Đọc truyện Hồ Nữ – Chương 41: Tiểu hồ Ly hung bạo
Lưới bắt được chế tạo bằng sợi tơ ngàn năm dưới đáy biển Đông Hải được
ném về phía Tuyết Hoa. Sợi tơ trắng noãn óng ánh, độ bền rất cao, một số tu sĩ tiến vào Đông Hải để thu thập một số sợi tơ này, không chỉ dùng
để chế tạo pháp khí, còn có thể làm xiêm y.
Lưới pháp khí này được nối với thủy linh thạch, toàn bộ lưới pháp khí
toát ra linh khí thủy nồng đậm, là một loại lưới chuyên dùng để bắt linh thú thuộc tính hỏa.
“Phù…!” Đối với tu sĩ nhân loại cấp thấp Tuyết Hoa không cần sử dụng
chú ngữ, phun ra từng đoàn từng đoàn hỏa diễm bao vây xung quanh lưới.
Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ trong ngũ hành thủy khắc hỏa, nhưng hỏa cũng có thể khắc thủy, khiến hơi nước bốc hơi. Nhiệt độ của lửa có thể tăng
cao, nhưng nước thì lại thấp… Tuyết Hoa nhớ rõ, trên lý thuyết là -273 độ, cho nên nàng mới sử dụng hỏa để công kích.
Lưới thủy linh kia tuy bao lấy Tuyết Hoa, nhưng chỉ chưa đầy mười giây hỏa diễm đã đốt nó thành đống tro, mà ánh sáng xanh dịu của thủy linh
thạch cũng biến thành những viên đá màu xám trắng vô dụng.
Bởi vì nàng liên tiếp phóng ra hỏa diễm, bốn gã tu sĩ hoảng loạn lùi về
sau trốn tránh. Bọn họ khiếp sợ nhìn hỏa linh lực của nàng, ý muốn giết
nàng càng rõ rệt. Bởi vì hồ ly là loại động vật hay mang thù, nếu bị hồ
ly trường thọ ghi hận, cả đời bọn họ sợ không sống yên ổn, làm không
xong chỉ sợ gây họa tới đồng môn cùng tử tôn(nếu có).
Tuyết Hoa dùng hỏa diễm thiêu đốt lưới thủ linh sau đó chạy dọc theo bờ sông đi về phía đông.
“Đừng để nó chạy thoát!” Sau lưng có tiếng nói của gã tu sĩ, rất nhanh
Tuyết Hoa cảm nhận được nguy hiểm, không thể không dựa vào trực giác
chạy thục mạng, dốc sức liều mạng né tránh trận mưa tên.
Hóa ra, vào lúc nàng và bốn gã tu sĩ giao đấu, bọn thị vệ của gã thế tử
kia đã chạy tới rồi. Chẳng qua bọn chúng không dám tiếp cận, chỉ đứng ở
xa gài tên, đợi nàng vượt vòng vây của bốn gã tu sĩ thì bắn, hi vọng có
thể bắn trúng nàng. Đương nhiên, cho dù không bắn trúng, bọn chúng cũng
kéo dài thời gian chờ bốn gã tu sĩ.
“Lão hổ không phát uy, các người coi ta là mèo bệnh phải không?” Tuyết
Hoa chạy trốn tới một gò đất tạm thời an toàn, nổi giận đùng đùng nói,
“Sóng nước cuồn cuộn.” Nàng chạy trốn dọc theo bờ sông là bởi vì ở đây
gần nước, thích hợp dùng thủy linh lực.
Nước sông yên ả bất chợt bị một lực lượng cường đại quấy động, tạo thành sóng nước cao bảy tám mét. Sóng nước “Rầm ào ào” thoáng một cái đánh về phía đám người trên bờ, áp lực của sóng nước cực mạnh quật ngã hai mươi tên thị vệ.
Linh lực cường đại có thể tạo ra cột sóng nước, cây cỏ bên sông lập tức
bị phản ứng dây chuyền, mặt nước xao động, có vài chiếc thuyền bị sóng
nước đẩy lên bờ, có một số thuyền thì bị lật tung. Mọi người bên sông
Thượng Hà kinh hoảng chạy thục mạng, tiếng thét cùng tiếng kêu cứu vang
lên liên tiếp.
Không xong, gây tai họa cho người dân thường rồi!
Tuyết Hoa thiện lương không dám sử dụng thủy pháp thuật phạm vi rộng
nữa, chỉ tiếp tục bắn ra liên tiếp những hỏa cầu về phía bốn gã tu sĩ.
Thị vệ? Không bị sóng nước cuốn đi ướt sũng nằm rạp trên đất, không biết bị sóng nước đánh bất tỉnh hay giả chết. Tóm lại bọn họ không phải là
kẻ ngu, sẽ không dùng thân xác phàm nhân chống chọi với hồ ly tinh cường đại.
Đột nhiên gò đất mà Tuyết Hoa đang đứng bị sụp đổ, rất nhanh biến thành
bãi cát vàng. Lúc chiến đấu nàng phóng thích giác quan tới mức lớn nhất, phát hiện dưới chân bất thường, đột nheien lại xuất hiện ra một gã sử
dụng pháp thuật hệ thổ.
