Bạn đang đọc Hoàng Hậu Lọ Lem: Chương 39
Trong bữa tiệc , Arron và Selina đang vui vẻ khiêu vũ với hàng ngàn tràn pháo tay của mọi người , nhìn họ khiêu vũ cứ như công chúa và hoàng tử bước ra từ chuyện cổ tích , ai cũng nhìn họ đầy ngưỡng mộ
_ Tiểu thư Selina vẫn xinh đẹp như ngày nào! – một người nói
_ Phải , con gái một của tể tướng mà! – người ta tiếp lời
_ Nhưng…cô ấy hình như đang quen với thiếu gia Arron thì phải! – nói tiếp
_ Hình như gì…hai người đó rõ ràng là có tình ý mà! – đáp lại
Ko may những lời nói đó lại để tể tướng cha Selina nghe được khi ông ta đang nhìn con mình khiêu vũ với Arron , tay ông bóp mạnh ly rượu cầm trên tay và lộ vẻ tức giận
_ Dẫn tiểu thư và Arron ra đây gặp ta!! – ông nói với tên cận vệ
Selina đang cùng Arron khiêu vũ thì bổng họ dừng lại khi người cận vệ thì thào to nhỏ với họ và sau đó cả hai đều theo tên cận vệ đó , Selina cùng Arron ra phía sau hậu viên thì thấy ông tể tướng đã đứng ở đó
Selina : Daddy , ba gọi con ? – cô hỏi ông
Arron có phần khiêm nhường khi nhìn ông tể tướng , ông dùng cặp mắt dò xét nhìn Arron
_ Selina , ba chẳng phải nói con rằng là ko được àh?
Selina : Xin lỗi ba , nhưng con ko thể ko có Arron bên cạnh! – cô nắm chặt tay Arron phản kháng với cha mình
_ Từ khi nào con đã ko nghe lời ta nữa thế?
Selina : Con ko phải ko nghe lời cha nhưng cha có thể cho con tự chọn hạnh phúc của mình ko , bất cứ chuyện gì con đều có thể nghe theo cha nhưng con bắt con rời xa Arron thì ko bao giờ! – cô khẳng định
Arron : Thưa tể tướng , tôi biết bây giờ ông ko chấp nhận tôi nhưng tôi sẽ cố gắng để ông hài lòng về tôi!
_ Cậu dùng cách nào để tôi hài lòng về cậu đây? – ông hỏi
Arron : Mang hạnh phúc đến cho Selina và chăm sóc cô ấy suốt đời!! – anh nhìn cô nói
_ Hahahhaa , cậu nói hay thật đấy….chẳng lẽ cậu đã quên mình được mệnh danh là công tử đào hoa ….cậu nghĩ tôi có thể tin lời nói đó mà giao con gái một của tôi cho cậu ko? – cười nhìn Arron
Selina : Daddy….. – cô tính nói nhưng bị ông chặn lại
_ Ta ko hỏi con! – vẫn nhìn Arron
Arron : Ông nói đúng ….trước đây tôi là con người như thế nhưng từ khi gặp Selina – cô ấy giúp tôi từ bỏ đi con người tồi tệ của mình , chỉ cần được ở cạnh Selina….thì tôi ko cần gì hết!!! – anh vừa nói vừa nhìn Selina
Selina gnghe những lời nói của anh khiến cô cảm động rưng rưng nước mắt
Arron : Xin ông hãy cho phép tôi mang lại hạnh phúc cho cô ấy! – quay qua nhìn tể tướng
Ông tiến lại gần hai người , hết nhìn Selina rồi nhìn qua Arron , ông gật đầu thở dài
_ Được rồi , ta tin cậu dù sao ta cũng ko muốn con gái mình cứ khóc lóc trước mặt ta suốt ngày nhưng ta nói cậu biết chỉ cần con bé rơi giọt nước mắt nào mà để ta biết được thì cậu đừng bao giờ nghĩ sẽ gặp Selina lần nữa…..ta sẽ đưa nó đi đấy!!!
