Hoa Hồng Đen Tìm Lại Tình Yêu

Chương 19: Lời Đề Nghị


Đọc truyện Hoa Hồng Đen Tìm Lại Tình Yêu – Chương 19: Lời Đề Nghị


Ở trong giới người mẫu, tuy rằng Lý Đào Nhi được xếp vào hàng ngũ những gương mặt trẻ nhưng không thể không thừa nhận tài năng của cô nàng thì lại vô cùng vượt trội.

Mới hai năm theo đuổi sự nghiệp đã đảm nhận không ít vị trí vedette, first face của các show diễn lớn nhỏ.

Với tuổi nghề như vậy, thành tích mà hiện tại cô ấy sở hữu quả thực là hiếm ai bì kịp.

Tuy nhiên, đi liền tài năng và tác phong làm việc chuyên nghiệp, tính cách của Lý Đào Nhi lại bị giới truyền thông cùng công chúng đánh giá là khá khó gần.

Bởi không chỉ trên sàn catwalk, cho dù là ở những khoảnh khắc bình thường nhất, cô ấy vẫn luôn duy trì khuôn mặt lạnh lùng chẳng có nổi một cái nhếch môi.

Mà cũng chính vì điều ấy nên ngay lúc này, không ai dám ngồi cùng bàn với cô nàng.
“Lý Đào Nhi, em không phiền nếu chị ngồi đây chứ?”
Một giọng nói dịu dàng của phụ nữ vang lên trên đỉnh đầu đột ngột phá tan sự tập trung vốn có của Lý Đào Nhi.

Cô ấy gập lại cuốn tạp chí trong tay, ngẩng mặt nhìn người đang đứng cạnh mình.
Là Hắc Ly.
Ngoài ra…sau lưng cô còn có cả anh chàng quản lý Tư Bách Niên.
Lý Đào Nhi hơi nhíu mày.

Nhưng cô ấy chỉ hờ hững nhìn Hắc Ly trong giây lát, đôi mắt lại vô thức liếc sang Tư Bách Niên phía sau.
“Tùy chị thôi.”
Vâng, Lý Đào Nhi đã nói thế trước khi tiếp tục vùi đầu vào cuốn tạp chí còn đang đọc dở.


Dù sao bàn cũng chẳng phải của riêng cô ấy, vị đại tổ tông này muốn ngồi đâu mà chẳng được.
Đã nghe em gái cảnh báo về tính cách Lý Đào Nhi, Hắc Ly đương nhiên không quá bất ngờ với thái độ của người đối diện.

Người ta đồng ý, cô cũng bình thản mà kéo ghế ngồi xuống bên cạnh cô nàng.

[…]
Một bàn sáu người còn hai vị trí trống, lập tức có Vu An Kỳ và đạo diễn catwalk Vi An thêm vào.

Món ăn nhanh chóng được mang lên.

Đều là những món kiểu Âu đủ màu sắc được bày biện vô cùng tỉ mỉ, đẹp mắt.
Trong bữa ăn, hai người hoạt ngôn nhất bàn chắc chắn phải kể đến Vu An Kỳ và Vi An.

Hai người họ cười đùa, trò chuyện không ngớt.

Chủ yếu là thảo luận những vấn đề liên quan tới show diễn, thỉnh thoảng lại lái sang mấy chuyện nhỏ nhặt khác.
Tư Bách Niên thì ít nói hơn, tuy nhiên cũng chẳng giữ im lặng được lâu.

Ngồi một lúc, anh lại bắt đầu quay sang lôi kéo cậu trợ lý của Lý Đào Nhi cùng tán phét về thiên hạ.

Showbiz, chính trường, giới thượng lưu,…bà tám đủ thứ việc mà bọn họ có thể nói cùng nhau.
Thế nhưng cả một bàn ăn náo nhiệt như vậy, lại có hai kẻ lấy tôn chỉ “Im lặng là vàng”.

Dùng phương pháp loại trừ, ngoài Lý Đào Nhi và Hắc Ly thì còn ai vào đây nữa.

Mà quả thật từ đầu bữa đến giờ, hai nàng mẫu tuyệt nhiên không hé răng nửa lời, chỉ lẳng lặng dùng bữa.

Người ngoài nhìn vào, chắc chắn đều sẽ cảm thấy tình hình này thực sự quá kì cục.

