Hồ Ly Chẳng Ra Hồ Ly

Chương 3: Cùng ăn cùng tắm


Đọc truyện Hồ Ly Chẳng Ra Hồ Ly – Chương 3: Cùng ăn cùng tắm

Đôi mắt nho nhỏ của tiểu hồng hồ nhìn chằm chằm Y Lãnh Y không chớp mắt, lòng đầy ấm áp. Từ sau khi mình xuống núi, chưa từng có ai đối tốt với mình cả, một đám mắt mù trước tàn phá tinh thần mình rồi trực tiếp thăng cấp lên tra tấn thân thể, một chút cũng không thèm để ý đến tôn nghiêm mĩ hồ của mình, mà giờ khắc này, Y Lãnh Y gợi cảm như thể nữ thần ở trước mắt lại dùng thanh âm ôn nhu cùng nhãn tình đầy sủng nịnh ôm lấy mình, dùng sức xoa nắn cho mình, đây không phải là mơ chứ?

Y Lãnh Y vỗ vỗ rồi véo véo hai má tiểu hồng hồ đang ngây ngốc, kiều mỵ cười cười, vật nhỏ này thực đáng yêu quá đi, như thế nào lại thích thất thần đến vậy?

Cuộc nội chiến ngắn ngủi kết thúc, một người một hồ dắt tay nhau đi, cùng nhau làm bữa tối ngon lành. Sau một phen bận rộn, bàn thức ăn đầy đủ hương vị phong phú cũng được sinh ra, tiểu hồng hồ đeo cái yếm “Shin – cậu bé bút chì” mà Y Lãnh Y mang cho nó, bám vào bàn, đôi mắt to tròn không ngừng chuyển động ngắm thức ăn trên bàn, tiểu móng vuốt hưng phấn mà run rẩy từng trận, nước miếng dính ướt lông mao bên miệng lại không phát hiện ra. Len lén như kẻ trộm liếc Y Lãnh Y một cái, tiểu móng vuốt chậm rãi thò về phía đĩa thức ăn ngon lành, với được nửa đường lại dừng lại, buồn bực cào cào đám lông tơ màu hồng trên mặt, đại lão gia a, móng vuốt dĩ nhiên lại không đủ dài! Với không tới bàn, đôi mắt tròn khẽ đảo, lập tức thay đổi sách lược, hít một hơi thật sâu, dùng sức tự cắn mình một chút, đôi mắt to linh động lập tức ngập nước trong nháy mắt. Sau khi đạt được hiệu quả hài kịch, liền vội vàng quay đầu, vẫy vẫy cái đuôi giả bộ đáng thương với Y Lãnh Y.

Lãnh Y buồn cười nhìn một loạt hành động ngốc nghếch của tiểu hồng hồ, sủng nịnh lắc đầu, đây không phải là lấy dạ tiểu nhân đo lòng quân tử sao? Chẳng lẽ bận rộn suốt cả tối, mình lại còn có thể không cho nó ăn cơm chắc? Thở dài, lấy ra một cái đĩa trắng đã sớm chuẩn bị tốt, gắp một đống gà vịt thịt bò lên đĩa, sau đó giang tay ôm tiểu hồng hồ vào ngực.

“Ngoan ngoãn ăn đi, không được để rớt nước miếng lên người ta.”


Tiểu hồng hồ vội vàng gật gật cái cằm đầy thịt của mình, vục cái đầu phủ lông xuống bàn, cũng không thèm ngẩng lên bắt đầu ăn, chỉ là trong lòng có chút kỳ quái, vì cái gì mà ăn cơm Lãnh Y cũng muốn ôm mình chứ.

Y Lãnh Y nhìn tiểu hồng hồ ăn ngon lành mà lộ ra nụ cười, sức ăn của nàng vốn không lớn, chỉ ăn qua loa hai miếng đã đặt đũa xuống chuyên chú xem tiểu hồng hồ ăn, nhìn đến ngẩn ngơ. Ngoan ngoan, tiểu hồng hồ nhà ta không chỉ hiểu tính người, mà lại còn là một cái “thùng cơm” nữa! Một đĩa thịt viên sốt, một bát canh gà tần, bị nó nuốt cả vào bụng với thế gió cuốn mây tan.