Selina bật cười , cô chạy lại ôm cha mình : Cám ơn cha!!
_ Con hạnh phúc là ta vui rồi! – ông cười
Arron : Tôi ko bao giờ để cô ấy rời khỏi mình đâu!! – anh nói
_ Giỏi lắm!! – ông vỗ vai anh
Rồi ông bỏ đi , Selina và Arron mĩm cười nhìn nhau – cuối cùng thì cặp đôi cuối cùng của hoàng cung cũng được êm đẹp ở bên cạnh nhau mà ko bị thử thách của ông trời nữa nhưng họ chưa thể có hạnh phúc trọn vẹn nếu như hoàng tử kia vẫn còn ở trong cung một ngày nào thì họ vẫn ko thể có cuộc sống bình yên , ko chỉ có họ mà những người bạn của họ cũng thế.
Cùng lúc đó , Ariel đang lẫn quẫn gắp từng thức ăn trên bàn – con bé gắp lia gắp lịa đầy dĩa thức ăn của mình , nó mãi mê nhìn đồ ăn mà trong phút chốc bên cạnh nó chẳng còn ai cả , con bé giật mình loay hoay nhìn tới nhìn lui tìm mọi người
Ariel : Ủa….mọi người đâu….Vic đâu?? – nó dáo dát tìm
Con bé đặt dĩa thức ăn xuống và chạy đi tìm nhưng với một bữa tiệc lớn và đông người như thế thì khó mà lập tức tìm ra được , Ariel chen chúc vào đám người dự tiệc tìm Vic , những người dự tiệc nhìn thấy con bé đều kính cẩm chào khiến nó vừa chào vừa phát ngượng , mãi đi đến giữa khán phòng thì nó thấy được Ella , con bé tính chạy lại nhưng nó chợt dừng lại khi thấy Chun đang cùng Ella khiêu vũ , Ariel xụ mặt quay đi – nó ngó khắp nơi tìm chồng của mình nhưng đông người thế này thì tìm làm sao cho ra
_ Chán quá….Vic đi đâu…sao bỏ mặt mình một mình vậy chứ? – nó ngán ngẫm
Bổng có một người vỗ vai con bé khiến nó giật mình quay lại , nó ngạc nhiên người đó là Roy
Roy : Đức vua đâu mà để mặt hoàng phi bơ vơ thế này? – anh hỏi nó
Ariel nhíu mày : Ko liên quan gì tới anh!!
Roy cười : Vậy sao…dù sao cô cũng là em dâu….tôi có quyền hỏi thăm chứ? – anh nói
Ariel : Sorry ah , sáng nay hơi thất lễ với anh vì tôi ko biết anh là anh của Vic! – nó áy náy
Roy : Ko sao….tôi đã lâu ko về cung……ko ai biết cũng là tất nhiên, tôi nghĩ chắc Vic hay bất cứ ai đều chẳng nói với cô về người anh xa lạ này nhỉ? – anh nhìn nó
Ariel thắc mắc : Anh nói vậy là sao? – nó ko hiểu
Roy : Ko có gì ….cô muốn uống chút rượu chứ? – anh cầm ly rượu đưa cho nó
Ariel trố mắt nhìn : Rượu….xin lỗi…tôi ko biết uống!!! – nó từ chối
Roy bật cười : Cô chỉ nhắp môi thôi…ko sao đâu!!!
Ariel : Nhắp môi….vậy cũng được! – nó cầm lấy ly rượu
Về phẩn Vic , anh cũng đang lay hoay tìm Ariel nhưng tìm mãi mà chẳng thấy khiến anh rất lo lắng cho con bé , trong lúc đang tìm anh đã gặp phải Teena
Teena : Bệ hạ….anh làm gì hối hả vậy? – hỏi Vic
Vic lắc đầu : Ko…tôi đang tìm Ariel thôi! – anh nhìn quanh – Roy đâu…ko đi với cô àh?
