Đọc truyện Hồ Sơ Cuối – Chương 1: Tản mạn về tôi
1000 năm trước, cái thời mà nhân giới vẫn còn cuồng tín thần linh, vẫn còn run sợ quỷ thần… Có một vị thần vì đi ngược tôn nghiêm của thiên giới nên bị trục xuất khỏi thiên cung, căm hận trước những gì mình phải trải qua, trước những bất công mình bị đày đọa nên vị thần này đã mở mang một thế giới mới… Thế giới của những á thần bị quên lãng và ruồng bỏ…
Thế lực của y càng lớn thì sự hận thù trong y càng lúc càng tăng lên… Quyết tâm phải đánh sập thiên cung để trả thù nỗi nhục bị trục xuất năm xưa nên y đã liên minh với đại quỷ thần vương nước la sát đem quân thảm sát nhân giới làm bàn đạp đánh đế thích thiên… Nhưng cuối cùng chính y lại phản bội vua pandaka của la sát giới vào phút chót để đổi lấy một danh thần…
Y chính là asura ( atula vương) Vị thần chiến tranh của thiên giới năm xưa… Bắt đầu kỷ nguyên của một huyền thoại bất diệt….
Các bạn có tin câu chuyện bên trên không?
Chỉ có kẻ ngốc mới tin vào câu chuyện đó, bây giờ là năm 2016 rồi chứ không phải thời phong kiến nữa mà lừa thần gạt quỷ. Thế mà thằng bạn thân lâu ngày mới gặp, hôm nay đi uống cafe tâm sự với nó ai ngờ lại nghe nó chém gió. Nó còn bảo là giờ đang làm nghề đạo sĩ còn thuộc biên chế nhà nước mỗi tháng lương cứng 20 củ chưa tính màu mè nữa chứ…
Cái ngữ như nó nhìn đã biết là phường đa cấp rồi, chỉ có bọn đa cấp mới chém gió siêu đến mức đó thôi. Xin lỗi tôi quên giới thiệu, tôi là T à mà thôi không cần viết tắt gì cả vì tôi là người theo chủ nghĩa duy vật không tin vào vận rủi nên xin nói lại…
Chào các bạn, tôi tên là Thuận… Lê Thuận…! Tôi sinh ra trong một gia đình tư sản có truyền thống buôn bất động sản, nói chung các bạn có thể hiểu nôm na tôi là thiếu gia, tiền bạc thì không phải nghĩ. Tôi có thể không cần đi làm cũng sống dư dả 3 đời ăn không hết.
Nhưng tôi là người tự lập, có mục đích sống vì thế tôi không bao giờ ỷ lại vào tài sản của gia đình mình, ước mơ của tôi là được trừ gian diệt ác vì thế tôi cũng chọn cho mình ngành nghề hợp với chí hướng của tôi nhất: làm cảnh sát điều tra.
Nhưng trời không chiều lòng người… Đáng lẽ tôi có cơ hội là một cảnh sát tốt… chỉ sau vụ án đầu tiên bị kẻ xấu gài bẫy… Cấp trên không vừa lòng đẩy tôi đi đến bộ phận khác… Nhưng vẫn may là không phải ra khỏi ngành…
Nhưng đấy chỉ là những suy nghĩ ban đầu, nếu không sao tôi phải buồn như vậy…? Tôi vào đúng bộ phận vô dụng và cũng nhàn hạ nhất: Hồ sơ cuối…! Nghĩa là điều tra những vụ án không tìm được thủ phạm, hoặc vụ án kì bí không có lời giải sẽ thông qua chúng tôi lần cuối nếu vẫn không tìm ra thì sẽ cất vào kho tư liệu.
Nghe thì có vẻ oai nhưng nhân sự nơi này tập trung toàn những thành phần vô dụng nhất ngành cảnh sát gồm 5 người:
– Tổng bộ phận: Sếp Trương U50 ( Là sếp của chúng tôi, tính cách nhún nhường lúc nào cũng lấy phần thiệt về mình nên mới bị xếp làm tổng bộ phận này…)
– Tôi: Soái ca, nhà giàu, tài tử phong lưu, thông minh bá khí ngút trời ( Bị dòng đời xô đẩy nên mới vào đây 🙁 )
– Lão Phong: To con lực lưỡng, tuổi ngoài tứ tuần ( Nhưng có vẻ lù đà, lù đù khả năng ăn để nuôi người là chính)
– Quỳnh: Bông hoa duy nhất của bộ phận: Hồ sơ cuối, tuổi khoảng 24 ( Đẹp thì có đẹp, xinh thì có xinh nhưng chỉ là bình hoa di động thuộc loại tóc vàng hoe nói chung là vô dụng)
– Trần Nam: Tuổi xêm xêm tôi ( Gã này tính cách nhát chết, thường hay đi cuối nên cũng bị đồng nghiệp kì thị chuyển vào đây)
Hôm nay chỉ kể lể qua loa vậy thôi, muốn biết có điều gì xảy ra, đón đọc hồi sau sẽ rõ…