Bạn đang đọc Hoa Ngọc Lan – Chương 1: Thời Cấp 3
Cuộc đời là một cuốn truyện dài, có lúc nhàm chán, có lúc vui tươi, lúc lại gay cấn, hồi hộp, và chắc hẳn ai cũng có những lúc thăng trầm. 3 năm học cấp 3 như tất cả mọi người , cái tuổi mà lớn cũng không hẳn mà nhỏ cũng không , cái tuổi mà ta lưu giữ đầy kỉ niệm @@, và cũng là cái tuổi mà ta biết suy nghĩ sâu sắc hơn và cảm nhận cuộc sống , quan trọng ở đây là bắt đầu biết đến yêu .. Tôi cũng chỉ là 1 thằng học trò bình thường , không gì nổi bật , nghệ thuật + năng khiếu không có , học hành tàm tạm , 1m73 nặng 60kg ,mặt mũi không đến mức khó nhìn ( tạm đc @@ ) .Lớp 10 và lớp 11 trôi qua êm đềm , chả để lại chút gì đáng nhớ , nhưng đến năm lớp 12 thì mọi việc bắt đầu kéo đến cuộc đời tôi , và đến bây giờ tôi cũng không tin là nó trôi qua . Khai giảng trôi qua nhanh ,đứa nào cũng tự nhủ năm nay cuối cấp , có lẽ phải học hành vất vả lắm , không thì trượt ĐH mất ( nhưng thực tế thì năm lớp 12 lại chơi nhiều nhất =.= ) . Nói sơ qua 1 chút , lớp tôi có 53 người và các nhân vật ( đa phần là trong lớp tôi ) xuất hiện sau này, nếu như gọi = tên kép thì tên thật của nó sẽ là tên nó + tên bố nó hoặc mẹ nó ở sau ( cái này chắc mọi người cũng ko lạ gì ) .
Mấy năm nay học hè nhiều thêm việc đi học sớm 1 tuần nên sau khai giảng đi học buổi đầu thì ae bạn bè trong lớp cũng chả có gì gọi là mới mẻ . Ngày ngày , sáng 6h30 xách cặp ra khỏi nhà , trưa về ăn cơm , chiều lại 2h30 học đến 4h30 , xong rồi lại làm tăng học thêm nữa 5h30 , không thì 7h30 .
Buổi chiều hôm đấy sắp sửa học xong thì thằng Trọng Quang ngồi cạnh đập đập vai tôi :
– Ê, T.H ( H là tên bố tôi , tôi tên T ) ,chiều nay rảnh đi với tao tí
– Đi đâu ….. tôi quay lại trả lời
– Lại đằng này tẹo , tao mua đôi nhẫn ( hàng lưu niệm thôi nhé ) , đi cùng tao đi , đi 1 mình ngại éo chịu đc .
– Đệch , chú đi cùng với mấy thằng khác đi , ae biết gì đâu mà chọn cùng , sao không nhờ bọn con gái ấy
– Đi với tao đi … nó nài nỉ
– Mấy thằng kia bận đi học thêm rồi với lại mấy con lớp mình nhờ chọn hộ lại mất tiền ăn vặt cho bọn nó .
– Uh, thì đi , mà nhanh nhanh đấy , 5h phải về rồi .. thở dài 1 hơi tôi đáp lại , thôi thì giúp thằng ku vậy , biết nó với 1 con ở lớp đang yêu nhau
– Ok, 4h30 đợi tao ở cổng trường – Nó quay lại nó rồi quay lên mặt ra vẻ hí hửng lắm,,,
Tôi quay mặt ra phía cửa sổ, lặng ngắm nhìn mấy cái cây ở trong sân trường…Ngẩn ngơ nhìn mây nhìn trời, rồi suy nghĩ mông lung rằng không biết sau này khi ra trường thì mình sẽ ntn,sẽ làm được gì ra trò không…Ngồi cái góc này trong những ngày nóng như hôm nay mà thỉnh thoảng cũng có cơn gió mát kẽ thổi qua.. Tôi tận hưởng cái phút giây sảng khoái bất chợt ấy rồi lại ngắm cây, ngắm ghế đá…Nhiều lúc muốn giơ tay hứng mấy chiếc lá bay qua 1 cách vô định…
Sau khi tôi ngáp đến cái thứ 3 thì “Tùng … tùng … tùng ….” Vang lên. Tôi xuống vội nhà để xe , rồi đi ra cổng trường đợi bố trẻ kia , 3’ sau cu cậu phóng con cào cào chiến ra hất hàm:
– Đi thôi, con hàng …
Cũng chính từ cái hôm này , chính từ cái việc này , mà mọi chuyện bắt đầu diễn ra như 1 kịch bẩn sắp đặt trước vậy mà sau này tôi không thể ngờ nó lại ảnh hưởng khá sâu sắc đến cuộc sống của mình như vậy .
