Đọc truyện Hồ Nữ – Chương 24: Tẩy Tủy Đan cao cấp
Lục Mẫu Đơn tiên tử và Tuyết Lan ở một chỗ trò chuyện. Hạ Lăng Vân ôm
tiểu hồ ly cáo từ Lục Mẫu Đơn tiên tử, sau đó rời khỏi dược viên. Hôm
nay khí trời tốt, chờ một lát nữa cho tiểu hồ ly ăn Tẩy Tủy Đan, giúp
nàng tẩy tủy phạt cốt, thanh trừ tạp chất trong cơ thể. Dược hiệu của
linh đan cao cấp không phải là thứ mà dược liệu cấp thấp có thể so được, tiểu hồ ly chỉ cần liên tục dùng trong một thời gian ngắn, thể chất sẽ
được cải biến, về sau cách mấy tháng dùng một lần là được.
Tuyết Hoa đối với việc tu sĩ nhân loại phải ăn nhiều đan dược như vậy
rất là khiếp sợ, nhưng cẩn thận nghĩ lại tốc độ tu luyện của tu sĩ nhân
loại so với tinh linh yêu quái vượt xa rất nhiều, tu sĩ nhân loại dùng
đan dược tu luyện làm chơi ăn thật, mà tinh linh yêu quái bởi vì không
hiểu được cách sử dụng đan dược hợp lý, cho nên chỉ có thể cực khổ hấp
thu linh khí thiên địa, tất nhiên tốc độ tu luyện không thể nào so với
tu sĩ nhân loại.
Tu sĩ nhân loại và nàng ăn đan dược cũng không lo lắng có tác dụng phụ.
Nghĩ tới đây, Tuyết Hoa cao hứng trở lại, cái đuôi sung sướng mà lắc lư.
Nuôi tiểu hồ ly hơn mười ngày, Hạ Lăng Vân biết rõ biểu hiện lúc nàng
vui vẻ, tức giận, buồn bã, thấy cái đuôi của tiểu hồ ly khẽ lay động, cả người lười biếng nằm sấp trong ngực mình, hắn biết rõ tâm trạng lúc này của nàng vô cùng tốt.
Khẽ miết cái tai nhọn lông xù của nàng, hắn nói: “Hôm nay thấy được tiểu Tuyết Lan đáng yêu xinh đẹp, ta cũng muốn nhìn thấy dáng vẻ ngươi lúc
biến thành người.” Hồ ly là loại rất khôn lanh, thông minh, nổi danh yêu mị, hắn đã từng thấy một hồ ly ngàn năm xinh đẹp quyến rũ. Tuyết Hoa
vốn là một hồ ly đáng yêu, lúc biến thành hình người chắc vô cùng xinh
đẹp, nhưng mà lúc này thân hình của nó so với chủng tộc cùng loại tuy
nhỏ nhưng xinh xắn lanh lợi hơn.
Tuyết Hoa nằm rạp trên khuỷu tay hắn cố gắng nhớ lại dung mạo mình lúc
trước, sau đó phát hiện, nàng cũng không nhớ nổi hình dáng của mình là
như thế nào rồi, chỉ loáng thoáng nhớ bản thân nàng tóc đen mắt đen,
tuổi không lớn lắm.
Nguyên nhân là do nàng xuyên không sao? Thực không xong, kí ức càng lúc
càng mờ nhạt, khéo nàng thật sự biến thành hồ ly mất rồi.
Tuyết Hoa bắt đầu buồn bực, không nhúc nhích nằm trong khuỷu tay hắn.
Hạ Lăng Vân biết rõ đêm qua nàng đi khắp nơi tìm hiểu địa hình của Vong
Trần Cư, sau đó chăm chỉ tu luyện, sáng sớm lại bị hắn đưa tới dược
viên, đã mệt mỏi, lúc này nàng nên ngủ, vì vậy nhẹ nhàng xoa xoa bộ lông nàng.
Mí mắt dần dần cụp lại, Tuyết Hoa thật sự ngủ rồi.
“Tuyết Hoa, Lệ Quân Hoa đã bái sư thành công, bắt đầu tu luyện rồi,
ngươi cần phải đẩy nhanh tốc độ, tận dụng thời cơ lúc nàng ta và Hạ Lăng Vân chưa gặp mặt biến hóa thành người.” Một âm thanh quen thuộc lại
xuất hiện trong giấc mơ của Tuyết Hoa, sau đó là một dáng người cao lớn
như ẩn như hiện.
