Hoang Đảo Chủ Nô

Chương 24: Dùng Miệng


Bạn đang đọc Hoang Đảo Chủ Nô – Chương 24: Dùng Miệng


Số lượng lươn mà Trương Thành bắt được khá nhiều,hắn không thể ăn hết trong một ngày được,chính vì thế cần phải xông khói để bảo quản thịt tránh gây lãng phí.

Thịt xông khói bình thường cần trải qua công nghệ phức tạp,ướp chế,phơi nắng,xông khói trong khoảng một tháng mới có thể đảm bảo chất lượng thịt trong thời gian dài không bị thối rữa.

Nhưng mà thịt lươn này chỉ cần cất giữ hai ba ngày,vì vậy xông chế bốn tiếng thôi là đủ.

Trong thời gian chờ thịt lươn xông khói,Trương Thành cũng phải nhanh chóng đem có bạc hà đi trồng xung quanh khu trại,bởi vì loại cây này mọc ở gần vùng nước,đầm lầy,cho nên khi đào lên khỏi đất để di chuyển sang một môi trường khác sẽ rất dễ bị chết khô.

Khoảng ba mươi phút sau,Dương Mịch lúc này cũng đã quay lại khu trại,trên tay nàng cầm theo một cái bọc nhỏ bằng lá chuối,lại nhìn thấy Cúc Tịnh Y vẻ mặt đột nhiên mừng rỡ giống như đón chờ.

Trương Thành đại khái cũng có thể đoán ra đây là cái gì tình huống.

Sau khi Dương Mịch trở về,nhìn thấy xung quanh trại được có một đám cây cỏ kỳ lạ vây xung quanh cũng không khỏi có chút hiếu kỳ,chỉ chỉ tay hỏi.

-Trương Thành,những thứ này là sao ?Trương Thành nói.

-Cỏ bạc hà thôi,nó có công dụng đuổi muỗi.

Dương Mịch gật đầu tỏ vẻ hiểu ý,nàng đi đến chỗ Cúc Tịnh y ngồi xuống,rũ ra bọc lá,chỉ thấy bên trong toàn bộ đều là sâu chuối.

Điều này cũng không có gì là khó hiểu,sâu chuối vừa dễ bắt,mùi vị không tệ lại rất giàu protein,không tận dụng loại tài nguyên này thì chính là ngu ngốc.


Đương nhiên cái gì cũng có hạn chế.

Lượng sâu mà Trương Thành,Dương Mịch khai thác vài ngày qua rất nhiều,diện tích rừng chuối lại có hạn,những con sâu chuối này có lẽ đã là cuối cùng rồi,sẽ phải mất một thời gian mới có thể tái khai thác.

Cúc Tịnh Y thấy được thức ăn,hai mắt liền sáng lên,đối với nàng bây giờ mà nói không có gì quan trọng hơn ăn uống.

Nàng cũng không quản đấy là loại thức ăn gì,chỉ cần có thể nuốt xuống được liền tốt!.

.

Sau khi đã hoàn tất xông khói xong thịt lươn,vấn đề thức ăn của Trương Thành có thể được đảm bảo ít nhất trong hai đến ba ngày tới.

Nếu như đã có thịt lươn vậy thì sẽ không cần đến thịt cá nữa,nhưng tất nhiên Trương Thành cũng sẽ không có lãng phí thức ăn.

Bẫy cá cứ sớm tối thu hoạch một lần,mỗi lần bắt được ba con,một ngày có được 5 6 con.

Số lượng cá như vậy chỉ đủ thỏa mãn yêu cầu thức ăn cho một người trong một ngày.

Hai ngày tiếp theo đều ăn lươn,vậy thì cá bắt được phải nuôi nhốt lại.

Trương Thành dùng đá xếp chồng lên nhau tạo thành một cái ao nhỏ ở gần bờ suối,hắn thả mẻ cá vừa mới bắt được vào trong đó.

Lặp lại như vậy hai ngày là có thể tích trữ được khoảng mười con cá nhỏ!.

.

Hai ngày sau,đội cứu hộ vẫn như cũ không thấy xuất hiện.

Khác với Dương Mịch còn có chút tỉnh táo,Cúc Tịnh Y bây giờ đã rơi vào tình trạng tồi tệ nhất.

Từ thể xác cho đến tinh thần đều bị hiện thực tàn khốc đánh nát.

Nguyên bản Cúc Tịnh Y tự tin rằng chỉ cần nàng cố gắng cầm cự thêm một thời gian ngắn liền nhất định có thể thoát đi hiểm cảnh này.

