Bạn đang đọc Hoàng Hậu Nương Nương Đích Ngũ Mao Đặc Hiệu – Chương 24: BIẾT NGƯỜI BIẾT TA
CHƯƠNG 24: BIẾT NGƯỜI BIẾT TA
Editor: Luna Huang
Hai người sóng vai đi ở trên đường trở về, cũng đụng phải mấy tỳ nữ sai vặt, tất cả mọi người như thấy quỷ nhìn chằm chằm Vu Xá Nguyệt, bất quá Vu Xá Nguyệt không quá để ý những thứ này.
Bất quá, Vu Xá Nguyệt phát hiện Ngưng nhi ngay từ đầu thấy nàng kích động, hiện tại nặng nề không nói, chủ động hỏi nàng “Có đúng làm sợ ngươi hay không?”
Ngưng nhi thấp giọng nói “Tiểu thư, nói thật đi… Ngưng nhi cho rằng… Ngươi ngày hôm nay sẽ theo Doãn di nương đi.”
Tướng phủ này kinh khủng như vậy sao? Vu Xá Nguyệt giống như tùy ý vấn “Thật không, vì sao a?”
Ngưng nhi trầm ngâm một chút, mới lấy dũng khí tự đắc nói “Tiểu thư, chúng ta trước đây đã xảy ra chuyện gì chưa từng có người quản, nếu như không phải là Doãn di nương vẫn nghĩ hết biện pháp chuẩn bị, chúng ta sớm sống không nổi nữa. Trong lòng Ngưng nhi vẫn luôn không phục! Kỳ thực người trong phủ đều rõ ràng, tiểu thư chưa làm gì sai, chỉ là trên mặt có thai ký, chỉ là đầu óc có chút… Thế nhưng tất cả mọi người khi phụ tam tiểu thư, rõ ràng tam tiểu thư cũng là tiểu thư tướng phủ. Nhưng Ngưng nhi theo tam tiểu thư rất nhiều năm, hầu như chưa thấy qua mặt phu nhân tướng gia.”
“Bọn họ đại khái cũng sẽ nói ‘ Phản chính là người ngu, khi dễ nàng nàng cũng không cảm giác’, đúng không.”
Ngưng nhi kinh ngạc, “Ngươi, ngươi còn nhớ rõ những thứ này?”
Vu Xá Nguyệt tự tiếu phi tiếu nói “Thời đại nào cũng đều có người như vậy, vậy ngươi vì sao còn giúp ta? Ngươi cũng không có tiền đồ sao?”
“Tam tiểu thư!” Ngưng nhi mạnh nhìn Vu Xá Nguyệt, tam tiểu thư của nàng hôm nay cũng biến thành thập phần xinh đẹp, nhưng trong mắt thanh lãnh, để cho nàng thiếu chút nữa cho rằng đây không phải là tam tiểu thư trước kia.
Ngưng nhi thu hồi ánh mắt ủy khuất nói “Ngưng nhi là Doãn di nương cứu trở về! Tiểu thư không nhớ rõ! Ngưng nhi hạ táng cha nương mượn Vương ma ma ba lượng bạc. Sau lại lợi tức nhiều lắm còn không trả nỗi, là Doãn di nương giúp một chút! Trên người Doãn di nương cũng chỉ có một vòng ngọc, để cho Vương ma ma, bằng không Ngưng nhi đã bị đánh chết! Ngưng nhi làm sao sẽ mặc kệ tiểu thư?”
Như vậy sao. . . Vu Xá Nguyệt như là vỗ hài tử một dạng Ngưng nhi đầu của Ngưng nhi “Ta biết! Sau này sẽ không có chuyện như vậy nữa.”
“Vâng.” Ngưng nhi gật đầu, nàng cảm giác tam tiểu thư như thế nào cùng người lớn một dạng ~
“Vậy ngươi nói cho ta một chút, nhà này. . .quan hệ của mấy người nhà ta là quan hệ thế nào?” Xem ra hiện nay trang bị không cao, là muốn đánh lâu dài. Vậy nhất định phải biết người biết ta a. Trước đây chưa từng hảo hảo lý giải, ngày hôm nay mới có thể ở trước mặt lão thái thái kia cùng mấy thất kia luống cuống.
