Hoa Ngọc Lan

Chương 22: Người Yêu


Bạn đang đọc Hoa Ngọc Lan – Chương 22: Người Yêu


Khi đó tôi thấy vô cùng ngạc nhiên, một chút thích thú, một chút ngại ngùng, đứng chôn chân một chỗ có đến vài phút tôi mới bừng tỉnh trở về thực tại. Dù chỉ là thoáng qua thôi, rất nhanh mà đậm đà ,sâu lắng, đôi môi mềm mại của em làm cho con người tôi chết lặng, đưa nhẹ những ngón tay miên man lên má , nơi mà bờ môi em chạm vào, tôi vẫn thật sự không hiểu chuyện gì vừa xảy ra với mình. Đến khi ngoảnh sang bên thì em đã vào nhà từ lúc nào rồi,thả những bước chân nhẹ nhàng và khoan khoái, tôi chầm chậm đạp xe về nhà, lòng tự hỏi hôm nay liệu có nhầm lẫn gì xảy ra không ? . Ăn cơm tối xong, tắm rửa sạch sẽ, chui vào trong chăn ấm nằm , tôi liền nhắn tin cho em Lan :
– Em ăn cơm chưa ?
– Hi, em ăn rồi ,em mới rửa bát xong, còn anh thì sao ? …. 20’ sau em rep lại
– Anh thì chắc là ăn cơm rồi
– Ơ ,ăn rồi hay chưa ăn lại còn chắc là nữa, chỉ trêu em là giỏi
– Hehe , không trêu em thì còn biết trêu ai nữa ….. tôi cười thầm rồi nhắn lại
– Không nói chuyện với anh nữa này >:P , mà hôm nay em vui lắm , cảm ơn anh nhiều nhé
– Sao lại cảm ơn anh ?…. tôi hỏi em
– Thì cảm ơn vì những gì mà anh làm cho em
– Có gì đâu, mà em chả thơm trộm anh một phát trả công còn gì nữa, hehe
– Hic…. Em nhắn lại 1 tin cụt ngủn
– Sao lại hic chứ ?
30’ sau em mới trả lời lại tôi, một tin nhắn làm tôi thấy khó hiểu.
– Anh là đồ ngốc….anh lại bắt nạt em.
– Anh ngốc gì chứ , anh làm gì sai à ? Mà anh có bắt nạt gì em đâu
– Em bận rồi, khi khác nói chuyện nhé >:P
– Uh
Bọn con gái thật là rắc rối và khó hiểu,thôi kệ em nó vậy, sáng nắng chiều mưa,đang nói chuyện lại bảo bận,hay là đang giận tôi chuyện gì, mình thấy không làm gì sai là được rồi mà thật sự tôi cũng không hiểu tại sao chuyện lại xảy ra như vậy. Nhún vai một cái tôi liền quăng chiếc điện thoại vào đống chăn.

