Hoàng Hậu Lọ Lem

Chương 19


Bạn đang đọc Hoàng Hậu Lọ Lem: Chương 19

Ella cứ chạy chạy mãi về phía trước , hai khóe mi của cô nước mắt cứ tuôn tuôn trào
” Rầm!! ”
Cô nàng vấp phải cục đá rồi chụp ếch lăn đùng ra té , nhưng nước mắt cứ chảy mãi , cô tức tối đánh tới tấp xuống mặt đất
_ Ella!! Mày thật vô dụng , chỉ chạy thôi mà cũng té!!!! Ko phải mày khóc vì anh ta đâu mày chỉ khóc vì đau thôi!
Ella nắm chặt hai tay mình rồi đặt lên ngực
_Khóc gì chứ? Người ta vốn đâu có thích mày , tại mày cứ ôm mãi hy vọng thôi!Đúng là con ngốc!
Một bàn tay từ đâu xuất hiện , chìa ra phía trước mặt Ella , cô ngạc nhiên và nhìn lên
_ Chun?
Chun : Em ko sao chứ?
Ella nhanh chóng lau đi nước mắt lên mặt mình , rồi đứng bật dậy quay đi chỗ khác
_ Chỉ là té thôi! Chẳng chết đâu!
Chun nhìn Ella mà áy náy mà đau lòng : Em đừng nói vậy!Ko có chuyện chết gì ở đây!
Ella : Tôi nói gì mặc tôi liên quan gì đến anh! – chẳng thèm nhìn Chun
Chun vịnh chặt lấy Ella : Ella!! Nhìn anh này! – xoay cô nàng về phía mình , và anh thấy những giọt lệ vẫn còn động trên mắt Ella
Ella vũng vẫy : Gì chứ? Buông tôi ra!
Chun vẫn vịnh chặt lấy cô : Em nghe anh nói này!
Ella nhìn thẳng vào Chun : Anh còn gì để nói sao?Người anh thích đâu phải là em , anh còn muốn nói gì nữa?
Chun đứng trơ ra : Anh……..
Ella liền hất tay Chun ra : Ko sao đâu! Em biết rõ mình chẳng có hy vọng gì , em đã biết từ lâu nhưng tại em cứ mãi……… Thôi đi! Bây giờ nói ra cũng chẳng còn ý nghĩa!!!! – cô quay qua nhìn Chun mĩm cười một cách gượng gạo ” Em chúc anh hạnh phúc ! ” – rồi cô bỏ đi mặc cho Chun đứng ngây ra đó mà nhìn theo cô
Chun đứng bất động , anh chẳng thể làm được gì vì rõ ràng anh là người sai , anh đã làm tổn thương Ella

Một nữ quan đi về phía Chun
_ Thưa cậu! Bệ hạ có chuyện muốn gặp cậu!
Chun ngạc nhiên : Bệ hạ?
Ella bỏ đi , cô lại cứ khóc nức nỡ ” Ở đây đã hết việc của mình , có lẽ mình nên trở về Trung Quốc! Trở lại cuộc sống trước kia của mình , một cuộc sống ko có Chun! ” – bổng có một người đi tới đứng trước mặt Ella là cho cô ngạc nhiên
_ Chào công chúa!!
Chun đi theo bà nữ quan đến phòng làm việc của Vic , anh đang ngồi đó cấm cúi vô cái puter , mặt thì cười như đưa trẻ
” Bằng bằng bằng!!!! Chéo chéo chéo!!!!” – tối này cứ bằng với chéo
_ Thưa bệ hạ! cậu Chun đã tới! – bà nữ quan
Vic buông cái máy ra , sắt mặt thay đổi : Được rồi! Bà ra ngoài đi!
_ Vâng!
Chun đứng ngay đó , anh cảm nhận được điều gì từ ngay Vic : Hoàng thượng tìm thần có việc gì?
Vic nở nụ cười nhìn Chun : Bộ có việc mới tìm cậu sao??? Tại thấy nhớ cậu mà! – nổi da gà
Chun : hoàng thượng cứ vào thẳng vấn đề , thần biết bệ hạ có chuyện muốn nói với thần
Vic : Uhm! Ko có chuyện gì qua mắt được cậu! Cậu và Fahrenheit đã ở bên ta từ lúc còn nhỏ , ta xem các cậu như người bạn thân của mình chứ ko phải là vua chúa bề tôi , nếu ko phải vì trọng trách với quốc gia này có lẽ …….. chúng ta sẽ ko cần phải giữ khoảng cách như thế này!
Chun : Hoàng thượng nói thật lạ! Được ở cạnh bảo vệ ngài là nghiện vụ của chúng tôi , cả Fahrenheit đều xem bệ hạ như một người anh em trai của mình
Vic : Nếu là vậy thì ko cần phải gọi ta là bệ hạ này hoàng thượng nọ , cứ gọi là Vic cũng được! – cười
Chun nhún vai : Tôi ko dám thưa bệ hạ!
Vic tiến lại gần Chun và đặt tay lên vai Chun : Cậu đi yêu cả hoàng hậu tương lai của Đài Loan có gì mà ko dám chứ?
Chun sững sỡ khi nghe Vic nói vậy , anh bất động và chẳng nói được câu nào

