Hoàn Mỹ Phù Hợp

Chương 4: Không khống chế được bản thân, tự an ủi, mài âm đế lên góc bàn, mài đến phun triều


Đọc truyện Hoàn Mỹ Phù Hợp – Chương 4: Không khống chế được bản thân, tự an ủi, mài âm đế lên góc bàn, mài đến phun triều

Lê Đan ngồi một mình trong phòng làm việc, cơ thể khô nóng ngoài ý muốn, trên tay cầm bản thiết làm được một nửa thì kẹt ý tưởng. Lê đại kiến trúc sư sửa đi sửa lại vẫn thấy không hài lòng, cậu dứt khoát ném đi cây bút, rơi vào ghế da bên trong.

Lê Đan có chút phiền muộn lấy tay nới lỏng cà vạt, cởi bỏ cúc áo sơ mi đầu tiên, lộ ra xương quai xanh đẹp đẽ duyên dáng, mà cậu thì không cảm giác được động tác này có bao nhiêu gợi cảm.

Lê Đan nhìn chằm chằm bầu trời rực rỡ ngoài cửa sổ, dần dần xuất thần, cậu bỗng nhớ tới cuộc gặp gỡ kích tình mấy ngày trước. Ngày đó, hành vi dâm loạn xảy ra tựa như một cơn mộng ảo, giờ đây hồi tưởng lại cậu vẫn cảm thấy rất không chân thật.

Lê đại kiến trúc sư y quy củ hai mươi mấy năm qua, chưa từng làm việc khác người như vậy… Cậu lấy tay che mắt, ngăn cản ánh nắng chói chang chiếu từ cửa sổ. Lê Đan không thể cản nổi việc đầu óc cứ nghĩ về hôm kích tình kia, côn th*t nam nhân như đang hiện trước mặt, mùi xạ hương nồng nặc tràn ngập hô hấp của cậu, và cả cơn khoái cảm bị mài đến run rẩy.


Nghĩ sao liền làm thật, ngón tay Lê Đan nảy lên, sau đó chậm rãi di động từ cần cổ trần trụi đầy xúc cảm, tiếp theo trượt vào bên trong áo sơ mi chỉnh tề, nắm lấy đầu v* màu hồng, hai ngón tay kẹp chặt, không ngừng dùng ngón trỏ và ngón cái mài thịt vú, mân mê qua lại cho đến xoay tròn chà đạp. Cuối cùng mất khống chế dùng cả bàn tay đè lại đầu v*, dùng hết sức xé mài đè ép, dường như chỉ có làm vậy mới giảm bớt lửa dục khô nóng trong người cậu.

“Lê kiến trúc sư, tôi có thể vào không?” Bên ngoài vang lên giọng nói ôn hoà của trợ lý, Lê Đan đang mị loạn trong cơn tình dục chợt thức tỉnh.

Tay cậu vẫn đặt lên đầu v*, năm ngón tay lưu luyến không nỡ rút về, ngược lại ra sức mài càng lúc càng nhanh, thịt vú hồng nhạt chuyển thành đỏ tươi diễm lệ, đầu v* sướng đến dựng cứng lên, đầy đặn sung huyết, cách một tầng áo sơ mi còn có thể thấy được hai quả anh đào đỏ hỏn.

Lê Đan buồn bực “hừ” một tiếng, đem rên rỉ chặn ở cổ họng, bướm dâm nhạy cảm bắt đầu ướt, dâm thuỷ chảy dọc xuống quần lót.

Trợ lý bên ngoài không nghe thấy tiếng đáp lại nên có chút nghi hoặc, bình thường Lê kiến trúc sư nghe được tiếng cô gõ cửa sẽ đáp lại để cô đi vào, sao hôm nay đợi lâu như vậy mà vẫn chưa có động tĩnh gì? Thấy không giải thích được, cô gõ cửa phòng làm việc một lần nữa, dò hỏi: “Lê kiến trúc sư, ngài có ở đây không?”