Thật sự mà nói tôi không muốn em Lan giận tôi chút nào, nằm vắt tay lên trán suy nghĩ một hồi,tôi cũng không hiểu nổi sao em lại đột nhiên thay đổi thái độ với mình như vậy, lục lại đống tin nhắn vừa nãy, tôi đọc kĩ từng tí một, có đên 2,3 lần nhưng cũng không thấy có gì bất ổn. Vậy thì vì cái gì nhỉ ?…. tôi liền gọi điện cho Trọng Quang, sau một hồi tường thuật cho nó chuyện vừa rồi, nó liền chốt gọn một câu.
– Chuyện quá đơn giản ,chỉ có một khó khăn duy nhất là mày ngu vl
– WTF, ngu sh** gì …. Tôi đáp lại, có hơi chút bực tức
– Dis , mày giả vờ ngu hay ngu thật đấy ? …. Nó hỏi tôi
– Đệch, biết thì cứ nói thẳng ra đi, người ta không biết thì mới gọi điện hỏi chứ,giả vờ éo gì đã mất tiền điện thoại lại còn ăn chửi.
– Ừ , mày đúng là cái loại khó đào tạo, nói thật nhé ,sau những gì mày làm với nó ngày hôm nay,nó cũng nghĩ là mày thích nó rồi và nó cũng đang thích mày, giờ chỉ còn đợi mày last hit thôi.
– Có chắc không đấy, thật thế à ? ….. tôi không tin vào những gì mình vừa nghe thấy
– Ừ, điêu mày làm gì , đêk hiểu bao giờ mày mới lớn được, thôi lo mà quất em nó đi,nhanh còn kịp, tao đi tắm đây.
Chuyện gì đang xảy ra ở đây vậy, nếu đúng như lời Trọng Quang nói thì em Lan đang thích tôi ư ?….. Không , không thể như thế được, tôi có tán tỉnh gì em đâu, mà ở tôi thì làm gì có điểm gì để tự tin rằng em có thể thích tôi được chứ. Dù rằng cũng có lúc tôi nghĩ rằng mình đang có chút tình cảm với em, nhưng cái cảm giác ấy nhanh chóng tan biến và cũng không dai dẳng đeo bám tôi. Đến em MA tôi còn chưa tán được thì làm sao tôi dám mơ tới có ngày sẽ được em Lan thích chứ. Chắc chỉ là Trọng Quang phỏng đoán thôi….. thế nhưng tại sao em lại cho tôi nắm tay, và còn thơm vào má tôi nữa, rồi lại còn khó chịu với tôi một cách vô lí nữa chứ. Nếu sự thật là vậy đi chăng nữa, thì liệu tôi sẽ làm gì được cho em đây,tôi thật sự không biết tình cảm mình đang dành cho em ở mức độ nào, có thật sự là tôi thích em không, hay tôi chỉ xem em như một người bạn vô cùng thân thiết. Nếu em có tình cảm với tôi đi chăng nữa thì giờ tôi cũng chưa sẵn sàng làm ny em, giá như đây là em MA thì chắc tôi đã nhẩy lên vì vui sướng mất, nhưng sự thật phũ phàng là em MA đâu có để ý gì đến tôi,và em cũng đã có ny rồi, chính mắt tôi cũng đã chứng kiến và đã không ít ám ảnh,khổ đau khi nhìn thấy cảnh tượng ấy.
Quá đau đầu với những suy nghĩ riêng, tôi tiến ra ban công ngắm nhìn đường phố và hít những hơi dài, cái khí trời lạnh chui vào sau trong hốc mũi giúp tôi tỉnh táo hơn. Tại sao những thứ mình muốn lại chưa bao giờ được như ý chứ ?…….Chợt trong đầu tôi lóe lên một ý nghĩ có thể nói là vô cùng ấu trĩ và ngu ngốc. Em Lan khá xinh xắn, ok điều này không chỉ tôi và những người gặp em cũng công nhận, em cũng lại khá tốt với mình. Nếu thật sự em ấy đã thích mình thì tội gì mà mình không thích lại chứ,tội gì , đằng nào mình cũng mất gì đâu, mình cũng có chút tình cảm với em cơ mà, mặc dù nó lập lờ không rõ lắm. Quan trọng hơn cả là em xinh hơn em MA, nếu làm ny em thì ít nhất cũng lấy lại một chút thể diện cho vụ tán em MA không thành công, nói thẳng ra là có ny xinh thì cũng Ha-oai chứ.
Khi suy nghĩ đã thông suốt thì tôi cũng thấy lòng nhẹ nhàng hơn, thôi thì cứ để thời gian trả lời tất cả , cũng không phải nóng vội làm gì, có gì ngày mai sẽ giải quyết những vấn đề này. Trước khi đi ngủ vẫn như thói quen gần đây, tôi nhắn một tin chúc em Lan ngủ ngon, 15’ sau không thấy em rep lại, chắc là ngủ rồi hay vẫn giận tôi, nếu em thật sự giận tôi thì tôi càng thấy lời nói của Trọng Quang có nhiều khả năng là chính xác. Tự mỉm cười nhủ bụng “ ĐÚng là cái đồ trẻ con, anh không chấp “ rồi tôi cũng kéo mình vào giấc ngủ….
20/12, cả ngày chủ nhật ngủ thôi cũng hết nửa ngày, khi tôi tỉnh giấc thì đã là 10h rồi. Buổi chiều đi học thêm, rồi đá bóng, loanh quanh cũng hết ngày. 10h30 tối, tôi nhắn một tin cho em :
– Em rảnh không ,nghe máy anh bảo cái này
– Vâng, anh gọi cho em đi
Lấy hết can đảm , tôi hít một hơi thật dài, bấm số gọi em, tim trong lồng ngực đập thình thịch, chưa bao giờ tôi thấy căng thẳng như lúc này
– Alo, em đây, anh bảo gì em đấy ạ
– Lan này….. tôi nói rồi dừng lại
– Dạ

