Hoa Hồng Đen Tìm Lại Tình Yêu

Chương 16: Hội Chị Em Gặp Mặt


Đọc truyện Hoa Hồng Đen Tìm Lại Tình Yêu – Chương 16: Hội Chị Em Gặp Mặt


The Royal là một nhà hàng cao cấp được xây dựng theo phong cách hoàng gia châu Âu, nằm trên tầng thượng của toà nhà Jardin ~ khách sạn cao nhất Hong Kong.

Đây là một trong những nhà nổi tiếng ở xứ Cảng, không chỉ xuất phát từ độ xa hoa cùng thực đơn đắt đỏ mà còn bởi vì The Royal đã được chứng nhận 3 sao Michelin trong suốt sáu năm liền.

Với thực đơn đa dạng thay đổi mỗi ngày, là sự hoà trộn giữa hai nền văn hóa ẩm thực Á – Âu, The Royal được cầm trịch bởi hai đầu bếp có tiếng trong giới ẩm thực ~ Phillip Artheton và Louis Chen.

Nơi này chuyên phục vụ các món ăn đặc sắc mang hương vị vùng Quảng Đông, với cách bày trí đa dạng, tinh tế.

Một trong những món ăn được ưa thích nhất lại nhà hàng là càng cua hấp ăn kèm nước chấm rượu gừng.

Ngoài ra, thực khách có thể thưởng thức hơn 40 loại Dimsum như há cảo tôm, bánh bao thịt nướng, xíu mại… vào bữa ăn trưa và trải nghiệm những bữa ăn tối cổ điển, sang trọng mang tinh hoa ẩm thực Trung Hoa.

Đương nhiên cũng không thể thiếu những món Âu đắt đỏ như trứng cá muối, cua Hoàng đế, bít tết bò Wagyu,…!Nhà hàng nổi tiếng này cũng sở hữu hầm rượu khổng lồ với hơn 16.800 loại rượu khác nhau.
Để đảm bảo chất lượng nhà hàng, The Royal mỗi ngày chỉ phục 50 thực khách với bữa ăn 10 món.

Mà cũng chính vì số người không quá đông như vậy, Hắc Ly mới dám yên tâm mang con gái theo cùng.

“Aiya, hai mẹ con đây rồi!”
Người đầu tiên bọn họ gặp chính là Tống Sương Tinh.

Ngay khoảng khắc cô ấy nhìn thấy Hắc Ly dắt theo Tiểu Kiều Kiều xuất hiện ở trong thang máy, khuôn mặt liền không giấu được vẻ mừng rỡ.
Thang máy tầm này không đông.


Nói đúng hơn là chỉ có duy nhất mẹ con Hắc Ly và Tống Sương Tinh.

Cũng chính vì thế mà cô ấy tha hồ tác oai tác quái.
“Cục moe của tớ, tớ nhớ cậu chết đi được!” Tống Sương Tinh vít lấy cổ Hắc Ly.

Bất chấp thang máy có camera, hôn chụt vào má cô mấy cái thật kêu.
“Được rồi, được rồi.

Cậu mau buông ra đi, con gái tớ còn đang nhìn kìa.” Hắc Ly nổi hết cả da gà da vịt.

Cô vừa nói trong lúc cố gắng cậy con bạch tuộc đang dính trên người mình xuống.
Cái con nhỏ không biết giữ hình tượng này, cũng chẳng thèm xem hoàn cảnh gì cả.

Hai mươi hai tuổi đầu mà thỉnh thoảng vẫn cứ hâm hâm.

Mau xem bé cưng của cô nhìn nó chẳng khác nào nhìn quái vật Gorzilla kia kìa.
Nghe Hắc Ly bảo, hiện tại Tống Sương Tinh mới chợt để ý tới một cục moe nho nhỏ đang nắm chặt tay cục moe lớn nhà mình.

Cô ấy ló đầu sang chỗ Kiều Kiều…
Thấy khuôn mặt bầu bầu đáng yêu của Tiểu Kiều Kiều, Tống Sương Tinh trong một phút đã trúng luôn “tình yêu sét đánh” với bé con.

Cô ấy lập tức ngồi xổm xuống cho ngang bằng cô bé, tươi cười hỏi: “Bé con à, con tên gì?”
Không một lời đáp lại.
Nhìn cái cô kì quặc trước mặt, Kiều Kiều thấy hơi sợ, càng nắm chặt tay Hắc Ly.

Thậm chí còn đứng nép vào bên mẹ yêu.

Quả nhiên là bé con vừa rồi không tránh khỏi hết hồn với mấy hành động của Tống Sương Tinh.
“Không sao đâu bé yêu.

Con trả lời cô đi.” Hắc Ly xoa đầu con gái, dịu dàng chấn an.
Kiều Kiều vẫn hơi rụt rè, nhưng đã chịu cất lên chất giọng non nớt đáp lời: “Thưa cô, con tên Kiều Kiều ạ.”
“Cái tên dễ thương thật đó!” Tống Sương Tinh cười cười, không kìm được liền giơ tay véo nhẹ vào má Tiểu Kiều Kiều.