Nghe thấy tiếng gọi bên ngoài lần thứ 2, thân thể Lê Đan cứng đờ, khoái cảm theo từng đợt hô hấp ngày càng gấp rút, cái bướm phun nước tràn lan. Cậu do dự mở hai đùi ra, kẹp lấy góc bàn, chậm rãi xoay thắt lưng. Cơn sung sướng đê mê liền ăn mòn toàn thân cậu, khoái cảm mặc dù không mãnh liệt bằng đêm đó, nhưng cũng để ta mê muội chìm vào nó.

“Tôi, tôi đang bận, một lát nữa cô hãy tới.” Cậu đè nén thanh âm tình dục, đáp lại bên ngoài.


Động tác mài bướm không chút nào giảm bớt, góc bàn cứng rắn vừa lúc đỉnh trúng chỗ lõm của miệng bướm, hoa môi che chở âm đế bị mài mở, góc bàn thô cứng trực tiếp trạc lên âm đế mẫn cảm. Trong nháy mắt khoái cảm tê dại bủn rủn dâng lên, khuếch tán đến mỗi một phần tế bào, mỗi một phần cảm quan của cơ thể.

Âm đế dưới sự ma sát thô bạo không ngừng sưng to lên, phi thường nhạy cảm, cơ bản là không chịu nổi đụng chạm nữa, dừng lại… Lê Đan muốn dừng lại, cái bướm chịu không nổi nữa! Nhưng cậu không những không dừng lại, mà tần suất mài trạc còn tăng nhanh gấp đôi, Lê Đan cắn chặt môi, hai đùi run rẩy co giật, phun… muốn phun…

“A… Ân a…” Lê Đan rên rỉ yêu mị theo cơn cao trào, góc bàn nặng nề nghiền dập âm đế, đầu óc trong phút chốc như có pháo hoa bắn ra, sau đó liền trống rỗng, nước dâm phun bắn tuôn trào chảy xuống tứ chi, cậu chỉ biết há miệng thở dốc thật sâu như con cá rời nước.

Trợ lý nghe thấy bên trong vọng ra những âm thanh kỳ quái, nhưng cô không có nghi ngờ, chỉ cho rằng cổ họng Lê kiến trúc sư không thoải mái, sau đó cô liền xoay người rời khỏi.

Lê Đan bỏ hai chân xuống khỏi góc bàn, chân của cậu vẫn còn co giật, dưới người là một mảnh nhớp nháp, bướm nộn bị mài đến phun ra dâm thuỷ, quần lót ướt nhễ nhại, ngay cả góc bàn cũng dính nước dâm.


Khuôn mặt cậu hơi ửng đỏ lên, vô cùng kinh ngạc về sự lớn mật vừa rồi, trợ lý của cậu ở bên ngoài, chỉ cách một cánh cửa thôi… Nếu như cô ấy mở cửa đi vào, chắc chắn sẽ chứng kiến bộ dáng phóng đãng dâm mỹ của bản thân… Lê Đan xoa xoa mi tâm, cảm thấy đau đầu không thôi.

Đêm đó ở nhà vệ sinh thì cậu còn có thể cho rằng là do say rượu loạn tính, vì rõ ràng cậu say đến không phân biệt rõ nhà vệ sinh nam hay nữ, nhưng dục vọng hôm nay thì giải thích thế nào? Từ khi sự việc đó xảy ra, dục vọng của cậu giống cứ tuôn trào mãnh liệt như mãnh thú.

Mười mấy phút sau, trợ lý trở lại lần nữa: “Lê kiến trúc sư, lát nữa sẽ có một buổi hội nghị quan trọng của công ty, ngài nhất định phải dự họp.”

Lê Đan cúi đầu nhìn quần lót ướt đẫm của mình, gương mặt tinh xảo vừa ngượng ngùng vừa bất dĩ. Chẳng lẽ để vậy mà tham gia hội nghị sao? Có lẽ sẽ không ai chú ý dưới người đâu, huống chi hôm nay mình còn mặc quần tây đậm màu mà, Lê Đan tự thôi miên bản thân, nhưng cậu không ngờ rằng lát nữa sẽ có một tên bệnh xảo trá liếc mắt liền nhìn ra bộ dáng dâm đãng của cậu.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.