Hỏa Bạo Thiên Vương

Chương 922: Trăng tròn 2!


Đọc truyện Hỏa Bạo Thiên Vương – Chương 922: Trăng tròn 2!

Mỹ. Washington. Ở một tòa nhà vô cùng kín đáo đang tổ chức một hội nghị vô cùng bí mật. Bởi vì thân phận của thành viên trong Khô Lâu Hội đặc thù, nhất cử nhất đông đều bị người kác theo dõi. Hơn nữa bọn họ phân bố khắp nơi trên thế giới, trên người mỗi người đều gánh vách công tác hoặc tránh nhiệm quan trọng nên bọn họ rất ít khi tụ hội. Trừ phi lúc bất đắc dĩ thì mới thông qua nhân tài khoa học kỹ thuật của chính bọn họ để thành lập một hội nghị tần số. Đương nhiên cũng có ngoại lệ. Ví dụ như ba năm một lần, lúc tuyển cử người xử lý công việc cho Khô Lâu Hội. Khô Lâu Hội có một hội trưởng danh dự. Kia chính là người đức cao vọng trọng nhất hay là người đảm nhiệm quyền lực lớn nhất trong tổ chức. Một hội trưởng chấp hành phụ trách duy hộ vận tác cho Khô Lâu Hội, phối hợp giữa các hội viên, vì lợi ích tổng thể mà hi sinh hoặc lấy hay bỏ. Hội trưởng chấp hành có quyền lợi rất lớn nhưng lại bị năm người xử lý công việc kiềm chế. Năm người xử lý công việc đều có quyền bỏ phiếu. Nếu có hơn ba người xử lý công việc phản đối thì chuyện này phải tạm gác lại. Nếu có hơn bốn người xử lý công việc phản đối, chuyện này cũng chỉ có thể ngưng hẳn. Khô Lâu Hội sử dụng hệ thống liên lạc giữ bí mật hệ số cực cao, ngay cả cục đặc công an toàn Mỹ cũng không thể xâm nhập vào. Tuy Khô Lâu Hội thành lập ở Mỹ nhưng Mỹ là Mỹ, Khô Lâu Hội là Khô Lâu Hội, giữa hai người còn có khác biệt lớn. Có rất nhiều tin tức trung tâm, bọn họ cũng không mong bị chính phủ Mỹ biết. Trên một cái bàn hình elip có hai mười mấy người da trắng, da đen và một người da vàng. Đó là một người phụ nữ, một người phụ nữ quý phái vô cùng xinh đẹp. Theo con mắt thẩm mỹ của người Trung Hoa, dùng mấy chữ hại nước hại dân để hình dung ra dung mạo của cô cũng không quá.


