Bạn đang đọc Hóa Ra Anh Là Chàng Trai Năm Ấy FULL – Chương 46: Đền Tiền
Trước khi rời đi, Miêu Lạc còn nhìn về phía Lý Hùng đang ở trong đại sảnh.
Giây phút chạm mắt với Lý Hùng, Miêu Lạc cảm thấy giật mình!
Con người này không đơn giản, thật sự không đơn giản!
Người này nhất định phải làm việc cho mình!
Không nán lại quá lâu, Miêu Lạc lập tức đưa Hoàng Du Quảng về tỉnh.
Còn Hứa Thiên Tứ, bây giờ anh ta chỉ thấy toàn thân rã rời.
Cả cơ thể cứ như bùn nhão nằm vật ra bên đường cạnh tập đoàn Lăng Tiêu.
Lúc này, có một chú chó lông vàng vẫy đuôi chạy tới.
Chú chó này ngửi ngửi bên người Hứa Thiên Tứ rồi nhấc chân phải lên.
Một thứ chất lỏng màu vàng bắn ra theo hình vòng cung.
Sau đó rơi chuẩn xác xuống đầu Hứa Thiên Tứ!
Cùng lúc đó, trong phòng kinh doanh trụ sở ngân hàng Đông Hải.
Nhân viên sảnh hớt hải gõ cửa phòng giám đốc Trần.
“Giám đốc, tổng giám đốc chuỗi ngân hàng tới rồi”.
“Cái gì?”
Giám đốc Trần kinh ngạc rồi nét mặt hiện lên vẻ vui mừng khôn xiết.
Thời gian gần đây, với sự nỗ lực của anh ta thì doanh thu của ngân hàng Đông Hải đã dần dần tăng trưởng.
Lần này tổng giám đốc chuỗi ngân hàng đích thân tới đây thì ắt hẳn là để khen ngợi anh ta rồi.
Giám đốc Trần vội vã chỉnh lại vest và cà vạt.
Đúng lúc anh ta định ra khỏi phòng làm việc thì tổng giám đốc chuỗi ngân hàng đã dẫn theo lãnh đạo cấp cao của chuỗi ngân hàng đi vào.
“Chào tổng giám đốc”.
“Chào mừng tổng giám đốc tới bộ phận chúng tôi”.
Giám đốc Trần vừa cúi đầu cung kính vừa vui mừng đến đỏ cả mặt, trong đầu không ngừng vẽ ra nhiều viễn cảnh.
Tổng giám đốc sẽ thưởng gì cho mình đây?
Điều mình tới làm ở trụ sở chính của chuỗi ngân hàng sao?
Tuy là trong trụ sở chính không có nhiều những món hời béo bở nhưng có cái tiếng ở đây rồi thì đi tới đâu mà chả lấy được tiền.
Con bé Hứa Mộc Tình đó quả là xinh đẹp, để xem tối nay có mang cô ta lên giường được không nào.
Sách này do Perfect Planet dịch và phát hành, mọi hành vi vi phạm bản quyền sẽ bị truy cứu theo pháp luật.
“Giám đốc Trần”.
“Vâng, tổng giám đốc có gì dặn dò ạ?”, giám đốc Trần chấm dứt dòng suy nghĩ rồi lên tiếng.
“Bây giờ tôi đưa anh đi gặp một khách hàng vô cùng quan trọng, anh chuẩn bị đồ đạc đi”.
Nghe tới đây mà giám đốc Trần suýt thì nhảy cẫng lên.
Đến cả tổng giám đốc còn thấy quan trọng thì vị khách này ắt phải là một nhân vật tầm cỡ.
Có thể gặp gỡ một người như thế thì sau này làm chuyện gì chả thuận buồm xuôi gió.
Lúc này giám đốc Trần vô cùng hưng phấn, anh ta quay người vội vàng chuẩn bị cặp tài liệu của mình.
“Cặp tài liệu không cần sắp xếp đâu, giấy tờ cũng để lại đi.
Anh chỉ cần cầm một thứ là được”.
Câu nói của tổng giám đốc khiến giám đốc Trần ngây ra.
Giám đốc Trần ngẩng đầu nhìn tổng giám đốc: “Xin hỏi tôi phải mang gì ạ?”
Tổng giám đốc chỉ cái gạt tàn thuốc lá trên bàn nói: “Mang nó theo”.
!
Trong sảnh lớn của trụ sở chính của tập đoàn Lăng Tiêu lúc này đang tập trung không biết bao nhiêu người.
Nhưng lãnh đạo cấp cao và nhân viên hay tin thì số đông đều rời khỏi vị trí làm việc của mình để tới đại sảnh tầng một.
Những người đang đứng trước mặt Lý Hùng và Hứa Mộc Tình bây giờ đều đã nộp đơn thôi việc.
Nếu đã không phải nhân viên của tập đoàn, hơn nữa tập đoàn này cũng sắp phá sản.
Những người có học vấn cao này ai nấy đều hiên ngang đứng đó.
“Tổng giám đốc Hứa, tập đoàn Lăng Tiêu của các người cũng giỏi thật đấy! Tôi nghĩ ngày mai sẽ lên báo trang nhất mất!”
“Các người sắp làm nên giai thoại ở thành phố Đông Hải rồi đấy, tập đoàn thành lập chưa được bao lâu đã sắp tuyên bố phá sản”.
“Cái tin tức này tôi nghĩ cũng chẳng có mấy trên thế giới”.
“Các người phá sản thì thôi đi nhưng phí phạm của chúng tôi bao nhiêu thời gian như vậy thì tính sao đây?”
“Đúng đấy! Hôm tập đoàn thành lập tôi đã làm việc ở đây, bận đầu tắt mặt tối việc gì cũng đến tay!”
“Đền tiền đi!”
Lúc này, có người trong đám đông hét lên.
Đúng lúc đám đông đang vô cùng giận dữ thì Lý Hùng ra dấu tay.
Sau đó, nhân viên đẩy một cái xe đến.
Chiếc xe này được phủ một tấm vải đỏ lên.
Nhìn có vẻ như rất cao, cứ như đã chất không biết bao nhiêu đồ lên.
.