Bạn đang đọc Hoang Đảo Chủ Nô – Chương 16: Điều Kiện Quá Đáng 1
Ở trong hoàn cảnh màn trời chiếu đất,giấc ngủ của Trương Thành không được thoải mái như bình thường,nhưng ít nhất thì cũng đảm bảo đủ được việc cần nghỉ ngơi cho cơ thể.
Trương Thành tỉnh dậy khá sớm,căn cứ vào ánh sáng mặt trời có lẽ bây giờ đang là 7:00 giờ sáng.
Lúc Trương Thành tỉnh lại chỉ còn có Dương Mịch ở đống lửa,Cúc Tịnh Y,Triệu Huy hai người không biết là đã rời đi đâu từ trước đó.
Nói chuyện qua với Dương Mịch thì hắn biết được,hóa ra hai người này là muốn tự đi tìm đồ ăn,bây giờ đã có Triệu Huy,Cúc Tịnh Y đương nhiên là không muốn dựa vào Trương Thành.
Lại nói hai người bọn họ cũng rất đói rồi,nhất là Triệu Huy có thể đã chưa có cái gì ăn trong hai ngày qua,xác thực là có chút vội vàng.
-Vậy cô tại sao không đi theo cùng hai người Triệu Huy luôn ?Trương Thành hơi cười cười,cầm lên chai nước súc miệng sau đó hỏi Dương Mịch.
-Triệu Huy thực sự có kỹ năng thì đã không chết đói,đi theo loại công tử bột như hắn không bị hắn hại chết đã là may lắm rồi,còn có thể làm được cái gì ra hồn ?Dương Mịch trong giọng nói mang theo một chút khinh thường Triệu Huy đáp.
Trương Thành đối với loại thái độ này của Dương Mịch dành cho Triệu Huy cũng không có gì là ngạc nhiên,loại nữ nhân thông minh,tâm cơ xảo quyệt như nàng không nhìn ra được sự ngu ngốc của Triệu Huy mới là có vấn đề đấy.
Hắn vốn còn định hỏi Dương Mịch thêm về thân phận Triệu Huy,nhưng mà sau khi nghĩ lại cảm thấy không cần thiết lắm,dù sao trong mắt hắn Triệu Huy chẳng mấy chốc sẽ trở thành một cái người chết,để ý nhiều như vậy làm gì.
***20:00 phút sau,Trương Thành cùng với Dương Mịch đã xuất hiện ở ngoài bên bờ sông.
-Cái rừng chuối đó ở vị trí nào ?Trương Thành hướng về Dương Mịch hỏi.
Do hôm qua bận rộn cả ngày đi tìm nguồn nước cùng dựng lán,xung quanh đây Trương Thành chưa có kiểm tra qua,cũng không là có tài nguyên gì có tác dụng không.
Dương Mịch chỉ về bên trái nói.
-Rừng chuối đó cách đây không xa,đi theo dòng chảy của con sông vài trăm mét là đến.
Trương Thành theo phương hướng Dương Mịch định ra rất nhanh đã tìm đến rừng chuối.
Theo hắn quan sát được,các cây chuối ở đây đều là loại chuối tây,thân cao đến 3-4 mét,rộng khoảng 40cm.
Loại cây này quả chuối sẽ ngắn hơn so với bình thường,tuy nhiên vẫn có thể ăn được.
Hầu như toàn bộ trên ngọn các cây chuối ở đây đều có một buồng chuối chín,Trương Thành đang có ý định chặt một cây xem thử quả có ăn được không liền phát hiện ra gần đó có một cây chuối đổ xuống nằm ngang trên mặt đất,buồng quả của nó bị thiếu mất mấy trái,vết chặt cũng còn rất mới,xem ra rất có thể là Cúc Tịnh Y cùng Triệu Huy đã đi qua đây trước hai người bọn họ.
Trương Thành đi đến đó cầm lên một quả chuối bóc vỏ ra rồi cắn thử,ngay sau đó hắn cau mày lập tức nhổ ra.
Dương Mịch cũng giống như hắn,vừa mới cắn một miếng liền nhổ ra ngay,nói.
-Cứng quá,chuối chín như vậy mà vẫn còn chát ? Hay là buồng chuối này có vấn đề rồi,anh chặt buồng khác thử đi.
Trương Thành lắc lắc đầu,nói.
-Đây không phải là vấn đề xanh hay chín,mà là cái này căn bản không ăn được.
Tiếp đó,hắn liền giơ quả chuối mình vừa cắn dở cho Dương Mịch xem,lại nói.
-Cô xem đi,chuối bình thường chúng ta ăn là loại đã trải qua nuôi trồng,trong quả chuối hạt đều đã thoái hóa rồi,còn loại chuối mọc dại chưa qua nuôi trồng này,sau khi chín,hạt nó vẫn còn nguyên,lại chát,căn bản là không thể ăn được.
Dương Mịch nghe Trương Thành giải thích xong hơi có chút thất vọng ném đi quả chuối,nói.