Teena bật cười : Cũng giống anh , tôi đang đi tìm anh ấy!!
Vic : Vậy sao?
Teena : Tuy đã lâu ko gặp nhưng anh vẫn ít nói và khép kín như ngày xưa nhỉ? – nhìn Vic hỏi
Vic cười : Cô nghĩ vậy sao…tôi ko cho là thế…nhưng từ khi gặp Ariel thì tôi mới thấy mình yêu cuộc sống hơn…cô ấy giúp tôi trổ thành một người chan hòa cở mở !!! – anh nói một cách hạnh phúc
Teena : Anh đã thay đổi!
Vic gật đầu : Đúng vậy , bắt đầu từ lúc lên làm vua…tôi thấy như cả thế giới đang sụp đổ….và một bàn tay đã kéo tôi lại!!
Teena : Là…..Ariel àh?
Vic : Uhm….bây giờ nghĩ lại tôi thấy mình may mắn khi được làm vua…nếu ko tôi ko thể gặp cô ấy!! – anh nói
Teena : Anh nghĩ vậy thật ư….?
Vic : Teena…..cô đã từng là tất cả của tôi….nhưng đó là quá khứ…..và ông trời đã tặng Ariel cho tôi…cô ấy đối với tôi quan trọng hơn bất cứ thứ gì…nghĩ lại…thật cám ơn vì lúc đó…cô đi theo Roy…nếu ko tôi ko biết rằng trên đời này lại…có cô gái dễ thương đến thế!! – anh vừa nói vừa cười
Teena chẳng nói câu gì , ánh mắt cô nhìn Vic buồn rười rượi rồi cô đột nhiên nắm lấy tay anh , khiến Vic ngạc nhiên nhìn cô
_ AAAAA…….Vic…em yêu anh…chồng của em…anh đâu rồi!!! – tiếng hét thất thanh của Ariel
Roy đang vịnh lấy con bé : Chỉ nhắp môi..mà cô đã say như vậy… tửu lượng kém thế? – anh nói
Ariel hất tay Roy ra : Tránh ra….tôi phải đi kiếm chồng tôi!! – nó đi lảo đảo
Roy : Coi…chừng! – anh lập tức vịnh lấy nó khi nó sắp tông vào cây cột
Ariel mắt nheo mắt mở , tay chân nó rụng rời , đầu nó lân lân , mắt thì hoa cả lên , nhìn ai cũng thành hai người
Ariel : Anh….là ai? – nó hỏi
Roy : Cô say đến mức não bị thoái àh…tôi là Roy…anh của Vic! – anh nhìn nó
Ariel nghe đến Vic nó bổng ôm chồm lấy Roy : Vic….anh đi đâu vậy….em tìm anh nãy giờ!!! – miệng nói ko ngừng
Roy bất động khi thấy Ariel ôm lấy mình , cái cảm giác khó chịu này lại tới khi Ariel ôm lấy anh , anh cảm thấy tim mình đập mạnh hơn bao giờ hết và anh nhìn chằm chằm vào con bé
Vic đứng từ xa nhìn thấy tất cả nhưng đột nhiên nụ cười trên môi anh tắt hẳn – đôi mắt trở nên lạnh lùng , khi đó Teena vẫn đứng kế bên và đang nắm tay anh , Teena cũng nhìn thấy Roy và Ariel đứng bên kia , cô quay qua nhìn Vic thì một sự ớn lạnh người ko biết từ đâu đến
Vic : Buông cái tay của cô ra!!! – anh nhìn Teena với cặp mắt dữ tợn và vô hồn
Teena liền buông tay ra , cô nhìn Vic ko chớp mắt , ánh mắt của Vic khiến cô bất động đứng cũng ko vững