“Ai, tiểu thư ngươi rốt cuộc là nhớ kỹ hay không nhớ kỹ a. . .” Ngưng nhi bắt đầu nói “Đại phu nhân chúng ta là nữ nhi của Khương thái công, tiểu thư công tử đích xuất có hai vị ——”
Vu Xá Nguyệt bỗng nhiên cắt đứt nàng vấn “Nam hài nhà ta vì sao một người cũng khôgn gặp a?”
“Ngạch. . . Tiểu thư, mấy vị công tử trong phủ ta bị đưa đi tu tập. Chưa trở về.”
Thật xấu hổ nga ~ Vu Xá Nguyệt cười cười “Ha ha. . . Ta đã quên. Đầu óc còn rất hỗn độn.”
Ngưng nhi xem ra cũng thích ứng trạng thái kiến thức nửa vời này của Vu Xá Nguyệt, tiếp tục giảng đạo “Đại phu nhân Khương thị là nữ nhi của Khương thái phó, trước sau sinh nhất tử nhất nữ, chính là trưởng công tử Vu Tử Kỳ, năm nay mười bảy. Đại tiểu thư Vu Lưu Vân, ba tháng trước cập kê. Nhị di nương Mạnh thị, xuất thân phủ cầm nữ thanh lâu, cũng chỉ sinh một nhị tiểu thư Vu Tịnh Hoa, cũng sắp mười lăm. Tam di nương là sinh mẫu của người, cụ thể ta không biết rõ lắm, đại khái nghe các di nương khác. . . Nhắc tới là tướng gia từ bên ngoài lĩnh trở về, sinh nhật của người cùng nhị tiểu thư nhị tiểu thư trước sau kém nửa năm. Nghe ma ma hậu viện nói qua, lúc đó ba vị phu nhân di nương hợp sinh nữ nhi, tướng gia cùng lão phu nhân tức giận đến không được. . .”
Vu Xá Nguyệt cười nhạo “Sinh nữ nhi cũng là bản thân hắn không bản lĩnh ~ còn trách người khác ~”
Ngưng nhi nhịn không được cười cười “Tứ di nương chính là Liễu thị kia, sinh ra tứ tiểu thư Vu Lệ Hương, đại khái sinh nhật Ngưng nhi cũng không nhớ rõ, dáng người cũng mười bốn, còn có nhị công tử Vu Tử Minh, cùng Vu Lệ Hương là long phượng thai. Ngưng nhi cảm thấy Liễu di nương có chút hơi đầu óc, nàng vẫn bởi vì sinh long phượng thai tự hào. Đúng rồi, kỳ thực trước còn có một vị ngũ di nương sớm qua đời, Ngưng nhi không biết rõ chuyện của nàng lắm, nàng có một nhi tử, là tiểu thiếu gia của quý phủ ta, gọi Vu Tử Nghị, mới mười tuổi. Sau cùng chính là Triệu di nương, nàng ngũ tiểu thư ngũ tiểu thư Vu Âm Nhi, năm nay mười ba rồi.”
” Như thế vừa nhìn đúng là nữ nhiều nam ít a ~”
Vu Xá Nguyệt lắc đầu, trong đầu nam nhân cổ đại này có hố, thật cho rằng thú nhiều là có thể trái ôm phải ấp hưởng phúc? Mấy người phụ nhân ngoan này phân phút đùa chơi chết ngươi a. . . Đều nói ba nữ nhân một máy hí, không cần có sân khấu cũng có thể phối hợp hát nên hí.
Ngẫm lại Vu Tịnh Hoa còn tuổi nhỏ thủ đoạn độc ác để muội muội ăn cơm thiêu, những người khác sẽ là cái dạng gì, tấm tắc. . .
“Chúng ta đây ở chỗ này sẽ tiếp xúc được những người khác? Ngươi nói cho ta một chút.”
“Vâng. . . Trong ngày thường Ngưng nhi tự xử lý viện tử, muốn nói có ai bình thường tiếp xúc ~ mấy vị đại trù sư phó hậu trù Ngưng nhi trái lại quen, bất quá tiểu thư cũng không cần phải hiểu. Còn có chính là Vương ma ma phụ trách tống tiền tiêu hàng tháng cùng chi phí.”
Khóe miệng Vu Xá Nguyệt cong “Nhìn như vậy Vương ma ma kia là nhân vật lợi hại nha, thực sự là tiết kiệm sẽ sống ~”