Cũng may…
“Đào Nhi, nghe nói sắp tới em sẽ không tái kí hợp đồng với công ty quản lý hiện tại?” Hắc Ly đã chủ động bắt chuyện với Lý Đào Nhi.

Cô lấy giấy lau miệng, xong lại hỏi.
Lý Đào Nhi hơi khựng lại trong giây lát.

Cô ấy cầm lấy ly nước trên bàn cẩn thận uống một ngụm, sau đó mới đáp: “Phải.”
“Thế…có hứng thú tìm hiểu một chút về Davis Models không?” Hắc Ly mỉm cười, nói ra đề nghị của mình.


Đôi mắt sắc sảo đồng thời liếc nhìn khuôn mặt Lý Đào Nhi, muốn quan sát xem thái độ của cô ấy.
Lý Đào Nhi hơi nhướn mày, dường như khá bất ngờ với lời mời của Hắc Ly.

Xong cô ấy lại trở về dáng vẻ bình tĩnh ban đầu, khẽ nhếch môi rồi hỏi ngược: “Davis Models à…!Có gì đặc biệt không?”
“Nếu là về tài nguyên thì mấy công ty vừa gửi lời mời dạo gần đây cũng có thể đáp ứng.

Cho nên tôi cũng không dám mơ được đẳng cấp quốc tế như Davis Models phải bận tâm đâu.”
“Vậy sao?”
Nghe xong, Hắc Ly lại có vẻ không quá kinh ngạc khi bị Lý Đào Nhi từ chối.

Ý cười trên đôi môi càng thêm đậm, giống như bản thân cô đã chắc chắn sẽ nắm phần thắng trong tay.
“Nhưng chị cá là mấy công ty đó chắc chắn không thể đưa em phát triển cao hơn được nữa.

Nhất là khi gia đình em phản đối em theo nghiệp người mẫu, đồng thời gây sức ép lên công ty quản lý của em hiện tại.”
Mấy công ty quản lý người mẫu cỏn con, đấu sao nổi với một Lý gia lớn mạnh cơ chứ.
“Giới người mẫu cạnh tranh khốc liệt, đào thải liên tục.

Gia đình em chèn ép như thế, sớm muộn cũng sẽ không thể trụ nổi.”
Lời Hắc Ly đánh trúng tim đen Lý Đào Nhi khiến cho sắc mặt cô ấy thoáng sa sầm.

Tuy nhiên trong đầu cô ấy nhiều hơn cả là đang suy nghĩ về đề nghị của người trước mặt.

Lý gia mấy đời làm kinh doanh, tiếng tăm trong giới vang dội.

Tới đời Lý Đào Nhi, không chỉ các anh mà ngay cả ba người chị gái cũng phải làm theo Lý lão gia yêu cầu, học kinh doanh.

Bản thân ước mơ người mẫu của cô ấy thì không được ba chấp thuận.


Thời gian gần đây gia đình lại năm lần bảy lượt gây áp lực lên công ty quản lý.
Điều này khiến cho Lý Đào Nhi vô cùng phiền muộn.

Nhiều lúc chẳng biết phải làm thế nào mới ổn.
“Chị thật sự có thể giúp tôi?” Lý Đào Nhi dè dặt hỏi, giọng điệu ẩn chứa sự lo lắng.

Cô ấy nhìn thẳng về phía người bên cạnh, tựa như muốn tìm một sự khẳng định chắc chắn nào đó trên gương mặt người kia.
“Được rồi được rồi, thoải mái đi nào em gái.

Nghe giọng em có vẻ căng thẳng quá đấy!”
Trái với một Lý Đào Nhi đang sốt sắng cho sự nghiệp tương lai, Hắc Ly thế mà lại chẳng nghiêm túc tí nào.

Cô dựa lưng vào ghế, cười khẽ rồi nửa đùa nửa thật nói với cô ấy: “Cứ coi như chị đây vì lợi ích mà chấp nhận chơi một trò chơi mạo hiểm đi.

Còn về phần có giúp được em hay không, khó để biết trước được lắm.”
[…]
Miêu: Hà Nội tạm nghỉ nên Miêu up chương mới cho mọi người.

Nhưng vì vẫn chưa thi học kỳ xong nên mình cũng không thể ra chương thường xuyên được.

Chin nhỗi rất nhiều!.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.