Đọc truyện Hoàng Đạo vương triều – Chương 63
Trước ngày lễ mừng thọ. Song Tử cùng Nhân Mã chịu trách nhiệm ngoại giao, tiếp đón các vị vương tôn quý tộc ở nước khác tới, Song Tử vốn hiểu biết nhiều thứ tiếng, việc này không hề làm khó hắn. Đám khách khứa này được an bài ở tại một nơi chuyên dùng để tiếp đón ở trong cung, Bạch Dương chịu trách nhiệm phân phó binh lính canh chừng, bảo vệ bọn họ. Sư Tử thì kiểm tra những món quà mà bọn họ mang tới, đề phòng bất trắc xảy ra.
Ma Kết những ngày này bận túi bụi không kém, hắn phải gánh hết toàn bộ quy trình của lễ mừng thọ. Aizz Aizz thật đau đầu a.
“Kết huynh . . .muội nghĩ nên như thế này . . . “- Xử Nữ đứng bên cạnh Ma Kết, tay chỉ chỉ vào một tờ giấy lớn.
Ma Kết khẽ chau mày, thần sắc mệt mỏi, hắn nhìn vào tờ giấy trước mắt nhưng không tài nào hiểu được nội dung bên trong.
“Kết huynh, sắc mặt huynh kém quá” -Xử Nữ dừng lại chuyện đang nói, hỏi han Ma Kết.
“Không có gì, chỉ là hơi đau đầu một chút”
Ma Kết khoác tay, cầm lấy tờ giấy trên tay Xử Nữ. Kì lạ, sao những chữ này khó đọc thế, trước mắt hắn bây giờ là một mảng quay cuồng, thân hình hắn chao đảo như muốn ngã xuống. Xử Nữ kịp thời đỡ lấy hắn, nam nhân đúng là nặng thật.
“Kết huynh, xem chừng huynh không khỏe thật rồi, chúng ta tới Ngự Y viện” -Xử Nữ cẩn thận dìu Ma Kết đi về hướng Ngự Y viện.
……………………
NgựYviện.
Bước vào bên trong viện, không hề có một bóng người, bọn họ đã đi đâu hết rồi???
“Có ai không?” -Xử Nữ đỡ Ma Kết ngồi xuống ghế, gọi to.
Từ bên trong truyền tới tiếng bước chân Bịch Bịch.
“Tìm ai a~?” -Bảo Bình chạy ra, thở dốc.
“Sao muội lại ở đây?” -Xử Nữ tròn mắt nhìn Bảo Bình.
“Muội vào cung xem sách dược a~” -Bảo Bình với lấy tách trà, một tay cầm ấm trà rót đầy vào trong.
“Ra vậy! Thái y trong đây đi đâu hết rồi?” -Xử Nữ đảo mắt, cố gắng tìm lấy một bóng người.
“Bọn họ đi đá dế hết rồi, số khác thì đi phụng mệnh khám bệnh cho các phi tần” -Bảo Bình uống liền mấy ngụm trà, sảng khoái nói.
“Bọn họ thật tắc trách mà” -Xử Nữ tức giận.
“Nga? Có việc gì sao? Tam Vương làm sao thế này?” -Bảo Bình lúc này mới thấy người đang ngồi trên ghế dựa ở gần đó, mở miệng hỏi.
“Tỷ cũng không biết, huynh ấy bảo hơi đau đầu” -Xử Nữ ánh mắt lo lắng nhìn Ma Kết.
“Để muội bắt mạch xem sao” -Bảo Bình sắn tay áo lên, tiến về phía Ma Kết.
“Tam Vương, xin duỗi tay ra a”
Ma Kết toàn thân uể oải, Xử Nữ đành phải tự mình đem cánh tay Ma Kết duỗi thẳng ra, đặt lên miếng đệm nhỏ trên bàn. Bảo Bình tập trung bắt mạch cho Ma Kết, con ngươi nàng khẽ động, sau đó thu hồi tay lại.