“Ngươi chính là người giao nhiệm vụ cho ta?” Tuyết Hoa ở trong mộng tò mò hỏi.
“Đúng vậy, ta là nhân viên quản lý thứ n, ta để ngươi xuất hiện trong
thế giới này, phân công nhiệm vụ cho ngươi, ngăn cản Lăng Vân Tiên Quân
trở thành một trong số những nam nhân hậu cung của Lệ Quân Hoa.” Người
tự xưng là nhân viên quản lý thứ n nói, giọng nói cũng không phân biệt
rõ nam nữ.
“Tại sao ta phải làm việc cho ngươi, tại sao ta phải xuyên không? Ta
không muốn làm hồ ly, ta muốn về nhà.” Tuyết Hoa cao giọng nói.
“Có một số việc không thích hợp nói cho ngươi biết. Ngươi chỉ cần nhớ
kĩ, ngươi xuất hiện ở thế giới này là có nguyên nhân, hơn nữa ngươi cũng không trở về được.” Nhân viên quản lý thứ n nói, “Ngươi không muốn thay ta làm việc cũng được, vậy hãy chờ trở thành sủng vật của Lệ Quân Hoa
đi.”
Chẳng lẽ mình đã chết, cho nên xuyên qua?
Tuyết Hoa lập tức nói: “Ta bây giờ là sủng vật của Lăng Vân Tiên Quân.”
Nhân viên quản lý thứ n nói: “Ngươi bị ngốc à? Lệ Quân Hoa thích các
động vật nhỏ nhắn mềm mại, nếu Lăng Vân Tiên Quân trở thành một trong
những nam nhân của nàng ta, ngươi làm sao có thể thoát khỏi việc trở
thành công cụ để hắn tranh thủ tình cảm?”
Tuyết Hoa:…
Nhân viên quản lý thứ n giật dây nói: “Vì chính bản thân ngươi, ngươi
nên ngăn cản Lăng Vân Tiên Quân trở thành một trong những nam nhân của
Lệ Quân Hoa. Thời điểm thích hợp ta sẽ trợ giúp ngươi.”
Tuyết Hoa lập tức nói: “Được, ta cam đoan hoàn thành nhiệm vụ.”
Thân hình mờ ảo của nhân viên quản lý thứ n cúi người xuống vuôt ve đầu
Tuyết Hoa nói: “Hồ ly ngoan, thân thể của ngươi cũng đặc biệt đấy, bên
trong phong ấn là một lực lượng cường đại, mỗi lần ngươi phá vỡ một đạo
phong ấn, thực lực của ngươi sẽ tăng thêm một lần. Chờ ngươi lớn lên,
ngươi sẽ cường đại không kém Lăng Vân Tiên Quân.”
Mặt mày Tuyết Hoa lập tức hớn hở, “Thật sự?”
Nhân viên quản lý thứ n cười nói: “Đương nhiên, bằng không thì sao ngươi có thể chống lại với con gái của thần Dịch Ngũ, người tạo ra thế giới
này.
Tuyết Hoa kinh ngạc hỏi: Người tạo ra thế giới này gọi là Dịch Ngũ sao? Sao Hạ Lăng Vân không nói cho ta biết.
Nhân viên quản lý thứ n thoáng trầm mặc, vội vàng nói: “Vừa rồi ta lỡ
miệng, ngươi đừng nhớ kĩ, về sau cũng đừng nhắc với bất kì kẻ nào. Ta bề bộn nhiều việc, về sau sẽ liên hệ với ngươi.” Vừa nói xong, thân ảnh mờ ảo lập tức biến mất trong sương mù.
Tuyết Hoa kinh ngạc hô to: “Này, này, ngươi quay lại, nhân viên quản lý
ngươi quay lại, ngươi không nói cho ta biết nơi ngươi nói là chỗ nào.”
Nàng chưa nghe Hạ Lăng Vân nói đại lục Ngũ Nguyên có một con sông lớn
như vậy.
Trong mộng hoang vu, không có khung cảnh cũng không có thanh âm.
Tuyết Hoa trong giấc mộng:_ Ta ngủ cũng không được ngon.
Màn đêm buông xuống, Tuyết Hoa chậm rãi tỉnh lại, phát hiện mình đang ngủ trong ổ hồ ly, Hạ Lăng Vân không có ở bên.
Nhớ lại sự việc ở trong mộng, nàng đột nhiên cảm thấy, hình ảnh người
nhà trong trí nhớ dần dần mơ hồ, cho nên biết được bản thân không trở về được cũng không có nhiều thương tâm.
