Hoàng Cung Tư Truyện

Chương 47


Đọc truyện Hoàng Cung Tư Truyện – Chương 47

An Nguyệt làm rơi sách trên tay xuống mặt đất,trưởng công chúa bên cạnh khẩn trương đứng lên,lao tới chỗ của cung nữ kia,lo lắng hỏi:

“Em nói sao?Hiền phi xảy ra chuyện?Là chuyện gì?mau nói ra”

Tiểu cung nữ kia bị bất ngờ túm lấy,cũng không kịp phản ứng phát ra được lời nào,sợ hãi nhìn chủ tử của mình,ấp a ấp úng.An Nguyệt đi tới,nói một lời trấn an với trưởng công chúa,bảo nàng xem nàng làm tiểu cung nữa sơ hãi như vậy thì còn làm gì được nữa.Kỳ Hoa nghe vậy,hiểu ý,bỏ tay xuống mà đợi cung nữ trả lời,trong lúc này quả thực nóng vội là không phải đạo.

Hiền phi,Hiền phi ở Vạn Cúc hiên bị tặc nhân ám sát,hiện giờ đang bị thương nằm trên giường.Hồng Cúc chạy qua nói nô tì báo cho công chúa biết”-Tiểu cung nữ nuốt nước miếng,lùi ra một bước mới nói được.Trưởng công chúa nghe xong liền trực tiếp kéo An Nguyệt đi,cô cũng đành phải chạy theo đuổi kịp tốc độ của nàng.Mình vừa bị hãm hại thì đã có kẻ khác ra tay,bình yên cũng chưa lập lại được bao lâu…Rút cục chính là Trang quý phi hay Giang hiền nghi?Nếu là ai cô cũng sẵn sàng mà nghênh đón.

Điện công chúa cũng khá gần Vạn Cúc hiên,nên chẳng mấy chốc mà màu vàng rực rỡ của hoa cũng đã hiện lên trước mắt,hai người vội vã chạy vào trong.Các vị cung nữ,thái giám đang tất bật chạy xuôi chạy ngược,cần chậu nước liên tục vào ra.Có hai vị thái y cũng đứng ngoài,thấy Kỳ Hoa và An Nguyệt thì cúi đầu hành lễ,nhưng chẳng ai trong cả hai còn chú ý điều đó,chỉ biết lao vào bên trong.An Nguyệt thấy Trang quý phi và Giang hiền nghi đều có mặt,kể cả những cung phi khác nhưng lại không thấy bóng dáng của “hắn”.Cô cũng hành lễ,vội hỏi Du thái y vừa chẩn mạch cho Hiền phi:


“Chuyện gì xảy ra ?,tại sao Hiền phi lại bất tỉnh?”

“An muội muội,ta biết muội lo lắng cho Hiền phi,chúng ta ai cũng đều như vậy cả.Nhưng muội phải bình tĩnh,để cho Du thái y nghĩ cách điều trị”-Trang quý phi lên tiếng,ngắt lời Du thái y.

Trưởng công chúa cũng đi tới tức giận nói:

“Ta biết có một kẻ trong số các người làm ra sự tình này,nếu ta biết là ai thì đừng hòng sống trên đời này nữa.Các người hại An quý tần chưa đủ sao?Giờ còn muốn đến Hiền phi nàng?”

Giang hiền nghi ngồi cạnh nãy giờ im lặng bỗng nhiên lên tiếng,nhìn trưởng công chúa mà nói:


“Thật không biết vì sao công chúa ngàinghĩ là một trong số chúng ta gây nên việc này?công chúa có bằng chứng chứng minh cho điều đó sao?.Hiền phi ,An quý tần và chúng ta đều là tỉ muội,cùng hầu hạ hoàng thượng,hòa thuận là cần thiết trên hết.Chúng ta làm sao lại đi đấu đá lẫn nhau?Việc của An quý tần là một mình ả nô tì độc ác Chu Tịch kia gây ra,cớ sao bây giờ trưởng công chúa lại đổ tội này cho chúng ta?”

“Hừm,ta biết Giang hiền nghi miệng lưỡi sắc bén,nhưng ta cũng không cần nàng phản bác lại như vậy,kẻ nào làm thì kẻ đó tự biết.Du thái y,ông mau nói sơ qua tình trạng của Hiền phi cho ta nghe”-Kỳ Hoa liếc nhìn Giang hiền nghi,cũng không muốn tranh cãi với nàng nữa mà đến đứng cạnh An Nguyệt,hướng Du thái y hỏi.

“Hồi bẩm trưởng công chúa và các vị nương nương,vi thần sau khi tiến hành xem mạch tượng cho Hiền phi nương nương đã phát hiện ra một việc không hay:Trong người ngài ấy có độc tố tích trữ lâu năm,kết hợp với loại độc có trong ám khí ban nãy trúng phải đã hợp lại phát tát mạnh.Vi thần đã điều chế thuốc giải độc tạm thời,nhưng cũng không thể cầm cự lâu.Nếu qua đêm nay Hiền phi nương nương không tỉnh lại để vi thần tiếp tục chữa trị e là sẽ..sẽ không qua khỏi”

“Ông nói cái gì?Ông làm thái y để làm gì thế?Đến bệnh nhân bị bệnh cũng không thể chữa được?”-Trưởng công chúa lao tới trừng mắc nhìn Du thái y,định nắm cổ ái ông ta thì bị An Nguyệt chặn lại.

“Liệu không còn cách nào khác sao Du thái y?”

Du thái ý lắc lắc đầu ,quỳ xuống mà nói:

“Vi thần vô năng,xin công chúa và các vị nương nương giáng tội…”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.