Đọc truyện Hoắc Tổng, Mời Tiếp Chiêu! – Chương 13: Hận không thể xé nát cô ra ăn
Chẳng lẽ Niên Nhã Tuyền có quen biết với hiệu trưởng Lục?
Nghe nói Niên Nhã Tuyền có bối cảnh rất sâu, chẳng lẽ Lục gia chính là chỗ dựa của cô ấy?
Hay là nói Niên Nhã Tuyền có bối cảnh quá kinh khủng, ngay cả hiệu trưởng Lục cũng không dám chọc giận cô ấy?
* * *
Lục Khải Hàng từ chỗ đứng dậy, in ra một danh sách thông báo, nói: “Camera giám sát trong phòng học tôi đã xem qua rồi, Thiệu Chi Diệc với Trương Hạng Vũ gây sự trước, thông báo phê bình, sau đó danh sách sẽ dán trên bảng báo chí của trường. Hàn Huệ Minh mấy người các cậu lúc sau thì chưa kịp động thủ, đợi lát nữa phạt chạy mười vòng sân trường. Thư Trạch Nam mặc dù không làm gì cả, nhưng là đồng bọn, giám sát những người khác chạy bộ, chạy xong tới đây báo cho tôi.”
Nói xong, không có ai dám mở miệng hó hé nữa.
Thiệu Chi Diệc nhịn không được hỏi thêm một câu, “Hiệu trưởng Lục, có phải là không công bằng không.. Niên Nhã Tuyền với Hàn Huệ Minh.. Đều đánh chúng em thành ra cái dạng này, đặc biệt là Niên Nhã Tuyền, chẳng lẽ không có một chút.. Trừng phạt nào sao?”
Nếu không phải người nhà đã sớm đã cảnh cáo cậu ta, ở Việt Thành có những người nào là không nên chọc vào, lúc này Thiệu Chi Diệc đoán chừng đã hất văng bàn làm việc của Lục Khải Hàng rồi.
Đối với cách xử lý của Lục Khải Hàng, Niên Nhã Tuyền cũng có chút khó hiểu giống như Hòa Thượng sờ mãi không thấy tóc vậy, trong đầu có hàng loạt suy đoán không biết Lục Khải Hàng có ý gì.
Lục Khải Hàng nghe vậy nhướng mí mắt lên quét một vòng trên người của mười mấy sinh viên đó, “Các cậu đều về trước hết đi, Niên Nhã Tuyền ở lại.”
* * *
Đợi toàn bộ đám người phe Thiệu Chi rời đi cả, chỉ còn mấy người phía Hàn Huệ Minh không chịu nhúc nhích tí nào.
Bởi vì Niên Nhã Tuyền còn chưa đi.. Lỡ như hiệu trưởng Lục làm khó một mình Niên Nhã Tuyền thì sao? Nghĩ tới đây, Hàn Huệ Minh lập tức đến bảo vệ trước mặt Niên Nhã Tuyền, “Hiệu trưởng Lục, lúc đầu Niên Nhã Tuyền không để ý tới bọn họ, là em bảo cậu ấy cùng đánh nhau, Thầy đừng phạt cậu ấy, phạt một mình em là được rồi!”
Lục Khải Hàng nghe vậy giật giật khóe môi, nhìn Hàn Huệ Minh, “Sớm đã nghe nói Hàn Huệ Minh, Niên Nhã Tuyền mấy người các cậu có quan hệ rất tốt, quả nhiên không sai.”
Hàn Huệ Minh đắc ý gật đầu, “Đương nhiên rồi, chúng em và Niên Nhã Tuyền là anh em tốt nhiều năm rồi, tình cảm này giữa chúng em người ngoài không thể hiểu được!”
Hàn Huệ Minh với Niên Nhã Tuyền quen nhau trước nhất, khoảng chừng sáu bảy năm, sau đó là Trịnh Hiểu Kha, Lâm Uyển Oánh cuối cùng là Thư Trạch Nam.
