Hoàng Hậu Nương Nương Đích Ngũ Mao Đặc Hiệu

Chương 290: TRONG TRANH LUẬN OÁN HẬN KHÚC PHÂN MINH


Bạn đang đọc Hoàng Hậu Nương Nương Đích Ngũ Mao Đặc Hiệu – Chương 290: TRONG TRANH LUẬN OÁN HẬN KHÚC PHÂN MINH

CHƯƠNG 290: TRONG TRANH LUẬN OÁN HẬN KHÚC PHÂN MINH

Editor: Luna Huang
Thanh âm kia quá mức chói tai bén nhọn, nhất thời dĩ nhiên để người không phân rõ đến cùng là nam hay nữ.

Thế nhưng tiếng thét này thê lương hơn nữa cũng vẫn không có kinh động bất luận kẻ nào. Không có gia đinh tuần tra ban đêm, không có nha hoàn nhĩ thất. Tây viện giống như là nhà cũ rừng núi hoang vắng một dạng, người ở chỗ này gọi bể giọng cũng không có được bất kỳ đáp lại nào.

Thét chói tai đầy tiên vừa dẹp loạn chỉ chốc lát, tiếng thứ hai tiếng thứ ba cũng theo sát mà đến. Đó là dưới cực độ kinh khủng mới có thể phát ra, không giống như là động tĩnh của người. Nhưng tùy ý thanh âm kia làm sao hãi nhân vẫn là không có bất kỳ người nào xuất hiện cùng để ý tới…

Theo vài tiếng nổ bang bang, bóng người kia bỗng nhiên điệt xuất cửa phòng, té hướng phía ngoài chạy đi. Mơ hồ có thể thấy được quần áo hắn xốc xếch, áo khoác chỉ có một tay áo đọng ở trên cánh tay, chạy phía sau giống như là kéo một tấm đại kỳ, trong miệng hô to hơn nữa: “Quỷ a —— là quỷ a ——”

Hắn chạy đến giữa sân, cửa phòng rộng mở bay ra một vật phẩm đen kịt, một cái đầu to rơi xuống, đối phương ôi một tiếng, suýt nữa té ngã.

Chính là dừng lại một chút, trong viện lại có động cái gì. Trong bốn góc vườn hoa bùn đất cuồn cuộn, từ dưới đất chui ra bốn con cương thi, thanh âm ken két để người nghe ê răng.

“A —— cứu, cứu mạng a ——” Đương nhiên hắn sợ đồ kia, đầu óc đều đã không chuyển nỗi. Nhưng đại môn trước mắt từ từ mở ra, khuông cửa rũ xuống một cái đầu quỷ, xanh xanh tím tím, đầu lưỡi đỏ tươi.


Mấy phương vị này xem như là không để người có thể bò đi chỗ nào, sợ đến vành mắt sắp nứt ra, thực sự đều sắp ngất xỉu. Rất hiển nhiên người này xa không có quyết đoán cùng can đảm của Ngự Cảnh, lúc đầu Ngự Cảnh đối mặt như vậy liền muốn lấy mạng hắn.

Lúc này, túi lưới dưới chân hắn bỗng nhiên co rút lại, thoáng cái chế trụ treo ngược người lên, trong hỗn loạn tiếng kêu như giết lợn một dạng.

Ti Ti cùng Tiểu Linh mang theo đèn lồng cùng gậy gộc từ trong nhĩ phòng vọt ra, mặc dù các nàng sớm có phòng bị, nhưng nhìn thấy mấy thứ đen thui trong viện cũng bị giật mình. Các nàng xúm lại, cố sức đánh người, giảm bớt tâm tình khẩn trương.

Vọng Thư Uyển. com – Luna: Há há biện phát giảm sợ hãi hữu hiệu

Các nàng một bên đánh người, một bên cố ý phát sinh trận trận cười quái dị —— đương nhiên cũng là Vu Xá Nguyệt yêu cầu. Thế nhưng biểu tình của hai cô nương đều thập phần kinh khủng, nhưng cố cười rộ lên, thực sự liền có chút khôi hài…

Bất quá một nửa y phục của đối phương đều che mất đầu, không chút nào phát hiện người đánh mình căn bản không phải quỷ quái, tru lên so với sản phụ còn không bằng.
Đèn trong nhà chính sáng lên, Vu Xá Nguyệt thu thập xong đồ trong phòng, lúc này mới chậm rãi ra khỏi phòng. Đầu vai nàng khoác áo khoácm biểu tình nhàn nhạt không tâm tình gì.

A Ly cũng đi ra gian nhà của nàng, dựa theo yêu cầu chậm rãi thu hồi đồ đã thả ra.

Người bị treo trên lưới vẫn còn thét chói tai, Vu Xá Nguyệt nhìn kiện y phục ở bên ngoài, thực sự chính là Tân Chỉ a…

Nàng thở dài đồng thời có chút hơi hài lòng, thiết bị này tổng cộng đối phó hai người ( nếu như không tính là thần bí nhân kia). Lần đầu tiên là là nàng mất mặt trên người Ngự Cảnh, đơn giản là hoàn bại, sau này nàng một lần hoài nghi mấy thứ này có còn dùng được hay không, hôm nay xem ra đúng là có chút tác dụng. Cao thủ đánh không lại, địa bĩ lưu manh vẫn là không có vấn đề.