“Không có việc gì đâu, chỉ là làm việc quá sức, ngủ không đủ nên mới như vậy thôi, để muội bốc vài loại thuốc bổ cho Tam Vương”
Bảo Bình đứng dậy vươn vai, rảo bước vào bên trong khi đi ra trên tay nàng cầm gói lớn gói nhỏ, đủ loại thuốc, đem tất cả giao tận tay Xử Nữ.
“Sau khi ăn xong thì dùng, một ngày ba lần”
“Được, cảm ơn muội” -Xử Nữ nhận lấy toàn bộ các gói, mỉm cười với Bảo Bình.
“Sao tỷ lại khách sáo như vậy a? Thôi muội còn phải nghiên cứu sách dược, không tiễn tỷ đâu nha” -Bảo Bình lại quay trở vào trong.
Xử Nữ thờ dài, nhìn nam nhân sắc mặt trắng bệch, ngũ quan hắn thật đẹp, ngay khi bệnh cũng không che dấu được sức quyến rũ của hắn a. Aizzz mình đang nghĩ gì thế này.
“Kết huynh, muội tìm người đưa huynh về phủ, huynh ngồi đây đợi chút nga”
Ma Kết không đáp chỉ gật đầu, hai chân mày hắn chau lại, có lẽ là rất mệt mỏi.
…………………………..
PhượngNghicung.
“Bẩm nương nương, bên cục Thượng Cung đã đem những phục sức và y phục tới” -Một tiểu công công vào bẩm báo.
Mấy ngày nay Thiên Yết dường như không hề tới đây khiến tâm tình Song Ngư không tốt chút nào, nàng đang nằm trên trường kỷ, hai mắt nhắm nghiền. Tử Liên vội trả lời thay nàng.
“Bảo họ đem vào đi”
Tức thì có khoảng năm cung nhân trên tay bưng bê rất nhiều đồ tiến vào. Bọn họ xếp thành hàng ngang ngay ngắn, chỉnh tề.
“Tiểu thư . . .” -Tử Liên gọi nhỏ.
Song Ngư đành uể oải ngồi dậy, đưa mắt nhìn những món đồ được đem tới.
“Hồi đầu tháng các ngươi đã mang tới rồi, sao bây giờ còn . . .” -Song Ngư hơi khó hiểu, bên cục Thượng Cung hễ đầu tháng là mang đồ dùng tới.
“Dạ, ngày mai là đại lễ mừng thọ của Hoàng thượng, những món đồ này là đem đến cho nương nương dùng vào hôm đó”
Song Ngư ngạc nhiên, là sinh thần của hắn sao? Như thế nào ta lại không hề hay biết???
“Được rồi, đem tất cả để xuống đi” -Tử Liên phân phó, hiện tại nàng là cung nữ đứng đầu Phượng Nghi cung, phẩm trật tất nhiên cũng cao hơn.
“Em cũng biết đúng không?” -Song Ngư bực tức ngồi lại xuống kỷ.
“Mấy ngày nay trong cung tấp nập chuẩn bị cho đại lễ này, tiểu thư không hề ra khỏi Phượng Nghi cung nên không biết”
Song Ngư thở dài.
“Nhưng em cũng là nên nói với ta”
“Tiểu thư mấy ngày nay đều giận Hoàng thượng, nên em không dám nhắc đến”
“Được rồi, em lui ra đi, ta muốn nghỉ ngơi”
………………………..
GiảiThucung.
Thiên Yết xử lý xong chính sự, tiện đường ghé sang đây, thấy Cự Giải đang thưởng trà tại một cái đình trong sân, liền hướng đó mà đi tới.
“Tham kiến Hoàng thượng”
“Bình thân. Lui xuống hết đi”
Bọn cung nhân nhanh chóng tạ ơn rồi kéo nhau lui xuống. Thiên Yết ngồi đối diện Cự Giải, hắn lẳng lặng nhìn Cự Giải châm trà cho mình.
