Bạn đang đọc Hoang Đảo Chủ Nô – Chương 41: Kinh Biến
Vương Kiệt cùng thanh niên tóc bạc đã chết,có lẽ phải mất vài ngày để bốn người còn lại phát hiện ra.
Mặc dù còn lại bốn người,nhưng trong đó Triệu Lộ Tư cùng nữ nhân kia không phải là vấn đề.
Nếu là bình thường,với tính cách cẩn thận của Trương Thành,hắn sẽ kiên nhẫn đợi cho đến khi đám người phát hiện ra bất thường,theo đó đi ra ngoài tìm kiếm Vương Kiệt hai người rồi mới tập kích giết chết.
Nhưng mới vừa rồi Trương Thành giết người quá mức dễ dàng,cảm giác hưng phấn lại đắc ý khiến hắn lập tức muốn giải quyết nhanh gọn chuyện này.
Trương Thành nghĩ rằng,hai người nam nhân còn lại có lẽ cũng không khác Vương Kiệt hai người bao nhiêu,đều là loại yếu gà một dạng,thân thể tuy có chút cường tráng do tập luyện,nhưng chắc chắn không phải cái gì võ sư,muốn giết chỉ là phí thêm chút sức lực.
Quay trở lại bờ suối,Trương Thành rửa sạch đi máu tươi dính trên cơ thể,tiếp đó lại chạy đến khu vực hang đá,có điều hắn không biết rằng lúc mình rời đi,Cúc Tịnh Y đang bí mật bám theo.
***-Giờ này Vương Kiệt cùng tiểu Thiên hai người làm sao còn chưa về,không phải lạc trong rừng rồi chứ ?Tiểu Lưu có chút bồn chồn trong người,hắn đột nhiên nói.
-Làm sao mà lạc được,không ngu đến mức như vậy đâu,có lẽ là phát sinh thêm một số chuyện cho nên chậm trễ,đừng nghĩ quá lên làm gì.
Triệu Lộ Tư vỗn dĩ chán ghét Tần Thiên hai người,cho nên đối với sự có mặt của bọn hắn cũng là rất thờ ơ.
-Ta ra ngoài bãi biển phát tín hiệu.
Nam nhân bên cạnh tiểu Lưu đứng dậy,mặc dù lượt phát tín hiệu hôm nay là của đám Tần Thiên,nhưng do hiện tại hai người chưa về nên hắn muốn đi thay,cả ba người Triệu Lộ Tư cũng có chút lười biếng,thấy hắn nói như vậy cũng lập tức gật đầu.
-Đi thôi! Đi thôi! Hôm sau bảo Tần Thiên bọn hắn bù lại.
Mà lúc này,Trương Thành cũng đã nấp ở một chỗ gần bên ngoài hang đá chờ sẵn,chỉ cần có người đi ra hắn liền lập tức ra tay.
Rốt cuộc nhìn thấy một người nam nhân từ trong hang đá đi ra,hai tay Trương Thành nắm chặt,tùy thời đều có thể lao xuống.
Một bước,hai bước,người nam nhân càng ngày càng đến gần.
-Bồng!Trương Thành cả người phát lực,đột nhiên phi ra từ tầng tầng lá cây bao vây.
-Aaaa!!!Giống hệt như thanh niên tóc bạc,nam nhân hét lớn một tiếng ngã ra,trên mặt tràn đầy nước mắt và máu tươi.
Ngay khi nam nhân vừa ngã ra,Trương Thành ngay lập tức nắm lấy cơ hội,rút ra dao găm thủ sẵn trong người,hai tay cầm chặt dao đâm xuống cổ hắn.
Máu tươi bắn tung tóe,người này chỉ kịp hét thảm một tiếng,hai mắt mở to trợn trừng cứ thế liền chết ngay tại chỗ.
Mà tiểu Lưu ba người vừa mới nghe được tiếng động cùng tiếng hét ở bên ngoài,theo phản ứng lập tức chạy ra,nhưng là tất cả đã muộn.
-Aaa!!Triệu Lộ Tư cùng nữ nhân đứng cạnh nàng hét lên chói tai.