-Xem ra chúng ta lại phải quay lại bờ biển tìm kiếm thức ăn thôi !!-Chuối thì có gì ngon mà cô tiếc,muốn ăn thì phải ăn thịt,bờ biển cũng nhất định phải quay lại nhưng giờ chưa cần.
-Thịt?-Đúng đấy,thịt mọc ở trên thân cây chuối.
-Anh không thể nói hết trong một lần được à ?Dương Mịch lườm Trương Thành một cái nói.
-Cô xem đi,thịt trên cây chuối nằm ở đây.
Trương Thành vặt một cái lá chuối,đưa nó đến trước mặt Dương Mịch để cho nàng nhìn xem.
Lúc này Dương Mịch thấy rõ ở trên bề mặt lá chuối có một con sâu to béo trắng noãn đang bò,hơi khó hiểu hỏi.
-Cái này là thịt mà anh nói? Mà nó là con gì,có ăn được không ?-Con này là sâu chuối,bình thường núp ở trong lá chuối bị cuộn lại,lượng protein mà nó chứa gấp 6 lần thịt bò,nếu như bọc đường chiên lên,chiên đến vàng giòn thì chính là mỹ vị.
Có những con sâu chuối này,bữa sáng coi như đã được giải quyết,sau khi bắt thêm một đống sâu chuối nữa,Trương Thành cùng Dương Mịch lại trở về chỗ lửa trại để nướng nó lên.
Trương Thành dựng hai hòn đá làm chân đỡ,dùng một viên đá lớn bằng phẳng rửa sạch rồi để chồng lên hai viên đá vừa rồi,hắn để cho Dương Mịch nướng sâu chuối,còn mình lại tranh thủ chế tạo thêm vài món đồ cần thiết như dây thừng,bẫy cá.
Vỏ cây khô tước ra bện lại có thể thành một sợi dây rất chắc chắn,còn bẫy để bắt cá có lẽ phải hi sinh cái chai nhựa này mới có thể làm được.
Rất nhanh,không qua bao lâu sâu chuối liền đã được Dương Mịch nướng chín,hương thơm tỏa ra khắp bốn phía.
Món này ăn rất ngon không khác gạch cua là mấy,Trương Thành trong lúc đang ăn,Cúc Tịnh Y cùng với Triệu Huy đã trở lại.
Bộ dạng chán nản như vậy,trên người cũng không có bất cứ thứ gì,xem ra là không có thu hoạch.
Trương Thành không quan tâm lắm,điều này sớm đã nằm trong dự kiến của hắn,nhìn xem Triệu Huy thèm đến nhỏ dãi há mồm nhìn về sâu chuối nướng trên đá,Trương Thành liền này ra một cái tà ác ý tưởng.
Mà Cúc Tịnh Y thì không có nhiều kiêng kị giống như Triệu Huy lập tức tiến lên nói.
-Oa! thơm quá.
Hai người đang nướng cái gì vậy ?Sau đó liền đến ngồi xuống bên cạnh Dương Mịch,nàng cũng học theo cầm lấy một que gỗ nhỏ được Trương Thành vót nhọn sẵn đâm vào sâu chuối đưa nó vào trong miệng.
Cúc Tịnh Y vừa ăn giống như cảm thấy rất ngon,nàng lại đang rất đói,nhanh tay xiên thêm mấy con nữa cho vào trong miệng mình,vừa ăn vừa nói.
-Mịch Mịch tỷ! ngon quá! đây là con gì a!.
hô hô! nóng quá !Dương Mịch nhìn bộ dạng trẻ con của Cúc Tịnh Y có chút hơi buồn cười,nói.
-Là sâu chuối,tiểu nha đầu ăn chậm thôi không ai giành mất của ngươi.
Triệu Huy bị bỏ đói hai ngày,bây giờ thấy đồ ăn trước mắt liền đã không chịu nổi nữa,mặc dù vẫn còn cố kị với Trương Thành nhưng không thể nghĩ nhiều được như vậy,lập tức đến ngồi xuống bên cạnh Cúc Tịnh Y,trực tiếp lấy tay cầm lên vài con sâu chuối,đang định nhét vào mồm mình liền bị Trương Thành cầm một cây gỗ để lên tay chặn lại,Triệu Huy quay đầu thì thấy Trương Thành hắn lắc lắc đầu nhìn mình,sắc mặt nhất thời trùng xuống rất nhiều,vội vã nói.
-Trương Thành! tôi và anh không thù không oán,anh đừng làm khó tôi như vậy có được hay không ? Hôm qua thật sự chỉ là do tôi quá đói nên mới làm như vậy,tôi hiện tại xin lỗi anh!.
Tôi bây giờ đói lắm rồi,không ăn thì sẽ chết mất!.
Cái này! cái này!.
nhà tôi rất có tiền!.
sau khi trở về nhất định sẽ cho anh rất nhiều tiền,coi như bữa ăn này tôi mua của anh có được không,anh ra giá đi! một vạn tệ,không mười vạn tệ đi,tôi cho anh mười vạn tệ anh để cho tôi mấy con sâu chuối này.
