Đọc truyện Hoa Thiên Cốt Chi Hoa Mãn Lâu Nghênh Sát Thiên Mạch – Chương 36
Hoa Mãn Lâu ôm chặt Sát Thiên Mạch: “ Cho nên ngươi càng phải cố gắng đợi được đến ngày đó.”
Sát Thiên Mạch cười cười: “ Hoa Thất Đồng, ta sẽ chờ ngươi.
Bất quá bây giờ ta thực sự buồn ngủ.”
Sát Thiên Mạch dùng hết tất cả ma khí phong tỏa huyệt vị của mình, sau đó chậm chạp tiến vào giấc ngủ, hắn tuyệt đối không thể để cho Hoa Mãn Lâu vì hắn chịu một chút thương tổn nào, duy chỉ có người nọ là dù có phải hy sinh tướng mạo hắn cũng muốn bảo vệ cho bằng được.
Hoa Thất Đồng, lúc này thực sự thật xin lỗi.
“ Thiên Mạch …” Hoa Mãn Lâu thương tiếc ôm người trong ngực, nguyên lai đau lòng là tư vị như thế, hóa ra khi mất ngươi thế giới này không còn nhan sắc gì nữa.
“ Đan Xuân Thu, chiếu cố Ma Quân cho thật tốt.” Hoa Mãn Lâu nhẹ nhàng đặt Sát Thiên Mạch lên trên giường, sau đó quay đầu nhìn Đan Xuân Thu: “ Ta đi một lát sẽ trở lại.”
Đan Xuân Thu quỳ xuống: “ Thuộc hạ thề sống chết bảo hộ Ma Quân, chuyện còn lại xin nhờ cả vào Hoa công tử.”
Hoa Mãn Lâu gật đầu, Sát Thiên Mạch đã nói sẽ chờ hắn trở về, vậy hắn nhất định sẽ bình an vô sự trở về.
Hắn còn không có nhìn thấy dung mạo người kia đâu, hắn nhất định sẽ không để bản thân xảy ra chuyện gì!
Hoa Mãn Lâu cưỡi phượng hoàng lửa phi như điên tới Dị Hủ Các.
Hắn không đợi được người báo tin liền trực tiếp xông vào.
Cách giải độc của Bấc Nguyên Đỉnh hiện tại chỉ có duy nhất một người biết, đó chính là Dị Hủ Quân!
Đông Phương Úc Khanh vô cùng kinh ngạc, hắn biết Hoa Mãn Lâu nhất định sẽ tới tìm mình, thế nhưng lại không ngờ hắn sẽ tới nhanh như vậy.
Xem ra hắn thật sự đã coi thường địa vị của người nọ ở trong lòng hắn.
“ Độc của Bấc Nguyên Đỉnh phải làm thế nào mới giải được?” Hoa Mãn Lâu đi thẳng vào vấn đề.
“ Hoa Mãn Lâu, ngươi cũng biết quy củ của Dị Hủ Các đi.” Đông Phương Úc Khanh vẫn mỉm cười như cũ, thế nhưng nụ cười này không giống với trước kia, mang theo vài phần cay đắng.
“ Ta sẽ dốc hết khả năng.” Hoa Mãn Lâu không do dự nói rằng.
Đông Phương Úc Khanh ngây ra một lúc, thu liễm lại nụ cười trên mặt, xác thực giờ phút này thực sụ đến giả cười hắn đều không gượng được: “ Một mạng đổi một mạng thì sao?”
Hoa Mãn Lâu trầm mặc không mở miệng.
Đông Phương Úc Khanh bỗng nhiên nở nụ cười, thế nhưng nội tâm hắn lại vô cùng phức tạp.
Một bên hắn vô cùng kỳ vọng vào đáp án, một bên lại vô cùng thất vọng.
“ Ngoại trừ điều này, những thứ khác ta đều có thể đáp ứng ngươi.” Hoa Mãn Lâu chậm rãi nói.
“ Hoa huynh, không nghĩ tới huynh cũng là một người tham sống sợ chết.” Giọng nói Đông Phương Úc Khanh thay đổi trở lên dị thường băng lãnh.
Hoa Mãn Lâu cười lắc đầu.