Chỉ thấy Tôn Hạo đã nằm liệt ở dưới đất,khắp người đều là máu tươi,hiển nhiên vừa mới chết,mà nam nhân lạ mặt kia không biết là xuất hiện từ đâu ra,giống như báo săn đang chạy nhanh đến đây.
-Ngươi là ai!Tiểu Lưu giật mình,vừa mới hỏi ra lời đã thấy Trương Thành nhảy vồ đến,tay phải cầm dao bỗng chốc phóng ra,đâm tới cổ mình.
Bởi vì có đủ thời gian phản ứng,lại cũng là người ở trong đội bảo vệ,một chút công phu vẫn là phải có,tiểu Lưu ngay chốc lát đã nhận ra nguy hiểm,đẩy ngã Triệu Lộ Tư cùng Chu Hà đang kinh hãi đơ cả người ra sang một bên,lùi lại phía sau né tránh,đồng thời cũng giữ khoảng cách với Trương Thành.
Trương Thành đuổi theo không buông,lúc tiểu Lưu lùi lại phía sau,Trương Thành lao đến dùng dao đâm,ương ngạnh quấn lấy,bởi vì hắn biết chỉ cần đâm trúng một dao tất cả sẽ xong.
Nhưng là Trương Thành nhanh chóng nhận ra,tất cả đòn tấn công của mình đều bị đối phương né đi,tuy là hắn đang ở thế chủ động nhưng cứ tiếp tục thế này rất nhanh liền sẽ bị đối phương nhìn ra kẽ hở để phản kích.
-Vù!Con dao trên tay Trương Thành đột nhiên phóng ra,sượt qua trên đùi tiểu Lưu cắm ở trên mặt đất.
Tuy kịp né tránh,nhưng phi dao sượt qua vẫn để lại một vết rách trên đùi,máu tươi theo đó bắt đầu chảy ra,tiểu Lưu nhất thời kinh hãi,động tác có phần loạng choạng.
Nắm được cơ hội,Trương Thành xông lên trước,cánh tay phải mang theo lực lượng toàn thân,một quyền đấm mạnh vào mặt tiểu Lưu.
Tiểu Lưu thấy không thể né tránh nữa,chỉ có thể đưa hai tay lên chống đỡ,đồng thời chân trái bên dưới cũng đá mạnh vào mạn sườn Trương Thành.
-Oành!Trương Thành cắn răng,chịu đựng một cước của đối phương,vừa mới giao thủ qua hắn biết người này học qua công phu,mình khẳng định không phải đối thủ.
May mắn phi dao vừa rồi làm cho hắn bị thương,bây giờ chỉ có cách cố sống cố chết quấn lên đối phương,khoét sâu vào vết thương kia mới có cơ hội chiến thắng.
Mục đích của Trương Thành khi tiếp cận tiểu Lưu là cái chân phải đang bị thương kia,hắn hơi ngả người xuống,một quyền toàn lực đánh xuống,đầu húc mạnh vào bụng đối phương.
Toàn thân tiểu Lưu chấn động,đau đớn kịch liệt từ đùi phải truyền khắp người,đồng thời dưới bụng cũng bị tác động bay ra,không kịp phản ứng đã bị Trương Thành ập đến ngồi lên bụng,đấm mạnh liên tục vào mặt.
Nhìn thấy tiểu Lưu bị đánh thê thảm,Triệu Lộ Tư cùng Chu Hà lúc này mới bắt đầu phản ứng,chạy nhanh đến.
-Tránh ra!Một cái giọng nói vang lên cũng để cho hai nữ nhân kinh ngạc quay đầu lại,chỉ thấy Cúc Tịnh Y không biết là từ đâu xuất hiện,hai tay cầm theo một cây gậy bằng gỗ dài,lao đến vụt mạnh vào sau gáy Trương Thành.
-Ầm!Trương Thành choáng váng ngã xuống,cố gắng để cho mình tỉnh táo không ngất đi,lê lết bò sang một bên,hắn quay đầu lại thấy Cúc Tịnh y đang run rẩy nhìn mình,tức giận quát.
-Tịnh Y,ngươi dám,mau tránh ra cho ta.
.