi cho người đại diện Mộ Sa: “Nếu bên đoàn làm phim có mời thì cũng đừng đáp ứng.”
“Được.” Người đại diện hơi sững sốt rồi lập tức đồng ý. Vừa rồi hắn còn nghĩ nếu đạo diễn Sam chịu xuống nước một bước hắn sẽ cho Mộ Sa quay lại đoàn làm phim, dù gì thì đây cũng là cơ hội hiếm có, nhưng giờ Tống Tiêu đã lên tiếng thì hắn sẽ nghe theo lời Tống Tiêu. Qua chuyện lần này hắn đã hiểu ra một chuyện, ông chủ nhỏ Tống Tiêu này so với cha y còn lợi hại hơn gấp mấy lần.
Trong và ngoài nước vẫn tiếp tục đưa tin về vụ việc này. Người Mĩ vốn dĩ rất hiếu kỳ đối với quốc gia thần bí như Trung Quốc, hơn nữa bọn họ lại rất coi trọng nữ quyền, bên thành phố N thậm chí đã phát động một cuộc diễu hành biểu tình chống quấy rối tình dục.
Chuyện Mộ Sa càng làm càng lớn chuyện, người bên đoàn làm phim đứng ngồi không yên, đạo diễn Sam đành phải đích thân tới mời Mộ Sa quay về.
“Xin lỗi, đạo diễn Sam,” Người đại diện Mộ Sa cự tuyệt lời mời của đạo diễn, “Chuyện đã thành ra như vậy, chúnh tôi sẽ bồi thường tiền vi phạm hợp đồng với điều kiện tiên quyết là Robert phải đứng ra xin lỗi Mộ Sa trước mặt giới truyền thông.”
Sam xua tay, hắn không cần tiền bồi thường vi phạm hợp đồng, chỉ hi vọng Mộ Sa quay về đoàn làm phim, dù sao nhân vật này cũng rất quan trọng…
Nhưng cả hai bên đều hiểu, nhân vật của Mộ Sa là sau này mới được thêm vào, bỏ đi càng khiến bộ phim hoàn chỉnh hơn. Nhưng làm như vậy bọn họ phải chịu áp lực rất lớn từ phía khán giả.
“Cô Mộ Sa đâu?” Đạo diễn Sam thấy không thể đả động được tới người đại diện, bèn chuyển hướng sang Mộ Sa.
“Cô ấy đang tham gia hoạt động biểu tình ở thành phố N rồi.” Người đại diện có chút bất đắc dĩ nói.
Nghe thế, Sam cả kinh há hốc mồm: “Cái gì? Biểu tình!”
…
“Phụ nữ, do yếu tổ thể chất cho nên ở một số phương diện nào đó bị đặt ở thế yếu, nhưng điều này cũng không thể làm cái cớ cho việc đàn ông quấy rối phụ nữ!” Giờ khắc này Mộ Sa đang đứng trên đài cao, cầm micro diễn thuyết. Chuyện này khởi xướng vì cô, nên khi người lãnh đạo tới mời cô, Mộ Sa không có lý do từ chối, cũng không muốn từ chối.
“Không, chúng ta không phải phái yếu,” Một người đẹp tóc vàng đi tới, đứng cạnh Mộ Sa, gửi tặng cô một cái ôm, “Chúng ta không phải phái yếu chỉ cần chúng ta mạnh mẽ lên, sẽ có thể khiến cho những tên chuyên quấy rối phụ nữ đó nhận lấy sự trừng phạt thích đáng.”
Nói đoạn, người đẹp làm một cái động tác giơ ngón giữa, khiến mọi người có mặt ở đó phải cười phá lên.
Mộ Sa vẫn duy trì nụ cười ưu nhã, kỳ thực là đang vô cùng kích động. Người đẹp này chính là nhân vật chạm tay phải bỏng ở Hollywood – ảnh hậu Jolie.
Jolie là người ủng hộ nữ quyền, hoạt động lần này cô cũng có tham gia. Jolie vô cùng thưởng thức cô gái phương Đông dũng cảm này: “Phụ nữ Châu Á hơi nhu nhược, cô là ngôi sao Châu Á đầu tiên tôi thấy dám đứng ra bảo vệ nữ quyền như vậy.”
“Cám ơn, tôi rất ngưỡng mộ thành tựu của cô, cũng muốn trở thành người phụ nữ vĩ đại giống như cô.” Mộ Sa cười nói.
“Ha ha, tôi không vĩ đại, tôi chỉ làm những chuyện mình nên làm mà thôi.” Jolie phát cho Mộ Sa một cây cờ nhỏ sau đó kéo cô đi phía trước đội ngũ.
Vì nhất thời tham gia hoạt động diễu hành mà làm quen được với ảnh hậu Hollywood, chuyện này đối với Mộ Sa mà nói thật sự là một niềm vui bất ngờ.
“Ngươi biết Jolie sẽ tới?” Ngu Đường thấy cảnh tượng trên tivi, quay đầu hỏi Tống Tiêu.
“Phải, ta đã nghiên cứu giới giải trí bên này.” Tống Tiêu cũng không ngẩng đầu lên mà nhìn sách trong tay, cuốn <Tiên mãn cung đường> này y đã đọc lần thứ ba rồi, mỗi lần đọc lại phát hiện ra một thú vui mới.
Nếu phải thừa kế “gánh hát” trong nhà, y sẽ phải làm tốt khâu chuẩn bị. Một năm nay ở Mĩ Tống Tiêu đã tìm hiểu tường tận về giới giải trí, lớn thì ngôi sao hạng A, đạo diễn quốc tế, nhỏ thì biên kịch, công ty giải trí,… những chuyện này y đã hiểu đâu ra đó. Như vậy vào thời điểm thích hợp mới có thể đưa ra được phán đoán chính xác nhất.
