Đọc truyện Hoàn Lam Anh – Chương 49: Phiến Hệ Thống
Chương 50: Tinh phiến hệ thống
Gặp lướt qua tang thi vương đầu tiên!
*
[Túc chủ, không ổn lắm.
Số liệu cho thấy có Thiểm Thực Giả biến dị.]
“Hả?”
Hoàn Lam Anh ngứa tay muốn chiến đấu, trước đó trong lòng có sợ và e ngại nhưng cô biết nếu bản thân mình không bước tiến, thì sớm muộn gì cũng sẽ trở thành bữa ăn cho đám tang thi càng ngày càng mạnh.
Muốn trốn tránh một mình rời đi nhưng nếu như đám người ngoài kia thất bại thì cô cũng chẳng còn đường lui, hơn nữa, bên ngoài vẫn còn cả đống xác sống cấp thấp đang sẵn sàng chờ thịt người tự động đưa tới.
Lam Anh phân tích hiện trạng cơ thể mình, cô tự nhận dị năng của mình tương đối lợi hại nhưng cái cơ thể yếu gà này chưa chắc gánh vác được.
Nhớ lại một quyển truyện chủ đề tận thế mà mình từng đọc, có một nhân vật nào đó mang trong mình năng lực thần kỳ nổi trội, nhưng mà bởi vì thân thể yếu ớt cùng không có thế lực chống lưng, cuối cùng lại thê thảm bị kẻ khác cướp mất năng lực, chết không nhắm mắt.
Lam Anh rùng mình, cô biết mình suy nghĩ xa xôi nhưng tự nhiên nhớ lại câu chuyện đó, khát vọng cường đại lấp ló bấy lâu cư nhiên muốn bật nắp bùng phát.
“Với cái cơ thể yếu nhược của túc chủ ra đối kháng với Thiểm Thực Giả, phần thắng không đáng kể.” Một ngón của nó cũng có thể dí chết túc chủ người.
“Ain X!” – Hoàn Lam Anh ủ rũ:
“Vậy chỉ còn cách dùng dị năng đánh lén thôi.”
[Dị năng không đồng nhất với cường độ cơ thể cũng là một nhược điểm lớn.]
Giọng điện tử lạnh băng của Ain-X nói xong câu đó rồi lặng mất, Lam Anh thấy lạ lùng, trong não bộ bỗng “nhìn” thấy một dãy ô trắng trên bảng màn hình thần kỳ của hệ thống, cô nhìn thấy ô hệ thống liên tục lướt xa, sau đó dừng lại ở dãy hàng tinh phiến.
Đếm không rõ có bao nhiêu tinh phiến hình đa giác, ô hệ thống sáng lên ở tinh phiến có màu lục nhạt, Lam Anh chợt nhận ra đây là không gian Hệ thống.
Rồi Lam Anh nhìn trên màn hình có những dãy số liệu và ký hiệu lạ ngắt, tựa như ngoại tinh văn thể vậy, mà kỳ lạ là cô lại có thể hiểu chúng, cái kỳ lạ này giống như mình vừa đọc xong thiên văn tự thời cổ như thế.
Hóa ra…
Hệ thống chia làm 3 dạng khi xuất hiện, chính là: trợ giúp có mục đích, trợ giúp không mục đích và, hoàn toàn hợp nhất với chính chủ.
Xác nhận 3 loại trên thường là ký chủ, túc chủ, và chủ nhân.
Theo vốn kiến thức ít ỏi của cô, với hệ thống dạng đầu tiên nó sẽ tạm “ký sinh” trên linh hồn ký chủ của nó cho đến khi nào hoàn thành mục đích.
Dạng 2 sẽ ở nhờ trên cơ thể hoặc linh hồn túc chủ cho đến khi tự hệ thống muốn rời đi hoặc bị cướp lấy.
Và dạng hệ thống thứ ba thì tồn tại vĩnh viễn dù chủ nhân của nó có bị diệt linh hồn, tất nhiên dạng hệ thống này thường khiến người ta thường thèm nhỏ dãi.
