Hoàn Châu Y Chi Tiên Ca Ca

Chương 46


Đọc truyện Hoàn Châu Y Chi Tiên Ca Ca – Chương 46

Tiến vào Dưỡng Tâm điện, Lệnh phi phát hiện lão Phật gia, hoàng thượng, hoàng hậu còn có bọn Tình Nhi đứng ở bên giường, vẻ mặt lo lắng nhìn tiểu bánh bao trên giường, nàng liền nhanh hướng ba người hành lễ. Bất quá tâm tư Càn Long đều đặt hết ở tiểu bánh bao, căn bản không phát hiện nàng đến đây, lão Phật gia thật ra phát giác, bất quá nàng luôn luôn không thích Lệnh phi, loại phi tử cả ngày khóc sướt mướt phẫn nhu nhược hấp dẫn lực chú ý của hoàng đế, hơn nữa còn đang chăm sóc tôn tử đang bệnh nằm trên giường, lão Phật gia tâm tình rất xấu, cũng liền làm bộ như không phát hiện nàng. Lệnh phi trước kia được sủng ái sẽ không đem hoàng hậu để vào mắt, thậm chí có một đoạn thời gian nắm giữ phượng ấn, đem người ta từ chính cung hoàng hậu thành bị mất quyền lực, còn thường thường ở trước mặt Hoàng Thượng nói hoàng hậu có mắt như mù, hiện tại nàng không có con, lại mất đế sủng, hoàng hậu sao có thể không để cho nàng đi hài nhỏ (ý nói trả thù)? Vì thế hoàng hậu cũng làm bộ như không để ý việc Lệnh phi đến.

Lệnh phi cúi đầu quỳ nửa ngày, nhưng không một người nào kêu nàng đứng lên, nàng thiếu chút nữa cắn phải lưỡi nha, lại không có cách, ai kêu nhà ngoại nàng không có thế lực lớn, Hoàng Thượng đã mấy tuần trăng chưa đến Duyên Hi cung của nàng, hiện tại nàng chỗ dựa duy nhất là đế sủng cũng mất đi, đều do cái thất a ca đáng chết, Lệnh phi dùng sức vò nát chiếc khăn trong tay, dùng sức tới khi các đốt ngón tay đều đã trắng bệch, Ái Tân Giác La Vĩnh Tông, ngươi vì cái gì lại giống với nương ma quỷ của ngươi, nhưng ngươi không ngăn trở được con đường của ta đâu, xem đi, nương ngươi chết trong tay ta, đến ngươi dù là a ca cũng chết dưới tay ta mà thôi, nếu mười một năm trước ngươi ngoan ngoãn chết thì tốt, hại ta bây giờ còn phải ra tay lần nữa, trung hạc đỉnh hồng, ngươi hiện giờ sắp không gắng gượng được nữa đi? Kiên trì làm gì cho khổ a, sớm đi tìm nương ngươi đi, không có nhóm người của nương ngươi, hoàng cung này chính là thiên hạ ta! Cái gì hoàng hậu, thái hậu, chờ con ta đi lên ngôi vị hoàng đế, ta chính là nữ nhân tôn quý nhất, ha ha ha ha…… Vốn nàng đã muốn dùng cách này để giúp con mình tiến đến gần ngôi hoàng vị, chính là toàn bộ bị hủy, đều tại ngươi còn có đồ đáng chết Tiểu Yến Tử, yên tâm, sẽ không chỉ có một mình ngươi nhận lửa giận của ta, Tiểu Yến Tử hại chết con ta, ta sẽ làm cho nàng sống không bằng chết! Nghĩ, Lệnh phi trên mặt biểu tình trở nên vạn phần dữ tợn, biểu tình trong nháy mắt biến mất làm cho người ta sợ hãi, thay đổi vẻ mặt dịu dàng.

Tử Vi quỳ gối phía sau Lệnh phi, thật lâu không nghe thanh âm gì nữa, nàng không  nhịn được lòng hiếu kỳ, giương mắt trộm nhìn về phía Càn Long, lại phát hiện hắn lực chú ý vẫn đặt ở trên thân ảnh nho nhỏ đang nằm kia, đó hẳn là thất a ca trong lời đồn đãi đi, chính là đứa con trai luôn đi theo sau hoàng a mã, y và thái hậu, đứa nhỏ mà lão nhân gia sủng nhất, dựa vào cái gì? Cùng là con hoàng a mã, thất a ca một mình được hưởng hàng vạn hàng nghìn sủng ái, mà nàng lại phải cùng nương ở Tế Nam bị người xem thường ngày, nương nàng có điểm nào so ra kém Hiếu Hiền hoàng hậu, mà nàng có điểm nào so ra kém thất a ca?