“ Vậy lý do của Hoa huynh là cái gì?”
“ Trên đời này sự việc tàn nhẫn nhất là lưu lại cô độc một người nào đó trên đời, mệnh đối với ta vốn chẳng là cái gì, thế nhưng đối với người nọ là bất đồng.”
Cuộc đời dài đằng đẵng còn lại không có ai làm bạn, nếu người kia không còn sống trên đời này, vậy sự tồn tại của ta có còn ý nghĩa gì nữa?
“ Sở dĩ ta muốn giữ lại cái mạng này để chờ làm bạn với hắn.” Hoa Mãn Lâu gằn ra từng chữ, lúc này trên khuôn mặt kia làm gì còn biểu tình ôn nhu như nước, lời này khắc sâu vào ngực Đông Phương Úc Khanh.
“ Không tiếc phản bội lại tín ngưỡng sao?” Đông Phương Úc Khanh hỏi, giọng nói vài mang vài phần gấp gáp.
Lần này Hoa Mãn Lâu liền không nghĩ ngợi gật đầu.
Đông Phương Úc Khanh lảo đảo lui lại mấy bước, hắn đỡ lưng vào ghế dựa, tay chân có chút run rẩy.
Mệnh có đôi khi cũng không phải là thứ trọng yếu nhất, có đôi khi còn là vật không đáng giá tiền nhất.
Cũng như có vài người kể cả là mất đi tính mạng cũng muốn bảo vệ cho kỳ được cái gọi là đại nghĩa, có vài người kể cả chết đi cũng muốn gìn giữ tín ngưỡng của mình.
Nguyên lai ta đã không còn cơ hội nào sao, ta thực sự đã tới chậm một bước sao?
Đông Phương Úc Khanh nở nụ cười, lúc này hắn âm thầm cảm thấy may mắn vì Hoa Mãn Lâu không nhìn thấy, bằng không hắn sẽ biết nụ cười của mình có bao nhiêu thê lương.
“ Hoa Mãn Lâu ngươi thiếu ta một cái mạng, giao dịch này hẳn là được chứ?” Kiếp này hắn không có cơ hội, nếu có kiếp sau, hắn nhất định sẽ là người gặp hắn trước tiên.
Hoa Mãn Lâu do dự.
Đông Phương Úc Khanh cười khổ, hắn dĩ nhiên một đời cũng không muốn cho mình.
Nguyên lại Hoa Mãn Lâu cho Sát Thiên Mạch không phải là một đời mà là đời đời kiếp kiếp.
“ Đây là điều kiện duy nhất của ta.” Kể cả có là như vậy thì Đông Phương Úc Khanh cũng không muốn buông tha, hắn chỉ muốn có một đời , một đời là tốt rồi.
Dị Hủ Các hoàn toàn yên tĩnh.
Hoa Mãn Lâu cuối cùng cũng đành phải gật đầu: “ Cách giải độc của Bấc Nguyên Đỉnh như thế nào?”
Đông Phương Úc Khanh tươi cười như cũ: “ Chỉ cần triệu tập thập phương thần khí, gọi ra đá Nữ Oa là được.”
“ Đa tạ!” Hoa Mãn Lâu nghe xong lập tức rời đi, hắn hiện tạo đã không còn thời gian để ngừng lại.
“ Các chủ!” Lục Sai kinh ngạc vọt tới.
Nếu đá Nữ Oa bị gọi ra, yêu thần cũng sẽ xuất thế, thiên hạ chắc chắn sẽ gặp đại loạn.
Mục đích lần này của Đông Phương Úc Khanh vốn chỉ là trả thù Bạch Tử Họa, hiện tại Bạch Tử Họa đã trúc độc của Bấc Nguyên Đỉnh vô phương cứu chữa, Các chủ nhà nàng còn làm như vậy là vì sao.
Đông Phương Úc Khanh nhìn nàng một cái, liền đoán ra ngay là nàng đang suy nghĩ cái gì.
Đông Phương Úc Khanh lắc đầu, coi như là hắn điên rồi sao, vì một đời kia, hắn điên rồi …
Để thu thập đủ thập phương thần khí thì trở ngại lớn nhất là Trường Lưu Sơn.