“Còn chuyện gì mà ngươi không làm không?” Ngu Đường kéo Tống Tiêu vào lòng, hoàng hậu của hắn quá giỏi, hắn muốn giúp cũng không có cái gì để giúp.
“Ngươi…” Tống Tiêu thuận miệng đáp một câu, sau đó ngây người, vội ho một tiếng, tại quyển sách này hết, văn phong quá…, khiến y nói chuyện cũng bị lây nhiễm phong cách như con mèo hoàng đế kia.
Ngu Đường khẽ nheo mắt: “Thì ra hoàng hậu luôn muốn “làm” trẫm.”
“Khụ, thần lỡ lời.” Tống Tiêu nhanh chóng đứng dậy hành lễ, hi vọng được hoàng đế bệ hạ tha thứ, xử lý khoan hồng.
Nhưng, là một vị đế vương nghiêm túc, sao có thể khoan thứ cho hoàng hậu có tâm lý phạm tội được kia chứ, nhất định phải khiêng vào phòng, đóng cửa, giáo dục lại mới được.
…
Mộ Sa thông qua buổi diễu hành mà được lộ diện trước mặt công chúng, rất nhiều người trẻ tuổi chỉ vào người trên tivi thán phục: “Người đẹp Châu Á này là ai?” Mất đi bộ phim điện ảnh, đổi lại được nổi tiếng khắp nước Mĩ, đồng thời lại còn được trở thành bạn tốt với Jolie.
Sau khi kết thúc hoạt động, Jolie còn chủ động xin phương thức liên lạc với Mộ Sa, hôm sau hai người cùng đi dạo phố.
Đoàn làm phim bị đả kích rất lớn, nhưng không dám hó hé nửa lời, danh dự của Robert cũng vì vậy mà sụt giảm nghiêm trọng, bị các cô gái trên các diễn đàn mắng không thương tiếc. Robert không thể đứng ra làm sáng tỏ mọi chuyện, chỉ còn cách đăng bài viết trên mạng xã hội, nói mình không hề nói những lời quá đáng, là do tiếng Anh của Mộ Sa không tốt nên mới nghe nhầm.
Rất nhiều fan Ronert tin vào điều này, nhưng sau đó, Jolie lại đăng bài đáp trả: “Mộ Sa từng sinh sống ở Anh Quốc bảy năm, tiếng Anh của cô ấy còn tốt hơn nhiều so với cậu.”
Robert nói là “tiếng Anh”, nhưng người Mĩ thì dùng tiếng anh kiểu Mĩ trong giao tiếp, hai loại không giống nhau. Jolie bắt lấy điểm này để chế giễu hắn, vạch trần khiến lời giải thích của hắn không được thành lập.
Vì nữ vương đại nhân đã lên tiếng, Robert tức thì bị rất nhiều người lao vào công kích, dám làm mà không dám nhận, thật là hết nói nổi. Có người dẫn đầu comment một cái logo dựng ngón tay giữa, người phía dưới ào ào noi theo, để lại một loạt logo ngón giữa thật dài trên trang của Robert.
Chuyện Mộ Sa vừa xong Tống Tiêu liền bắt đầu chuyên tâm tham gia việc chế tác <Tiên mãn cung đường>. Hình tượng con mèo Tống Tiêu vẽ hôm trước chỉ là bản phác thảo, muốn tạo thành bộ phim hoạt hình hoàn chỉnh cần phải có hoạ sĩ đồ hoạ chuyên nghiệp góp sức. Đầu tiên hoạ sĩ dựa theo hình tượng con mèo Tống Tiêu vẽ ra lúc trước, rất nhanh đã thiết kế ra một đại gia tộc mèo.
Tiêu Chính Khanh liệt Tống Tiêu vào danh sách người của đội chế tác, yêu cầu y mỗi tuần đến Los Angeles một chuyến, Tống Tiêu đồng ý. Ngu Đường lo cho Tống Tiêu cho nên tuần nào cũng đi với y, thuận tiện về nhà cũ giao lưu tình cảm với ông nội.
Dạo gần đây Ngu Đường thường xuyên về nhà, lão gia tử rõ ràng càng yêu thích hắn, khiến chú Chín Ngu Lãng vốn được thương yêu nhất thất sủng.
“Nếu tuần nào con cũng về Los Angeles, vậy ta sẽ giao việc làm ăn bên này lại cho con.” Ngu Thái Hàm đưa một phần tư liệu cho Ngu Đường, đây là sản nghiệp của nhà họ Ngu ở Los Angeles, trước đây do lão gia tử quản lý.
“Được.” Ngu Đường không từ chối, trực tiếp tiếp nhận.
Bác Hai ngồi bên cạnh híp mắt, trao đổi ánh mắt với Ngu Lãng, hai người đồng thời đứng dậy bước ra ngoài.
“Gần đây em tra ra được cậu bạn trai kia của Ngu Đường tuần nào cũng tới đây với nó.” Ngu Lãng lấy ra mấy tấm hình, đưa cho lão Nhị.
“Tiểu Lãng, em đưa anh mấy thứ này làm gì?” Bác Hai lạnh lùng nhìn hắn.
Bức ảnh chắc là được chụp trộm, nhưng rõ ràng có thể thấy rõ mặt Tống Tiêu.
“Không có gì, chỉ muốn tám chuyện với anh một chút thôi mà.” Ngu Lãng híp mắt cười nói.
[Heo: Hôm nay không có tiểu kịch trường… Ten ten ten tèn…]
– Đọc nhiều truyện hơn tại website ngontinhplus.com –
[Heo: Mấy chế thử dùng cách này cho chồng mình xem sao, mong là sẽ hiệu quả, ahihi…]