Chẳng lẽ ba mẹ đối xử với mình không tốt sao?
Tuyết Hoa ngẩng mặt lên cố gắng nhớ lại, nhưng lại không thể nhớ được những chuyện liên quan đến ba mẹ.
Aiii… Được ngày nào hay ngày đấy vậy.
Bò ra khỏi ổ hồ ly, nàng duỗi duỗi cái chân, co rút khẽ kêu vài cái mở
cuống họng “Oa ô ô oa ô”, sau đó hếch mũi ngửi, men theo mùi thơm đi ra
khỏi phòng ngủ của Hạ Lăng Vân, rời khỏi Vong Trần Cư, chạy về phía rừng cây.
Bên hồ Nữ Thần, Hạ Lăng Vân ngồi trên tảng đá xanh, Thưởng Đức ở bên
cạnh hắn hỏi cái gì, dưới chân của bọn họ là một đống bùn màu xám, mà
Tuyết Hoa lại ngửi được mùi hương thơm từ trong đống bùn đó.
Cảm ứng được nàng đã chạy tới, Hạ Lăng Vân cười nói: “Tiểu hồ ly tham ăn đã tỉnh rồi.”
“Ngao…ooo.” Tuyết Hoa kêu lên, chạy thẳng về phía hắn, kêu một tiếng đồng thời cọ cọ chân hắn.
Vỗ vỗ cái đầu nhỏ của nàng, Hạ Lăng Vân nói: “Đêm nay ngươi không cần săn mồi rồi, Thưởng Đức làm cho ngươi gà lá sen.”
Thưởng Đức ngồi xổm xuống đập vỡ cái đống bùn đất kia, sau đó nhấc con
gà bọc lá xen ra nói: “Thịt gà không bị nóng quá, ngươi nếm thử đi tiểu
hồ ly.”
Tuyết Hoa lập tức nhảy khỏi tảng đá xanh, nhìn Thưởng Đức lễ phép kêu một tiếng, sau đó bắt đầu cắn xé con gà ăn mày bọc lá sen.
Hạ Lăng Vân trìu mến nhìn nàng, liên tiếp trả lời những vấn đề mà Thưởng Đức gặp phải lúc tu luyện.
Tuyết Hoa ăn hết một con gà không tính là lớn lắm, sau đó vẫn chưa cảm
thấy no bụng, quyết định xuống nước tắm rửa sạch sẽ, nếu như thấy cá sẽ
bắt một con về.
Thấy nàng chạy về phía hồ Nữ Thần, Hạ Lăng Vân nói: “Tuyết Hoa, đừng ăn
gì nữa, nửa canh giờ sau ta sẽ cho ngươi ăn Tẩy Tủy Đan.”
Ăn Tẩy Tủy Đan?
Tuyết Hoa nghe xong lập tức dừng lại, bắt đầu tản bộ bên hồ Nữ Thần. Sau khi ăn Tẩy Tủy Đan cơ thể nàng sẽ bài xuất khí bẩn, đợi lúc đó hẵng tắm rửa.
Thấy nàng tản bộ cho tiêu thực, Hạ Lăng Vân cũng không để ý nữa, đứng
dậy rời khỏi tảng đá. Thưởng Đức ngồi trên mặt đất, bắt đầu vận công tu
luyện, Hạ Lăng Vân đưa tay để lên đầu hắn, giống như đang trợ giúp hắn
vận công.
Linh quang màu xanh từ trên người Thưởng Đức dần dần tràn ra, vẻ mặt của Hạ Lăng Vân ngưng trọng bàn tay đè chặt đỉnh đầu hắn.
Tuyết Hoa cảm thấy hiếu kì, đi tới gần nhìn xem thế nào. Thật lâu, Hạ
Lăng Vân thu hồi tay lại. Chỉ chốc lát sau, Thưởng Đức thu công. Hắn
cũng không đứng dậy, mà quỳ xuống dập đầu với Hạ Lăng Vân, vẻ mặt cảm
kích nói: “Cảm ơn trưởng lão đã hỗ trợ vãn bối khai thông linh lực.” Đêm nay, mặc dù hắn không thể đột phá nhất phẩm tu sĩ, nhưng cũng đã có
nhiều tiến bộ, chỉ cần cho hắn chút thời gian nữa, hắn có thể tiến giai
thành nhị thẩm tu sĩ, tuổi thọ cũng sẽ được kéo dài.