Những chuyện này không cần cậu ta nói, Lục Khải Hàng đã sớm biết rồi, anh ta chẳng những biết những chuyện này, còn biết bối cảnh gia đình của bọn họ. Dù sao lúc trước anh ta đều đã cẩn thận điều tra hết tất cả những ai lân cận với Niên Nhã Tuyền.
“Tôi sẽ không làm khó Nhã Tuyền, tôi chỉ là có chút chuyện muốn hỏi thôi, các em về trước đi!”
Hàn Huệ Minh đã bước ra khỏi cửa phòng làm việc, còn quay đầu lại nhìn, một mặt nghi ngờ. Hắn thật không nhớ là Niên Nhã Tuyền có quen biết với Lục Khải Hàng, cũng chưa từng nghe Niên Nhã Tuyền nhắc đến Lục Khải Hàng.
Trước đây, Niên Nhã Tuyền thực sự không quen Lục Khải Hàng, nếu anh ta không phải là hiệu trưởng của trường bọn họ, Niên Nhã Tuyền với anh ta cũng chỉ là người xa lạ.
Chờ mọi người đều rời đi cả, Niên Nhã Tuyền không kịp chờ đợi nữa mở miệng trước nói, “Có phải thầy muốn nói với em rằng, chuyện đó là do thầy kể lại với Hoắc Lăng Trầm?”
Cô thật tìm không ra Lục Khải Hàng có lý do nào khác để bảo cô ở lại.
Không trả lời câu hỏi của cô, Lục Khải Hàng đặt danh sách trong tay xuống, chỉ vào ghế sô pha, “Ngồi.”
Niên Nhã Tuyền chỉ đành phải ngồi xuống trước, nhìn Lục Khải Hàng rót nước từ trong ấm siêu tốc, đưa cho cô.
Cô đứng dậy nhận ly nước, để lên bàn, chán nản nói, “Không phải, hiệu trưởng Lục, thầy có chuyện gì cứ việc nói thẳng, thầy như vầy làm em thấy rất bất an đấy!”
Cô trước đó ở trường từng phạm không ít lỗi sai, mỗi lần đều đến gặp thầy chủ nhiệm báo cáo, đối với loại sinh viên cá biệt như cô, bất luận là giáo viên bộ môn hay là chủ nhiệm lớp của họ, hận không thể xé cô ra mà ăn luôn ấy chứ.
Nhưng lại chưa từng có ai nho nhã lễ độ như Lục Khải Hàng vậy, cho nên Niên Nhã Tuyền rất không quen.
Lục Khải Hàng nhìn cô cười cười, “Chuyện em tỏ tình với Lăng Trầm, đúng là tôi có nghe được, nhưng không phải tôi nói cho cậu ta biết, bây giờ cậu ta cũng đang bảo thư ký đi điều tra, là ai đăng chuyện này lên buổi trình diễn.
Hửm? Đăng lên buổi trình diễn?
Thấy được sự nghi ngờ của cô, Lục Khải Hàng không giải thích gì thêm, sau khi quay về tự cô lên mạng xem là có thể biết chuyện gì đã xảy ra. Hôm nay giữ cô lại là có chuyện khác,” Lăng Trầm bảo tôi tìm lý do, đá em ra khỏi trường, trước đó em có biết cậu ta không? “
Chuyện kia vừa xảy ra chưa được mấy phút, anh ta đang xem trực tiếp thì nhận được điện thoại của Hoắc Lăng Trầm.
Điều này nói rõ, hắn ta biết tư liệu của Niên Nhã Tuyền, hơn nữa còn biết từ trước rồi.
” Coi như là có chút duyên vậy.. Hiệu trưởng Lục, thầy yên tâm, là nghiệt duyên! “Mặc dù Niên Nhã Tuyền có rất nhiều nghi vấn, nhưng cũng thành thật trả lời anh ta.