Còn kiểu vận hành bắt buộc hoặc không bắt buộc là tùy thuộc vào hệ thống đó.
Tùy thuộc vào [nơi] tạo ra [hệ thống] mà cũng chia làm 3 loại:
Loại có suy nghĩ riêng nhưng không mang ý thức tự chủ tồn tại dưới dạng thần khí hoặc một đoàn, dãy số liệu!
Đó là những hệ thống xuyên nhanh vào xxx (công lược x, cứu vớt x, tác chiến x, xoay chuyển x, cải tạo x, quyển dưỡng x…!vân vân vô số kể).
Hay hơn nữa là có: Toàn Tài Hệ Thống, Game Hóa Hệ Thống, Tận Thế Hệ Thống, Thiên Lang Tinh Hệ Thống, Hải Vương Tinh Hệ Thống, Vô Địch Hệ Thống, Đỉnh Cao Tu Luyện Hệ Thống…v.v
Loại này cái quỷ gì cũng có, chỉ có bạn không thể tưởng tượng nổi nữa thôi.
Loại cao cấp hơn là đã có ý thức tự chủ và có thực thể nhất định.
Loại này đa số đều có cấp bậc thần thoại và trên cả Thần đều có, đại diện là Xuyên Việt Hệ Thống Đa Vũ Trụ thường gặp nhất.
Và, loại hệ thống đỉnh cao [hoàn toàn độc lập] chưa có thông tin cụ thể.
Đó, chỉ là liệt kê sơ bộ mà thôi.
*
Nhìn dòng khắc ghi một ít về thứ được gọi là [hệ thống], chỉ cần là người có ý thức thì máu nóng nhất định sẽ sôi trào lên.
Hệ thống quả nhiên là một thứ thần kỳ!
Những gì trong phim viễn tưởng và truyện tiểu thuyết chỉ là một góc băng sơn của “đặc sản vũ trụ” vô biên ngoài kia mà thôi.
Trước mắt có ánh sáng khiến Lam Anh híp mắt, trong lòng vừa nghi hoặc thì nghe Ain-X nói:
[Chạm vào.]
“Đây là gì?”
Là vật thể tinh phiến có dạng hình thoi màu lục nhạt lúc nãy, vật thể phát ra ánh sáng nhu hòa êm dịu, ẩn ẩn tỏa ra nguồn năng lượng khiến ta cảm thấy vô cùng thoải mái, Lam Anh như bị dụ hoặc, bèn đưa tay phải chạm vào tinh phiến.
“Tích!”
“Hệ Thống Đối Kháng Mạt Thế đã tiến vào trạng thái mở ra!”
“Đang kết nối với ký chủ…”
“Kết nối trung ương não bộ…”
“Kết nối tinh thần…Hoàn thành kêt nối!”
Âm thanh cơ giới hóa liên tục vang lên bên tai, Lam Anh thậm chí muốn ngừng hô hấp vì kinh ngạc, thế nào mà lại xuất hiện thêm một hệ thống tự xưng là hệ thống Đối Kháng Mạt Thế?
Đây là hệ thống được lập trình dựa trên tiến trình thế giới mạt thế, âm thanh máy móc tiếp tục vang lên khiến Lam Anh xác nhận bản thân không hề nghe lầm.
“Đang thành lập dữ liệu mạt thế của thế giới hiện tại…”
Ain-X: [Đã chuyển dời thông tin mạt thế hiện có.]
“Đang xem xét cơ thể ký chủ…”
“Tích! Đã thành lập thông tin…”
Hệ thống vừa nói đó ngay lặp tức hỏi trong đầu Lam Anh:
“Hoàn Lam Anh thưa ngài, xét thấy cường độ cơ thể của ngài cùng dị biến của thế giới này, hệ thống kết luận ngài có nguy cơ bị đào thải nếu không thực hiện cải tạo cơ thể lặp tức.”
Có, nguy, cơ, bị, đào, thải?
Lam Anh kinh ngạc rồi cười khổ, rốt cuộc thì cô cũng hiểu vì sao mấy chủ nhân sở hữu hệ thống trong tiểu thuyết thường là vừa yêu vừa hận rồi.