“Đợi Thường Hưng hái thuốc trở về, ngươi hãy đi bế quan.” Hạ Lăng Vân
nói, “Thời gian của ngươi cũng không còn nhiều nữa rồi.” Thân thể Thưởng Đức đã xuất hiện lão hóa, nếu không tiến giai, tuổi thọ của hắn cũng
hết.
“Cảm ơn trưởng lão quan tâm.” Thưởng Đức cảm động rơi nước mắt nói.
Hạ Lăng Vân đưa tay đỡ Thưởng Đức dậy nói: “Ngươi đi nghỉ ngơi đi.”
“Dạ, trưởng lão.” Thưởng Đức đứng dậy, khẽ khom người với Hạ Lăng Vân, sau đó đi về phía Vong Trần Cư.
Hạ Lăng Vân nhìn tiểu hồ ly đứng ở một bên nói, “Tuyết Hoa, tới ăn đan dược.”
Ăn đan dược? Ha ha…
Vẻ mặt Tuyết Hoa rất khôi hài chạy tới trước mặt Hạ Lăng Vân ngẩng đầu lên chuẩn bị ăn đan dược.
Hạ Lăng Vân lấy hộp gỗ mà buổi sáng Thanh Hoa đưa cho, mở ra, lấy hai
viên đan dược ở bên trong, bóc vỏ ngoài đưa tới miệng Tuyết Hoa.
Tuyết Hoa vươn đầu lưỡi cuốn lấy, sau đó nhai nhai rồi nuốt xuống.
Trong miệng răng lưỡi vẫn còn vương mùi hương hoa cỏ nhàn nhạt, đan dược giống như sản sinh ra một dòng nước ấm từ dạ dày lan tới lục phủ ngũ
tạng tứ chi bách hải.
“Tuyết Hoa, ta cho ngươi dùng Tẩy Tủy Phạt Cốt Đan và Bồi Nguyên Đan cao cấp, ngươi dựa vào phương thức của mình tự tu luyện, đến khi bụng ngươi không chịu nổi mới dừng lại, đi bài trừ chất độc.” Hạ Lăng Vân dặn dò.
“Ngao…ô ô” Tuyết Hoa kêu lên một tiếng ý nói mình hiểu rõ, sau đó nhìn xung quanh, nhảy lên tảng đá xanh mà Hạ Lăng Vân vừa ngồi, thấp giọng
triệu hồi “Chuyển đổi ngưng tụ linh khí thiên địa” để dưới thân mình,
sau đó dựa theo tâm pháp thái cực bắt đầu tu luyện.
Hạ Lăng Vân đứng bên người nàng khẽ nhắm mắt lại, dùng ý thức cảm nhận
sự lưu động của linh khí thiên địa ở xung quanh, đồng thời kiểm tra quá
trính vận hành của nàng.
Công pháp tu luyện của tiểu hồ ly thuộc một trường phái riêng, Hỏa linh
lực và Thủy linh lực trong cơ thể lúc nào cũng ở trạng thái cân bằng,
lúc nàng tu luyện linh lực, quả cầu màu đỏ đại biểu cho Hỏa linh lực và
màu xanh nhạt đại biểu cho Thủy linh lực, mỗi lần đi qua đan điền đều
tạo thành một quả cầu, giống như hai con cá nhỏ vây quanh một điểm liên tục truy đuổi. Con cá màu đỏ và con cá màu xanh liên tục truy đuổi theo một vòng tuần hoàn, dựa theo tâm pháp tu luyện mà vận hành theo kinh
mạch nàng.
Hạ Lăng Vân nghĩ đến, hắn có Thủy Mộc linh lực, có lẽ nên giống như
Tuyết Hoa, đem Thủy linh lực và Mộc linh lực thành hai con cá nhỏ, tạo
thành vòng tuần hoàn trong đan điền.
“Ô ô ~~ ” tiểu hồ ly bỗng nhiên vội vàng kêu lên hai tiếng, sau đó nhanh chân phi tới bụi cỏ cách Vong Trần Cư mấy mét.
Nhìn cái dáng vẻ này của nàng, Hạ Lăng Vân mỉm cười, sau đó nhanh chóng
phi tới phương hướng xa hơn tiểu hồ ly, bay đến bên trái nàng.
Tiểu hồ ly quên mất hướng gió á…, mà vị trí của hắn lại vừa vặn đón
gió, nếu như không bay tới chỗ đầu ngọn gió, vậy chất bài tiết của nàng sẽ xông chết hắn mất.