Vic liền đi nhanh tới chỗ Roy và Ariel – trong khi con bé say bí tỉ chảy biết gì hết , nó cứ mãi ôm lấy Roy mà con bé tưởng nhầm là Vic , Roy thấy Vic đang đi về phía mình – anh đột nhiên cũng ôm chặt lấy nó và mĩm cười nhìn Vic . Nhưng Vic ko hề để ý đến nụ cười của Roy , tay anh liền kéo Ariel về phía mình – ôm chặt con bé trong tay và lạnh lùng nhìn Roy
Vic : Đừng có ôm khư khư vợ của tôi như thế!!! – anh nói một cách man rợ
Roy trố mắt nhìn Vic – anh cảm nhận có cái gì bất bình thường từ Vic – từng ánh mắt cử chỉ của Vic khiến Roy nói ko nên lời
Vic bồng Ariel lên : Sau này đừng có chạm vào Ariel….còn nữa về dạy dỗ lại người phụ nữ của người đi!!! – anh hết lườm Roy rồi lườm Teena
Chun đang cùng Ella khiêu vũ thì anh nhìn thấy Roy và Vic đang đằng đằng sát khí với nhau , anh và Ella đều chạy lại xem thế nào , ko chỉ có anh và Ella mà Jiro – Hebe , Calvin – Rainie cùng với Arron – Selina đều chạy lại . Họ hết nhìn Roy rồi đến nhìn Vic và nhìn Ariel đang ngủ ngon trên tay Vic , khiến họ lấy làm lạ
Chun : Bệ hạ chuyện gì vậy? – anh hỏi
Vic quay đi : Chúng ta đi!!! – anh bồng con bé bỏ đi một mạch
Mọi người nhìn Roy một cách kì lạ rồi họ liền đuổi nhanh theo Vic , Roy vẫn vươn mắt nhìn theo – Teena vịnh lấy tay Roy
Teena : Anh ko sao chứ? – nhìn anh hỏi
Roy : Vừa rồi….là ai thế…người đang nói chuyện với tôi là ai?? – anh sững sờ
Teena : Ko chỉ anh….mà em…cũng cảm thấy ớn lạnh khi nhìn Vic đấy!!! – cô nói
Về đến phòng Vic , anh nhẹ nhàng đặt Ariel lên giường , con bé ngủ say bí tỉ chẳng biết cái gì . Fahrenheit đến gần Vic và hỏi
Chun : Bệ hạ chuyện gì vậy…Roy đã làm gì Ariel àh?? – anh hỏi
Ella nhìn con bé : Ariel ko sao chứ….hình như đang ngủ phải ko?
Vic lắc đầu : Ko sao đâu…mọi người yên tâm!!
Calvin : Hồi nãy đã xảy ra chuyện gì thế bệ hạ? nhìn Vic dáo dát hỏi
Vic sau khi đắp mền cho con bé xong , anh đứng bật dậy cùng mọi người đi về phía phòng khách
Vic : Mọi người nên cẩn thận với tên đó…anh ta ko dễ đối phó đâu!!! – anh nói
Jiro giật mình : Bệ hạ…anh…anh biết rồi ư?
Hebe nhìn chằm Jiro hỏi : Biết cái gì?
Jiro : Hả…ờ..ờ… – ú ớ
Vic : Anh ta cũng có siêu năng lực giống tôi….nhưng năng lực anh ta chỉ xuất hiện vào ngày trăng tròn…cho nên vào những ngày đó mọi người phải tuyệt đối cẩn thận…ko nên ra ngoài!!!
Ella thắc mắc : Gì…anh nói gì vậy…siêu năng lực gì…trăng tròn là sao??
Chun nhìn Ella : Em đừng hỏi chuyện này anh sẽ kể cho em nghe sau!!!
