Đọc truyện Hoàng Đạo vương triều – Chương 79
Xử Nữ và Ma Kết từ xưng hô huynh muội bây giờ lại đổi thành nương tử, tướng công, hai người này thật làm người khác buồn nôn a. Phải nói là bọn họ ai cũng tìm được hạnh phúc cho riêng mình rồi, thế nhưng nào ai biết được, vị hoàng đế uy quyền của Hoàng Đạo thật cô đơn biết nhường nào? Theo như kim khẩu của Thiên Yết phun ra, Ma Kết đành ngậm ngùi, nghẹn ngào nhìn người ta bứng cây đào quý lên, đem vào cung. Xót ruột! Thật xót ruột a!!!!
*kim khẩu = miệng vàng.
…………………
PhượngNghicung.
Song Ngư đang dùng bữa sáng cùng Cự Giải, bên ngoài đã có tiếng nhốn nháo của đám cung nhân. Tò mò liền khệ nệ ôm bụng ra xem.
“Cây này chẳng phải là cây trong phủ Kết huynh sao?” -Cự Giải ngạc nhiên nói, tìm khắp nước cũng chỉ có duy nhất một mình cây này thôi.
Một tiểu thái giám hớn hở chạy lại bẩm.
“Nương nương, Tam Vương gia đem cây này tặng cho nương nương a”
Song Ngư vẫn còn đang bị bất ngờ, chỉ gật gật đầu, sững sờ nhìn cây đào đã được trồng trong Phượng Nghi cung, nghênh ngang đứng đón ánh mặt trời. Đám cung nhân xong việc cũng nhanh hành lễ lui ra. Song Ngư được Tử Liên dìu tiến về cây đào, nàng đưa tay chạm vào thân cây, ngẩng mặt nhìn những búp hoa màu hồng, trong lòng thật mong tới lúc hoa nở sẽ như thế nào?
…………………
Hỉ công công lon ton chạy vào Ngự thư phòng, cúi người bẩm báo.
“Hoàng thượng, đã xong việc rồi a”
Thiên Yết dời mắt khỏi tấu chương, ngẩng lên nhìn Hỉ công công.
“Nàng như thế nào?”
“Nương nương xem chừng có vẻ rất vui”
Thiên Yết gật gật đầu, lại cúi mặt đọc tấu chương. Vui là tốt rồi!
…………………….
Kể từ sau sự kiện Dung phi, Song Ngư luôn không thích nhìn thấy hắn, hễ nhìn thấy là tâm tình không tốt, nên hắn cố gắng không xuất hiện trước mặt nàng. Nhưng vẫn thường thông qua Cự Giải để hỏi chi tiết tình hình hiện tại của Song Ngư, chỉ cần Song Ngư muốn gì, hắn đều đáp ứng tốt. Bảo Bình được giao trách nhiệm dưỡng thai cho Song Ngư, cô nhóc này có nói không nên để tâm tình Song Ngư xấu đi, sẽ ảnh hưởng tới sức khỏe và hài nhi trong bụng. Thiên Yết thường phê chuẩn tấu chương tới tận khuya, trước khi đi nghỉ vẫn thường ghé sang nhìn Song Ngư ngủ một lúc rồi mới an tâm về Long Ngâm điện. Không nhìn thấy nàng . . . chỉ sợ sẽ không ngủ được!
………………….
Thật tiếc thương cho sự hi sinh của Ma Kết, cây đào chỉ đem vào cung được chừng bảy ngày thì mấy búp hoa đã rụng xuống, không còn búp nào đậu lại trên cây. Dần dà cả cây đào cũng chết theo. Song Ngư luyến tiếc nhìn mọi người hì hục chuyển cây đào đã chết đi, thở dài hụt hẫng, những tưởng đợi tới mùa xuân thì sẽ được ngắm hoa anh đào đón năm mới, thật không ngờ . . . .
Người làm vườn nói là do đất ở hai nơi khác nhau, vì đổi chỗ trồng nên cây không thích ứng được, cây đào thật không dễ trồng, chính vì vậy mà Hoàng Đạo chỉ có duy nhất một cây của Ma Kết, nào ngờ nó cũng chết luôn.
…………….
Hỉ công công cũng đã báo lại với Thiên Yết, Thiên Yết trầm ngâm không nói gì . . . .Đảo mặt một hồi hắn cất giọng ra lệnh cho Hỉ công công.
“Ngươi thay trẫm . . . .”