Vic bổng phì cười : Hahahahahah!!! Mặt cậu như cái bánh bao chiều!!!!
Chun : Hoàng thượng ngài nghiêm túc chút đi! – Chun lo lắng
Vic : Xin lỗi! Cậu ko cần phải căng thẳng vậy đâu! Ariel dễ thương như vậy ai mà ko thích chứ
Chun : Xin lỗi bệ hạ! Tôi ko khống chế được mình!
Vic : Nhưng tiếc cho cậu , Ariel bị ta lấy trước ròi!!Hà hà hà hà!!! – gù gà gù gật cười hehe (con nít thấy sợ)
Chun : Hình như……. tôi đã sai thưa bệ hạ!
Vic há hốc mồm nhìn Chun : Hả???? – nước mắt giàn giụa ” Hức hức hức , cậu đừng nói cậu sẽ cùng Ariel cao bay xa chạy nhé!!!! ” – ôm chặt Chun cứng ngắt ( pó tay ông vua khờ)
Chun nhìn Vic mà chào thua : Bệ hạ , ngài nghĩ đi đâu vậy????
Vic : AAAAAA!!!! Ko biết đâu! Ta sẽ vịnh chặt cậu ko cho cậu đem Ariel đi đâu!!! – mít ước
Chun đổ mồ hôi hột : Nghe thần nói nè……..
Vic : Ko!!Ko!!Ko!!! – lắc đầu lia lịa
Chun : Thần muốn nói là hình như thần đã tỏ tình nhầm đối tượng! – hét to lên
Vic : Ko! Ta ko nghe! – rồi mắt nhắm mắt mở nhìn Chun ” Hả??? Cái gì??? ”
Chun : thần yêu người khác
Vic : Sao ko nói sớm!!! Làm ta hết hồn! – thở phào nhẹ nhõm
Chun thì thầm ” Ông có cho tui nói đâu! ”
Vic : nhưng sao cậu lại tỏ tình với Ariel?
Chun nhìn Vic mà dò xét: Ra là hoàng thượng đã nghe lén chuyện của thần và Ariel

Vic rối như gà mắc tóc : À…à…à….. Ơ….sao hôm nay trời nhiều sao quá vậy ta?
Chun : Trời sáng mà có sao sao? sao thần ko biết vậy?
4 mắt nhìn nhau
Vic nhìn Chun cười trừ : Hahahhaa!!! – gãi đầu
Chun : Tôi cũng ko biết nữa , trong cái lúc đó tôi thực sự nghĩ rằng mình thích Ariel nhưng cô ấy đã nói với tôi một câu , tôi nghe đến bây giờ vẫn ko hiểu?? – chau mày suy nghĩ
Vic : Tại sao cậu ko đi hỏi rõ Ariel? Cô ấy sẽ giải đáp thắc mắc trong lòng cậu , nhưng mà cái chuyện này cậu nên tự mình giải quyết! – khoanh hai tay ngồi bịch xuống ghế
Chun : Cám ơn bệ hạ!Thần biết mình sẽ phải làm gì! – rồi anh chạy đi thật nhanh
Vic nhìn theo anh mà mĩm cười một cách lạ kì
_ Ra đây đi!
Từ phía sau bức màn , Ella ko biết đứng đó từ khi nào cô bước ra và đi đến chỗ Vic
Ella : Hoàng thượng đã cố tình kêu tôi đến đây? – nhìn Vic khó hiểu
Vic xoay cái ghế về phía Ella : Ella! Cô đã nghe hết rồi , đó là những lời thật lòng của Chun , người Chun thật sự thích là ai cô phải chạy mà đi hỏi anh ta . Chun nói rằng mình thích Ariel đó là thật lòng nhưng sự thật lòng đó đã làm Chun hiểu sai , bởi vì cậu ta đã bị đánh cắp trái tim từ rất lâu rồi!
Ella đứng trơ ra đó , cô thật sự ko hiểu câu nói của Vic ám chỉ cái gì nhưng tay…..chân….cô chuyển động và chạy thật nhanh về phía trước
Vic ngồi đó mà thở dài
_ Chun àh Chun , cậu động lòng từ 3 năm về trước rồi!!!
Chun chạy đi tìm Ella và Ella cũng chạy đi tìm Chun , hai người đã chạy hết tận cùng của hoàng cung để tìm ra đối phương nhưng ông trời thử thách họ hay thực sự họ ko có duyên ko ai ngờ được vẫn còn một chỗ mà họ chưa tìm tới
Chun thở nhọc nhằng vì mệt vì anh đã chạy hơn một tiếng đồng hồ mà vẫn ko tìm thấy Ella
_ Kì lạ! Mình vừa chia tay cô ấy ko lâu , sao bây giờ mất tiu , tìm hoài ko thấy? Hỏi mọi người thì nói ko biết hay là ko muốn ình gặp cô ấy? – anh lấy tay đập thật mạnh vào tường ” Đáng ghét! ”
_ Làm gì nóng nảy quá vậy Chun?
Chun ngạc nhiên quay đầu lại : Công chúa Ruby?
Ruby : cậu đang tìm ai àh?
Chun : Uhm! Tôi đang tìm…… Ko , tôi nghĩ công chúa ko biết đâu?