Nghe cô nói là nghiệt duyên, Lục Khải Hàng hiểu ngay, theo tính cách của Niên Nhã Tuyền, đoán chừng là chọc phải Hoắc Lăng Trầm rồi.
Anh ta ngồi xuống đối diện cô, nhấn mạnh nói,” Em về lớp học hành cho đàng hoàng, chỗ Hoắc Lăng Trầm giao cho tôi, chuyện này em cũng không cần quan tâm, nếu sau này gặp phải cậu ta thì cứ đi đường vòng, càng không được thích cậu ta. Nếu như bây giờ đã lỡ thích rồi, tranh thủ thời gian thu hồi tâm tư lại, cậu ta không phải là nhân vật mà em có thể chọc nổi, biết chưa? “
“… “
Niên Nhã Tuyền đi ra khỏi phòng làm việc của hiệu trưởng trân trân nhìn vườn hoa trước mặt, Lục Khải Hàng, Lục Khải Hàng, trước đây hắn ta biết cô sao? Vì sao lại đối với cô tốt như vậy?
Đồng thời cô còn có thể cảm nhận được, là tốt theo kiểu ấy ấy.. Giống như là kiểu quan tâm của trưởng bối đối với vãn bối, không có bất kỳ tạp chất gì khác.
Trở lại phòng học, Niên Nhã Tuyền thấy trên điện thoại di động có người gửi tin tức cho Hàn Huệ Minh, mới hiểu được hết thảy.
Mục Quắc Quắc à, Đường muội tốt của ta, sau này tôi còn mềm lòng với cô, thì tôi không mang họ Niên nữa!
Tập đoàn ZL
Trong văn phòng Tổng giám đốc, Hoắc Lăng Trầm đè tắt tàn thuốc, kí tên của mình lên đằng sau cùng của văn kiện, gấp văn kiện lại cũng không ngẩng đầu lên hỏi trợ lý,” Điều tra thế nào rồi? “
Trịnh Phi thành thật trả lời,” Vừa rồi Phó tổng Quản lý gọi điện tới, lúc ổ USB của ông ta cắm vào máy tính, bị Hacker hack, đoạn video kia bị ép nén thêm vào USB của ông ta, về phần thân phận của Hacker, vẫn chưa điều tra ra. “
Hacker? Khóe môi Hoắc Lăng Trầm nhoẻn lên một nụ cười lạnh, chỉ e là cô gái kia tự biên tự diễn một vỡ kịch ấy chứ!
Bực bội vứt cây bút máy trong tay xuống,” Ra ngoài đi! “
” Vâng, đúng rồi Hoắc tổng, tối mai tập đoàn Lục thị có buổi tiệc cuối năm, ngài xem.. “
” Bớt chút thời gian đi một chuyến. “
” Vậy còn bạn gái của ngài? “
Hoắc Lăng Trầm không muốn bận tâm vì mấy chuyện này, đàn bà nào đều chẳng như nhau, thuận miệng nói cái tên,” Cháu gái của ông Mễ. “Tên là gì anh cũng không nhớ.
” Mễ Gia. “Trịnh Phi nhắc nhở.
” Ừm, cô ta đi. “
” Vâng, Hoắc tổng. “
Trịnh Phi rời đi, điện thoại di động của Hoắc Lăng Trầm reo lên, là thông báo có tin nhắn. Lúc đầu không muốn xem, nhưng là điện thoại riêng tư của anh nhận được tin nhắn, mở khóa màn hình của điện thoại ra có một dãy số xa lạ:” Xin chào Hoắc tổng, tôi là người vợ mà anh chưa từng gặp mặt, làm phiền anh trong lúc cấp bách rút ra nửa phút thời gian, ký tên lên tờ đơn thỏa thuận ly hôn giúp tôi, vạn phần cảm tạ! “
Hoắc Lăng Trầm suy nghĩ vài giây đồng hồ, trả lời:” Mai gặp nói chuyện.”