Đọc truyện Hoang Đảo Chúa Tể – Chương 13: Mời Chào
Buổi tối,tại đám lửa có bốn người đang tranh luận với nhau,Hải Hoàng không biết rằng vì nữ nhân của mình vô tình đi dạo mà để cho đám người này lo lắng,cãi nhau sứt đầu mẻ trán.
Sau một hồi tranh luận tên người châu á cuối cùng có đưa ra một chủ ý mà bọn họ cho là thuyết phục nhất.
“Theo tôi thấy,chúng ta nên từ nơi hôm nay nữ nhân kia đi qua,dọc theo nó mà đi xuống tìm kiếm,trước hết nếu tìm thấy họ chúng ta nên cử một người ra để đàm phán với họ nếu thành công sát nhập, lúc đó chúng ta mới đồng loạt xuất hiện”.
Tên trung niên cầm đầu nói.
“Vậy nếu họ không đồng ý thì sao,chúng ta rất có khả năng sẽ bị lộ vị trí”.
“Đó chỉ là việc sớm hay muộn thôi,họ gần chúng ta như vậy không biết lúc nào sẽ bắt gặp chúng ta,trừ phi chúng ta bây giờ di chuyển,tránh xa bọn họ,như vậy chi bằng chủ động tìm đến họ trước tìm cách thương lượng,hơn nữa đâu có gì đảm bảo là bọn họ mạnh hơn chúng ta,tất cả hiện giờ chỉ là phỏng đoán”.
Harvey cùng nữ nhân cũng không nói gì,chỉ gật đầu tỏ ý kiến đồng ý,tên đội trưởng do dự một lát cuối cùng cũng quyết định làm theo lời hắn.
Harvey:“Vậy ai sẽ là người đại diện,cá nhân tôi nghĩ rằng chính bác sĩ của chúng ta là người thích hợp nhất”.
Trong lòng Trang cười lạnh,không cần anh phải nhắc tôi cũng muốn thoát khỏi đám các anh,nếu không có chút bản sự không biết đá bị đám các người làm ra những chuyện gì rồi,không cần biết nơi kia như thế nào nhưng nơi đó có nữ nhân giống nàng hơn nữa ăn mặc sạch sẽ,chắc chắn cuộc sống không tệ chút nào.
Nàng vẫn giữ thái độ hòa hoãn,nói.
“Được vậy ngày mai bắt đầu nếu như tôi có tình huống đột biến sảy ra,tôi hi vọng mọi người tuân thủ lời hứa”.
Cả ba người nam nhân cùng nhìn về phía cô rồi gật đầu,chúng đều hiểu tầm quan trọng của một vị bác sĩ nơi này,nhưng nếu tình huống đột biến xảy ra ngoài tầm kiểm soát chắc chắn họ sẽ bỏ qua,cố gắng mà chạy xa nơi này.
Hải Hoàng bên này thì đang cảm thấy sinh hoạt của mình vẫn chưa ổn thỏa lắm.
Hắn đang suy nghĩ làm cách nào để có các loại vật dụng như bàn chải,kem đánh răng,xà phòng thơm,dầu gội đầu!.
Hắn nghĩ rằng mình bây giờ đã đủ ổn định,bắt đầu có thể nghĩ đến những thứ nhu yếu phẩm như vậy thì tốt hơn.
Hắn cố gắng tìm kiếm tin tức trong đầu mình,lục soát xem mình còn khả năng đặc biệt gì mà hắn chưa biết không,đáng tiếc là không có.
“Ồ”,trong đầu Hải Hoàng lúc này lại tràn ra một cái tin tức khiến hắn cảm thấy hứng thú.
Khoảng bốn ngày nữa sẽ có một đoàn người số lượng khá lớn xuất hiện trên đảo,mà đám người này khi bị đưa đến đây tất cả sẽ xuất hiện ở chỗ trước đây Hải Hoàng xuất hiện,thú vị hơn nữa trong đó còn có một nữ minh tinh của Trung Quốc.
Thật ra cái Hải Hoàng hứng thú ở đây tất nhiên chỉ có thể là nữ minh tinh,còn đoàn người kia có thế nào hắn cũng không để ý,dù sao trong mắt hắn đoàn người đó trước sau gì cũng phải chết.
Lại nói mùi vị của nữ minh tinh đủ để cho nam nhân phải dùng đến nửa dưới để suy nghĩ,đương nhiên bao gồm cả Hải Hoàng.
Mà lúc này Siyoung ngồi ở một bên nhìn thấy Hải Hoàng bộ dạng suy tư như vậy,cũng không muốn làm phiền hắn,ý định đứng dậy đi ra bên ngoài.
Nhưng là khi nàng vừa mới đứng dậy Hải Hoàng lại nhìn nàng bằng ánh mắt khó hiểu,nói.
“Đi đâu?”.
“Còn không mau nằm lên trên giường”.
Rõ ràng ban ngày Hải Hoàng hắn làm nàng đến bốn lần,vậy mà hiện tại vẫn còn muốn?Tên vô lại này.
Siyoung rốt cuộc không nhịn được,phồng miệng nói.
