Bạn đang đọc Hoạn Hải Vô Nhai – Chương 26: Thời gian đắc ý nhất trong trường
Triệu Trường Phong nuốn vào Đảng đơn giản là vì thời điểm phân phối tốt nghiệp, với thân phận đảng viên hoặc là đảng viên dự bị sẽ chiếm nhiều ưu thế hơn so với sinh viên bình thường.
Nhưng Triệu Trường Phong có thể nghĩ vậy, một vài người khác cũng nghĩ như vậy. Các sinh viên có ai không nghĩ tới việc vào Đảng chứ? Nhưng hàng năm trong khoa chỉ có chỉ tiêu chuẩn hai đảng viên dự bị. Người nhiều cháo ít, Triệu Trường Phong hoàn toàn không có quan hệ lẫn bối cảnh, làm sao có thể tranh nhận bánh hương trái cây này? Cho nên tuy rằng mắt nhìn thấy thèm, nhưng Triệu Trường Phong lại hoàn toàn chết tâm đối với thân phận của đảng viên dự bị.
Lúc này Vương Hướng Đông đột nhiên hỏi đến, Triệu Trường Phong sao có thể không rõ được hàm ý bên trong? Triệu Trường Phong đã sớm đoán được Cuộc điện thoại của Lưu Quang Huy đã có thể thay đổi cuộc sống hắn. Chỉ có điều hắn tuyệt đối không ngờ được sự thay đổi này tới nhanh chóng dồn dập khiến người ta không kịp suy nghĩ.
– Vương đạo viên, quả thật em rất muốn vào Đảng, chỉ là sợ mình không đủ tư cách.
Triệu Trường Phong nuốt nước bọt, cố làm bớt sự khô khốc trong cổ họng.
– Trường Phong đồng học, có đủ tư cách hay không không phải dựa vào lời nói của cậu, cũng không phải dựa vào lời nói của tôi. Chỉ có lời nói của tổ chức mới là quan trọng.
Vương Hướng Đông nghiêm túc nói:
– Cậu không đi thử, vĩnh viễn không biết mình có đủ tư cách hay không.
Trong lòng Triệu Trường Phong không cho rằng lý do thoái thác của Vương Hướng Đông là đúng. Thuần túy là chó má! Chính bởi vì mình biết không có tư cách cho nên mới lười đi thử. Trong việc này, người có tư cách, không cần thử đã biết mình có tư cách! Bất quá trên, ngôn ngữ Triệu Trường Phong vẫn muốn phụ họa Vương Hướng Đông một chút nói:
– Vương đạo viên, là lỗi của em! Người theo đuổi tư tưởng cầu tiến nên dũng cảm thử.
– Vậy là được rồi.
Vương Hướng Đông nở nụ cười.
– Còn nữa, có phải nên viết đơn xin gia nhập Đảng hay không? Trường Phong, hôm nay cậu bỏ thời gian ra viết đơn xin gia nhập Đảng. Buổi tối đưa đến phòng làm việc của tôi.
Nói xong Vương Hướng Đông lấy từ trong túi ra một quyển sổ gì đó:
– Này, đây là mẫu xin gia nhập Đảng do những người trước kia đã viết. Cậu có thể tham khảo một chút.
– Cám ơn Vương đạo viên!
Triệu Trường Phong nhận lấy mấy tờ đơn xin gia nhập Đảng do Vương Hướng Đông đưa qua, trong lòng có một chút kích động. Triệu Trường Phong biết, bắt đầu từ giờ phút này, cuộc sống hắn đã hoàn toàn khác so với trước kia.
* * * * * * * *
Chuyện tốt lũ lượt theo nhau tới.
Triệu Trường Phong vừa mới giao đơn xin gia nhập Đảng qua, lão sư bên Đoàn ủy và sinh viên trường học đã hẹn Triệu Trường Phong qua, hỏi Triệu Trường Phong có đồng ý tới hội sinh viên nhậm chức hay không.
Đương nhiên Triệu Trường Phong hiểu được mang danh hiệu là cán bộ của hội sinh viên trường không chỉ tăng thêm khả năng được phân vào chỗ tốt sau khi hắn tốt nghiệp, mà quan trọng hơn là, hắn có thể mượn được danh hiệu cán bộ hội sinh viên trường học kết bạn với những phần tử tinh anh trong đại học Hoa Bắc.
Những phần tử tinh anh này, sau khi bước vào xã hội sau tất nhiên cũng sẽ phát triển trở thành cường thế. Sau khi Triệu Trường Phong tốt nghiệp, mối quan hệ chặt chẽ với những người này sẽ tạo thành sự giúp đỡ lớn.
Nhưng Triệu Trường Phong cẩn thận cân nhắc một chút vẫn nhẹ nhàng từ chối lòng tốt của lão sư văn phòng Đoàn ủy và sinh viên.