Nàng vừa nhảy xuống đám cỏ xanh, cây cỏ sinh trưởng tốt, lá cỏ dài nhỏ như rắn cuốn từng vòng lên cơ thể nàng.
“Ah~~” Tuyết Hoa há mồm gầm rú, toàn thân bắn ra linh quang sắc đỏ. Đám cỏ dại bao quanh thân thể nàng lập tức thành đống tro.
Đánh bại bọn hắn! Nàng mới có thể rời đi!
Tuyết Hoa nhẹ nhàng di chuyển vị trí, hai chân đạp một cái, nhào về phía gã tu sĩ mặt đỏ đang kết thủ ấn niệm pháp quyết.
Thấy nàng như mũi tên lao về phía mình, gã tu sĩ mặt đỏ không dám niệm pháp quyết, lập tức trốn về phía sau.
Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, Tuyết Hoa nhào tới, móng vuốt sắc bén
hung hăng cào ngực hắn. Sau khi xác định hắn bị mình cào trúng, Tuyết
Hoa lập tức quay đầu phóng ra một đoàn hỏa cầu lớn nhỏ bay về phía gã tu sĩ có râu quai nón đứng cách đó không đến ba mét.
Gã tu sĩ trẻ tuổi bị nàng công kích tuy sử dụng pháp khí phòng ngự hệ
thủy những vẫn bị cầu lửa làm tổn thương, ch mặt kêu thảm trốn về phía
sau, sau đó lấy đan dược bên trong túi càn không bôi lên mặt để giảm đi
cảm giác nóng và đau nhức.
Tuyết Hoa nhanh chóng lao về phía giữa hai chân gã tu sĩ râu quai nón, nhân lúc hắn chưa kịp xoay người cắn vào bắp chân hắn.
“Á!” Cảm giác đau đớn từ bắp chân truyền đến, gã râu quai nón kêu thảm, tay phải giơ lên dùng pháp kiếm chém về phía đùi phải.
Khóe mắt Tuyết Hoa thoáng thấy mũi kiếm bổ tới mình, lập tức nhả chân hắn, nhảy dựng lên, hai chân trước cào vào mặt hắn.
Gã tu sĩ râu quai nón thống khổ gầm rú, tay trái mạnh mẽ tóm lấy thân
thể Tuyết Hoa ném mạnh. Đây là một hành động bản năng bắt lấy vật thể
nguy hiểm ném ra ngoài. Hắn ném Tuyết Hoa ra ngoài 4-5m.
“Phù phù”, Tuyết Hoa giống như đạn pháo bị ném vào đám cỏ trong sông.
“Sao ngươi lại ném nó đi?” Gã tu sĩ tóc tai bù xù mặc trường bào màu xám không quan tâm đồng bọn bị thương, đuổi tới bờ sông ném một băng lam
liên hoa về phía tiểu hồ ly.
Băng lam liên hoa có hàn khí kinh người, những cánh hoa tạo ra từng tia
sáng óng ánh xuất hiện trên không, sau đó giống như là mưa băng bắn về
phía Tuyết Hoa ở trong nước.
“Xoạt xoạt xoạt” giống như lưỡi đao băng sắc bén bắn lên mặt nước tạo ra loạt tiếng động, Tuyết Hoa lặn trong nước chỉ có thể điều khiển nước
bảo vệ bản thân.
Hồ ly không thể hô hấp dưới nước, Tuyết Hoa dần dần không kiên trì nổi
nhả từng đợt bong bóng, cảm giác ngực bị trướng rất thống khổ.
Phải lao lên mặt nước, nếu không nàng không bị đao băng đâm thì cũng là chết đuối trong nước.
Tuyết Hoa nhìn những tia băng bắn trên mặt nước giống như là súng máy, điên cuồng vận hành thủy linh lực.
Linh lực trong cơ thể nàng dao động càng lúc càng nhanh, ban ngày nhưng ánh mắt nàng lóe tinh quang bắn ra bốn phía.
Sau khi ngưng tụ thủy linh lực tạo thành một cái đỉnh, đột nhiên nàng bạo phát, điều khiển nước chảy bay thẳng lên mặt nước.
Sóng nước cao ba mét che chở nàng bay lên không trung hơn mười thước,
sau đó dưới không chế của Tuyết Hoa tạo thành vô số tia nước đánh về kia băng lam liên hoa và gã tu sĩ đang cầm pháp khí.
Thấy tia nước đánh về phía mình sắc mặt gã tu sĩ tóc tai bù xù mặc trường bào xám tái mét, vội cầm pháp khí chạy trốn.
“Hừ!” Tuyết Hoa khống chế một đạo sóng nước đi vào bờ, sau đó đuổi theo gã tu sĩ kia, còn không ngừng phóng ra hỏa cầu.
Gã cầm pháp kiếm lại không kịp ngự kiếm phi nên liên tục bị hỏa cầu của
nàng đánh trúng, ngã xuống mặt đất kêu thảm, liên tục lăn mình hi vọng
dập tắt lửa trên người.