– Em làm ny anh nhé !
Thốt được ra 6 từ đó, tôi vội vàng cúp máy, nhắn vôi một tin cho em : “ Em suy nghĩ rồi trả lời anh nhé , trong tối nay được không ? “
Thời gian chầm chậm trôi, chiếc kim giây của đồng hồ cứ đều đặn di chuyển, tôi dán mắt vào nhìn và lẩm nhẩm tính giờ..1’…2’…3’ ……..8’ trôi qua. Có khi nào mình tưởn bở không nhỉ, ý nghĩ đó thoáng vụt qua và làm tôi thấy sợ, tôi thật sự sợ, vì nếu như vậy thì tôi đã hiểu nhầm tình cảm của em, và có lẽ nếu nhầm lẫn tai hại như vậy thì chắc em sẽ không bao giờ nói chuyện với tôi nữa. thêm 3’ nữa thì có một tin nhắn gửi tới, cầm chiếc điện thoại trong tay mà tôi không biết mình có nên đọc luôn tin này hay không, sự căng thẳng lên đến tột độ, mồ hôi nhỏ giọt bên thái dương, ngón tay cái run run, tôi khẽ bấm lên đọc tin nhắn chỉ vẻn vẹn một chữ:
– Vâng
– Em chắc chứ ?…. tôi nhắn lại để biết rằng mình không nhầm
– Tình cảm của em đâu phải để đùa …. Giọng em đã có chút hờn dỗi
– Hi, thì anh hỏi em lại vậy để biết chắc là anh không nằm mơ thôi @@
– Hihi, thế ạ
– Lời nói của anh đâu phải để đùa …. Tôi trêu lại em
– Lúc nào cũng bắt nạt người ta được , hic, nhận làm người yêu anh chắc anh bắt nạt em suốt ngày mất, huhu.
– Anh trêu một tí thôi mà, mà anh hỏi nhé, sau em lại thích anh được thế, anh thấy anh chả có gì để em thích cả
– Sao anh lại hỏi em vậy
– Vì anh muốn biết thôi
– Vì tất cả những gì anh làm cho em, chưa có ai làm được cho em như anh cho tới bây giờ.
– Uh, mà em đi ngủ sớm đi không lại mỏi đấy
– Hi, vâng , nhưng em thích nói chuyện với anh nữa cơ …. em nũng nịu
– Nào , ngoan đi ngủ đi, mai lại nói chuyện

– Anh nhớ đấy , hi, em ngủ khò trước đây >:P
– Uh , em ngủ ngon, thơm ột cái @@
Nhắn tin chúc em ngủ ngon xong , tôi chạy đi đánh răng rửa mặt rồi chuẩn bị đi ngủ , kể ra có ny cũng sướng đấy chứ, tôi lại tự cười với chính mình , đây lần đầu tiên được nhận những tin nhắn ngọt ngào như vậy.
Những ngày tiếp theo , tôi vẫn đóng vai trò rất tốt khi làm một cái gọi là “ ny “ của em, dù rằng tôi cũng chưa rõ cái tình cảm của mình với em như thế nào. Nhưng thôi kệ, đằng nào tôi cũng đâu có gì sai, tôi mang lại niềm vui cho em,và chính tôi cũng cảm thấy vui khi giờ đây mình được một người con gái quan tâm đặc biệt. Mỗi sáng dậy có một tin nhắn chào buổi sáng, điều mà trước giờ chưa bao giờ có được, chỉ một tin nhắn thôi, nhưng mà nó làm cho tôi cảm thấy hưng phấn và yêu đời hơn, cảm giác một ngày mới bắt đầu thật là tốt đẹp. Rồi thì những tin nhắn vu vơ nói chuyện với nhau trong ngày , dù vẫn chỉ như mọi khi, 2 đứa hỏi nhau ăn cơm chưa , đi học về chưa ,nhưng ẩn chứa bên trong đó là sự quan tâm , lo lắng của em và tôi có thể cảm nhận được điều đó. Cũng có lúc tôi tự nhủ có phải là mình đang để tình cảm to lớn của em đặt nhầm chỗ không,một người như em xứng đáng được nhận lại những ngọt ngào hạnh phúc lớn từ người em yêu mang lại, chứ không phải hời hợt, có chút giả tạo như tôi.
22/12 ngày thành lập quân đội nhân dân Việt Nam, tuy vậy nó chả có gì đặc biệt đối với tôi, nhưng vô tình cho đến tận bây giờ , nó lại trở thành một ngày đáng nhớ. Đang giờ học thêm nhà thầy chủ nhiệm, khi mà tôi đang loay hoay với những bài toán thầy cho, Trọng Quang khều nhẹ :
– Ê mày
– Sao…. Mắt tôi vẫn nhìn vào tờ nháp
– Sinh nhật em Lan 23/12 đấy….
– Sao cơ ?…. tôi tròn mắt nhìn nó
– Thì tao bảo sinh nhật em Lan của mày ấy
– Thật không đấy ?…. tôi hỏi lại
– Điêu mày làm C*** gì
– Sao chú biết ?
– Tao đã bảo là tao sẽ là cầu nối cho 2 đứa mày mà , mấy lần tao cũng nhắn tin với nó chém gió các kiểu về mày luôn
Bỏ xừ , nó không tự nhiên nhắc đến chuyện này thì tôi cũng quên chuyện này,chắc từ xưa đến nay không có thằng con trai nào lại không biết sinh nhật ny mình =.=. Và dù ngu đến mấy thì tôi cũng lờ mờ nhận ra được, trong việc phát sinh tình cảm giữa tôi và em Lan cũng có chút xác tác từ phái Trọng Quang, dù không biết là nó đá đểu , chém gió hay bơm thêm gì vào.
– Ừ, thế mai kiếm gì tặng em nó vậy, chú mà không nói thì anh cũng không biết đâu.
– À, còn cái này nữa…. nó quay sang tôi nói
– Thông tin gì nữa à ?
– Không… lát nữa mày sẽ được nhận quà
– Tự nhiên sao lại nhận quà , mà ai tặng chứ ?
– Cứ biết thế đã, mà lúc nhận quà mày cứ “ uh “ tất cho tao, đừng có tỏ vẻ ngạc nhiên hay gì, hehe…. Nó nói rồi kèm theo nụ cười khó hiểu.