Ruby nhếch môi cười : Cậu ko nói tưởng ta ko biết sao?Tuy ta suốt ngày cứ ở trong phòng nhưng chuyện xảy ra trong hoàng cung ko có gì là ta ko biết
Chun nhìn Ruby mà thắc mắc : Ý công chúa là…?
Ruby : Vẫn còn một nơi mà cậu chưa tìm tới , mỗi ngày cậu đều đến đó , mới hồi nãy cậu vẫn còn ở đó ko lẽ đã quên? – cười một cách thần bí
Chun ngây ra đó : một nơi……… ? Vườn thượng Uyển? – rồi Chun vội chạy đi thật nhanh đến khu vườn
Ruby lắc đầu thở dài ( ông Vic cũng vừa mới thở dài) : Thông minh như cậu gặp phải ái tình là trở nên mất lý trí !!! Hoàng cung này ko biết từ lúc nào trở thành nơi sản sinh ra các tình yêu nhỉ ???
Chun chạy đến Vườn Thượng Uyển , vừa đến nơi thì anh đã thấy Ella cũng đứng ngay đó , người đứng đầu bên này người đứng đầu bên kia , anh mắt họ nhìn nhau ko rời . Ella cũng thở hổn hểnh vì mệt nhưng nét mặt cô rất vui khi tìm thấy Chun , Chun chạy nhanh tiến tới về phía Ella và ôm chặt lấy cô
Chun : Xin lỗi! Ella , anh xin lỗi!
Ella mĩm cười : Hoàng cung này tưởng lớn lắm chứ , ai ngờ nhỏ xí đi một vòng là quay về chỗ này!
Chun nở một nụ cười nhìn Ella , nụ cười mà đã ko còn hiện trên gương mặt anh từ rất lâu rồi , Ella ngỡ ngàng khi thấy Chun cười cô đặt bàn tay mình sờ lên mặt Chun
Ella : Anh cười? Anh đã cười rồi!!! – ôm chặt lấy Chun , nước mắt cô chảy lúc nào ko hay ” Cuối cùng thì anh cũng đã cười!! ”
Chun : Chính em , chính em đã giúp anh tìm lại nụ cười !!!
Ella : Anh có biết ko , em hy vọng có ngày em sẽ giúp anh tìm lại nụ cười đã mất trên môi anh , em ko muốn anh cứ giữ mãi khuôn mặt lạnh lùng của mình – cô đặt hai bàn tay lên mặt Chun và nói
Chun lại cười nhìn Ella : Em đã làm được rồi!!!! – anh nắm lấy tay Ella và đặt lên ngực mình ” Em cảm nhận được ko , trái tim anh đang nóng lên nó ko còn lạnh băng như trước nữa , nó đang đập một ngày một mạnh hơn . ”
Ella mừng rỡ : Em cảm nhận được rồi , em đang nghe thấy nhịp tim của anh !
Chun : Anh thích em !!!!
Ella dường như bất động khi nghe Chun nói câu này , 3 chữ này cô đã chờ từ rất lâu rồi từ 3 năm về trước
_ Thật ko? Anh thực sự thích em?
Chun : Phải!Đến bây giờ anh mới biết được người anh thực sự thích là em!Nhưng hình như anh đã thích em từ rất lâu rồi………
Trong phút chốc Ella nắm mạnh vào cái cổ áo của Chun và kéo về phía mình , nụ hôn đầu tiên của nàng công chúa tặng cho hoàng tữ băng giá của mình , Chun trố mắt nhìn Ella vừa ngại ngùng vừa đỏ mặt
Chun : Em ko biết chuyện này phải để con trai chủ động sao?
Ella cười tinh ngịch : Vậy sao? Vậy mình làm lại nhé!!!!
Một cảnh đẹp như trong bức tranh , một tình yêu đang bắt đầu giống như chuyện cổ tích


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.