Cơm no rượu say xong, tiểu hồng hồ ôm cái bụng căng tròn, quyệt quyệt cái miệng nhỏ nhắn bóng lưỡng, vừa lòng ợ một cái đầy mùi thịt.

Lãnh Y sợ nó ăn no quá vỡ bụng, liền trước tiên dùng khăn tay lau lau cái miệng nhỏ của nó, sau khi thu dọn bát đĩa xong, liền ngồi ôm nó xếp bằng trên sô pha, lật tiểu hồng hồ ngửa bụng lên đặt trên đùi mình, rồi mát xa bụng cho nó. Những ngón tay thon dài tinh tế chậm rãi phủ lên cái bụng hồng nhạt tròn tròn, nhẹ nhàng vuốt ve.


Bụng vốn là chỗ chí mạng của hồ ly, nhiều thế hệ gia tộc hồ ly luôn nghiêm mật bảo hộ, nhưng lúc này tiểu hồng hồ ngay cả mí mắt cũng mở không nổi, cảm giác lành lạnh truyền tới từ trên bụng thoải mái cực, hơn nữa trong lòng vốn thích Lãnh Y, dùng mắt cũng thấy nàng không phải người xấu, cho nên chẳng đề phòng gì, lười biếng nằm trên đùi Lãnh Y tiêu hóa những sinh mệnh nhỏ bé đã ăn vào bụng.

Lãnh Y dụi dụi đôi mắt đỏ hoe của mình, còn nhớ rõ trước đây người mẹ thương yêu mình nhất cũng giúp mình tiêu cơm như vậy, khi đó không hiểu chuyện còn thấy bà phiền toái, quấy rầy mình nghỉ ngơi, nay bà mất rồi, từng chút từng chút tình thương ngày ấy mới dâng lên trong lòng.

Y Lãnh Y sinh ra ở gia đình danh giá, có bố là giám đốc công ty đa quốc gia, mẹ nàng lúc ấy là một diễn viên nổi tiếng, hai người yêu nhau sâu đậm vô cùng, nhưng bởi vì gia thế cách xa nhau, bị ông nội phản đối mãnh liệt, thái độ kiên quyết, nhất định phải chia tách hai người. Bố nàng yếu đuối vô năng, không thể bảo vệ mẹ nàng, chỉ có thể tạm thời thuê căn hộ ở ngoài cho mẹ nàng ở. Mẹ cũng không phải không chút để ý nào, nhưng bởi quá yêu bố nàng cho nên buông tha cho sự nghiệp diễn xuất, lại cự tuyệt lòng ái mộ của những người càng ưu tú xuất sắc hơn, dứt khoát cùng sống với bố nàng, tin tưỡng vững chắc chỉ cần có tình yêu thì hết thảy trở ngại rồi cũng sẽ qua đi. Sau khi hạ sinh nàng, lại giao nàng cho bố nàng chăm sóc, nhưng mà, vào năm nàng tròn năm tuổi, đúng ngày sinh nhật mẹ nàng, nàng đã tận mắt nhìn thấy bố mình cùng người phụ nữ khác quấn quít triền miên trên giường. Mẹ nàng không đánh không mắng, cũng không để ý tới cái gì gọi là “giao dịch bên ngoài” mà bố nàng lấy làm cớ, chỉ cúi đầu cắn môi yên lặng rơi lệ. Yêu càng sâu, tổn thương càng đậm, nếu không đành lòng trách mắng bố nàng, vậy cũng chỉ có thể ủy khuất chính mình, dần dần, thân thể trở nên suy sụp, bất luận nàng tuổi nhỏ khóc kêu cầu xin thế nào cũng không thể giữ bà lại.

Nghĩ vậy, móng tay Y Lãnh Y hung hăng cắm vào da thịt, hai hàng nước mắt lăn dài trên gò má gầy, dùng sức ôm chặt lấy tiểu hồng hồ trên đùi mình, những mong đòi lấy chút hơi ấm, bả vai run rẩy từng trận.


