Hoàng Hậu Nương Nương Đích Ngũ Mao Đặc Hiệu

Chương 294: TRUNG TRƯỜNG ĐỐI QUYẾT


Bạn đang đọc Hoàng Hậu Nương Nương Đích Ngũ Mao Đặc Hiệu – Chương 294: TRUNG TRƯỜNG ĐỐI QUYẾT

CHƯƠNG 294: TRUNG TRƯỜNG ĐỐI QUYẾT

Editor: Luna Huang
“Đây là Hình bộ mang đến.” Hoàng đế trực tiếp đưa tới một phong thư trên bàn.
Vu Hàn Thiên nhận lấy mở ra xem, sắc mặt càng ngày càng đen, “Tại sao có thể như vậy?”

Vu Xá Nguyệt liếc một cái, nhưng là vừa không thể có động tác quá lớn, cái gì đều thấy không rõ.

Hoàng thượng dựa vào phía sau một chút, uể oải nói: “Chuyện này cũng coi như hắn gieo gió gặt bảo, nhi tử này… Thật đúng là để trẫm quan tâm a.”

Vu Hàn Thiên không có nói tiếp, hoàng đế tiếp tục thán nói: “Vu tướng, hôm nay gọi ngươi đến đây chính là vì để ngươi xem tương lai của Long Phục một chút. Ngươi sinh nữ nhi tốt a, sắp có thể so được với võ tướng nam tử rồi, trẫm thưởng sẽ không ít.”

“Tạ ơn hoàng thượng…” Vu Hàn Thiên gắp thư lại. Ánh mắt yên tĩnh rất nhiều.

“Đúng rồi, gần đây trẫm nghe nói… Quan hệ phụ nữ các ngươi tương đối bình thản?”

Bình thản? Hình như căn bản là không có, Vu Hàn Thiên không sợ hãi nói, “Là thần bỏ quên gia sự trạch.”

Hoàng đế gật đầu, sau đó sẽ không có nói tiếp. Chờ Vu Hàn Thiên Vu Xá Nguyệt rời đi, hoàng đế nhìn cửa thư phòng một lát, bỗng nhiên giơ tay lên đập nghiên mực, mảnh vỡ đầy đất.


Tiểu thái giám phù phù một tiếng lại quỳ xuống, ngày hôm nay để hắn sợ đến khó nhịn. Đều nói gần vua như gần cọp không biết hoàng thượng đây là giận cái gì.

——

Ra thư phòng, Vu Xá Nguyệt như trước lặng lẽ đi theo phía sau Vu Hàn Thiên. Hắn như yên lặng không nói, tựa hồ là càng thêm bình tĩnh u ám. Cái này để Vu Xá Nguyệt có chút tâm tư tìm hiểu, không biết hắn bây giờ là tính thế nào.

Bỗng nhiên, bước chân của của Vu Hàn Thiên dừng lại, Vu Xá Nguyệt nhìn về phía trước, Ngự Cảnh chính từ phía trước đi tới. Nét mặt hắn mang cười khẽ gật đầu với Vu Hàn Thiên.

Vu Hàn Thiên cũng không quay đầu lại nói: “Ngươi tâm sự với tiểu vương gia đi.” Nói xong vòng qua Ngự Cảnh rời đi. Ngự Cảnh hơi nghiêng người nhường đường, cho tướng gia đủ mặt mũi.

“Vậy phụ thân đi thong thả….”

Hai người đi ở trên đường nhỏ yên lặng, Vu Xá Nguyệt không buông tha lôi tay áo của Ngự Cảnh truy vấn, “Uy, Tân Chỉ là chuyện gì xảy ra?”

Ngự Cảnh vỗ vỗ đầu của nàng, “Tân Chỉ vì tham dự thi hương giựt dây thái tử, thái tử bị mê hoặc liền len lén cho hắn quyền lợi. Bất quá Tân Chỉ tham dự thi hương chỉ là hồ đồ, căn bản không có làm hết phận sự khác, chuốc say giám khảo còn vứt bỏ bài thi. Hắn sợ rước họa vào thân, liền trộm văn chương của mấy vị thượng thư thị lang nhét vào. Nên mấy vị thí sinh thượng bảng kia cũng không biết chuyện.”

“A…” Vu Xá Nguyệt bị những lời nói dối này dọa đến sửng sốt một chút, chẳng lẽ là chiêu hắn cho Tân Ngư? “Vậy ngươi đi khuyên Tân Ngư?”

Ngự Cảnh cười cười, “Thông minh, ta nói với hắn chuyện này ta có thể giúp một tay làm chứng, hắn đương nhiên đáp ứng.”

Vọng Thư Uyển.com
Đúng nga! Vu Xá Nguyệt hậu tri hậu giác nghĩ, Tân Ngư là bởi vì thi hương xảy ra vấn đề gấp đến khó nhịn, dù cho Ngự Cảnh cho chiêu mà có hãm hại hắn cũng không khỏi không nhận. Mặc dù nói hoàng đế tạm thời là không động thủ với nàng, thế nhưng có Tân Chỉ chịu tội thay, tốt xấu cũng giảm đi xung đột trong chuyện vũ khí nóng cùng Tân Chỉ.

Vậy Tân Ngư thật là xấu hổ, lúc đầu chọc Ngự Cảnh, hiện tại còn phải nhận nhân tình của Ngự Cảnh ~ phỏng chừng nguy cơ hắn mặc dù hiểu nhưng càng hận đến nha dương dương đi.