“Hoàng thượng, mời”
“Trẫm nghe nói nàng ở bên ngoài cung bị rắn độc cắn, nhưng do bận quốc sự, bây giờ mới tới đây thăm nàng. Cảm thấy như thế nào rồi?”
“Tạ ơn Hoàng thượng quan tâm, nhờ phúc của người thần thiếp bây giờ rất tốt”
“Nếu vẫn chưa khỏe thì ngày mai không cần phải có mặt tại yến tiệc”
Thấy Thiên Yết định đứng lên rời đi, Cự Giải vội nói.
“Hoàng thượng, thiếp muốn hỏi điều này .. . “
“Được, nàng hỏi đi”
“Tại sao Hoàng thượng khi ấy lại đồng ý thay phụ thân chăm sóc thần thiếp?”
“Vì ông ấy đã nhờ vả, huống hồ ông lại là người mà trẫm kính trọng”
“Thiếp mạo muội hỏi câu cuối, có được không?” -Cự Giải rụt rè.
Thiên Yết thấy khó hiểu, Cự Giải bình thường đâu có hỏi nhiều như vậy?
“Được”
“Hoàng thượng có bao giờ có chút tình cảm với thiếp không?” -Cự Giải hít một hơi dài, sau đó nhìn thẳng vào Thiên Yết hỏi.
Thiên Yết trầm mặc hồi lâu, hắn dường như đang đăm chiêu suy nghĩ điều gì đó, khoảng một khắc sau, hắn mới mở miệng trả lời.
“Trẫm là vua. Vua thì không được phép có tình cảm với ai” -Hắn trả lời gỏn gọn có bấy nhiêu sau đó liền rời đi ngay, không cho Cự Giải có cơ hội hỏi thêm điều gì nữa.
…………………..
Ngày mười bốn tháng mười một, yến tiệc mừng lễ đại thọ diễn ra, các vương tôn quý tộc các nước đều tham gia đầy đủ. Trong hoàng cung đèn treo sáng rực, nơi được chọn tổ chức yên tiệc càng được trang hoàng lộng lẫy hơn hết thảy, cung nhân tấp nập chạy ngược chạy xuôi, nếu xảy ra bất trắc gì trong suốt yến tiệc chỉ sợ người rơi đầu là bọn họ.
…………………………….
PhượngNghicung.
“Tiểu thư, sao người không thay y phục??” -Tử Liên nhìn tiểu thư của mình hãy còn đang nằm dài trên giường, khổ sở nói.
“Ta không muốn đi”
“Nhưng . . .”
“Hoàng thượng giá lâm!!!!” -Tử Liên chưa kịp nói đã nghe tiếng của Hỉ công công.
“Tham kiến Hoàng thượng” -Tử Liên quỳ xuống.
Thiên Yết không để mắt tới Tử Liên mà đưa mắt nhìn kẻ đang nằm trên giường.
“Tại sao còn nằm đây? Mau thay y phục. Trẫm chờ”
“Không muốn” -Song Ngư xoay lưng lại, không thèm để ý tới Thiên Yết.
“Mau giúp nương nương ngươi thay y phục” -Thiên Yết nhìn sang Tử Liên.
Tử Liên vâng dạ rồi đứng dậy tới bên giường.
“Tiểu thư . . . “
“Không thay. Đừng đụng vào ta” -Song Ngư cố chấp nói.
“Hừ!! Bãi giá Giải Thu cung” -Thiên Yết không còn kiên nhẫn, lớn giọng nói.
Song Ngư nghe thế, mặt tái đi, môi mím chặt, nước mắt trào ra, thấm ướt cả gối.
Đoàn người Thiên Yết rời khỏi, trả lại sự yên tĩnh cho Phượng Nghi cung. Tử Liên lo lắng cho Song Ngư, nhưng không dám chạm vào nàng.
“Tiểu thư . . .mau thay y phục rồi chúng ta tới yến tiệc nga”
“Không! Em lui ra đi” -Song Ngư giọng nói nức nở.
Tử Liên hết cách, đành phải lui ra ngoài.