Vừa rồi lúc đi tìm kiếm thức ăn cùng Cúc Tịnh Y,Triệu Huy có nói chuyện với nàng,biết được Trương Thành là thủy thủ trên du thuyền lần này.
Loại người như Trương Thành tiền lương một năm có thể được bao nhiêu chứ,đoán chừng nếu hắn đưa ra đề nghị này Trương Thành rất có thể sẽ ngoan ngoãn phục vụ mình,bởi vì làm gì có thằng ngu nào chê tiền đâu,chỉ cần đưa ra con số lớn một chút,Trương Thành nhất định sẽ động tâm.
Triệu Huy cũng nhớ ra,từ trước đến giờ hình như mọi việc làm của hắn nếu như xảy ra sự cố đều dùng tiền hoặc quan hệ là giải quyết được một cách dễ dàng,lần này chắc cũng không ngoại lệ.
Đồng thời Triệu Huy cũng thầm mắng mình ngu xuẩn,hắn bây giờ là hổ lạc đồng bằng bị chó khinh,nếu như hôm qua liền dùng tiền luôn thì đã không xảy ra chuyện như sáng hôm nay.
Trương Thành không trả lời,trong lòng cười lạnh,còn chưa kịp nói cái gì thì Cúc Tịnh Y ở bên cạnh đã la lên.
-Trương Thành,anh xấu tính nó vừa,Triệu Huy gần ba ngày không ăn gì rồi,cùng là người gặp nạn với nhau,anh không cứu giúp người ta thì thôi,sao cứ cố tình làm khó Triệu Huy như thế,anh có biết nếu như bây giờ Triệu Huy chết ở đây,sau khi trở về,anh rất có thể sẽ bị buộc tội gián tiếp giết người a !!Không ngoại trừ Trương Thành mà cả Dương Mịch,Triệu Huy hai người cũng có chút kinh ngạc,cái này hình như rất có lý đi.
Nhất là Trương Thành không nghĩ rằng Cúc Tịnh Y loại nữ nhân điêu ngoa này cũng không quá ngốc,cưỡng từ đoạt lý rất hay,liền cười nói.
-Theo lời cô nói vậy thì tôi phải có trách nhiệm cứu cả ba người.
-Đúng vậy a ! À nhưng cũng không đến mức đấy,chẳng qua là do tôi cùng Triệu Huy quá đói nên không có sức khỏe,Mịch Mịch tỷ chân không tiện đi lại vì thế mới không có cách nào tìm ra đồ ăn,bây giờ anh cho bọn tôi ăn,sau khi phục hồi lại bọn tôi dư sức tìm ra đồ ăn trả lại cho anh.
Những con sâu chuối này thì có gì mà khó bắt,đây chỉ là chuyện nhỏ ai mà không làm được.
Cúc Tịnh Y bỏ một con sâu chuối vào miệng mình ăn,một vẻ mặt hiển nhiên nói.
-Vậy tất cả đều là do tôi sai ?Trương Thành híp mắt cười nói.
-Ai nha!.
anh suy nghĩ tích cực một chút có được hay không,bây giờ bọn tôi tình huống có chút khó khăn,anh có khả năng liền giúp đỡ một chút,sau khi xong chúng tôi đương nhiên sẽ trả lại cho anh.
Triệu Huy ở một bên cũng trợn mắt há mồm đối với lý lẽ của Cúc Tịnh Y,quả thật không thể tin được lại có thể nói chuyện được như thế,từ mình vô lý liền thành có lý,trong đầu hắn nảy số cũng lập tức nhao nhao tiến lên phụ họa.
-Đúng thế Trương Thành,anh thấy đấy tôi thực sự là quá đói nên đầu óc không được minh mẫn như bình thường,từ hôm qua hành động đã không thể hiểu nổi rồi,tôi thật tâm xin lỗi anh.
Bây giờ anh cho tôi ăn một chút,sau khi hồi phục trở lại bình thường tất nhiên sẽ tỉnh táo hơn rất nhiều,lúc đó cũng có thể dễ dàng tìm kiếm đồ ăn hơn trả lại cho anh,hơn nữa khi tôi trở về cũng nhất định có tiền để báo đáp anh.
-Vậy nếu hai người không tìm dược đồ ăn thì sao ? Trương Thành nói tiếp.
Cúc Tịnh Y không một chút chần chừ nói.
-Tùy anh xử lý !-Ồ,cô chắc chắn chứ,mà đó là cô nói còn Triệu Huy!.
Trương Thành vẻ mặt ngạc nhiên,nói được nửa câu liền đã bị Triệu Huy chen vào.
-Tôi,tôi cũng đồng ý !!***???? Donate.
-Momo,Zalo Pay:0969824016 (TRAN VAN HOA)-Vietcombank:1012879349 (TRAN VAN HOA)Liên hệ thắc mắc,trao đổi truyện.
-Zalo:0969824016-Gmail:Tranhoa112g@gmail.
com.