Hồ Ly Trùng Sinh

Chương 20: Có một loại theo đuổi… (7)


Đọc truyện Hồ Ly Trùng Sinh – Chương 20: Có một loại theo đuổi… (7)

Chuyên gia Tình yêu: (*+﹏+*)~ quả nhiên ngươi đến từ sao Hỏa mà

Tử Phủ Đế Quân: ta nói không phải, ta đến từ Tử Thần Phủ.

Chuyên gia Tình yêu: …

Chuyên gia Tình yêu: ╯﹏╰ coi như ta chưa nói gì hết

Chuyên gia Tình yêu: *^o^*// nói coi, chuyện gì mà không giống như ngươi tưởng tượng

Tử Phủ Đế Quân: ta nghĩ nàng đã chấp nhận ta, nhưng hình như nàng còn kháng cự

Tử Phủ Đế Quân: mới vừa nãy nàng biến thành hồ ly trước mặt ta, nhưng rõ ràng nàng đã có thể biến thành người.

Tử Phủ Đế Quân: ngươi nói xem có phải nàng không muốn ngủ chung với ta nên mới cố ý biến trở thành hồ ly?

Chuyên gia Tình yêu: (⊙o⊙)

Chuyên gia Tình yêu: ngươi đợi chút

Chuyên gia Tình yêu: ngươi để ta tiêu hóa

Chuyên gia Tình yêu: ⊙﹏⊙‖∣° ngươi nói nàng không phải là người

Chuyên gia Tình yêu: là hồ ly tinh ???

Tử Phủ Đế Quân: kiếp trước nàng hẳn là người.

Chuyên gia Tình yêu: O_o còn có kiếp trước kiếp này !!!!

Tử Phủ Đế Quân: đúng vậy.

Chuyên gia Tình yêu: (+_+)? Là ngươi đang nói dối hay ta đang mộng du

Tử Phủ Đế Quân: ta chưa bao giờ nói dối.


Chuyên gia Tình yêu: ╮(-_-)╭không phải ta cố ý hoài nghi nhân phẩm của ngươi,
thật sự là cách ngươi nói khó có thể khiến người ta tin tưởng à nha

Tử Phủ Đế Quân: sau lưng ngươi có một cái giường, chăn màu vàng nhạt, đầu giường có Pikachu.

Chuyên gia Tình yêu: (⊙o⊙)

Chuyên gia Tình yêu: đại ca!!!!!

Chuyên gia Tình yêu: ngươi có khả năng đặc biệt đúng không!!!!!

Tử Phủ Đế Quân: đã tin ta?

Chuyên gia Tình yêu: ta tin!!!!!

Chuyên gia Tình yêu: vì thế…

Chuyên gia Tình yêu: vậy đây là Liêu trai hiện đại, ORZ…

Chuyên gia Tình yêu: nhân hồ tình cảm chưa dứt + kiếp trước kiếp này + ngược luyến tình thâm

Chuyên gia Tình yêu: rất kinh dị!!!!

Tử Phủ Đế Quân: ta nghĩ ngươi là chuyên gia tình yêu nên muốn thỉnh giáo ngươi làm sao để theo đuổi nàng.

Chuyên gia Tình yêu: …

Chuyên gia Tình yêu: được rồi, chúng ta trở lại chuyện chính

Chuyên gia Tình yêu: mới vừa rồi chúng ta nói đến đoạn ý trung nhân của ngươi là hồ ly tinh

Tử Phủ Đế Quân: ừ.

Chuyên gia Tình yêu: ngươi phải biết rằng chiêu thức cưa cẩm bình thường với
hồ ly tinh là vô dụng, bởi vì hồ ly tinh trời sinh đã là chuyên gia tình yêu!!!


Tử Phủ Đế Quân: tại sao?