Nhưng mà mỗi một ngày trôi qua lại để cho Cúc Tịnh Y càng thêm khủng hoảng,đội cứu hộ như cũ vẫn không thấy xuất hiện,mà nàng lại bị bỏ đói trong bốn ngày liên tục,thân thể hư nhược đến mức đã cận kề với cái chết.

Trong hai ngày qua để duy trì sự sống,Cúc Tịnh Y nàng ăn tất cả mọi thứ mà nàng cho là có thể ăn được từ vỏ cây,bọ,cỏ! để cầm cự hơi tàn,mùi vị của những thứ này cực kỳ khó ăn,nhưng nàng chỉ có thể cắn răng cố nén ghê tởm nuốt xuống.


Cúc Tịnh Y chưa bao giờ cảm thấy tuyệt vọng lại mệt mỏi như bây giờ,có những thời điểm nàng nghĩ rằng Trương Thành sẽ có cái gì lòng trắc ẩn đi cứu nàng,nhưng Cúc Tịnh Y lại một lần nữa sai lầm.

Trương Thành luôn luôn im lặng,ích kỷ đến cực điểm coi như không nhìn thấy một dạng bỏ mặc nàng ở một bên thoi thóp chờ chết.

Thậm chí lúc Trương Thành rời khỏi trại đi tìm kiếm vật tư,hắn vì đề phòng nàng trộm lấy đồ ăn còn trói chặt nàng cùng Dương Mịch vào một góc.

Cúc Tịnh Y đối với hành động quá mức,không còn coi ai ra gì của Trương Thành là căm ghét,uất hận đến nghiến răng ken két,nhưng mà nàng lại không thể phản kháng,chỉ có thể bất lực để hắn khinh nhờn.

Lúc Trương Thành ăn cua,nàng chỉ có thể ăn mai cua thừa hắn bỏ đi,lúc Trương Thành ăn thịt rắn,nàng nhịn đói,lúc Trương Thành ăn cá,lươn!.

nàng lại chỉ có thể thoi thóp mong chờ đội cứu hộ,lúc Trương Thành thoải mái phung phí ném đi đồ ăn,nàng đã bất lực,tinh thần toàn bộ sụp đổ.

Trương Thành có thể dựng trại,tạo ra lửa,có thể sống sót! Cúc Tịnh Y nàng lại vô dụng không thể làm được cái gì.

Chính vì hoàn cảnh như thế đã phá hủy tất cả hy vọng xa vời của nàng,mà Trương Thành tên súc sinh này lại có thể cứu nàng.

Nhưng!.

Cúc Tịnh Y nhận ra đã không còn cái gì có thể nhưng nữa rồi,bây giờ nàng không có quyền lựa chọn,không có đường lui,nếu như muốn sống nàng nhất định phải đi cầu xin Trương Thành.

Còn sống trở về đô thị,nàng mới có thể trở lại làm đại minh tinh,làm nữ thần được vạn người nhìn lên,quan trọng nhất đó là có tư cách coi thường,khinh miệt Trương Thành,xem hắn như một con chó mà đối đãi.

Lại nói Dương Mịch nói cũng không sai,cho Trương Thành nhìn mấy cái liền có thể an nhàn không phải chịu khổ,cớ sao cứ phải tự làm khổ chính mình.

Bản thân nàng leo lên đến được vị trí như hiện tại,chẳng lẽ còn thiếu bị nam nhân địt qua hay sao ? Có cái gì tốt xấu hổ,ngượng ngùng.

Mà nếu đã là người có thân phận cao hơn,vậy cùng lắm cho Trương Thành chơi cũng chỉ tính là bị súc vật cắn một cái.


Cúc Tịnh Y ngẩng đầu lên nhìn Trương Thành,giọng nói có chút run run.

-Đói.

.

ta thật sự rất đói! Trương Thành! cầu xin ngươi! cho ta đồ ăn! ta! ta đồng ý cởi quần áo !!!Trương Thành nghe Cúc Tịnh Y nói,híp mắt chỉ xuống đũng quần của mình,lắc lắc đầu nói ra.

-Không đủ.

Dùng miệng !Cúc Tịnh Y tức giận lại xông lên đầu,nhưng rất nhanh nàng bình tĩnh trở lại,trầm tư một lúc sau đó liền cắn răng nói.

-Được ! Nhưng trước hết ta muốn ăn đã.

Trương Thành gật đầu nói.

-Tùy tiện.

.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.