Calvin : Người đang nói chuyện với chúng tôi ko phải là…..bệ hạ phải ko? – anh nhìn Vic dò xét
Rainie : Hả…Calvin…đầu anh bị chạm àh…người đứng trước mặc ko phải bệ hạ…chẳng lẽ là ma!!! – nó chề môi nói
Vic : Sai rồi Calvin….tôi là tôi…là bệ hạ của các anh!! – anh mĩm cười đầy ẩn ý
Arron đứng dậy tới gần Vic : Ai…cũng được anh mãi là bệ hạ của chúng tôi!! – ôm lấy Vic
Vic cũng dang tay ôm Arron : Cám ơn….có được các cậu là phước lớn ông trời tặng tôi!!!
Selina : Nói vậy….hoàng tử kia..về với mục địch *** hại Vic àh?? – cô hỏi
Jiro : Chính xác là dành lấy ngôi vị….dành lấy mọi thứ….dành luôn vợ của bệ hạ!!! – vừa nói vừa lắc lư cái đầu
Hebe : Sao anh biết!!! – lôi cổ áo Jiro
Jiro : Thì…ánh mắt anh ta nhìn Ariel….nên anh nghĩ vậy thôi!!! – mắt chớp lia lịa
Vic : Jiro có cách nghĩ rất giống tôi….Jiro cậu càng ngày càng thông minh đấy!! – cười nhìn Jiro
Jiro cười toe toét : Bệ hạ quá khen…tôi vốn thông mình mà…chỉ tại ko muốn nói để thiên hạ dòm ngó thôi!!!
Ella chề môi : Ai thèm ngó tới anh…!!!
Hebe kênh mũi nhìn Ella : Ai nói ko….tôi chứ ai!!! – choàng tay Jiro
Ella lắc đầu nhìn Hebe : Thì…chỉ có bà bị ma che mắt nên mới bị tên ma sói quyến rũ!!!
Rainie xen vô : Nói vậy….công chúa chẳng phải cũng bị quỷ băng giá hớp hồn àh?? – nhìn Ella
Ella cứng họng : Gì…..quỷ băng giá…chứ…Chun của chị là hoàng tử bạch mã….hiểu chưa hả?? – bóp mũi nó
Rainie la oai oái : Á….đau …sao bóp mũi em…!!
Vic : Cho nên đừng để anh ta gặp Ariel….mọi người nên ở bên Ariel khi cô ấy đi đâu!!!
Selina : Anh đừng lo…Ariel cứ để tụi này lo cho….tên hoàng tử kia…dám đến gần….thì coi chừng…móng vuốt của thiếu nữ đẹp chúng tôi!!! – cô hãnh diện với móng tay nhọn tít của mình
Arron trố mắt nhìn : Wow ….bị móng em cào chắc…để thẹo cả đời quá!!
Selina mĩm cười : Chính thế…anh dám đi trăng hoa….coi cừng móng tay của em nhá!!! – dọa Arron
Calvin : Thôi…chúng ta về phòng nên để bệ hạ cùng hoàng phi nghĩ ngơi nhé!!! – anh đứng dậy rồi vỗ tay bốp bốp
Hebe : Người thừ rút lui đây!!! – tay ôm Jiro kéo đi
Vic đột nhiên nghĩ đến bí mật mà Ruby giấu anh
_ Khoan đã…!! – anh gọi
Mọi người quay lại : Chuyện gì thế bệ hạ?
Vic : À…Fahrenheit các cậu có thể đi với tôi một chút ko…còn các cô thì ở đây chăm sóc Ariel dùm tôi nhé!!! – anh nói
Ella gật đầu : Được chứ!!
Hebe nhìn Vic và Fah đi ra : Mà…mấy anh đi đâu vậy? – cô hỏi
Jiro cười : Chỉ đi thăm…công chúa Ruby thôi!!
Hebe : Hả??
Chun bịt mồm Jiro lôi đi : Tên này…tật nói nhiều chưa bỏ!!!
Trong khi đó , Jimmy đang dẫn Ruby về phòng
Ruby : Được rồi…anh về nghĩ đi!!! – cô cười nhìn anh
Jimmy : Em vào trong rồi anh sẽ đi!!! – anh nói
Ruby quay người Jimmy : Hôm nay em thích nhìn anh đi!!!