Chuyên gia Tình yêu: *^o^*// ngươi quá sốt ruột, từ từ nghe cho thủng

Chuyên gia Tình yêu: đối với hồ ly tinh thì phải nhắm trực tiếp vào nhược điểm của nàng, nhất châm kiến huyết!

Tử Phủ Đế Quân: ta không muốn làm nàng chảy máu.

Chuyên gia Tình yêu: >_

Tử Phủ Đế Quân: ngươi nói.

Chuyên gia Tình yêu: nhược điểm của hồ ly tinh là mạnh mẽ tự tin, ngươi biết
rồi đó, cáo mà, trời sinh họa thủy, mê hoặc thiên hạ này nọ, ở trong mắt mấy cô í căn bản không có người nào mê không được, cho nên tuyệt đối
ngươi không thể nói thích trước, vừa nói ra ngươi liền thua, nàng sẽ
không có hứng thú với ngươi nữa! Nhất định ngươi phải như gần như xa,
không xa không gần, để cho nàng không nắm được tâm tư của ngươi, nên vẫn còn hứng thú, khơi dậy dục vọng chinh phục của nàng. Cứ như vậy ngươi
còn có tám phần thắng đó.

Tử Phủ Đế Quân: nhưng mà ta đại khái đã bày tỏ một lần.

Tuy rằng không nói ra chữ thích, nhưng hắn hẳn đã biểu đạt tâm ý rất rõ ràng.

Chuyên gia Tình yêu: …

Chuyên gia Tình yêu: ta nghĩ ngươi yêu thảm cô yêu tinh kia rồi ╮(-_-)╭

Tử Phủ Đế Quân: thế thì sao.

Chuyên gia Tình yêu: >_

Tử Phủ Đế Quân: đừng vô nghĩa.


Chuyên gia Tình yêu: ╯﹏╰

Chuyên gia Tình yêu: được rồi, ý của ta là từ giờ trở đi ngươi đừng có tốt với cô í quá, phải như gần như xa, màu đỏ tím

Chuyên gia Tình yêu: màu đỏ tím = cứ như vậy

Tử Phủ Đế Quân: như vậy là có thể?

Chuyên gia Tình yêu: trước cứ vậy đi, sau tính tiếp

Bởi vậy sáng hôm sau khi vừa thức dậy Đản Hoàng Tô không thấy bữa sáng đâu.

Nhìn cái chỗ vốn mỗi sáng luôn đặt một cái bát ngọc con con đầy sữa tươi,
nhất thời Đản Hoàng Tô có chút không quen, lập tức nghĩ tới chuyện có lẽ bây giờ nàng đã có thể biến thành người, sau đó…chuyện chăm sóc chăn
nuôi cứ như vậy mà kết thúc, từ nay về sau nàng phải tự lực cách sinh mà sống?

Sờ sờ cái bụng, Đản Hoàng Tô hơi buồn, bởi vì theo như
nàng thăm dò gần đây thì Tử Thần Phủ không có nhà bếp, nguyên nhân cụ
thể có thể là vì tất cả mọi người ở Tử Thần Phủ đều là thần tiên, ích
cốc hết cả rồi. Đản Hoàng Tô không biết chính mình có tính là thần tiên
hay không, nhưng mà chuyện nàng không ích cốc thì rất rõ ràng, so với
cái gì thì bụng vẫn trung thực hơn cả.

Nàng nên đi đâu mà tìm đồ ăn bây giờ, hay tự đi mua?

Nhưng mà cứ vác cái thân này đi mua?

Đản Hoàng Tô không biết mình có thể bị người ta bắt tới vườn bách thú hay không.

Vì sao Tử Phủ Đế Quân đều cất quần áo trong không gian giới tử chứ, bằng
không nàng có thể mượn đỡ một bộ mà mặc. Đản Hoàng Tô cào tường.

Đúng rồi, hôm qua hắn còn cho nàng mượn một bộ, hình như còn chưa lấy về!

