Đọc truyện Hoàng Đế! Ngươi Là Của Riêng Ta! – Chương 9
Thế giới cổ đại
Tại cung Mai Bích- tẩm cung của hoàng hậu Yến Hạ
-Hoàng hậu nương nương, người không sợ hoàng thượng sẽ biết sao? Lúc ấy, người sẽ không thoát khỏi tội chết.-giọng của thượng cung Khoải Hoan. Bà là thượng cung theo hầu hoàng hậu Yến Hạ từ khi mới vào cung. Không một việc gì là không qua tay bà. Kể cả chuyện giết người. Bà cũng chính là người đã lừa công chúa Mạc Diệp.
-Chỉ cần bà đừng có mà bép xép ra ngoài thôi. Mà bà không nhớ sao, sáng hôm qua, khi hoàng thượng hủy hôn cô ta đã xin phép về về nước rồi hay sao. Cả ngày cô ta ngồi khóc, hoàng thượng lại nghĩ cô ta về nước rồi. Nên bà cứ yên tâm.-hoàng hậu Yến Hạ nói. Hoàng hậu Yến Hạ tên đày đủ là Dương Yến Hạ. Con gái của tướng Dương Châu Khải.
-Dạ.-thượng cung Khải Hoan cúi người nói.
Thế giới hiện đại
-Này Dục Tú, tối nay, đúng 7 giờ, bà ăn mặc đẹp thật đẹp rồi đến cảng Trân Châu.-một đứa chạy đến nói.
-Để làm gì thế?- Dục Tú hỏi.
-Cứ đến rồi biết-nói rồi nó chạy đi.
Tối hôm ấy
Dục Tú mặc một chiếc váy xòe, dài đến đầu gối. Đang đứng thì Dục Tú bị một đứa bạn dùng một dải dây buộc vào mắt và nói:
– Không được tháo ra.
-Gì nữa đây?- nàng hỏi.
-Đi theo tớ nào.-nói rồi nó cầm tay Dục Tú dắt đi. Đi được một lúc thì đứa bạn ấy tháo khăn bịt mắt ra:
-Ngạc nhiên chưa-khi khăn được mở ra, mọi người cùng hô lên. Dục Tú nhìn xung quanh, nàng đang ở trên du thuyền. Một chiếc băng rôn treo ghi chữ: “ chào mừng Dục Tú đã trở về”
-Ôi! Các cậu.- Dục Tú cảm động, mắt nhòe đi vì nước nói không thành lời.
-Bọn này tính mở tiệc trên du thuyền cho cậu bởi vì cậu đã bình an trở về với bọn này.- một đứa nói. Bắt đầu buổi tiệc, mọi người nói cười rất vui vẻ, tiếng nhạc sàn mở to. Riêng Dục Tú lại ra ngoài lan can thuyền hóng gió. Bỗng một chiếc áo khoác được choàng vào người nàng. Dục Tú quay ra, đó là Bách Thù.
-Ơ! Sao cậu lại ở đây thế?- Dục Tú hỏi.
-Để bạn gái mình ở đây thì mình không an tâm.- Bách Thù đùa.
-Này, ai là bạn gái của cậu thế?- Dục Tú quay lại cười, còn tặng thêm cho cậu một cái liếc vô cùng sắc.
– Muốn uống gì không? Rượu pân chứ?- Cậu hỏi.
-Tại sao không.- Dục Tú trả lời. Thế là Bách Thù quay vào trong lấy rượu pân. Họ không hề biết rằng, cuộc trò chuyện của họ luôn có người để ý. Đó chính là Khải An, cô là một cô gái con nhà công ty chuyên sản xuất rượu vang. Cô đem lòng yêu Bách Thù nhưng không dám nói. Nhìn thấy Dục Tú và cậu nói chuyện thân mật với nhau như vậy chăc chắn là không vừa mắt. Cho nên lợi dụng lúc Dục Tú sơ hở, cô đã đẩy Dục Tú xuống biển rồi bắt đầu la lớn:
– Mọi người, mau đến giúp nhanh lên, Dục Tú bị ngã xuống biển rồi.
Nghe thế mọi người hốt hoảng đến. Bách Thù nghe thế liền vứt ngay hai cốc rượu đang cầm xuống sàn rồi nhảy xuống biển tìm Dục Tú nhưng không thấy. Lúc này, Khải An mới bắt đầu hoảng sợ nhưng không để lộ ra mặt. Hao nhiêu người cùng nhảy xuống tìm nhưng vô vọng.
-Ọc..ọc…có ai cứu tôi với- Dục Tú bị nước cuốn sâu xuống cố gắng nói. Bỗng bai nhiêu hình ảnh chợt ùa về trong đầu nàng. Lúc nàng đánh nhau với Chiêu Khanh, lúc giằng co với hắn ở tường thành.
-Đúng rồi, những con người ấy, triều đại ấy. Mình nhớ ra tất cả rồi.-nói rồi Dục Tú bắt đầu lịm dần đi.
……
……
…
…
Thế giới cổ đại.
-Thưa tướng quân Khách Tâm, chúng thầm đã tìm thấy Hoàng phi nương nương.-một tên lính chạy vào báo. Tướng quân Khách Tâm là một vị tướng trung thành, giỏi giang luôn luôn phò tá bên cạnh Chiêu Khanh.
-Mau, mau đưa ta đến nơi đó.-nghe thế Khách Tâm vội cầm kiếm, đi theo yên lính vừa lúc.