Nhìn thấy ba gã đồng bọn đều bị thương, gã trung niên tu sĩ khóe mắt đầy nếp nhăn đột nhiên lấy ra một cái lục lạc bằng đầu hướng về Tuyết Hoa
không ngừng lay động.
“Ah~” Tuyết Hoa kinh ngạc kêu lên, lập tức cảm thấy trời đất quay cuồng, phảng phất như linh hồn sắp rời khỏi thân thể này rồi.
“Ah~~”
Tuyết Hoa kêu lên, những người khác cũng sợ hãi kêu lên.
Đãng hồn linh, pháp khí công kích khác biệt, ngoại trừ điều khiển linh
hồn tu sĩ, lấy hắn làm trung tâm trong phạm vi nhất định toàn bộ sinh
vật sẽ bị ảnh hưởng.
Gã tu sĩ khóe mắt có nhiều năm nhăn một mặt dùng linh lực thúc dục đãng
hồn linh tiếp tục kêu, một mặt chậm rãi tiếp cận thân thể đang lung lay
của Tuyết Hoa.
Dốc dức liều mạng thôi!
Đầu đau nhức Tuyết Hoa điều động toàn bộ linh lực trong cơ thể, phóng ra công kích hướng về gã tu sĩ. Linh quang màu đỏ và linh quang màu xanh
lá giống như tia laser, thẳng tắp xuyên thủng lồng ngực đối phương.
“Keng!” Đãng hồn linh phát ra một tiếng kêu cuối cùng rồi rơi trên mặt đất, chủ nhân của nó thì ôm ngực, vẻ mặt không dám tin.
“Vù vù, vù vù.” Tuyết Hoa lắc lắc cái đầu, nhanh chóng chạy tới đãng hồn linh cúi xuông, dùng ý niệm thu pháp khí vào thẻ trữ vật, sau đó không
chút do dự quay người công kích vào gã tu sĩ áo xám vẫn dùng tay che
đầu tóc bù xù, cắn mạnh vào cổ tay đang cầm pháp khí băng lam liên hoa
của hắn.
“Á á.” Gã bị đau buông lỏng tay, không tự giác đánh rơi pháp khí băng lam liên hoa trong tay.
Tuyết Hoa lập tức dùng miệng tiếp nhận pháp khí, chạy qua một bên thu pháp khí vào trong thẻ trữ vật.
Hai mươi mấy tên thị vệ, đánh nằm rạp trên bờ có mười ba mười bốn tên,
bốn gã tu sĩ có thể ngự kiếm thì một chết ba tổn thương. Người hoảng sợ
đứng nhìn, có người chạy thục mạng, có người câm như hến, có người điên
cuồng kêu to hồ ly giết người rồi, có người quỳ xuống hai tay giơ lên
cao, kêu to hồ ly đại tiên tha mạng, việc này không liên quan gì đến ta.
Tuyết Hoa nhìn xung quanh: Miệng há hốc, sao lại như vậy? Trời ạ, hai
bên bờ sông giống như vừa xảy ra trận lụt lớn, một đống bừa bãi lộn xộn.
“Tuyết Hoa, ngươi thật lợi hại.” Cách đó không xa truyền tới một giọng nói khá quen thuộc.
Tuyết Hoa lập tức tìm kiếm, nhìn thấy ba bốn tu sĩ mặc áo lam xuất hiện trên không.
Khả năng tàng hình? Vũ đình chân nhân, hai đồ đệ của hắn, còn có…
Tuyết Hoa lập tức cao hứng bừng bừng, cảm giác mệt mỏi toàn thân không cánh mà bay.
Trong tay cầm phất trần, dáng vẻ tiên phong đạo cốt Vũ Đình chân nhân
mỉm cười tán dương nói, “Không hổ là tiểu linh hồ mà Hạ sư thúc nuôi
dưỡng.”
Hắn xoay mặt nhìn tu sĩ trẻ tuổi bên cạnh nói: “Sư thúc, người quả thật
tinh mắt.” Thông minh cơ trí như vậy, ngoan ngoãn nghe lời khiến người
ta thương yêu, mạnh mẽ khiến người kiêng kị, thật là linh thú hiếm có
được trên thế gian, chỉ cần nó có tình cảm sâu nặng với Thiên Linh Môn,
sẽ giống như Lục Mẫu Đơn tiên tử trở thành Thủ hộ giả Thiên Linh Môn.
Tuyết Hoa chạy tới trước mặt nam tử tuấn mĩ mặc áo bào trắng, gương mặt
vẫn lạnh nhạt không nói một lời, ngao ngao kêu gào: “Tiên Quân, có người muốn giết ta luyện đan. Ta rất sợ hãi. Cứu mang a! Người đừng vứt bỏ
ta.”
Nghe được lời nàng nói mọi người: ||| Chúng ta chỉ thấy một tiểu hồ ly đại phát uy quyền, giết bốn gã tu sĩ
hoa rơi nước chảy, khiến hai bên bờ sông một mảnh hỗn độn.