Tiểu hồng hồ vốn đang ở trạng thái mông lung đột nhiên cảm thấy có người siết cổ, còn thỉnh thoảng có giọt nước mưa rơi xuống, nó không khỏi kinh hãi, chẳng lẽ — lại phải tắm? Chầm chậm mở đôi mắt tròn, nhìn thấy Lãnh Y cố nén nước mắt, nó ngơ ngác nhìn, cực đau lòng, nâng tiểu móng vuốt muốn giúp nàng lau nước mắt, ách…phiền thật, vẫn không với tới.

Lãnh Y ngẩng đầu, khe khẽ nức nở, nước mắt lưng tròng nhìn tiểu hồng hồ đang chít chít kêu.

Vì không muốn Y Lãnh Y khổ sở, tiểu hồng hồ quyết định dâng lên bí quyết gia truyền của mình, điệu múa khêu gợi của hồng hồ! Gãi gãi đầu, thay bằng khuôn mặt hồ mị, đầu lưỡi phấn hồng hơi vươn ra đưa đẩy, phẩy phẩy móng vuốt, lắc lắc cái mông lông xù, còn không quên hướng Y Lãnh Y nháy mắt quyến rũ.

Nước mắt đọng lại trên mặt Lãnh Y, nhìn chằm chằm tiểu hồng hồ như thể ăn thuốc chuột mà nổi điên kia, nó bị làm sao vậy [⊙_⊙]? Liền thấy một quả bóng lông thực lớn cả người hết co lại duỗi xoay tới xoay lui trước mặt mình, miệng méo mó, mắt liếc xéo, mà dĩ nhiên còn le lưỡi! Đống thịt mỡ trên người rung rinh, thế nhưng lại còn dám thỉnh thoảng dùng đôi mắt như hạt đậu xanh kia nhìn mình kiểu miệt thị? Giỏi lắm, chắc chắn là cười nhạo mình khóc đây mà!

Lửa giận bùng lên, Lãnh Y cũng chẳng buồn đau lòng buồn bã nữa, nắm cái đuổi tiểu hồng hồ nhấc bổng lên không, muốn hung hăng trừng trị một phen.


Tiểu hồng hồ vốn đang ra sức vặn vẹo đột nhiên cảm thấy thân mình bị nhấc lên, lòng cực vui sướng, nhe răng nhăn nhở, chẳng lẽ là Lãnh Y cảm động, muốn dẫn ta cùng vào phòng ngủ? Được a, được a, Hồng nhi thích ngủ! Hồng nhi thích cùng Lãnh Y ngủ! Đúng lúc đang hứng trí nghĩ, một chiếc vòi phun lớn lại hướng về phía mình chuẩn bị mở nước, hai mắt liền tối sầm, bắt đầu điên cuồng gào rống, Lãnh Y a, đừng mà! Hồ gia không muốn tắm rửa! Hồ gia muốn ngủ cơ!

“A!!!!!!!!!!!!!!!!”

Sau một trận cuồng phong bạo vũ, tiểu hồng hồ cả người ướt đẫm yếu ớt tựa vào bồn, tội nghiệp nhìn Lãnh Y.

Y Lãnh Y lạnh lùng trợn mắt lườm tiểu hồng hồ một cái, còn giả bộ đáng thương? Mới một ngày đã dùng chiêu này bao nhiêu lần rồi? Thứ ngon vật lạ đều lấy ra chiêu đãi ngươi, ngươi ngược lại, lại cười ta?

Buông vòi phun, đưa tay vào tủ kính lấy máy sấy, nhìn mình trong gương liền nhíu nhíu mày, nhóc con chết tiệt này! Vừa rồi tiểu hồng hồ giãy dụa khiến người nàng ướt nước, Lãnh Y vốn thích sạch sẽ sao có thể chịu được bộ dáng lôi thôi thế này. Thở dài, đóng cửa phòng tắm, vặn nhỏ ánh đèn, cũng không kiêng dè gì, chậm rãi cởi quần áo trước mặt tiểu hồng hồ, lộ ra thân thể khêu gợi.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.