– Chú có tiền không ?…. Trọng Quang quay sang hỏi tôi
– Có thì có nhưng không nhiều , sao cần gấp à? – tôi trả lời
– À, tao chỉ lo không đủ tiền thôi , có gì thiếu thì tao mượn tiền mày ( thời lớp cấp 3, cách đây hơn 2 năm có 50k đi chơi là oách rồi ^^ ) , nó nói rồi kèm theo nụ cười điểu trông rất man trá…
Phố hôm nay khá nóng, mà lại còn đông người,2 thằng đạp 2 con xe băng băng trên đường…
K..é..ét , tiếng phanh xe đạp rít lên , Trọng Quang gọi với lên :
– Ê , rẽ vào đây mày
– Sao , mua luôn đây ak ? tưởng ở đây chú chê ít đồ mà ? quay xe lại tôi hỏi nó
– uh , ít thật …. Vào đi , tao nhìn thấy 2 em người quen, có gì vào nhờ bọn nó luôn
– Uh , thế xong rồi nhé , chú chọn đi , a về nhé..
– Đ.m cái thằng , đi với tao 1 tí làm sao , vào tẹo thôi – nó gắt khi nghe tôi nói
Rẽ vào quán đồ lưu niệm . gặp 2 em kia thằng Trọng gọi cất tiếng gọi:
– Đi đâu đấy em ?
– Bọn em đi mua mấy thứ , lâu lắm mới gặp anh Trọng đấy – em thấp hơn trả lời
– Con vừa nói chuyện với tao là ny cũ của Đức Kì ( 1 thằng trong lớp tôi ) , còn em kia tao quen , học cùng cấp 2 trường tao , ở gần nhà tao …Nó nói nhỏ vào tai tôi
– Ờ ờ …. Tôi gật đầu cho có , cảm giác đứng đấy thừa thãi , chả biết làm gì . Nhìn lướt qua thì 2 em thì 1 em tầm 1m62 , mặt mũi cũng bình thường , dáng thì đc , em thấp hơn thì trắng + mặt cũng khá xinh nhưng dáng thì hơi thô . Em cao hơn mặc
Một cái áo kẻ caro, quần jean không bó lắm, trông cũng khá hài hòa với dáng người..Em này toát lên cái vẻ khá ngoan ngoãn – tôi cảm nhận thế – mặc dù mặt mũi em cũng không có gì nổi bật cho lắm…Còn em lùn hơn thì áo sơ mi trắng, quần vải vì chắc em nó chân ngắn lại to – tôi tự nhủ…@@
Đứng 1 tầm 5’ trong đấy , trời tháng 9 mà nóng không chịu đc , tôi đi ra đứng ngoài sân , rút khăn mùi xoa ra lau mặt , tôi gọi với vào:
– Nhanh lên nhé!
5’ sau thì e cao hơn đi ra ( e này gọi là e M.A cho dễ phân biệt , còn e thấp hơn là Y )
– Anh là bạn a Trọng à ?
Giật mình ngẩng mặt lên , thấy e MA đang cười cười tủm tỉm đợi tôi trả lời ( mà sau này có 1 thời gian vì cái khung cảnh ấy , mang lại cho tôi cái tình cảm đầu đời )
– Uh , uh , a cùng lớp với nó ( khỉ thật người cứ hơi run run )
– A ấy đang nhờ bạn e xem hộ cái nhẫn nào đẹp ,hi , thế a ko mua cùng a ấy à ?
– À , a đi cùng nó thôi , chứ a thì dùng gì mấy cái đấy.
Không hiểu tại sao hồi đấy nói chuyện với con gái cứ thấy ngại ngại , không dám nhìn thẳng vào mặt em ấy nữa , chắc có lẽ không dẻo mồm tán gái + đến lúc đấy vẫn F.A =.= .
MA hỏi tôi xong quay mặt nhìn ra đường rồi lại nói :
– Hihi , thì con trai bọn a vào đây không mua tặng bạn gái còn làm gì nữa
– Anh làm gì có bạn gái mà mua – chả hiểu sao lúc đấy tôi lại thốt ra như vậy với cái giọng thành thật hết mức .Nghĩ lại thấy mất hết cả cái tôi của 1 đấng mày râu.=.=
– Mà e đi mua quà sinh nhật cho bạn à ?
– Không ạ , em đi mua cái xược với mấy cái kẹp tóc – MA trả lời và không quên kèm theo nụ cười ban nãy .. Y ơi ! xong chưa , 5h rồi , chuẩn bị về đi – lần này đến lượt MA sốt ruột nhìn đồng hồ.
Lần này thì Trọng Quang với e Y đi ra , trông thằng bé mặt hớn hở , có lẽ là xong xuôi rồi ……Đi mày! – nó cười.
Trên đường đi , phần vì ngại chưa quen + ít nói chuyện với con gái nên tôi hầu như im lặng , chỉ có 3 đứa kia nói chuyện với nhau , đến ngã 4 quen thuộc gần nhà , t rẽ 1 ngả , em MA + Trọng Quang rẽ 1 ngả ( nhà e MA gần nhà nó ) , em Y thì đi học thêm nên rẽ hướng khác , trước khi rẽ 2 e cũng không quên chào tôi 1 câu …Tôi thì cũng chỉ biết gật đầu 1 cái thôi, tự nhủ cũng khá lạnh lùng đấy chứ