…………
Thoắt cái thì đã tới năm mới . . . tiết trời mang chút lạnh lẽo của mùa đông, trong không khí còn mang theo hương vị của mùa xuân. Hoàng cung nhốn nháo tổ chức tiệc mừng năm mới, văn võ bá quan đều cùng tham dự. Các vương gia cũng có cặp có đôi xuất hiện tại yến tiệc. Thiên Yết nhìn vẻ rạng rỡ của bọn họ mà lòng chùng xuống, hắn nhìn Cự Giải và Sư Tử cũng vui vẻ nói cười một bên, bất giác đưa mắt nhìn sang bên hữu.
Trống không . . . .Hắn cảm thấy bản thân thật cô đơn hơn bao giờ hết. Tiệc tàn . . . người tan . . .
Thiên Yết thong thả bước trên con đường lát đá thẳng tắp, Hỉ công công khúm núm theo sau. Trong lòng hắn ngổn ngang bao mối cảm xúc. Một phần là lo lắng chuyện chính sự, một phần lại lo cho Song Ngư. Mặc dù muốn làm lành với nàng . . . nhưng nàng rất cứng đầu không nghe giải thích, sợ nàng kích động nên hắn kiềm chế, chờ khi nào nàng an toàn sinh đứa bé xong, hắn sẽ đem tâm tư mình nói ra hết thảy. Nhưng . . . hắn nào biết . . . Người tính, không bằng trời tính.
Năm tháng sau . . . .Bên phía Xà Quốc đã có rục rịch, theo như tin điều tra của Sư Tử, bọn chúng đã chế tạo thành công món vũ khí nào đó. Điều này làm cho Thiên Yết rất đau đầu, không biết nên ứng phó thế nào.
“Hoàng huynh, đệ đã ngày đêm quản lý, đốc thúc đám thợ, nay đã thành công rèn ra đủ số vũ khi cần thiết” -Song Tử rành rọt trình bày những việc đã làm trong khoảng thời gian qua.
Song Tử vừa dứt lời liền đó Bảo Bình cũng bẩm báo.
“Bẩm Hoàng thượng, thần đã nghiên cứu và thực nghiệm cùng Song Vương, thuốc súng đã được hoàn thiện”
Tới lượt Bạch Dương lên tiếng.
“Huynh đã huấn luyện một đội quân tinh nhuệ, trung thành, sẵn sàng tham chiến bất kỳ lúc nào”
Thiên Yết gật đầu hài lòng vì kết quả của họ, hướng ánh mắt sang Sư Tử.
“Huynh hãy tiếp tục cho người điều tra bên phía Xà Quốc. Còn nữa, Kết huynh, công việc bên huynh thế nào rồi?”
“Huynh cùng Xử Nữ nghiên cứu trận hình, đã tìm ra phương pháp ứng chiến thích hợp, việc này đệ cứ yên tâm giao phó cho bọn ta”
“Rất tốt!”
Không khí bàn luận sôi nổi, tiếng người thay phiên nhau nói không ngừng, thái độ của họ ai nấy đều nghiêm túc, không hề có một chút lơ là. Giữa chừng, cuộc bàn luận bị ngắt đoạn vì tiếng hoảng hốt của Hỉ công công truyền đến.
“Hoàng thượng, Hoàng thượng!!!!” -Hắn mặt mày tái nhợt chạy vào ngự thư phòng, gấp tới nỗi quên cả hành lễ.Thiên Yết nhíu mày nhìn hắn, miệng hé mở định trách móc, lời chưa nói ra đã phải nuốt trở vào trong.
“Nương nương đau bụng . . .có lẽ sắp sinh!!!”
“Cái gì??? Chỉ mới tám tháng, sinh non sao???” -Bảo Bình phản ứng đầu tiên, vội gạt Hỉ công công sang một bên, bước ra khỏi ngự thư phòng tiến về Phượng Nghi cung trước.
Thiên Yết còn ngạc nhiên chưa kịp định thần, tới khi Ma Kết hắng giọng hắn mới giật mình, hơi hoảng loạn nói.
“Mau! Tới Phượng Nghi cung!”
Tim hắn đập nhanh, hồi hộp vô cùng, hài nhi của hắn sắp chào đời.
………………………
PhượngNghicung.
Cung nhân ai nấy đều nhốn nháo cả lên, vừa thấy Hoàng thượng tới vội vã hành lễ. Thiên Yết chỉ phất phất tay qua loa, cùng mọi người vào trong chính điện. Cự Giải đang lo lắng đi đi lại lại trong phòng, tâm trạng bồn chồn.
“Thế nào rồi?” -Sư Tử vội bước lại, Cự Giải dừng bước, bấu chặt lấy tay Sư Tử.
“Làm sao đây?? Song Ngư sinh sớm hơn dự định, sẽ không sao chứ??” -Hai mắt nàng đã phiếm hồng từ bao giờ, lúng túng nói.