Ngắn ngủi trong vài ngày Ma giáo để tập hợp được tám trong tổng số mười món thần khí, chỉ còn lại Xích Thuyên Thiên ở Mao Sơn cùng với Lưu Quang Cầm ở Trường Lưu Sơn.
Về phần Bấc Nguyên Đỉnh ban đầu không rõ tung tích nhưng không hiểu sao lại xuất hiện trước cửa Thất Sát Điện vào mấy hôm trước.
Mấy ngày này tuyệt đối là mấy ngày chịu giày vò nhất trong đời Hoa Mãn Lâu, tuy rằng hắn đã tận lực làm giảm bớt thương tổn, thế nhưng vẫn có vô số người vì thần khí mà mất mạng.
Luôn luôn nhiệt tình yêu thương sinh mạng Hoa Mãn Lâu giờ trở thành ma đầu giết người không gớm tay.
Điều này làm cho người ta không có cách nào tin tưởng được, vì người kia hắn không tiếc phản bội lại niềm tin, thậm chí là cả tín ngưỡng của mình.
Thế nhưng hắn vẫn không có cách nào lên Trường Lưu Sơn, Mao Sơn.
Bởi vì nơi đó có Hoa Thiên Cốt, giữa tình thân và tình yêu hắn không có cách nào lựa chọn.
Hắn rốt cuộc phải làm như thế nào … Để có thể bảo toàn cho cả đôi bên, hai người này là hai người duy nhất hắn muốn bảo vệ.
“ Ca ca.”
“ Tiểu Cốt!” Hoa Mãn Lâu nhìn thấy Hoa Thiên Cốt đi tới Thất Sát Điện thì hết sức kinh ngạc.
Lúc này toàn bộ độc tố trên người Hoa Thiên Cốt đã bị Bạch Tử Họa bức sang người mình, đó là lý do vì sao Hoa Thiên Cốt vẫn bình an vô sự.
Tuy rằng Hoa Mãn Lâu đã sớm biết tin này, thế nhưng khi nhìn thấy Hoa Thiên Cốt bình an vô sự, Hoa Mãn Lâu vẫn thở dài một hơi.
“ Tiểu Cốt.” Hắn ôn nhu cười, đây là nụ cười ôn nhu nhất mà mấy ngày nay hắn đã triển lãm qua.
“ Ca ca.” Thấy Hoa Mãn Lâu Hoa Thiên Cốt dường như đã trút bỏ được tâm tình tồi tệ của mình.
“ Tỷ tỷ, sư phụ đều là vì cứu ta …” Nàng nhìn thấy sắc mặt Sát Thiên Mạch đã chuyển thành màu đen không nhịn được cuối cùng khóc to.
Hoa Mãn Lâu nhẹ nhàng vỗ về sau lưng Hoa Thiên Cốt: ‘‘ Ca ca nhất định sẽ không để cho họ xảy ra chuyện gì.’’
Hoa Thiên Cốt từ trong lòng Hoa Mãn Lâu đi ra, lúc này ánh mắt nàng vẫn còn đỏ bừng.
Nàng lấy từ trong khư đỉnh của mình ra Xích Thuyên Thiên cùng Lưu Quang Cầm.
‘‘ Tiểu Cốt.’’ Hoa Mãn Lâu cảm thấy một luồng tiên khí dày đặc, lượng tiên khí trên hai món thần khí này mạnh mẽ hơn nhiều so với những thần khí khác lại càng thêm mạnh mẽ, thế nhưng hắn vẫn còn không dám tin tưởng.
‘‘ Ca ca, Tiểu Cốt mang Xích Thuyên Thiên cùng Lưu Quang Cầm tới.’’ Hoa Thiên Cốt cho Hoa Mãn Lâu một câu trả lời thuyết phục.
‘‘ Tiểu Cốt, chuyện này không liên quan gì tới muội, muội …’’ Hoa Mãn Lâu không muốn Hoa Thiên Cốt phải nhúng tay vào vũng bùn này làm gì, vai phản diện cứ để một mình hắn gánh chịu là được rồi.
‘‘ Ca ca có thể vì tỷ tỷ mà làm tất cả, Tiểu Cốt cũng có thể vì sư phụ và tỷ tỷ làm tất cả.’’.