Thôi thì kệ nó, tôi biết giờ có năn nỉ nó cũng chả thèm nói , chỉ tổ mỏi mồm mà nó lại có kiểu thái độ như mình ngu lắm ấy, rồi lại làm cái bộ cái mặt nguy hiểm. nghĩ vậy nên tôi cũng chả thèm quan tâm tới cuộc nói chuyện vừa rồi, cứ coi như là câu chuyện vui với Trọng Quang .7h30 tôi đã có mặt ở trước cửa lớp học thêm của em Lan, ngồi trên yên xe đợi 5’ thì đã thấy em xuất hiện trước mặt tôi, nhìn thấy em không hiểu sao tôi thấy ấm áp vô cùng, tôi mỉm cười đáp lại nụ cười rạng rỡ trên môi em, nhìn em hôm nay đáng yêu vô cùng , chiếc áo khoác màu vàng kèm theo mũ phía sau trông thật nữ tính, mái tóc xõa ra như mọi khi nhưng tô điểm thêm cho nó là một chiếc xược nhỏ màu hồng, dù cho bây giờ tình cảm của tôi dành cho em cũng chưa biết nó ở mức nào nhưng tôi cũng cảm thấy tự hào khi mình có ny như vậy. Tôi tự hỏi chính mình : Tại sao một cô bé nhỏ nhắn đáng yêu, biết quan tâm chăm sóc, lo lắng cho tôi, mà tôi vẫn còn mơ tưởng và mong mỏi điều gì đó hơn nữa, tôi…… thật sự vẫn còn chưa quên được em MA.
Em đặt nhẹ 2 tay lên eo tôi, chiếc xe đạp lại lăn nhẹ qua những con phố những con phố quen thuộc nhưng bây giờ vẫn 2 con người ấy tình cảm của họ đã có thêm một bước tiến mới so với một tuần trước đây. Không còn cái ngại ngùng nữa mà giờ mọi thứ giấu kín trong lòng đã được bộc lộ. Đi qua đoạn đường vắng người , em nhẹ nhoài người choàng tay ôm eo rồi tự đầu vào lưng tôi.
– Anh ơi ?…. em hỏi nhỏ
– Gì thế em….. tôi nói rồi bỏ một tay ra nắm lấy tay em
– Em hỏi ngốc nhé ?
– Thì bình thường em vẫn ngốc mà ,hehe …. Tôi lại trêu em
– Chỉ trêu em là giỏi….em nói rồi cấu nhẹ vào lòng bàn tay tôi
– Hi, a có yêu thì anh mới trêu chứ
– À , thế hóa ra ngày xưa là đã yêu thầm em rồi hả ,hihi…
– Cứ cho là thế đi ,mà em định hỏi gì anh nào ?
– Anh…..bao giờ thì anh chán em ?… em ngập ngừng hỏi tôi
– Anh sẽ chán em nếu em cứ tiếp tục hỏi thế
Nói rồi tôi khẽ đưa tay ra đằng sau sờ nhẹ lên má rồi véo mũi yêu em 1 cái
– Anh….anh không được bỏ em nhé, không em khóc đấy.
– Uh, anh chỉ sợ em bỏ anh trước thôi
– Không, không có chuyện đấy đâu, chỉ có anh bỏ em trước thôi……..
2 đứa nói chuyện với nhau một hồi thì đã đến gần nhà ,em bảo tôi dừng xe lại dưới một gốc cây trứng cá, nhẹ nhàng em lôi trong cặp ra một hộp quà và đưa nó cho tôi và nói:
– Chúc mừng sinh nhật anh nhé , chúc anh thêm tuổi mới mạnh khỏe, giỏi giang, vui vẻ và yêu em nhiều hơn .
Em nói rồi kiễng chân lên thơm nhẹ vào má tôi. Từ nãy đến giờ tôi vẫn vô cùng ngạc nhiên không hiểu chuyện gì xảy ra


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.