“Đã xảy ra chuyện gì sao?” -Xử Nữ cũng rất lo lắng.
“Không có, sáng nay mọi việc đều tốt, bữa trưa ăn uống vẫn bình thường, buổi chiều khi đang cùng muội ấy đi dạo thì . . . muội ấy ôm bụng kêu đau .. .” -Cự Giải khóc nấc lên . . . thuật lại toàn bộ sự việc.
Dứt lời tiếng Song Ngư kêu la thất thanh vọng tới, vừa nghe đã thấy Song Ngư hiện tại đang đau đớn vô cùng. Thiên Yết sa sầm mặt, vội vào bên trong phòng. Song Tử trợn mắt, chạy lên ngăn cản.
“Không được, huynh là thiên tử, không nên vào phòng lúc này, sẽ không tốt đâu”
Thiên Yết gầm lên.
“Cút!!! Trẫm mặc kệ cái gì thiên tử, mặc kệ cái danh hiệu hoàng đế!!” Nói rồi, hắn gạt Song Tử ngã một bên, đẩy cửa bước vào.
Vừa vào đã nhìn thấy Song Ngư đầm đìa mồ hôi, chân mày nhíu chặt, cổ họng phát ra từng tiếng kêu thống khổ.
Bảo Bình đang một bên xem tình trạng của Song Ngư, còn bà đỡ thì luôn mồm bảo Song Ngư hít thở đều, dùng sức một chút.
Thấy Thiên Yết tiến tới, Bảo Bình có hơi chút bị dọa cho sợ, chỗ nữ nhân sinh nở, hắn là vua mà vào đây làm gì? Thiên Yết ngồi xổm bên giường, nắm lấy bàn tay đầm đìa mồ hôi của Song Ngư, nhẹ giọng trấn an.
“Đừng sợ”
Lúc này mắt Song Ngư đã bị nhòe đi bởi nước mắt giàn dụa vì cơn đau, nàng không nhìn rõ khuôn mặt hắn lúc này, tay bất giác siết chặt.
“Thiếp đau lắm”
Thiên Yết xót xa, vén đám tóc hỗn độn trên trán Song Ngư.
“Cố sức một chút, sẽ không đau nữa”
Song Ngư càng rớt nước mắt nhiều thêm,
“Có khi nào thiếp sẽ chết không?” -Nàng nức nở nói, nước mắt trào ra không ngừng.
“Ngoan, đừng nói bậy. Mọi chuyện sẽ mau chóng qua thôi. Vì hài tử, nàng hãy cố lên, lẽ nào nàng không muốn nhìn mặt con?”
“Muốn, thiếp muốn”
Câu nói của Thiên Yết như tiếp thêm sức mạnh cho Song Ngư, vật vã suốt hai canh giờ, từ Phượng Nghi cung cất lên tiếng trẻ con khóc. Song Ngư vì quá mất sức mà mí mắt nặng nề, trước lúc thiếp đi nàng nghe rõ bên tai tiếng hoan hỉ của bà đỡ.
“Chúc mừng Hoàng Thượng, nương nương đã hạ sinh một Hoàng tử”
…………………..
Đám người bên ngoài chính điện nghe thấy tiếng khóc của trẻ con, trong lòng khấp khởi vui mừng, từ phòng Song Ngư bước ra, Thiên Yết cẩn thận bế đưa bé quấn khăn lụa vàng trên tay. Cự Giải và Xử Nữ nhào tới trước tiên.
“Thật đáng yêu nha”
“Là công chúa hay hoàng tử đây??”
Thiên Yết mỉm cười nhìn hài tử nhỏ bé, hạnh phúc nói, giọng khàn khàn xúc động.
“Là một hoàng tử”
Ở bên ngoài một lần nữa lại ngân vang tiếng chúc mừng, tám tháng trước họ chúc mừng hắn sắp có hài tử, tám tháng sau họ chúc mừng hắn có Hoàng tử. Tiếng chúc tụng còn vang to hơn lần trước.
“Chúc mừng Hoàng thượng, Hoàng thượng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế. Hoàng tử vạn tuế, vạn vạn tuế!!!!!”
Các Vương gia cùng Cự Giải, Xử Nữ cũng đồng loạt quỳ xuống chúc mừng.
……………………
Song Ngư sau khi sinh sức khỏe quá yếu, cần tĩnh dưỡng thêm, Thiên Yết ở bên nàng tới tối, rồi lại về ngự thư phòng xử lý tấu chương, sáng ra lại tới Phượng Nghi cung thăm nàng. Trên con đường thẳng tắp, Thiên Yết tâm trạng vui vẻ sải bước dài.