……………………..
GiảiThucung.
Cự Giải đã chuẩn bị xong đâu vào đấy, đang tính lên loan kiệu đễ tới nơi tổ chức yến tiệc. Từ xa chợt thấy ngự liễn, đám cung nhân quanh nàng đã vội quỳ xuống từ lâu. Thiên Yết vẫn ngồi yên trên ngự liễn, qua bức màn màu vàng, hắn trầm giọng nói.
“Đức phi đi cùng trẫm”
Cự Giải hơi bất ngờ, cái gì mà đi cùng? Chỗ đó lẽ ra phải là của Song Ngư a? Hỉ công công thấy Cự Giải vẫn còn chần chừ, liền thúc giục.
“Nương nương, đừng để Hoàng thượng đợi”
Cự Giải đành phải bước lên ngự giá, ngồi bên cạnh Thiên Yết. Khẽ đưa mắt nhìn hắn, thấy sắc mặt hắn âm lãnh, tỏa ra sát khí. Sẽ không phải là do Song Ngư chọc giận hắn đấy chứ?
……………………….
Tạinơitổchứcyếntiệc.
Đám khách ngoại quốc được bố trí ngồi ở phía bên phải. Còn các phi tử có phẩm cao thì ngồi bên tay trái, tiếp đó là các trọng thần có máu mặt.
“Phụ hoàng, Bình nhi nhớ người quá” -Thiên Bình được Sư Tử dẫn tới gặp Phụ hoàng của nàng.
“Bình nhi, con ở đây sống tốt chứ?”
“Rất tốt a, Phụ hoàng vẫn khỏe chứ? Trời trở lạnh, người nhớ giữ gìn long thể” -Thiên Bình nước mắt lưng tròng, sụt sịt nói.
“Ta vẫn khỏe” -Nói rồi, phụ hoàng Thiên Bình nhìn sang Song Tử.
“Vương gia, Bình nhi đành nhờ người hảo hảo chăm sóc”
Song Tử cười, nhẹ đặt tay lên vai Thiên Bình.
“Xin Người hãy yên tâm, bổn Vương sẽ chăm sóc cho nàng”
Ở một bàn khác.
“Kết huynh, huynh thật sự đã khỏe rồi chứ?” -Xử Nữ lo lắng hỏi Ma Kết.
Ma Kết sau khi dưỡng bệnh đã khỏe lên rất nhiều, mấy ngày qua đều nhờ có Xử Nữ hằng ngày chăm sóc cho hắn, cũng nhờ vậy mà ngày nào hắn cũng phải nghe nàng càu nhàu vì chuyện không chịu giữ sức khỏe.
“Ta rất ổn a”
“Có thật là như vậy không? Đừng có mà nói dối nga. Sức khỏe là rất quan trọng, nếu huynh cứng đầu coi thường nó, tới lúc ngã bệnh chẳng có ai chăm sóc cho đâu”
“Hai phu thê các người có tình tứ thì để về phủ rồi tình tứ, giữa bàn dân thiên hạ đông đảo thế này mà quan tâm nhau gớm” -Sư Tử trêu chọc hai người.
“Cái gì mà phu thê a” -Xử Nữ đỏ mặt, rối rít phủ nhận.
“Đệ thấy Xử tỷ cũng hợp với Kết huynh a, hay là hai người tới luôn đi” -Nhân Mã chêm vào.
“Hảo hảo a, muội tán thành” -Bảo Bình cũng hùa theo.
“Ta sẽ cho người chọn ngày lành tháng tốt nga” -Kim Ngưu lẩm nhẩm tính toán ngày.
“Các người thật là. . . sao có thể tùy tiện quyết định như vậy” -Ma Kết sẵng giọng trách.
“Hai người đừng mắc cỡ a” -Bạch Dương cười khà khà, chọc đôi này cũng thú vị mà a.
Cuộc trò chuyện của đám người này bị cắt đứt bởi một tiếng hô.
“Hoàng thượng giá lâm!!!!”