Cô ngồi ngay ngắn ở đấy, vị trí gần vách tường trên bàn dài. Dưới khí thế bức người của người trung niên hay ánh mắt sắc bén đánh giá, cô vẫn bình tĩnh, tư thái thong dong, giống như đang tham gia cuộc họp phụ huynh cho con ở trường. Một lão già thân sĩ tóc bạc trắng, khí khái mười phần ngồi ở vị trí chủ tịch, ánh mắt dịu dàng nhìn qua toàn trường, mỉm cười nói: – Các quý bà, các tiên sinh, nói vậy mọi người đều đã hiểu được mục đích tôi ngồi ở đây ngày hôm nay. Tôi biết các bạn bận nhiều chuyện. Tôi cũng không dám lấy thời gian quý giá của các bạn để uống chén cà phê như phụ huynh tuy rằng tôi thật sự muốn làm như vậy. Có người không biểu tình, có người khẽ cười thành tiếng, còn có người tiếp tục đăm chiêu đánh giá cô gái ngồi ở góc. – Đúng vậy, chúng tôi tuyển thêm một người xử lý cong việc. Trải qua giai đoạn khảo hạch và tập thể hội viên đề cử, giờ đã có hai người được đề cử tiến vào phần đánh giá cuối cùng của chúng ta. Một người là Davis tiên sinh. Tôi sẽ không giới thiệu nhiều về Davis tiên sinh nữa. Chủ khách sạn toàn cầu, khách sạn xa hoa lệ thuộc Davis tiên sinh trên danh nghĩa cũng không dưới năm trăm. Tôi nghĩ nếu các vị đang ngồi muốn đưa một phiếu quý giá cho Davis tiên sinh, ông ta nhất định sẽ rất thích, cung cấp một phần chiết khấu không tệ ở nơi mọi người dừng chân. Một người mập mạp vóc dáng thấp mặc đồ tây màu đen đứng lên, chân thành cúi đầu với các vị ở đây. Hắn chính là Davis chủ khách sạn toàn cầu. Khách sạn xa hoa lệ thuộc gia tộc bọn hắn trên danh nghĩa cũng có trên năm trăm. Ở lĩnh vực khác cũng phát triển không tệ. – Vị khác là Đường Trọng tiên sinh. Nói thật, tôi không biết phải giới thiệu Đường Trọng tiên sinh như thế nào. Chúng tôi quen nhau không thoải mái lắm. Lần đầu gặp mặt cậu ta, lúc thân thiết nắm tay cậu ta thì trong lòng tôi còn đang đau khổ suy nghĩ một vấn đề. Tôi làm vậy cuối cùng có chính xác không Giờ tôi có thể đưa cho bản thân một đáp án rồi. Đúng vậy, lựa chọn của chúng ta là chính xác. – Trên bàn các vị đang ngồi đây đều có một tập tư liệu, đó là giá trị sau khi Đường Trọng tiên sinh tiến vào Khô Lâu Hội chúng ta. Ai cũng không thể coi nhẹ tầm ảnh hưởng của cậu ta với Trung Hoa và toàn bộ châu Á. Cậu ta là người phát ngôn lợi ích của chúng ta ở châu Á. Bởi vì cậu ta có quan hệ tốt đẹp với gia tộc Augustine ở Anh, hữu nghị với nữ vương, khiến hắn có ảnh hưởng sâu sắc và rộng khắp với toàn bộ vương thất Anh quốc. – Chúng ta cần cậu ta, cần nhân vật kiệt xuất như vậy. Cho nên, cậu ta thành người được đề cử xử lý công việc mới của chúng ta. Đúng rồi, tôi phải nhắc nhở các vị một tiếng. Nếu các vị đưa tấm phiếu quý giá trong tay các vị cho Đường Trọng tiên sinh, các vị sẽ sáng tạo ra lịch sử. Bởi vì cậu ta là hội viên người da vàng đầu tiên của Khô Lâu Hội mấy trăm năm chúng ta, cũng là người da vàng đầu tiên xử lý công việc. Keng Green Monet dùng thìa cà phê trước mặt khẽ đánh vào tách sứ, nói: – Được rồi. Các quý bà, quý ông, tôi tin tưởng trong lòng các vị đều có quyết định rồi. Vậy đưa ra một phiếu quý giá của các vị đi. Mọi người đang ngồi đồng thời cầm lấy cái máy nhỏ trước mặt. Mà trên màn hình điện tử đằng sau Green Monet lại xuất hiện bức ảnh cá nhân của Đường Trọng và Davis. Tinh Toàn bộ hai mười hội viên đã bầu phiếu xong. Green Monet nhìn thoáng quá, cười nói: – Davis tiên sinh tám phiếu, Đường Trọng tiên sinh mười bốn phiếu Chúc mừng Đường Trọng tiên sinh trở thành thành viên mới trong ban quản trị của chúng ta. Cô gái ngồi ở góc kia cuối cùng cũng đứng dậy, xoay người cúi đầu với mọi người xung quanh. – Tô Sơn tiểu thư Green Monet cười ha hả gọi. – Tô Sơn tiểu thư, về sau cô đừng nên ngồi ở góc nữa. Tuy cô xinh đẹp sáng rọi, cho dù ngồi ở đâu cũng bị chúng ta phát hiện nhưng ngồi ở bên cạnh tôi, khiến vị nam sĩ tham dự hội nghị nào cũng có cơ hội thưởng thức, kia không phải càng tuyệt vời hơn sao? Cô xem đấy, bọn họ đều bầu phiếu cho Đường Trọng. Tôi nghĩ chủ yếu là do cô ngồi đây đi? Mỹ nhân kế? Đây không phải một kế trong ba mươi sáu kế của Trung Hoa sao? Tô Sơn hào phóng đi đến bên cạnh Green Monet, ngồi xuống vị trí tân nhậm xử lý công việc, dùng tiếng Anh Mỹ nói: – Anh ấy ngồi ở đây thì sẽ càng có nhiều phiếu hơn. Bởi vì anh ấy làm việc càng tốt hơn tôi. – Tôi thật sự hâm mộ Đường Trọng tiên sinh. Green Monet thở dài nói: – Các vị đang ngồi có cùng ý tưởng với tôi không? – Tô Sơn tiểu thư, Đường Trọng thật sự là vì cơ thể không khỏe nên mới không thể tham gia hội nghị tuyển cử ban quản trị này sao? Green Monet tò mò hỏi: – Tôi chỉ muốn thỏa mãn quan tâm của mình. Bởi vì tôi rất muốn biết cuối cùng là vì nguyên nhân gì mà khiến cậu ta vắng mặt trong hội nghị quan trọng như vậy. Cho dù trước đó tôi đã nói chuyện với các hội viên, chúng tôi sẽ cố gắng mời Đường Trọng tiên sinh. Nhưng bản thân cậu ta không ở đây, tôi lo các hội viên khác sẽ cảm thấy bản thân bị coi thường Cô biết không, thành bại chỉ trong nháy mắt. Lúc đang hỏi vấn đề này, bọn họ đã đến phòng uống cà phê riêng của Green Monet. Cho nên bọn họ nói chuyện cũng không sợ người khác nghe thấy. – Không phải. Tô Sơn nói: – Đây chỉ là một cái cớ. – Tôi biết mà. Green Monet cười ha hả nói: – Đường Trọng tiên sinh cơ thể khỏe mạnh như vậy, sao có thể mắc bệnh mà không đến Washington được chứ? Nhưng lý do mà cậu ta đưa ra có phải quá không có thành ý không? Ít nhất cũng phải làm phần lớn mọi người tin tưởng mới được chứ? – Lần sau sẽ thay đổi. Tô Sơn gật đầu nói.