“Soạt!”
Nghe được tiếng động, hắn vội cảnh giác, quắc mắt quan sát xung quanh. Bỗng từ đâu khoảng năm tên Hắc y nhân xuất hiện, che mặt kín mít, tay cầm kiếm bủa vây. Hỉ công công hoảng sợ, mồm la oai oái.
“Người đâu!!! Mau hộ giá!!!”
Ngự lâm quân nghe tiếng kêu, lập tức chạy tới hiện trường, chỉ thấy Thiên Yết đang một mình chống đỡ năm tên, Bạch Dương, Sư Tử, Nhân Mã trùng hợp tiến cung để bàn việc, liền xông vào giúp Thiên Yết. Tiếng va chạm vang lên loạn xạ, khuấy động cả một vùng. Một tên hắc y nhân khác núp ở đâu đó không xa, giương cung nhằm hướng Thiên Yết mà bắn.
“Vút!”
Mũi tên xé gió, lao vun vút.
“Hoàng thượng, cẩn thận!!!” -Hỉ công công kinh hô một tiếng, Thiên Yết bị tấn công bất ngờ không né được ,bất động nhìn mũi tên nhắm vào mình.
Một thân ảnh nhỏ nhắn rơi vào tầm mắt, nàng ôm lấy hắn, đỡ giúp hắn mũi tên tàn ác ấy.
“A!”
Thiên Yết run rẩy nhìn nữ nhân trong lòng, máu chảy thấm ướt cả lớp áo mỏng, nàng ngất đi, sắc mặt tái nhợt.
“Ngư nhi!! Ngư nhi!!!”
Lúc này Nhân Mã và Bạch Dương đã hạ xong năm tên, Sư Tử đuổi theo tên bắn cung còn lại.
……………
Bảo Bình nghe tin vội vã vào cung ngay. Bắt mạch xong, Bảo Bình không giấu được nổi bi thương.
“Nàng sao rồi?” -Thiên Yết hỏi, lòng hoảng sợ nhìn Song Ngư tái nhợt nằm trên giường.
Bạch Dương, Nhân Mã, Sư Tử lúc này đã bước vào bẩm báo.
“Đã bắt được, là thích khách do Xà Quốc phái tới”
Ma Kết, Xử Nữ, Song Tử, Thiên Bình, Kim Ngưu, Cự Giải trợn mắt. Bọn chúng gan tới vậy sao??? Về phần Kim Ngưu và Thiên Bình, vì để cho an toàn nên nàng cũng được phu quân của mình bắt tiến cung theo.Bảo Bình lúc này mới mở miệng.
“Mũi tên đó vốn không phải mũi tên tầm thường, đầu mũi tên đã được tẩm một loại cực độc, dù đã rút tên ra và sơ cứu vết thương nhưng độc tố thì . . . ” aBảo Bình nói tới đây thì ngừng, không dám nói tiếp.
“Không có cách cứu sao?”
Bảo Bình hít một hơi dài, nặng nề thở ra, quét mắt nhìn loạt người trong phòng.
“Muội chỉ có thể giữ lại mạng của Ngư tỷ, nhưng về sau . . .tỷ ấy sẽ trở thành . . . một hoạt tử nhân . . . ”
*hoạt tử nhân: giống người thật vật đới. Ý tưởng được lấy từ bộ truyện Bạo Vương Liệt Phi.
“Như vậy là . . .” -Thiên Yết ngập ngừng . . .
“Song Ngư sẽ không tỉnh lại nữa, mà cứ ngủ vùi . . . . ” -Xử Nữ khó khăn nói . . .
…………………..
Thiên Yết sững người, cổ họng nghẹn lại . . . hắn run rẩy nhìn nữ nhân mà hắn yêu thương nằm yên bất động. . . .Giọng nói tràn ngập đau đớn . . . hắn kêu lên một tiếng.
“Ái Phi!!”
Đoạn cả người hắn đổ sụp xuống, hai đầu gối chống trên nền đất lạnh lẽo, hắn đau đớn ôm lấy ngực, cảm thấy vô cùng khó thở . . . Con rồng được thêu chỉ vàng trước long bào bị tay hắn vò lấy, nhàu đi . . . không còn nhìn rõ hành dạng.
Một vị vua đứng trên vạn người như hắn .. . cả đời được người ta quỳ lại, lúc này đây . . . hắn lại đang quỳ bên cạnh Song Ngư . . . Thân thể hắn run lên bần bật . . . . không nén nổi bi thương . . . Một giọt lệ lặng lẽ rơi xuống nền nhà . . . .