-Anh còn chưa làm đủ sao?.
Hải Hoàng liền dựng thẳng lên một ngón tay-Lần cuối,chỉ một lần này nữa! ! ! ! Mặt trời lại lên cao,hôm nay cô gái bác sĩ của tổ đội bốn người kia đã xuôi xuống theo lối đi của Siyoung mà nhìn thấy chỗ ở của Hải Hoàng.
Điều đầu tiên khi nhìn thấy chỗ ở của Hải Hoàng cô gái rất ngạc nhiên,sau đó là vui mừng nghĩ rằng đám người kia suy nghĩ quá nhiều rồi,hóa ra bọn họ không quá mức khoa trương như mình nghĩ,đến đây cô gái càng thêm tự tin đến bắt chuyện với hắn.
Hải Hoàng khi thấy có người đến cũng khá ngạc nhiên,không ngờ lại có thể gặp được người Việt ở đây.
Hắn cảm thấy đối phương cũng không có địch ý liền tiến lên tiếp đón.
Không đợi hắn mở lời cô gái liên nói trước.
“Hai người cũng bị đưa lên đảo này hả,ồ anh cũng là người Việt hả”.
“Đúng vậy,không thể ngờ rằng có thể gặp được đồng hương ở đây,cô muốn gia nhập cùng chúng tôi chứ,ở trên đảo này một mình rất khó sống xót”.
Thái độ nhiệt tình cùng với bề ngoài lịch sự của hắn khiến cho cô gái mừng thầm,lần này quả thật là may mắn.
Nhưng Trang vẫn ôm tâm lí đề phòng,nói với Hải Hoàng về tổ đội của mình hỏi xem hắn có đồng ý gia nhập hội của bọn họ không,vì bây giờ bên Hải Hoàng ít người hơn,cô cảm thấy bọn họ tốt nhất là nên cùng bọn họ gia nhập vậy mới tốt hơn sống sót,hơn nữa hắn cùng với cô là người Việt đương nhiên sẽ có lợi cho cô rất nhiều.
Hải Hoàng sau khi nghe cô nói về tổ đội thì hắn mới vỡ ra hóa ra dấu hiệu của con người lần trước hắn vô tình phát hiện được chính là bọn họ.
Đúng là đi mòn giày cũng không tìm thấy,thì bây giờ bọn họ lại tự tìm tới cửa nộp mạng cho hắn.
“Haha,không phải là tôi không muốn gia nhập,mà là nơi này điểm thực vật và động vật rất phong phú tôi không muốn đi lại nơi khác,nếu muốn cô có thể bảo đám người của cô đến chỗ này”.
Cô gái này suy nghĩ một lúc,sau đó mới cẩn thận quan sát,tiếp đó mới nói với Hải Hoàng“Được vậy để tôi thử hỏi bọn họ,có lẽ là bọn họ sẽ đồng ý thôi,nhưng mà bọn họ hai người là người phương tây,người còn lại là người trunng quốc,không phải là người Việt Nam giống chúng ta”.
“Không sao,hi vọng cô có thể thuyết phục được bọn họ”.
Cô gái rời đi trong chốc lát,lúc này Siyoung mới tiến lại gần nói nhỏ với hắn.
“Sao anh lại làm thế chứ,anh không sợ đám người bọn họ sau khi đến đây có ý đồ không tốt với chúng ta sao”.
Hải Hoàng mặt dầy vô sỉ nói:“Biết làm sao đây,ưu điểm của anh chính là luôn luôn làm người tốt”.
“Anh nghiêm túc một tí đi,em lo họ lúc đó sẽ giống tên nigger kia,chẳng phải như lúc đầu khi mới nhìn thấy hắn anh cũng giết hắn còn gì”.
“Em không cần lo lắng,có bao nhiêu người đến cũng vậy,chúng ta có súng cơ mà,hơn nữa bản lãnh của anh chính em còn không rõ”.
Thật ra Hải Hoàng còn cầu bọn chúng có ý đồ với mình để hắn có một cái lí do quang minh chính đại giết chúng,chứ bây giờ hắn cũng không phải tên sát nhân cuồng ma,làm gì mà đến mức cứ thấy người là giết.
“Nhưng anh cũng thật là,con bé kia mà anh cũng vừa ý được hả cô ta đâu có gì đặc biệt”.
Ách,như này là ghen rồi,hắn chỉ lịch sự để mời chào cô ta thôi chứ nữ nhân kia khuôn mặt chỉ dừng lại ở mức dễ nhìn,hơn nữa Hải Hoàng cũng không hứng thú gì với mấy cái loại thân hình tiểu cô nương của cô gái đó.
“Tầm mắt của anh em cũng biết rõ chứ,tiểu cô nương tầm thường như vậy anh đâu có hứng thú,cho dù bây giờ cô ta có bị dã thú truy đuổi anh cũng mặc kệ nhìn cô ta chết”.
“Hừ,có phải là lúc đó nếu em không xinh đẹp anh cũng không cứu em đúng không”.
Hải Hoàng:!.
Nói thế nào lại bị nàng dẫn vào ngõ cụt thế này.
.