Chỉ số miễn dịch với mấy thứ đáng yêu của cô ấy gần như bằng không luôn.
“Nhiên à, số cậu đúng là sướng.

Đẻ được đứa con gái đáng yêu thế này.

Khuôn mặt nét nào ra nét ấy.


Tương lai không xa chắc chắn sẽ trổ mã vô cùng xinh đẹp cho mà xem.”
Tống Sương Tinh tấm tắc khen ngợi bé con.

Cô ấy nghĩ trong lòng, chẳng biết mai sau mình và anh bạn trai yêu quý có thể đẻ được đứa con xinh giống vậy hay không.
[…]
Khi ba người, hai lớn một nhỏ lên đến tầng thượng của khách sạn, Lâm Nhã Điềm và Trình Liên Hi đã ngồi chờ sẵn từ lâu.

Bởi vì được thông báo từ trước, cho nên bọn họ ai nấy đều không quá bất ngờ khi thấy Hắc Ly dẫn theo một đứa trẻ.
“Thật không ngờ rằng tớ đi bốn năm, dáng vẻ của các cậu đều thay đổi nhiều như vậy.

Suýt nữa là không nhận ra luôn.”
Hắc Ly đặt ly champagne trên tay xuống mặt bàn trải khăn, mỉm cười nói với ba chị em tốt của mình: “Nhất là quý cô Sương Tinh.

Nguyên nhân nào khiến cô đã biến cái đầu tomboy của mình thành một mái tóc dài nữ tính thế kia? Hay là cô yêu rồi?”
“Yêu…yêu đương cái gì chứ?” Tống Sương Tinh ngượng ngùng trước mấy câu bông đùa của bạn thân: “Ai rồi chẳng phải thay đổi, đâu nhất thiết phải có tình yêu mới thay đổi được.”
“Tinh Tinh nói đúng đấy, Nhiên.” Trình Liên Hi ngồi cạnh đỡ lời thay cô bạn: “Bảo bọn tớ thay đổi, cậu cũng không xem lại xem ai mới là người thay đổi nhiều nhất.

Nhuộm nguyên cả mái tóc thành đỏ, đã thế khuôn mặt tự dưng nhìn còn hơi Tây Tây.

Mấy tạp chí bên đó hay gọi cậu là cái gì ấy nhỉ?”
Trình Liên Hi bỏ lửng câu nói, Lâm Nhã Điềm biết ý liền nhanh chóng tiếp tục: “Gọi là cái gì mà phượng hoàng của các sàn diễn quốc tế.

Eo ôi, hôm nay chúng ta lại được vinh dự dùng bữa cùng siêu mẫu quốc tế này.”
Bị ba cô bạn hùa nhau trêu chọc, đến lượt Hắc Ly cười ngượng: “Này này, các cậu 3:1 kiểu này, đừng nói là vẫn còn ghim tớ vụ đi nước ngoài mấy năm không về đấy chứ?”
“Chứ gì nữa.” Lâm Nhã Điềm thẳng thắn nói luôn: “Chị đi liền một mạch bốn năm không về.

Mỗi lần ba đứa tụ họp đều cảm thấy thiếu vắng.


Nghĩ có buồn không?”
“Mà còn chưa kể đến chuyện cậu lén sinh con, chẳng thèm báo với tụi này.” Tống Sương Tinh nhăn mặt tỏ ra không vui: “Hụt mất cả cơ hội làm mẹ nuôi đứa nhỏ của bọn tớ.”
“Có biết từ trước thì các cậu cũng không làm mẹ nuôi nổi đâu.” Hắc Ly thầm nói trong lòng.
Một người là cô ruột.
Một người là dì họ.
Người còn lại thì sẽ trở thành mợ tương lai con bé.
Sao mà trở thành mẹ nuôi cho bé cưng của cô được?
“Kiều Kiều à, mẹ con đúng là đồ đáng ghét thật nhỉ?” Trình Liên Hi giả đò thì thầm với Tiểu Kiều Kiều ngồi bên cạnh, vốn định đùa với bé một xíu.
Kiều Kiều mới chỉ ba tuổi, cũng không thể hoàn toàn hiểu hết được những lời người lớn nói với nhau.

Nhưng con bé nghe cô xinh đẹp kêu mẹ là đồ đáng ghét, lập tức liền dùng chất giọng non nớt phản bác lại.
“Không phải đâu cô.

Mẹ Nhiên của con đáng yêu lắm, là người đáng yêu nhất thế giới luôn.”
Ta nói đẻ được đứa con đáng đồng tiền bát gạo ghê cơ!
[…]
Miêu: Chương bù cho mọi người nè!
Thấy độc giả có vẻ muốn Miêu cho anh Trình chị Ly nhanh nhanh gặp nhau rồi ngược anh Trình các kiểu.

Nhưng mà vụ này không được đâu nha mọi người.

Tại vì mạch truyện của Miêu là mạch chậm, rất khó để tua nhanh tình tiết..


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.