Đọc truyện Hoàng Gia Tiểu Kiều Phi – Chương 47: Nàng sẽ làm cho họ biết hai chữ ‘hối hận’ viết như thế nào!
Đêm cuối mùa thu tiết trời ban đêm đã khá lạnh, nằm trong giường ấm áp, ngoài trướng chỉ thắp một cây đèn cung đình, nếu không dùng lớp bọc bên ngoài chụp lại thì ánh sáng khá leo lét. Với phẩm cấp của nàng thì dùng nến thắp cũng phải tiết kiệm. Nếu không đầu tháng hào phóng, cuối tháng sẽ thiếu thốn.
Mùi đèn dầu khá hắc len lỏi vào trong màn làm cho Tự Cẩm vốn đã khó ngủ càng thêm trằn trọc. Nàng to gan kêu Trần Đức An đi thăm hỏi tin tức của Sùng Minh Điện nhưng tròng lòng lo lắng không thể an giấc. Nếu hoàng đế biết, có trách phạt nàng không?
Nhưng hoàng hậu dồn ép gấp quá, quý phi cũng chẳng ưa gì nàng. Nếu biết được vài tin tức bên hoàng đế thì nàng cũng coi như thêm vài cơ hội, ít nhất sẽ biết mình phải làm gì hoặc không được làm gì để chọc giận Tiêu Kỳ. Có điều tất cả thăm dò không được để cho Tiêu Kỳ biết, chẳng có vị hoàng đế nào thích phi tử hỏi thăm động tĩnh triều đình.
Hoàng hậu và quý phi đều đã làm những việc này, nàng có làm chắc cũng không sao đâu nhỉ?
Trong lòng đầy rối rắm, hôm sau tỉnh lại hai mắt Tự Cẩm đều tím bầm, cả người không có chút tinh thần gì hết.
“Tiểu chủ.” Vân Thường vén rèm bước nhanh tới, khom lưng bên cạnh Tự Cẩm khẽ nói, “Trần Đức An đã hỏi thăm, mấy ngày này Hoàng thượng rất tức giận. Nghe nói quan viên giấu giếm không báo cáo về nạn châu chấu phía nam, dân chúng và quan phủ tranh chấp rất ồn ào và gay gắt.”
Tự Cẩm ngẩn người, nạn châu chấu ư? Nàng bấm tay tính toán, giờ là cuối mùa thu, lương thực đã sớm thu hoạch đưa nhập kho, giờ mới phát hiện nạn châu chấu, hẳn là quan viên bên dưới giấu hoàng đế đã ba bốn tháng.
Khó trách nửa tháng nay Tiêu Kỳ không bước chân tới hậu cung, chắc là đang tức điên.
“Có biết quan viên lừa gạt không báo cho kinh đô có quan hệ với nhà ai không?” Tự Cẩm tim đập mạnh khẽ hỏi.
Vân Thường lắc đầu, “Tin tức cụ thể còn chưa thăm hỏi được, dù sao Trần Đức An chỉ dám dò hỏi mấy người bên Ngự thiện phòng, đã mất rất nhiều công sức.”
Tự Cẩm gật gật đầu, nàng biết với địa vị của nàng bây giờ, hỏi thăm được tin tức triều đình cũng khó như lên trời, hoàng hậu và quý phi gia thế lừng lẫy e là dễ dàng hơn rất nhiều. Nghĩ tới đó, Tự Cẩm liền nói với Vân Thường: “Ngươi chú ý thêm tin tức bên Phượng Hoàn Cung và Trường Nhạc Cung.”
Vân Thường không hiểu chuyện gì nhưng vẫn gật đầu.
Thông tin trong triều không dám tìm hiểu sâu xa hơn nhưng cứ chú ý hành động bên hoàng hậu và quý phi cũng có thể nhìn ra vài phần. Nhà ai gây chuyện sẽ bị người khác túm đuôi ngay?
Thực tế đã chứng minh Tự Cẩm đoán không sai chút nào. Đến ngày thứ ba liền lộ ra tin tức, là nhà quý phi gây họa. Chuyện này cũng không phải Vân Thường nghe được mà ai trong hậu cung cũng biết quan viên bên nhà mẹ đẻ quý phi bao che giấu giếm tin về nạn châu chấu, tranh cãi mấy lần trên triều đình với hoàng đế, cố tình kéo dài việc cứu tế dân chúng. Bây giờ trên triều đình đang náo loạn cả lên.
Những tin tức dạng này trong hậu cung truyền rất mau, Tự Cẩm khẽ cười, Hoàng hậu nương nương hành động cũng rất nhanh. Nhà mẹ đẻ Quý phi gây chuyện, nàng ta bèn ép sát sau quý phi, bồi thêm vài cú đạp.
Nếu cứ thế này, chỉ sợ hoàng hậu sẽ mượn cơn gió này đẩy mình thăng cấp.
“Tiểu chủ, Đồng cô cô đến.” Vân Thường xanh mặt vào báo.
Nên đến vẫn phải đến, Tự Cẩm lúc này lại không còn căng thẳng như trước, cười nói với Vân Thường, “Mau đưa người vào.”
Nếu hoàng hậu muốn dùng gió thổi, cớ sao nàng lại không nhân cơn gió này mà tiến lên chứ!
Nếu hoàng hậu và quý phi đều không coi nàng như con người, nàng sẽ làm cho họ biết hai chữ hối hận viết như thế nào!