Vu Xá Nguyệt thoả mãn cực kỳ, bỗng nhiên nhón chân lên ba một cái lên trên gương mặt Ngự Cảnh, “Tiểu khả ái, ngươi được a ~”

Sau đó, Ngự Cảnh ngay dưới nhiệt tình nhìn soi mói của Vu Xá Nguyệt đỏ mặt…

Hôn nhẹ mặt liền đỏ? Lâu như vậy hắn lại còn ngây thơ như thế? Vu Xá Nguyệt cảm thấy không phải là mình quá cởi mở chứ…

“Ta đây vừa đánh Tân Chỉ, sự việc của hắn đã bại lộ, trùng hợp như vậy, hoàng đế tin sao?”

Hồng sắc trên mặt Ngự Cảnh không giảm, tường trang vô sự nói: “Chắc là tin. Nàng có kiếp mã này ở bên thân, kỳ thực ta không cần thiết hãm hại Tân Chỉ tới cứu nàng. Hơn nữa ta và Tân Ngư lại không hợp, lại sẽ không không giải thích được giúp Tân Ngư làm chứng.”


“Ai…” Cũng là vì nàng, nếu là không chỉ chiêu cho Tân Ngư, nói không chính xác có thể ban đảo hắn ——

Tướng phủ, Vu Lệ Hương mới vừa đi chưa được nửa ngày, lại hấp tấp theo Vu Tử Minh chạy trở về.

Bởi vì Tân Chỉ nửa chết nửa sống không chỉ không có quan tâm cùng cứu trị của hoàng đế, ngược lại là bị người giam lỏng. Ngự y không ai tới, ngược lại là rất nhiều thị vệ đến “Bảo hộ an toàn”? Người cũng ở trong phủ mình còn cần bảo hộ an toàn gì a!

Liễu di nương thấy nữ nhi này chạy về bỗng nhiên đã cảm thấy đau đầu, Vu Lệ Hương bật người bắt đầu khóc lóc kể lể, “Vậy phải làm sao bây giờ a, hoàng thượng hình như là phát tính tình rồi, trong phủ đều rối loạn rồi!”

Liễu di nương ngạc nhiên, “Vì, vì sao a? Tại sao là bát hoàng tử?”

Sắc mặt Vu Tử Minh bất thiện nói: “Nghe nói chuyện của thái tử chính là bát hoàng tử làm…”

“Căn bản không khả năng!” Vu Lệ Hương tức giận đến thẳng khóc, nam nhân của nàng đức hạnh gì nàng biết, thái tử làm sao sẽ để Tân Chỉ nhúng tay đại sự a!

Đại khái là chạy tới chạy lui mệt nhọc mệt nhọc, mắt Vu Lệ Hương biến thành màu đen, hoảng hoảng du du liền ngã quỵ ra sau. Vu Tử Minh tay mắt lanh lẹ tiến lên đỡ lấy nàng, kinh hoảng nói: “Xảy ra chuyện gì? Lệ Hương?”

Vọng Thư Uyển.com
——

Trên đường Ngự Cảnh tiễn Vu Xá Nguyệt hồi tướng phủ, A Ly bỗng nhiên xuất hiện, hắn nói câu đầu tiên là với Vu Xá Nguyệt: “Vu Hàn Thiên muốn động thủ.”

“Động thủ?” Động… Cái gì thủ.


Ngự Cảnh lập tức hiểu, “Động tĩnh nàng làm lớn như vậy, hắn muốn diệt khẩu.”

“Trực tiếp như vậy?” Nàng vừa cho hoàng đế ăn mãnh dược, Vu Hàn Thiên đây không phải là dự định đâm thủng họng của hoàng đế sao —— hoàng đế quả thực muốn có súng a.

Tiếp đến A Ly dùng ánh mắt nhìn kẻ ngu si mà nhìn Vu Xá Nguyệt, “Tướng phủ là địa bàn của hắn, hơn nữa hắn lại không dự định cho ngươi chết ở tướng phủ.”

Ngự Cảnh trấn an ôm bả vai của nàng, nhưng lời nói ra một chút cũng không an ủi, “Trước đây nàng tham dự tiểu đả tiểu nháo của trạch, những nữ nhân kia không có quyền thế chân chính hơn nữa cần cố kỵ mặt mũi. Nhưng nếu là Vu Hàn Thiên… Hắn chuẩn bị ở sau tuyệt đối thành thục nhất.”

Cho nên nói… Quyền lợi là đồ tốt nha ~ “Ở địa bàn của mình, cần chứng cớ gì sẽ có chứng cứ đó, hắn nói nàng chết ở ngoài chính là chết ở ngoài. Ta và hoàng đế chỉ cần không bắt tại trận vậy liền rất khó bắt được. Hắn là thừa tướng trên vạn người.”

Xong, Vu Xá Nguyệt rất phiền táo, nàng không riêng dọa sợ hoàng đế, còn dọa sợ cha tiện nghi này.

“Nàng đến chỗ Trầm Nhan Hoan tránh mấy ngày trước, nha hoàn nàng cũng không cần thông báo, lưu bọn họ ở tướng phủ, giống như là cái gì cũng chưa từng phát sinh một dạng. Vu Hàn Thiên sẽ không gấp đến trình độ ngày hôm nay phải giết nàng, mấy nha đầu kia tối thiểu có thể ứng phó vài ngày. Chỉ cần nàng không trở về tướng phủ sẽ vô sự.”

“Cái này…” A Ly bỗng nhiên mở miệng.

Vu Xá Nguyệt cẩn thận truy vấn, “Làm sao vậy?”

“Là, là Vu Tử Nghị, hắn chạy đến tây viện cùng các nàng nói ngươi gần đây đắc tội người, sẽ gặp nguy hiểm, thanh âm rất lớn, bất quá thập phần mịt mờ. Ta là từ một nơi bí mật gần đó nghe được, tin tức của ta sau đó mới đến, xem ra hắn nhận được tin tức còn trước ta.” A Ly nói, cảm giác có chút mất mặt.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.