Từ ngữ công kích độc địa lại luôn nói trắng “thẳng thắn” ra, thật sự làm người ta sợ hãi.
Sau đợt tử kiếp đó, lôi điện đã đánh thức một số tế bào tiềm năng trong cơ thể Lam Anh, dù vậy, tố chất cơ thể của cô cũng vẫn rất yếu ớt, kéo càng dài càng không tốt dưới trường hợp dị năng của cô ngày càng cường đại, hậu quả sau này có khi khó mà gánh nổi.
Hệ thống tiếp tục dùng giọng điệu máy móc, nghe kỹ lại giống như nó đang muốn nói với Lam Anh bằng thái độ của con người nơi này:
“Hệ thống đề nghị ngài cải tạo tế bào cùng ưu hóa gen thích hợp với sinh tồn dưới tác động của virus SZ2 tồn tại ở nơi này…”
Thấy Lam Anh còn ngây người ra như mộng thì Ain-X nhịn không được thúc giục:
[Túc chủ!]
Do dự một chút rồi cắn răng, Lam Anh lựa chọn lên thuyền tặc cho dù biết mình bước lên con đường không lối về này, có được tất có trả giá.
Lam Anh biết, hôm nay cô nhận từ hệ thống bao nhiêu thì sau này trả lại bấy nhiêu, nhưng thân ở mạt thế, Lam Anh liều mạng theo hệ thống:
“Được hết!”
Con ngươi trong mắt bỗng có tia sáng màu lục bừng bừng sức sống chớp qua, cả thân thể cô tỏa ra chút ánh sáng nhu hòa.
“Đang xét tế bào…”
“Ưu hóa gen được phát hiện ngay bây giờ…”
“Đang ưu hóa gen đến từ chủng tộc #₩$€£¥ của thời đại #€$£¥₩…”
“Thỉnh chờ đợi…”
Kết thúc thanh âm, Lam Anh cảm giác thân mình đột ngột giật nhẹ, bên trong thân thể xuất hiện biến hóa diệu kỳ để khó mà miêu tả được.
Ý thức trở nên mơ hồ, Lam Anh rơi vào bất tỉnh, hô hấp vẫn bình thường nhưng cả người xụi lơ ngã nằm dưới nền lạnh lẽo.
Một lúc sau…
“Gen đã hoàn toàn ưu hóa…”
Tích tích âm thanh vang vọng từ đại não, Lam Anh từ màn sương mù mông lung mà nhận lại ý thức và ý nghĩ, giọng hệ thống vọng đến tựa như vừa mới kéo linh hồn cô du đãng bên hư không trở về.
“Hệ thống?” – Lam Anh ngập ngừng kêu.
Vừa nãy cô giống như trải qua miền cổ xưa cực lạc hỗn độn vậy, nhưng chỉ qua chưa đầy năm phút, hiện tại cô thấy tâm thần mình có sự biến đổi kỳ diệu nói không nên lời.
Cái việc hóa gen trở thành một loại gen cao cấp hơn này, thật sự khiến cô vừa hồi hộp vừa căng thẳng, chỉ mong hệ thống đừng biến thân thể cô thành thứ gì quỷ quái là đủ, thay đổi gen, điều này cũng không đơn giản nhất là trên cơ thể con người bình thường như cô.
Hệ thống không để Lam Anh có thời gian nghiền ngẫm liền tiếp tục:
“Tiến hành đồng hóa tế bào…
nâng cao cường độ cơ thể…”
Cả người trước đó còn vô lực mềm nhũn trong nháy mắt ấm áp toàn thân, sảng khoái và thoải mái vô cùng chẳng khác gì vừa ngủ một giấc no đủ, sau đó ngâm nước ấm mà phát sinh biến hóa mắt thường không thể nhìn rõ được.
“Đang cường hóa cơ thể…”
“Tích!”
“Năng lượng không đủ để tiếp tục thực hiện quá trình…”
Năng lượng cạn kiệt.
#k