Ti Ti một bên đánh người một bên quay đầu lại nhìn về phía Vu Xá Nguyệt, lấy nhãn thần hỏi. Vu Xá Nguyệt ở trong tiếng thét chói tai nhẹ giọng nói: “Đánh, đánh tới có người đến mới thôi, mệt mỏi liền thay ca.” Cừu nhân tự đưa tới cửa, cơ hội khó được, không cho bỏ qua.

Nếu như nàng đoán không sai, hôm nay ở đây xảy ra chuyện gì đều sẽ không có ai tới, đánh trước không ăn thiệt, Vu Hàn Thiên bên kia nàng quay đầu lại mới nói ~ Ti Ti gật đầu, ngưng thần nín thở tiếp tục.

Thế nhưng chẳng được bao lâu, Ti Ti cùng Tiểu Linh bỗng nhiên nhảy tránh ra, biểu tình cực độ ghét bỏ cùng chán ghét. Nhìn kỹ nguyên lai là dịch thể hoàng sắc chạy xuống lưới, trong không khí tràn ngập mùi khai. Cả người Tân Chỉ run rẩy trên không trung, hình như đã sắp khóc, so với trước kia đứt tay còn thê thảm hơn.


“Đi, đi mang người xuống ra ta…” Vu Xá Nguyệt quả thực sụp đổ, nàng tuyệt không muốn dùng người này làm chất hữu cơ bón phân!

——

Cho đến sắc trời ngày hôm sau sáng lên, trong tây viện một mảnh bình tĩnh, hình như đêm qua chuyện gì cũng không xảy ra.

Vu Xá Nguyệt chính ăn mặc y phục, Hồng Diệp giận đùng đùng chạy vào viện hô to gọi nhỏ, “Tam tiểu thư! Tam tiểu thư!” Hỏa cấp hỏa liệu trực tiếp chạy vào phòng.

Ti Ti nhíu mày, người này thật đúng là một điểm không để danh hào của quận chúa vào mắt, thật không có quy củ.

Không đợi nàng nói, Vu Xá Nguyệt cười nói: “Ta đã biết, hôm nay phải tiễn tứ muội muội cùng bát hoàng tử trở về, đi thôi.”

Vọng Thư Uyển. com
Không nghĩ tới Vu Xá Nguyệt sẽ nói một câu như vậy, Hồng Diệp sửng sốt, cúi đầu nói vâng. Vu Xá Nguyệt không có hỏi nàng gấp gáp như vậy làm cái gì, Hồng Diệp cũng đổi chủ ý không nói, bầu không khí thập phần quái dị.

Vu Xá Nguyệt thu thập sơ một chút, dẫn Ti Ti cùng Hồng Diệp đến Quần Tinh trai.

Vừa vào cửa, chỉ thấy mọi người đều ở đây —— người một nhà thôi quan trọng nhất thật chỉnh tề, bất quá chỉ là biểu tình của mọi người đều nghiêm túc, hoặc là trào phúng.


Bất quá Vu Xá Nguyệt như là không biết, hơi có ẵo não che miệng nói: “Tổ mẫu ~ phụ thân đã ở, ai nha, ngày hôm nay Nguyệt nhi dĩ nhiên là cuối cùng.”

Vu Lệ Hương là người đầu tiên đứng lên, viền mắt nàng đỏ bừng chỉ vào Vu Xá Nguyệt cả giận nói: “Ngươi ——”

Bất quá Vu Xá Nguyệt bỏ qua nàng, trực tiếp chuyển hướng Vu Hàn Thiên khóc lóc kể lể, “Phụ thân! Nguyệt nhi muốn cáo trạng! Hôm qua có người xông vào trong viện ta trộm đồ! Kẻ trộm quá giảo hoạt, đầu tiên là phóng hỏa để chúng ta đem đồ vật trong phòng ra, ban đêm lại len lén tới lấy. May là Ti Ti vẫn tỉnh, kêu người đến… Phụ thân và tổ mẫu cần phải trừng phạt nghiêm khắc a! Cái này không thể tưởng tượng được!” Nàng nói nước mắt đảo quanh, “Trộm chút bạc còn chưa tính, nhưng nếu là trộm thiếp thân của ta cùng đồ trang sức làm sao bây giờ a… Làm hại thanh danh ta khogon tốt, còn mất mặt tướng phủ.”

Vu Hàn Thiên sắc mặt không có biến hóa chút nào, chỉ môi khẽ nhúc nhích, “Thật không, chỉ là gặp trộm?”

Tâm tình của Vu Lệ Hương kích động tiến lên vài bước đi tới trước mặt Vu Xá Nguyệt rống to hơn, “Ngày hôm qua ngươi đã làm chuyện tốt gì còn không biết sao! Ngươi người này đơn giản là quá mức ác độc!” Nàng cũng chính là vị trí bát hoàng tử trắc phi, nếu là đặt ở trước đây, nàng cũng không dám xuất đầu mạnh như vậy.

Vu Xá Nguyệt ủy khuất lắc đầu, “Tứ muội muội nổi điên làm gìm ngày hôm qua nằm mơ còn chưa có tỉnh sao? Chẳng lẽ tứ muội muội cũng lamg mấy đồ muốn vu cáo ta?”

Vu Hàn Thiên hờ hững nói: “Bát hoàng tử bị thương còn bị người nhốt vào sài phòng, sáng nay bị người phát hiện, Bát hoàng tử chỉ ra và xác nhận nói là ngươi làm, vậy ngươi hãy nói một chút đi, đây là có chuyện gì.”

Vu Xá Nguyệt nghe vậy, lập tức nhìn về phía Vu Tử Nghị đứng ở góc.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.