Triệu Trường Phong từ chối đến hội sinh viên không phải vì tự cao tự đại, cũng không phải muốn thể hiện rõ ràng sự thanh cao không giống người thường. Ngược lại, hắn đã cân nhắc tới thực tế.
Ví dụ như giao đơn xin gia nhập Đảng, tranh thủ trở thành đảng viên dự bị, điều này đối Triệu Trường Phong mà nói là có thể tiếp nhận được. Bởi vì theo quy định chung của trường đại học, đảng viên dự bị đều là bắt đầu từ năm thứ ba. Lúc này khoa tài chính vừa bắt đầu tiếp nhận các sinh viên công tác tích cực trong khóa 90 gia nhập Đảng.
Nói cách khác, là sinh viên đại học năm thứ ba, tất cả mọi người đều có cơ hội như nhau. Tối thiểu trên danh nghĩa bọn họ có cơ hội ngang nhau. Đảng viên dự bị là mục tiêu mà tất cả mọi người đều muốn tranh thủ. Chưa đến giây phút quyết định cuối cùng, không ai biết người nào sẽ thắng trong cuộc cạnh tranh ở trường.
Có thể nói, bất cứ kẻ nào cũng có thể chiến thắng. Nếu như vậy, cuối cùng Triệu Trường Phong cướp được vị trí đảng viên dự bị, sẽ khiến một vài người khó chịu, khiến một vài người đố kị, nhưng lại không kết thù kết oán với bọn họ.
Dù sao đảng viên dự bị chỉ là ở trên danh nghĩa, hầu như không thể thuộc về bọn họ. Hiện tại cho dù thuộc về người khác, tuy rằng bọn họ cảm thấy đáng tiếc nhưng tuyệt đối sẽ không quá khó chịu. Bởi vì bọn họ chưa bao giờ từng thật sự sở hữu nó.
Điều này giống với việc buôn bán. Có người mời anh chung vốn cộng tác cùng kinh doanh với gã. Một khi thành công, anh có thể có được lợi nhuận mười nghìn đồng trong đó. Nhưng trước khi chung vốn, người này đột nhiên thay đổi chủ ý. Thay vào đó lại mời người khác hùn vốn đầu tư. Như vậy, mười nghìn đồng này sẽ do người khác kiếm được.
Theo lý thuyết mà nói, anh đã tổn thất mười nghìn đồng. Loại kết quả này tuy rằng khiến anh khổ sở, nhưng tuyệt đối sẽ không khiến anh cảm thấy quá bi thương. Bởi vì mười nghìn đồng này chỉ là tồn tại trong khái niệm, anh chưa từng thật sự có được nó.
Đổi lại một ví dụ, anh lấy ra mười nghìn đồng hùn vốn đầu tư với người khác. Kết quả việc kinh doanh bị thua lỗ. Tất cả bị lỗ mất mười nghìn đồng. Lúc này anh nhất định sẽ đau lòng muốn chết, có cảm giác đau như đứt da đứt thịt. Theo lý thuyết mà nói, giống với ví dụ trước đó, anh đều tổn thất mười nghìn đồng.
Nhưng đều là tổn thất mười nghìn đồng nhưng vì sao ở trường hợp sau lại khiến anh cảm thấy đau lòng khó chịu hơn rất nhiều chứ? Rất đơn giản, bởi vì mười nghìn đồng này là do anh tự tay lấy ra. Anh cảm nhận được sự sở hữu rõ ràng không gì sánh được. Hiện tại mất đi, tất nhiên cảm giác khó chịu sẽ tăng gấp đôi.
Trở lại trường hợp của Triệu Trường Phong. Vì sao Triệu Trường Phong lại dùng lời nói nhẹ nhàng từ chối lòng tốt của lão sư ở văn phòng Đoàn ủy và sinh viên trường? Bởi vì hắn cảm thấy nếu hắn đồng ý, nhất định sẽ khiến người khác nảy sinh lòng oán hận, thậm chí kết thù kết oán sâu sắc.
Nói như vậy, những người từng học qua đại học đều biết, sinh viên năm thứ nhất và sinh viên năm thứ hai chỉ là vị trí chân chạy. Các chức vụ các bộ chủ yếu đều do các sinh viên đại học năm thứ ba đảm nhiệm. Về phần sinh viên năm thứ tư, thì bận các việc như… Thực tập, viết luận văn tốt nghiệp và công tác phân phối, đã sớm rút lui khỏi hội sinh viên.
Hiện tại đã là giữa tháng mười trung tuần, ứng cử viên cho cán bộ hội sinh viên đã sớm được xác định, đồng thời đều đã đảm nhiệm hơn một tháng. Lúc này nếu Triệu Trường Phong qua hội sinh viên để nhậm chức, tất nhiên sẽ có người mất đi chức vị cán bộ trong hội sinh viên.