Green Monet đặt tách cà phê trong tay xuống, nói: – Tô Sơn tiểu thư, về cảng kiến thiết Tế Châu Hàn Quốc, Tây Lâm tiên sinh muốn lấy ba phần. Cô biết đấy, Tây Lâm gia tộc dùng cảng lập nghiệp, có lực ảnh hưởng lớn đến cảng toàn cầu Bọn họ có tài chính sung túc, có nhân tài chuyên nghiệp nhất, cũng có lý niệm kinh doanh và kiến thiết phong phú. Nếu họ là một tráng hán, vì sao chúng ta không cho bọn họ khí lực lớn hơn nữa chứ? Trong lòng Tô Sơn hơi trầm ngâm, lập tức có quyết đoán, nói: – Tôi đồng ý Tây Lâm tiên sinh lấy ba phần cổ quyền. Nhưng một bộ phận mà ông ta sở hữu phải chuyển nhưởng sang tay cổ động khác. Cổ quyền mà ông ta lấy phải mua theo giá gấp ba lần giá mua, cổ đông tham dự chia hoa hồng. Miệng Green Monet run run, cười khổ nói: – Phí tổn như vậy rất cao. Tôi nghĩ đây cũng là một lựa chọn khó khăn với Tây Lâm gia tộc. Nhưng cô yêu cầu chia hoa hồng cho cổ đông tham dự chính là mượn sức các cổ đông kia về bên cô Tiểu thư xinh đẹp, nói thật, tôi thích nói chuyện với Đường Trọng tiên sinh hơn. Tuy cậu ta cũng gian trá giảo hoạt nhưng lúc nói chuyện thích nhiễu loạn. Cho dù là từ chối thì cũng khiến người từ chối hắn tràn ngập hi vọng. – Cô không như vậy. Cô trực tiếp đưa ra lựa chọn luôn. Không phải một thì là hai, không phải hai thì là một. Nhưng mỗi lựa chọn đều có lợi với cô Tôi nghĩ có cô giúp, Đường Trọng tiên sinh nhất định rất tốt ở trong nước. – Giống ông thôi. Tô Sơn nói. —————— – Văn Tĩnh, buổi chiều có sắp xếp gì chưa? Tô Sơn vừa đi vừa hỏi. Bộ công sở màu bạc bó sát dáng người hoàn mỹ của cô, khí chất thanh diễm khiến cô như tiên nữ xuất trần. Trước mặt cô có rất nhiều bảo tiêu áo đen phụ trách cảnh giới. Sau lưng cô còn có bốn bảo tiêu áo đen đã được Đường Trọng đặc biệt chọn lựa che kín cô lại. Văn Tĩnh mặc một bộ đồ đen lãnh khốc bức người đẩy đẩy kính mắt trên mũi, nói:


– Tây nữ sĩ Quốc vụ khanh muốn ăn bữa tối với cô. Bush tiên sinh muốn trao đổi một số ý kiến về vấn đề nhập khẩu dầu mỏ. Nếu thời gian cho phép, ông ta muốn uống chén trà chiều với cô. Tuy giờ Khương Khả Nhân chưa rút hoàn toàn nhưng rất ít khi hỏi đến chuyện trong tập đoàn Đông Điện. Chuyện trong Đông Điện do Cổ Anh Hùng phụ trách xử lý. Tô Sơn phụ trách nghiệp vụ khác của Đường gia, đã trở thành người phát ngôn hình tượng của xí nghiệp Đường gia. Khương Khả Nhân vô cùng vừa lòng với biểu hiện của Tô Sơn mấy năm nay, không chỉ truyền thụ cho cô kinh nghiệm công tác và tài nguyên nhân mạch mà còn phái cận vệ Văn Tĩnh của cô đến bên cạnh Tô Sơn bảo vệ an nguy cho cô. – Còn có chuyện khác không? Tô Sơn. – Còn chuyện nhà. Văn Tĩnh nói.


Tô Sơn dừng chân một chút, nói: – Lập tức trở về. – Vâng, tiểu thư. Văn Tĩnh đồng ý. Thủ hạ lập tức làm việc. Hơn mười phút sau, một chiếc máy bay thương vụ đặc hình SK333 loại mới nhất cất cánh từ tòa nhà tài chính, bay về phía Trung Hoa.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.