Qua hảo một thời gian, hoàng hậu làm bộ như mới phát hiện có vài người đang quỳ trên mặt đất, “Ôi, Lệnh phi  đến từ khi nào? Sao lại quỳ trên mặt đất, nếu quỳ đau thì làm sao bây giờ? Mau mau, nhanh đứng lên!” Lại hướng về phía Tử Vi, Kim Toả trách mắng: “Thất thần làm gì? Một chút nhãn lực cung kính cũng không có, còn không nhanh đỡ chủ tử các ngươi đứng dậy!” Kim Toả sửng sốt một chút, tiến lên giúp đỡ Lệnh phi đứng lên, đôi mắt Tử Vi vẫn dính trên người Càn Long, vẫn là Kim Toả nhanh kéo kéo lấy quần áo nàng, nàng mới thu hồi ánh mắt, đứng ở phía sau Lệnh phi. Thấy hành vi của nàng, hoàng hậu nhíu mày một chút, lão Phật gia lại không thoải mái, quả nhiên là chủ tử dạng gì nô tài dạng nấy, sợ người ta không biết ý đồ của ngươi? Như thế nào cùng mấy đứa con gái chưa từng thấy qua nam nhân giống nhau như vậy. Tình Nhi ô mặt, mấy người Tử Vi đi theo Lệnh phi vào cửa, nàng đã bắt đầu chú ý tới, nàng từng nói trong cung như thế nào chỉ có Tiểu Yến Tử mà không thấy Tử Vi? Nguyên lai ở chỗ Lệnh phi a, bất quá, Hạ Tử Vi đồng hài, ánh mắt đó của ngươi đó là ánh mắt người a? Lúc trước xem kịch truyền hình, có một đoạn là Càn Long muốn thu Tử Vi tiến cung làm phi, vừa mới đầu nàng còn cảm thấy được quá vô lí, quá bất khả tư nghị, Càn Long phong lưu dù có để lưu lạc nhiều mầm mống như thế nào đi chăng nữa cũng sẽ không coi trọng nữ nhân là nữ nhi của chính mình đi, hiện tại nhìn xem hoa thánh mẫu đồng hài nhìn hoàng đế bằng ánh mắt “khát vọng”, hận không thể đem hoàng đế nuốt vào, nàng liền ngộ, thực không thể trách người ta, ai không biết nội tình làm sao cho rằng đó là nữ nhi đang nhìn cha mình?

“Ngươi tới làm gì?” Càn Long thu hồi tâm tình, liếc Lệnh phi một cái, rất là không kiên nhẫn hỏi, về phần cung nữ phía sau Lệnh phi, hắn ngay một cái liếc mắt hứng thú đều không có.

Lệnh phi ngầm cắn chặt răng, lại dùng dịu dàng thanh âm trả lời, “Nô tì nghe nói thất a ca ngã bệnh, Duyên Hi cung vừa lúc có một chút dược liệu, nô tì nghĩ không chừng có thể dùng được, liền nhanh đem tới đây dâng tặng.” Nói xong còn vô hạn thẹn thùng trộm giương mắt nhìn về phía Càn Long, lại phát hiện lực chú ý của Càn Long lại quay về phía tiểu bánh bao, mị nhãn vứt cho người mù nhìn, Lệnh phi nghẹn khuất thiếu chút nữa tức chết.

Hoàng hậu ở trong lòng cười nhạo một tiếng, thái y viện cái gì cũng có, còn cần ngươi một cái phi tử đến đưa thuốc ư, còn ra lệnh Kim Mai, Đông Tuyết mang theo hai cô nương xa lạ mĩ mạo trẻ tuổi, nói ngươi thành tâm đến thăm bệnh, ai tin a? Nhìn xem bên trái cung nữ kia bộ dáng không an phận, giống như đang dụ dỗ tử, nếu không có nhiều người đang ở đây, sợ là liền trực tiếp leo lên giường Hoàng Thượng đi! Hừ…… Thật không biết quy củ!


“Nga, nếu như vậy, Quế ma ma, dẫn người đem đồ vật này đến thái y viện đi!” Thái hậu lão Phật gia lên tiến.

“Dạ!” Quế ma ma lĩnh  mệnh, xoay người ra ngoài điện, đã thấy Tử Vi vẫn đứng sững sờ tại chỗ, ánh mắt vẫn nhìn chăm chăm về phía Hoàng Thượng, phi, Quế ma ma trong lòng cười lạnh, vừa mới tiến cung, ngay cả quy củ cũng chưa rõ ràng, trước mặt lão Phật gia cùng Hoàng hậu nương nương không an phận còn dám làm trò, muốn bay lên làm phượng hoàng, nằm mơ đi!”Thất thần làm cái gì? Còn không nhanh theo!” Tử Vi cùng Kim Toả nhanh thu hồi tâm tư, chậm bước đi theo.

“Hiện tại dược cũng tặng xong rồi, Lệnh phi còn đứng ở nơi này làm gì?” Thái hậu âm thanh lạnh lùng nói.


Tuy không cam lòng, Lệnh phi vẫn không dám cãi lời lão Phật gia, “Dạ, nô tì cáo lui!” Liền chuẩn bị rời khỏi điện.

“Chờ một chút……” Lão Phật gia bảo nàng, Lệnh phi vẻ mặt vui sướng, lại nghe lão Phật gia nói, “Hai cung nữ kia ngươi mang về hảo hảo điều giáo, ngay cả quy củ cũng không hiểu, ngươi cũng dám mang tới.”

Lệnh phi không nhìn biểu hiện hai người Tử Vi phía sau, cho nên không hiểu ra sao, rồi lại không dám hỏi họ đến tột cùng phạm vào chuyện gì, đành vâng vâng trả lời, nghĩ thầm, chờ đến lúc về phải hảo hảo hỏi một chút, rốt cuộc họ không nói một lời như thế nào lại chọc tới lão Phật gia.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.