Bạn đang đọc Hoàng Hậu Ai Cập Đến Từ Thiên Đàng: Chương 14 : Ta Đến Đón Nàng Đây .
Har-Ra nóng ruột nóng gan , hồi hợp lo lắng , nàng không thể đi đâu được khi toàn thành đều có lính canh , chỉ biết đứng trên tường thành cầu thần linh phù hộ cho Ai Cập , cho người mà nàng yêu thương … hoàng đế Menes …
Thị nữ hô lớn :
– Có người kìa … trời ơi là hoàng đế Ai Cập …
Har-Ra ràn rụa nước mắt hô lớn :
– Menes …. chàng ơi … thiếp ở đây …
– Ôi trời … Har-Ra … ơn chúa nàng không sao …
Menes như truốt đi gánh nặng , chàng thúc ngựa thật nhanh , nói thật lớn :
– Har-Ra …
Har-Ra vui sướng biết bao , mái tóc trắng xõa dài dưới gió , đám sương mù xa xa dần tan ra để cho nàng thấy Menes kiêu hùng đang đến đón nàng về với Ai Cập . Nhưng nó cũng làm cho nàng chú ý đến Inami ở phía sau đang dương cung ngắm bắn , trời đất như tối sầm lại , Har-Ra hét lên :
– Không được … cẩn thận … Menes ….không …..
Vút vút , tên lao nhanh trong gió , Menes không liệu được việc này , mũi tên đâm đến tim của chàng , chàng ngã ngựa máu chảy ra như hác vỡ bờ .
– Ôi chúa ơi … Menes … thả ta ra … Menes … hu hu hu .
Inami hừ lạnh :
– Đừng xem thường tài săn bắn của ta … hự … kẻ nào …
– Ngài nên trả giá cho việc vừa rồi , dám sát hại hoàng đế Ai Cập của chúng ta à .
Inami bị Rankô đâm từ phía sau bằng một thanh kiếm , Inami ngã ngựa chết không nhắm mắt .
Menes gượng dậy , con ngựa quỳ xuống , tay chàng nắm lấy dây cương rồi trèo lên lưng ngựa với hơi thở yếu dần :
– Har-Ra … đến chỗ … nàng ấy …
Ngựa đứng dậy chạy ngay đến chân thành , Menes lăn đùng ra đất làm gãy mũi tên phía sau , chàng chống tay đứng dậy , máu gần như đã cạn trong chàng , chàng dang tay ngẩn đầu nói với giọng yếu ớt yêu thương :
– Har-Ra … ta đến đón nàng đây … về với ta nhé …
Har-Ra nức nở nghẹn ngào , nàng đẩy hai thị nữ ra rồi nhảy từ tường thành xuống , nàng được Menes ôm trọn , chàng ngã ngữa ra sau hoai hớp nói :
– Ta bắt được nàng rồi … nàng xa ta … lâu quá rồi … nàng biết không … khụ … khụ …Har-Ra … ta … yêu nàng … xin lỗi nàng … ta đã không giữ được … lời hứa … lời hứa … mãi mãi bảo vệ … nàng …
Har-Ra nức nở :
– Thiếp không muốn … không muốn chút nào …
Menes im bặt , màn đêm phủ kín quanh chàng .
Har-Ra ràn rụa nước mắt ôm Menes khóc nức nỡ với suy nghĩ :
– Phải làm sao đây … bà ơi … con muốn chàng sống … đất nước này cần chàng … chàng không thể chết được ….
Hào quang chíu rọi , Har-Ra mở mắt , Menes rồi phục nhưng chàng không thể ôm được Har-Ra :
– Har-Ra , sao lại thế này .
– Thật khi thiếp sống , mơ khi thiếp chết , giờ thì thiếp đã hiểu .
Har-Ra nhắm mắt hôn nhẹ lên môi của Menes và nói với hai hàng nước mắt :
– Hạnh phúc đã tồn tại khi thiếp ở đây … được chàng yêu … được người người quý mến … giờ có lẽ chỉ là cát bụi mà thôi …thiếp yêu chàng … Menes vĩ đại … tạm biệt …
– Không … không được .
Menes cố ôm lấy Har-Ra nhưng chàng ôm chỉ là cát nơi Sa Mạc , chàng hét lên :
– Không … Har-Ra … ta không thể mất nàng được ..