Đản Hoàng Tô phấn chấn tinh thần tìm khắp mọi nơi, khóe mắt liếc qua đầu
giường Tử Phủ Đế Quân mới phát hiện một bộ quần áo được xếp gọn gàng,
trên cùng có màu vàng nhạt, hình như không phải là phong cách xa hoa của Tử Phủ Đế Quân, chẳng lẽ chuẩn bị riêng cho mình?

Đản Hoàng Tô leo lên giường, dùng chân cào cào.


Từ yếm đến trung y đến váy đến áo khoác ngoài đều đầy đủ cả, trên cùng còn để một cái trâm bằng bạch ngọc, Đản Hoàng Tô nhịn không được mỉm cười.
Thấy bốn bề vắng lặng, nàng nghĩ như ngày hôm qua lúc biến trở về thành
hồ ly, meo meo méo méo, nếu bây giờ thành người thì tốt rồi.

Vài giây tiếp theo, quả nhiên nàng biến thành một mỹ nhân trần truồng.

—— có đôi khi pháp thuật chỉ như vậy, dùng ý niệm đơn thuần nhất khống chế mà thôi.

Đản Hoàng Tô chưa bao giờ mặc đồ thời Hán thời Đường gì đó, nhưng mà Tử Phủ Đế Quân chọn quần áo cho nàng rất đơn giản, không hề khó mặc, chỉ cần
vài ba động tác Đản Hoàng Tô đã mặc xong, nhưng cũng giống như hôm qua,
nàng không có giày.

Đản Hoàng Tô nhìn nhìn bàn chân không của
mình thật kỹ, tự an ủi: “Cuộc sống không thể quá hoàn mỹ, hoàn mỹ quá dễ bị trời ghen tị à.”

Nói xong nàng nhảy xuống giường, lấy di động cùng ví tiền đặt ở máy tính, đi ra sơn môn.

Sơn môn cách phòng riêng của Tử Phủ Đế Quân không xa, cỡ hai mươi phút đã tới.

Lần này vẫn là Tử Thập Nhất trông coi sơn môn, Tử Thập Nhất thấy Đản Hoàng Tô thì kinh ngạc không thôi: “Ngươi là…”

“Ngày đó Tử Phủ Đế Quân mang về ‘một cục lông xấu như vậy’.” Đản Hoàng Tô híp mắt trả lời, nghiến răng nghiến lợi vào mấy chữ ‘một cục lông xấu như
vậy’.

Không phải nàng bụng dạ hẹp hòi, nhưng mà nói xấu với một cô gái thì thất lễ quá đi!

Tử Thập Nhất há mồm sửng sốt một hồi, khó khăn lắm mới lên tiếng: “Ngươi biến thành như vậy…”

Tử Thập Nhất chưa bao giờ thấy mỹ nhân lần nào đỏ mặt chà chà tay: “Tuyệt đối không xấu, vô cùng xinh đẹp.”

Quá muộn, không thể xóa mờ vết thương đã thành sẹo, Đản Hoàng Tô nhìn xa xăm, bỏ qua đề tài này: “Ta ra ngoài mua đồ ăn.”

“À.” Tử Thập Nhất ngu ngơ gật đầu, một khắc sau mới sực nhớ tới chuyện Tử
Thần Phủ nằm ở núi Côn Luân, xa rời nhân gian, nàng đi mua thức ăn ở đâu chứ!

Tử Thập Nhất cong chân đuổi theo, nhưng núi Côn Luân mờ mịt sương khói, làm sao thấy bóng dáng Đản Hoàng Tô nữa.

Tử Thập Nhất ủ rũ đi tìm sư phụ Tử Phủ Đế Quân bẩm báo, Tử Thập Nhất có cảm giác sư phụ sẽ không bỏ qua cho hắn!

Tuy rằng giờ phút này hắn không biết đối với Tử Phủ Đế Quân, Đản Hoàng Tô là gì.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.