Hoa Mãi Mãi Thuộc Về Gió

Chương 4: Lạc mất


Đọc truyện Hoa Mãi Mãi Thuộc Về Gió – Chương 4: Lạc mất

Part 4 : Lạc Mất

_Thùy Anh ơi dậy đi học_Bin qua gõ cửa phòq nó nhưng không thấy trả lời mở cửa bước vào thì không thấy nó, thế là bin và hắn đi hx vào lớp

_này sao sáng nay đi học sớm thế_hắn

_thích_ nó lạh lùq

_chép bài_thấy thái độ của nó hắn khó chịu nên cũng lạnh lùng nói

_có tay có chân tự chép_nó

_này nên nhớ tôi là chủ của cô đó nhá_hắn thách thức

_VÔ LÍ VỪA THÔI_ nó tức qá nên hét tóang cả lên thế là gây sự chú ý của tất cả mọi người trong đó có thầy giáo dạy toán

_Hai em kia đả không chú ý nói chuyện riêq, bây giờ còn la hét tronq lớp nữa ra ngoài cho tôi_thầy giáo

_hừ tại anh cả đấy_nó bực dọc

_tại cô thì có_hắn cũng như nó


_tại anh biểu tôi chép bài nên mới dậy còn nói tôi sao_nó

_dậy ai biểu cô hét toáng lên làm gì_hắn

_đả bị phạt mà còn nói chuyện được QUỲ CHO TÔI_thầy giáo tức giận, hết giờ mà cả nó và hắn vẫn chưa được tha mọi người nhìn nó và hắn bàn tán nhưng chủ yếu là hắn

_tại cô hết đây hình tượnq hot boy của tôi đả bị sụp đổ hết rồi_hắn ôm đầu ghé tai nó nói làm cho cái bọn con nhỏ lúc trước gây sự với nó thấy vậy thì tức điên chúnq nhìn nó tức giận rực lửa

_haha cho đáng đời_nó ,hết giờ phạt

_này mua pepsi cho tôi_hắn ra lệ h nó từ chối nhưng sau vẫn phải đi mua cho hắn ,trở về mỉm cừi nguy hiểm khiến hắn rùng mìh nhưng vì khát quá nên hắn không đề phòq và *phụt* hắn vừa mở lon nước ra thì đả bắn đầy mặt hắn, cả lớp thấy vậy thì không khỏi tủm tỉm cừi,c òn nó co dò chạy đi

_Nguyễn Hoàng Thùy Anh tôi không tha cho cô đâu_nói rồi chạy theo nó ,cả 2 chạy vòq vòq qanh trườq mặc cho nhữnq lời bàn tán

_trời sao anh Phong lại như vậy chứ mất hết hình tượng rồi_Nữ sinh 1

_Sao lại thích cái con nhỏ xấu xí đó chứ_ nữ sinh 2 bla bla…còn nhìu câu nói khác nữa

_chị Jen chị địh để nó như v s_con nhỏ tóc vàq nói

_hừ hẹn nó sau giờ học ở sau sân trường_Jen tức giận, nó nhận được tờ giấy thì cũq biết là ai


_sao giờ này em vẫn chưa về sao_Bin hỏi (vì nó nhỏ tuổi hơn bin nên fải gọi là nó là em và nó cũq gọi Bin là anh đó ạ )

_à anh về trước đi em còn có tý việc lát em về sau_nó mỉm cừi, đợi bóng Bin khuất nó mới bước về phía sân trườq .Đúng như nó dự đoán là bọn con nhỏ lúc trước

_mày tại sao không nge lời bọn tao không tránh xa anh Phong ra_Jen

_không thích thì sao_nó thách thức

_được lắm tụi bây dạy cho nó 1một trận_ngay tức khắc khoảng 20 đứa cả trai lẫn gái nhào vào nó, nó mỉm cừi né từnq đứa rồi hạ từqngđứa 1 sau 5p cả bọn đả nằm rạp dưới chân nó

_về nhà luyện thêm đi rồi hẳn tìm tôi nhá_nở 1nụ cừi kêu ngạo nó bước đi để jen lại vs khuôn mặt sợ hãi,về nhà

_này sao giờ này mới về hả_hắn

_à có tý việc_nó

_Thùy Anh cổ em bị gì vậy sao lại có vết xước vậy_Bin nhìu mày,còn nó mỉm cừi không đáp rồi đi lên phòng, sau khi tắm xong nó nhìn kĩ vết thươq không nặng lắm nhưng sợi dây chuyền trên cổ nó đả không còn, hốt hoảng khoác vội chiếc áo khoác mỏngchạy ra ngoài

_ em đi đâu vậy_Bin hỏi nhưng nó không trả lời chạy biến đi Bin thấy lạ cũng vội chạy theo, nó chạy về sau sân trường tìm sợ dây chuyền

_em đaq tìm gì vậy_bin

_giúp em… làm ơn.. giúp em tìm sợ dây chuyền_nó run bành bật vì hoảng sợ giọng nói gần như sắp khóc, sợi dây chuyền đó là manh mối cuối cùng giúp nó tìm thấy anh hai nó nếu mất chắc nó cũng không sống nổi

_em bình tĩnh đi không sao anh sẻ tìm ,không sao đâu_thấy nó như v bin thấy thương lắm trái tim quặn lại, rồi cả 2 cứ tìm mò nhưng hình như là vô vọng

liệu nó có tìm đc k moq mn típ tục theo dõi nhá


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.