Jimmy gật đầu : Thôi…được rồi…ngủ ngon nhé!!! – phẩy tay tạm biệt
Ruby mĩm cười nhìn theo Jimmy , khi anh đi mất hút nụ cười trên môi cô tắt hẳn , ánh mắt trở nên lạnh lùng và ảm đạm , Ruby đẩy cửa bước trong – cô cảm nhận được có ai đó đang ở trong phòng mình dù xung quanh phòng cô bao trùm bóng tối
_ Đêm tối thế này các cậu đến thăm tôi ….có việc gì thế??? – cô nói
Đen phòng bổng nhiên sáng chóa lên do bàn tay của ai đó
Ruby bật cười : Hóa ra là em trai yêu quý của chị và Fahrenheit đến thăm chị àh…bất ngờ nhỉ??
Vic ngồi trên ghế sofa quay qua nhìn Ruby : Ruby….chắc chị cũng biết em đến đây với mục địch gì phải ko??
Ruby lạnh lùng nhìn Vic : Cậu lại chiếm lấy thể xác của Vic àh….sau lần Ariel nằm viện….tôi cứ nghĩ cậu sẽ ko ra đây gặp mặt tôi nữa chứ!!!
Vic cười : Lần này tôi chỉ muốn biết bí mật mà chị đang cố giữ gìn là gì thôi!!! – anh đứng bật dậy
Ruby : Chính vì thế mà kêu cả Fahrenheit sao…một mình cậu sợ ko đấu lại tôi àh?? – cô nói
Vic tiến về phía Ruby : Ko..tôi chỉ muốn có câu trả lời…chứ ko phải đến đánh nhau!!!
Ruby quay mặt đi : Như vậy cậu khỏi tốn công…tôi sẽ ko nói đâu!!!
Vic : Fahrenheit!! – anh ra hiệu cho Fah
Đèn phòng Ruby bổng tắt vụt , ko gian tối tăm nhưng lại gây ra nhiều tiếng động . Khi Calvin bật đèn thì….một sự ngạc nhiên…. Vic ra hiệu cho Calvin tắt đèn còn Jiro , Chun và Arron trong lúc Ruby sơ hở để tấn công cô nhưng…..Vic vẫn ngồi ngay đó
Vic : Đúng như tôi nghĩ…..năng lực của chị…ko ảnh hưởng bởi ngày trăng tròn….ko hổ danh là chị của tôi!!! – anh cười đầy ẩn ý
Chun nhìn Ruby ngạc nhiên : Thật ko ngờ….công chúa như thế mà năng lực còn mạnh hơn những người khác!! – Chun vừa nói với tư thế ngã nhào xuống đất
Arron cũng ko kém gì Chun : Công chúa…chúng tôi chỉ muốn nói chuyện chứ ko động tay chân …sao cô mạnh tay thế?? – anh vừa nói vừa xoa bả vai của mình
Riêng Jiro thì vinh hạnh được nằm trên giường của Ruby nhưng đầu anh lại ăn đất
_ Công chúa àh….cô là mối tình đâu của tôi…nhưng bị cô đánh như thế này…thì mất hình tượng rồi!! -anh nhăn nhó cái mặt
Ruby đang đứng lư lửng giữa phòng , bàn tay cô xuyên qua trần nhà như vật bám cố định
_ Các cậu về hết đi….tôi sẽ ko nói khi nào chưa đến lúc…ra tay cũng vô ích thôi!!! – cô nói
Vic đứng dậy – anh tỏ vẻ bực mình nhìn Ruby
_ Chúng ta đi!!! – anh bước đi ra khỏi phòng
Fahrenheit cũng từ từ ra hết khỏi phòng Ruby , Ruby từ từ bay xuống – gương mặt cô đầy sự lo lắng ” Sao em cứ muốn biết…trong khí bí mật đó…là bí mật về em chứ Vic ” – cô thầm nghĩ